[18+ Friendly Rivalry] Ashes - Tro tàn
Chương 3: Không tha thứ
Xúc cảm mềm mại mà Yoo Jae Yi khao khát bấy lâu đang qua lại nơi khóe môi. Nàng dù không thực sự say, nhưng chút men vẫn khiến đầu óc quay cuồng. Đại tiểu thư không kiềm chế được, cứ thế tham lam chiếm lấy tất cả hơi thở của Woo Seul Gi. Những thứ từng ở trong tầm tay năm năm trước, giờ lại trở nên xa vời đến đau lòng.Bởi Woo Seul Gi từ đầu đến cuối vẫn bình tĩnh đến lạ.Cô không đẩy nàng ra, nhưng cũng chẳng hề đáp lại. Đôi mắt trong veo khẽ cụp xuống nhìn Yoo Jae Yi, phớt lờ đầu lưỡi đang nhẹ nhàng gõ cửa chờ được mở lối. Vài giây sau, cô nghiêng đầu, tránh khỏi nụ hôn còn bỏ lửng, giọng nói lạnh lùng vang lên như tạt thẳng nước đá vào tim: "Cậu ở nước ngoài bao nhiêu năm rồi mà vẫn chưa chữa được chứng nghiện tình dục à?"Yoo Jae Yi ánh mắt lưu luyến, dõi theo đôi môi vừa bị nàng liếm đến bóng loáng. Một lúc sau mới mím môi, khẽ "ừ" một tiếng.Woo Seul Gi không nói gì. Ánh mắt dừng lại trên gương mặt nàng vài giây, giọng đều đều: "Nhìn cậu không giống đang phát tác.""Cũng chẳng giống say."Cô ngừng lại một nhịp, rồi hỏi tiếp: "Cậu lừa tôi đấy à?"Ánh mắt Yoo Jae Yi thoáng hoảng hốt. Nàng vội nói: "Không. Tôi không lừa cậu. Tôi bây giờ... không còn nghiêm trọng như trước nữa."Woo Seul Gi khoanh tay, môi nhếch lên thành đường cong: "Yoo Jae Yi, vừa rồi cậu còn nói mình chưa chữa khỏi. Bây giờ lại bảo không nghiêm trọng nữa. Vậy rốt cuộc, câu nào mới là thật?"Yoo Jae Yi sốt ruột: "Tôi không lừa cậu. Ở nước ngoài tôi từng gặp bác sĩ, cũng có liệu trình điều trị, nhưng chỉ xử lý được phần ngọn, không tận gốc. Bây giờ vẫn phát tác, chỉ là... không còn thường xuyên như trước."Sợ Woo Seul Gi nghi ngờ, nàng vội nắm tay cô, nhét vào trong quần mình: "Không tin thì kiểm tra đi. Cậu sẽ biết tôi có nói dối hay không."Một cảm giác ẩm ướt, mềm mại và nóng ran lập tức bám lấy đầu ngón tay cô. Woo Seul Gi cúi nhìn bàn tay đã bị kéo vào, ánh mắt tối lại, nửa ngày mới cất tiếng: "Cậu biết mình đang làm gì không?""Kim Nari vẫn còn trong phòng. Cậu kéo tôi ra đây, chỉ để tôi chạm vào cậu thế này?"Yoo Jae Yi đương nhiên biết, nhưng nàng không khống chế được. Không phải vì say, cũng chẳng phải vì phát tác. Mà là vì người đứng trước mặt nàng là Woo Seul Gi.Từ lúc nghe mấy người kia trêu chọc cô và Kim Nari, nỗi u ám trong lòng nàng cứ thế chồng chất, cuối cùng tích tụ thành một đám mây đen sắp vỡ òa.Đến khi thấy Woo Seul Gi thuần thục cắm ống hút cho Kim Nari, đám mây ấy rốt cuộc cũng nổ tung.Vì nàng bỗng nhớ ra năm năm trước, Woo Seul Gi cũng từng chăm sóc nàng như thế.Cô sẽ tự tay chuẩn bị bữa sáng vừa miệng, rồi cắm sẵn ống hút vào ly đậu nành đưa cho nàng. Chỉ là những việc nhỏ nhặt, nhưng chính chúng đã khiến nàng tin rằng mình từng là người duy nhất trong lòng Woo Seul Gi.Nàng quá hiểu cô. Trước đây, những điều ấy, Woo Seul Gi chưa từng làm cho ai khác.Vậy mà giờ, cô lại thản nhiên dùng sự dịu dàng đó để chăm sóc cho một người con gái không phải nàng. Thế nên Yoo Jae Yi không chịu nổi, lấy cớ, nói dối, chỉ để kéo Woo Seul Gi ra ngoài.Vì nàng thật sự quá khao khát Woo Seul Gi. Suốt năm năm qua, ngày nào cũng nhớ đến cô, đến mức chỉ nghĩ đến việc cô thuộc về người khác thôi cũng đủ khiến nàng nghẹt thở, huống hồ là tận mắt chứng kiến.Nàng không chịu nổi.Thế nên vẫn giữ nguyên tư thế ấy, nàng lại cúi xuống hôn Woo Seul Gi. Lần này mạnh mẽ hơn. Cô không chịu hé miệng, nàng liền dùng đầu lưỡi chậm rãi phác viền môi, quấn quýt như chú cá nhỏ đang lội ngược dòng, cố chui vào một thế giới không còn chỗ cho mình.Cảnh tượng chẳng khác mấy so với lần đầu họ gặp nhau, cũng trong nhà vệ sinh, cũng là lúc nàng phát tác. Chỉ khác là tình cảm đã khác, mối quan hệ giữa họ cũng chẳng còn như trước.Môi Yoo Jae Yi lướt xuống vành tai Woo Seul Gi, giọng nói nhẹ như gió, pha chút gấp gáp khó giấu: "Giúp tôi nhé... được không?"Woo Seul Gi nhìn nàng, ánh mắt phẳng lặng đến lạnh lùng, hoàn toàn đối lập với vẻ nôn nóng của đại tiểu thư. "Yoo Jae Yi, cậu định lặp lại chuyện cũ à?""Dùng bệnh của mình làm cái cớ, biến tôi thành công cụ giải tỏa dục vọng, rồi lặng lẽ rời đi mà không để lại lời nào.""Sao cậu vẫn chẳng thay đổi gì hết vậy?" Giọng cô dịu dàng, nhưng trong đáy mắt đã đầy những ánh sáng rạn vỡ.Yoo Jae Yi hấp tấp phủ nhận: "Không phải, tôi...""Cậu không phải bảo muốn nôn sao?" Woo Seul Gi ngắt lời, nhẹ nhàng rút tay ra, phớt lờ ánh mắt đau đớn của đối phương. "Nếu khỏe rồi thì quay lại đi."Yoo Jae Yi còn định níu tay cô lại, nhưng bị Woo Seul Gi lạnh giọng quát: "Yoo Jae Yi, tôi không phải đồ chơi tình dục, càng không phải món đồ của cậu. Tôi không có nghĩa vụ giúp cậu giải quyết ham muốn bất kể thời gian, địa điểm."Lời ấy như boomerang lao ngược về phía Yoo Jae Yi, xuyên qua mọi phòng bị, khiến máu trong người nàng lập tức đông cứng. Một lúc lâu sau, nàng mới cúi đầu thì thầm: "Xin lỗi."Woo Seul Gi nhìn mái đầu cúi thấp ấy, hít một hơi thật sâu. Trái tim cô bất giác thắt lại, nhưng giọng điệu vẫn chẳng mềm đi: "Hay là cậu thử cầu xin tôi xem? Biết đâu tâm trạng tốt, tôi sẽ giúp cậu."Yoo Jae Yi ngẩng lên, ánh mắt hơi lay động, tựa như một cỗ máy cũ vừa được khởi động lại, chậm rãi nhìn thẳng vào cô, vẻ mặt không dám tin lời ấy vừa được thốt ra từ miệng Woo Seul Gi."Sao vậy?" Woo Seul Gi khoanh tay, nụ cười nhạt nhẽo: "Không hạ mình nổi à?""Không phải." Yoo Jae Yi nắm lấy tay cô, cắn môi, giọng nhỏ như muỗi kêu: "Cầu xin cậu... giúp tôi.""Giúp cậu kiểu gì?"Yoo Jae Yi ngước mắt lên, ánh nhìn lấp lánh bất lực: "Woo Seul Gi...""Không phải cậu nói không thích phụ nữ sao?" Giọng Woo Seul Gi trầm hẳn xuống, thờ ơ hỏi: "Giờ lại thích rồi?""Chứng nghiện tình dục thì không chữa được, lại còn mắc thêm bệnh đồng tính luyến ái à?""Tôi..." Yoo Jae Yi định nói gì đó, nhưng Woo Seul Gi chẳng để nàng kịp mở lời. Cô như không chịu nổi bầu không khí ngột ngạt trong buồng vệ sinh chật hẹp này thêm nữa, quay người đẩy cửa bước ra ngoài.Yoo Jae Yi theo bản năng đưa tay ra, nhưng chỉ nắm được khoảng không.Nàng đứng lặng nhìn theo bóng lưng Woo Seul Gi dần khuất, ánh mắt rũ xuống, rồi khẽ khàng khép cửa lại. Trong khoảnh khắc yên tĩnh đó, nàng cúi đầu, nôn hết những gì nghẹn ứ trong cổ họng ra ngoài.
__________
Long time no see ~ gần đây sốp hơi bận rộn nên không còn năng lượng vào Wattpad 😞 nhớ mn quá trời
__________
Long time no see ~ gần đây sốp hơi bận rộn nên không còn năng lượng vào Wattpad 😞 nhớ mn quá trời