[Yuri] Nữ Phản Diện Là Số Một
Chương 09: Kết quả của giao kèo
Khoảng một tuần sau, kết quả của kỳ kiểm tra được công bố. "Đầu xám, chuẩn bị tinh thần chuyển lớp chưa?"Vừa mới chạm mặt, ngài Iris đã hừng hực tinh thần bước đến chỗ tôi. Có vẻ như ngài ấy nghĩ rằng mình chắc chắn sẽ thắng. Ừm thì đặt dưới góc nhìn của ngài Iris mà nói thì chuyện này không sai. Ngài ấy là một người xuất sắc được giáo dục tốt từ nhỏ trong khi tôi chỉ là thường dân vừa mới nhập học không lâu.Chỉ mới so về nền tảng giữa chúng tôi cũng đủ thấy bên nào vượt trội hơn bên nào. Thế nên ngài Iris có đủ lý do để tự tin như vậy.Nếu là Fey nguyên bản, rõ ràng cô ấy hoàn toàn không có cửa thắng. Bởi vì Fey không phải mẫu người điên cuồng học hành chỉ để gây ấn tượng với những người khác.Tuy nhiên, Fey của hiện tại không còn là Fey mà mọi người từng biết nữa rồi."Còn chưa biết chắc như thế nào đâu ạ."Tôi mỉm cười như thường ngày, sau đó mệt mỏi liếc nhìn đám đông đang tụ tập.Vì không định chen lấn xem điểm nên có lẽ tôi sẽ đợi cho bọn họ tản đi bớt. Ngạc nhiên thay, hình như ngài Iris cũng có cùng suy nghĩ với tôi, ngài ấy đứng yên đó nhìn đám học viên cứ nháo nhào cả lên."Kì lạ, sao sáng nay cô thụ động bất thường vậy hả?"Ngài Iris nheo mày, tò mò hỏi tôi."Cảm ơn ngài đã quan tâm.""Ta không có quan tâm tới cô.""Vâng."Tôi chẳng buồn nói năng giống một con ngốc như mọi hôm. Đôi mắt tôi nặng trĩu, tưởng chừng có thể ngã quỵ bất kì lúc nào.Tôi lấy tay che miệng ngáp dài một cái.Thật sự buồn ngủ quá đi mất."Đêm qua cô mất ngủ à?""Cũng gần giống như vậy ạ."Thực ra là do hồi tối tôi bận này bận nọ một chút, rồi tới khi nhận ra thì trời đã sáng tự lúc nào không biết. Sáng nay tôi lờ đờ như thế này vì không ngủ đủ giấc đấy.Có khi tôi phải ôm ngài Iris một cái để tinh thần phấn chấn hơn. Hoặc ai đó tặng cho tôi cái nệm cũng không thành vấn đề."Tội nghiệp ghê chưa, nhưng ta không bỏ qua đâu. Cô đã chuẩn bị tinh thần thua cuộc rồi chứ hả?""Em lúc nào cũng sẵn sàng."Vẫn giữ vẻ mặt ngáo ngơ buổi sáng, tôi gật gà gật gù trả lời ngài Iris. Tuy tôi có khả năng loại bỏ hiệu ứng xấu của việc thiếu ngủ nhờ năng lực của mình, song ảnh hưởng tinh thần thì không thể nào thay đổi cái rụp được rồi."Lát nữa không có tiết học, sao cô không lên phòng y tế chợp mắt một chút đi."Ngài Syl không biết từ đâu xuất hiện võ bộp lên vai tôi một cái. Mặc dù cảm kích vì được ngài ấy quan tâm nhưng tôi vẫn ngoan cố có ý muốn ở lại chờ xem điểm kiểm tra."Không cần đâu ạ, thần ổn.""Nếu cô đã quyết như vậy thì ta không ép."Ngài Syl bỏ tay ra khỏi vai tôi rồi chầm chậm ngước nhìn bảng thông báo điểm từ đằng xa. Ừ nhỉ, nếu là ngài ấy thì dư sức nhìn từ đây lại đó mà. Tôi xém quên mất chuyện này.Ngài Syl nổi tiếng trong học viện không chỉ nhờ vào tính cách mà còn là ở năng lực của ngài ấy nữa. Trung bình một người chỉ sở hữu được một năng lực duy nhất, đằng này ngài ấy lại có thể dùng được tận hai loại. Và một trong số đó là phóng to tầm nhìn.Dù sao đây cũng chỉ là bề nổi của tảng băng trôi mà thôi."Vậy kết quả chung cuộc thế nào?"Ngài Jack cũng đến tham gia cùng chúng tôi. Mặc dù ngoài mặt hỏi vậy nhưng thực sự anh ta không quan tâm mấy đến kỳ kiểm tra lần này. Bởi vì anh ta cho rằng nó không quan trọng bằng những cái khác."Thật bất ngờ."Ngài Syl đáp lại đầy ẩn ý."Ố ồ, bất ngờ cơ đấy. Nói ta nghe thử xem.""Thế thì còn gì là hồi hộp nữa, cậu chờ một lát đi.""Hừ, tùy vậy."Ngài Jack thất vọng gật đầu rồi cũng gia nhập hội những người đứng chờ.Khoảng nửa tiếng sau, đám đông cuối cùng cũng thưa đi bớt, chỉ còn lại lác đác vài người. Bấy giờ, chúng tôi mới thong thả tiến đến xem bảng điểm."Ta hi vọng cô không suy sụp khi thua cuộc.""Ngài Iris, em nói rồi, nhất định em sẽ không thua ngài đâu."Tôi mạnh dạn đáp trả ngài ấy.Làm gì có chuyện tôi sẽ suy sụp chứ.Sau một tiếng hừ nhẹ, ngài Iris bắt đầu chuyển tầm mắt sang cái bảng khổng lồ. Và mọi người cũng hành động giống ngài ấy.Đầu tiên là điểm số của ba môn tổng hợp, ba môn tôi không an tâm nhất.Để xem ai là năm người đứng đầu nào...Hạng nhất: Syl Haval (100 điểm).Hạng nhì: Iris Medeiros (99 điểm).Hạng nhì: Serena Silva (99 điểm).Hạng ba: Jack Perez (95 điểm).Không ngoài dự đoán của tôi là Đại Hoàng tử giành được điểm tuyệt đối. Đối với vị trí hạng hai và ba tôi cũng không ngạc nhiên, nó chắc chắn phải là như thế mới đúng.Còn điểm của tôi ấy hả? Nó còn không có cửa để đứng trong top mười nữa là...Tôi liếc mắt dọc bảng điểm một lượt.Ồ, tên tôi kia rồi.Hạng thứ mười lăm là Fey Ferreira với tổng số tám mươi lăm điểm.Vừa đủ so với tiêu chuẩn mình đặt ra nên tôi khá hài lòng với kết quả này."Đầu xám, ta thất vọng về cô quá."Ngài Iris nhìn tôi với một dáng vẻ đắc thắng. Uầy, mới hiệp một thôi, tôi vẫn còn cơ hội cho tận hai hiệp nữa kia mà."Vâng ạ."Tôi lười chọc ghẹo ngài ấy.Đúng là dù có biết trước đề thì việc giành lấy điểm cao ba môn tổng hợp vẫn vô cùng khó. Lần đầu tiên trong đời tôi vượt qua con điểm bảy mươi, nói tôi không vui thì không đúng chút nào. Nói chung là tôi không có ý kiến gì về thứ hạng hiện tại.Tiếp theo là điểm của môn cổ ngữ.Ở thế giới "tình yêu bất tận", người ta cho rằng cổ ngữ có liên quan mật thiết đến nguồn gốc của siêu năng lực, tức Phép Màu. Chính vì thế mà họ mới thêm môn này vào chương trình học với mục đích là để tìm ra những cá nhân tài giỏi có khả năng giải mã cổ ngữ trong tương lai.Tuy đây chỉ là giả thuyết của người đây đặt ra nhưng quả thực nó có mối liên kết sâu sắc với ngôi sao chổi đã rơi xuống hành tinh này. Cách đây hai trăm năm, người ta đã tìm ra ba phiến đá khắc đầy kí tự cổ bên trong một cái hố nơi ngôi sao chổi va chạm. Mặc dù họ không biết sao chổi là nguyên nhân khiến siêu năng lực tồn tại nhưng có điều đa số vẫn bỏ nhiều công sức ra để nghiên cứu ba phiến đá đó.Tính đến thời điểm hiện tại, các quốc gia chỉ vừa mới giải mã thành công được khoảng mười phần trăm mà thôi. Giờ tiến độ vẫn đang dậm chân tại chỗ vì loại cổ ngữ đó rất khó nghiên cứu.Mà nói linh tinh như vậy đủ rồi, tôi sẽ quay về vấn đề chính, về bài kiểm tra cổ ngữ.Hạng nhất: Fey Ferreira (100 điểm).Hạng nhì: Jack Perez (87 điểm).Hạng ba: Syl Haval (85 điểm).Hạng tư: Iris Medeiros (75 điểm).Và cuối cùng Serena đứng ở hạng hai mươi với tổng điểm là bảy mươi."Cái gì!? Đầu xám, cô...""Đấy, bất ngờ đúng không?"Ngài Iris ngạc nhiên đến mức không nói nổi một câu, còn ngài Syl chỉ nở một nụ cười thân thiện như thường ngày."Ba môn tổng hợp đạt điểm tuyệt đối thì ta không lạ, đằng này lại là cổ ngữ. Cô làm ta giật mình đấy Fey."Ngài Jack xen vào, ngài ấy hiện đang ôm trán cười một cách mỉa mai."Ngài quá khen rồi, do may mắn thôi ạ.""Ta không nghĩ có loại may mắn nào giúp cô đạt điểm tuyệt đối môn này đâu."Đúng như ngài Jack nói, không phải tôi may mắn mà là do tôi có thể đọc cổ ngữ một cách rành mạch.Tôi không biết do nhà phát triển lười hay sao mà cổ ngữ trong "tình yêu bất tận" lại là tiếng Việt. Tiếng mẹ đẻ của mình mà tôi không biết thì mới nguy hiểm đó.Khi chơi, các nhân vật cũng nói tiếng Việt. Tuy nhiên nhà phát hành lại chơi cái trò chú thích kì cục rằng họ đang nói một thứ tiếng hoàn toàn khác với chúng ta.Hồi thấy cái chú thích đó tôi đã nằm băn khoăn suốt đêm để nghĩ về nó. Rồi tôi chợt nhận ra vì đây là trò dành cho người Việt chơi nên họ phải làm vậy người ta mới chơi được.Thành ra tôi tốn cả đêm vô ích thật sự.Một đứa ngốc đắn đo về một chuyện tào lao... đó là tôi.Và lúc tôi trở thành Fey thì ngôn ngữ ở "tình yêu bất tận" mới thay đổi cho đúng với thực tế. Tôi hiểu được những gì người ở đây nói đều nhờ cả vào ký ức của Fey nguyên bản.Thật tình tôi không hiểu nổi tại sao lại có chuyện lạ lùng này luôn."Làm tốt lắm, Fey."Ngay cả Serena luôn luôn im lặng cũng chịu mở miệng động viên tôi một câu."Cảm ơn.""Ta chưa thua đâu, vẫn còn một môn nữa cơ mà."Ngài Iris cơ bản vẫn muốn chiến tới cùng nhỉ? Trông vẻ mặt hoá đá của ngài ấy khi biết kết quả môn cổ ngữ cưng chưa kìa."Ngài Iris, ngài chịu chấp nhận em là một đối thủ xứng tầm chưa ạ.""..."Ngài ấy không biết nên nói gì trước câu hỏi của tôi luôn, vì thế tôi sẽ ngừng lại.Sau khi môn cuối cùng được công bố, đây là tổng điểm của tất cả mọi người.Vị trí dẫn đầu vẫn là ngài Syl với hai trăm tám mươi lăm điểm. Người đứng hạng hai đồng dạng là tôi và ngài Iris với hai trăm tám mươi điểm. Hạng ba là ngài Jack và cuối cùng Serena đứng hạng năm.Tôi không quan tâm hạng tư là ai, thậm chí tôi còn chẳng biết mặt người đó nữa.Thế đấy."N-g-à-i-I-r-i-s."Không bỏ lỡ một giây, tôi ngay lập tức nhảy xổ về phía ngài ấy. Giờ thì tôi tỉnh hẳn rồi."Đừng đến gần đây. C, cô định làm gì ta?"Ngài Iris gần như hét toáng lên."Ngài đừng có la lên như vậy chứ.""Ta không có la!"Vừa mới la rồi đấy, nhưng đây không phải lúc trêu ngài ấy."Rồi cô muốn sao đây? Giao kèo giữa chúng ta đã trở nên vô nghĩa rồi.""Đâu nào, ngài nói vô nghĩa là không đúng.""Hả?"Ôi chà, ngài Iris vẫn chưa nhận ra nhỉ? Thôi thì để tôi giúp ngài ấy một chút."Nội dung giao kèo là gì nào? Nếu ngài thắng, em sẽ nộp đơn xin chuyển lớp. Còn nếu em thể hiện tốt trong kỳ kiểm tra, ngài phải làm theo một yêu cầu của em.""Vậy thì có ai thắng đâu? A..."Hình như ngài Iris nhìn thấy điểm mấu chốt rồi kìa. Ngài ấy mở to mắt nhìn tôi chằm chằm rồi gằn từng chữ một."Cô - gài - ta!!!""Hì hì... ngài nhận ra hơi trễ đấy ạ."Tôi cười híp mắt trước mặt ngài Iris.Nào, ta hãy xét lại điều kiện.Không phải "nếu tôi thắng" mà là "nếu tôi thể hiện tốt". Như mọi người đã thấy, đồng hạng với ngài Iris cũng tính thành "thể hiện tốt" rồi còn gì nữa."Cô là đồ hèn hạ!""Khó thắng ngài lắm nên em mới tìm cách gài đó ạ.""Lẽ ra ta không nên lập giao kèo với cô."Dù sao cũng muộn rồi, ngài ấy đâu thể thay đổi kết quả kiểm tra được đâu."Vậy... lời ngài thề...""Ta biết rồi, muốn gì thì nói thẳng ra đi."Khuôn mặt ngài Iris nhăn nhó vì bị tôi lập kế hoạch chơi khăm."Ngài thẳng thắng ghê, em thích ngài.""Im ngay và nói yêu cầu nhanh lên hộ ta!"Ngài ấy gần như chạm đến điểm cuối của sự chịu đựng rồi."Những lúc ngài buồn..."Tôi đứng thẳng, bắt đầu ngừng cười và nghiêm túc nhìn thẳng vào mắt ngài Iris."Sao cơ?""Những lúc ngài buồn hay rơi vào hoàn cảnh tuyệt vọng. Hãy cho phép em ở bên cạnh ngài, được không?"Một lần nữa, mặt ngài Iris đờ ra khi nghe thấy nguyện vọng của tôi.Tuy yêu cầu này có vẻ bất khả thì vì đời nào ngài ấy lại cho người khác biết mình đang buồn, nhưng ít nhất nó vẫn có ý nghĩa đằng sau. Tôi muốn trở thành chỗ dựa cho ngài ấy khi những chuyện tồi tệ ập xuống."Cô thật sự chỉ muốn như vậy?""Vâng.""Đáng sao?""Rất đáng."Ngài Iris bỗng trầm xuống một nhịp, sau đó ngài ấy im lặng nhìn tôi khoảng ba giây.Ánh mắt của chúng tôi giao nhau."Thôi được, ta đồng ý."Đúng như mong đợi từ một người tuyệt đẹp như ngài Iris."Ngài Iris là nhất.""Nghe kĩ đây đầu xám, lần sau ta sẽ không thua cô đâu."Bỏ lại một câu nói đầy hứa hẹn như vậy, ngài Iris im lặng rời đi.Còn tôi vẫn đứng tại chỗ cũ nhìn bóng lưng ngài ấy biến mất dần với một cảm xúc không rõ ràng...