Xuyên vào thành a hoàn của nữ phụ 'lót đường' - Hồ 33
Chương 51.
Chương 51. Tình tiết làm nền. (Lương - Sở)
"Tiểu thư, chuyện người muốn nô tỳ dò la cuối cùng hôm nay đã có manh mối." Trong phòng riêng sang trọng ở lầu hai tiệm Tụ Bảo, đại a hoàn A Tú thân cận của Lương Hựu Vân bước nhanh đi vào tới.Tiệm Tụ Bảo là cửa hàng trang sức lớn nhất trong kinh, mẫu mã trang sức trong đây phong phú đủ kiểu, không một cửa hàng trang sức bình thường nào có thể sánh được.Châu báu trang sức của rất nhiều phụ nữ sang quý trong kinh dùng đều từ nhà đấy mà ra, thậm chí con gái trong nhà một vài quan lại thương nhân âm thầm lấy việc có thể dùng được sản phẩm mới nhà đấy để làm biểu trưng thân phận địa vị của bản thân.Tuy Lương Hựu Vân là khách quen của tiệm Tụ Bảo, nhưng hôm nay tới không phải chọn lựa trang sức cho mình, mà là nhận lời mời của Sở Thanh Thu qua đây để lựa trang sức giúp nàng ấy.Biết nàng ta có thể muốn tìm lý do thoái thác, nên thiệp của Sở Thanh Thu được đưa trực tiếp vào tới tay phu nhân quốc công, không cho Lương Hựu Vân cơ hội cự tuyệt.Lúc này Sở Thanh Thu ở đằng sau bình phong chọn vật trang trí đeo trên đầu. Lương Hựu Vân đã tìm cớ ra ngoài, đứng ở cửa phòng nghe A Tú nói chuyện."Nói thế nào?" Lương Hựu Vân ngước mắt thoáng nhìn vào trong một cái rồi bước qua ngạch cửa đi ra ngoài, nhẹ tay nhẹ chân chặn khép lại cửa phòng phía sau.Hành lang lầu hai nơi phòng riêng sang trọng người đến người đi này, đã vừa không là nơi nói chuyện ổn, lại là chỗ tốt nhất để nói chuyện.Nhiều người mới không ai chú ý hai người họ đang nói cái gì.Chuyện Lương Hựu Vân bảo A Tú dò la là quá khứ của đại trưởng Công chúa Triều Uẩn. Nàng ta nhớ hồi nhỏ mình nghe được láng máng một vài tin đồn này nọ có liên quan đến Triều Uẩn, sau đó không biết cớ sao trong một đêm thì không ai dám phê bình cùng nhắc tới việc này nữa.Hiện giờ Triều Mộ về kinh, Lương Hựu Vân theo bản năng cảm thấy điều tra ra việc về đại trưởng Công chúa có lợi với nàng ta, lúc này mới bảo A Tú âm thầm lén lút đi dò la.A Tú đứng ở bên cạnh Lương Hựu Vân, thầm thì: "Tiểu thư, có thể Quận chúa Phúc Giai không phải con gái của Tề tướng quân, bởi vì năm đó khi đại trưởng Công chúa gả vào Tề phủ thì hình như đã có thai rồi."Lương Hựu Vân nghe vậy thì nhìn về phía A Tú, vài phần kinh ngạc lộ ra trong mắt.A Tú nói: "Vốn dĩ nghe nói đại trưởng Công chúa thì muốn gả cho một trạng nguyên đấy, hai người cũng coi như tâm đầu ý hợp, cũng không biết cớ sao lại phải gả vào Tề phủ. Hơn nữa người được chọn làm phò mã lúc ấy cuối cùng là nhị công tử Tề gia mà không phải Tề đại tướng quân hiện tại.""Thế tại sao lại gả làm bình thê cho Tề tướng quân?" Lương Hựu Vân kéo lấy cổ tay A Tú, cách chỗ cửa xa ra một tí.A Tú nói: "Bởi vì Tề nhị công tử đã chết trận, bên trên lại không muốn có biến động đối với hôn sự vốn đã định xong, bấy giờ mới chấp nhận đại trưởng Công chúa làm bình thê cho Tề tướng quân, Tề gia cũng đã nhận.""Cho nên Quận chúa Phúc Giai cũng không phải là ruột thịt của Tề tướng quân, phỏng chừng đây cũng là nguyên nhân quý phi không muốn để nàng ta gả cho lục Hoàng tử." A Tú suy đoán.Chung quy thì không phải con gái ruột, sau này khi tranh đoạt ngôi vị Hoàng đế hoàn toàn không có khả năng ra sức giúp lục Hoàng tử, cho nên cưới Triều Mộ rồi thì tương đương với chiếm mất một vị trí Hoàng phi vợ chính uổng phí lại không có bất cứ ích lợi gì.Đôi mày đẹp của Lương Hựu Vân hơi nhíu lại, cảm thấy bất thường, chỗ này chắc chắn có chuyện khác."Vốn dĩ dò la hết gần một tháng cũng chẳng có tí tin tức nào, không biết vì sao gần đây đột nhiên đã có chút tiếng gió," A Tú nói nhỏ giọng: "Coi bộ có liên quan với việc vợ chồng Tề tướng quân sắp về kinh rồi.""Có lẽ là trong cung có người cũng không muốn để Quận chúa Phúc Giai gả cho lục Hoàng tử, lúc này mới sẵn đang chủ đề vợ chồng Tề tướng quân về kinh mà thả ra chút tin tức." Lương Hựu Vân kề khăn vào chóp mũi, nói nhỏ.A Tú hỏi: "Tiểu thư nói là?"A Tú hơi chỉ phía trên.Tất nhiên tin tức là Lệ quý phi phái người truyền ra, Lương Hựu Vân thoáng cười êm dịu, chỉ là ý cười chẳng chạm đáy mắt: "Bà ta chỉ mong sao danh tiếng Triều Mộ không tốt, như vậy mới có thể theo tình thế giải trừ cái hôn ước miệng kia."Nhất là gần đây về chuyện Triều Mộ và Thần Nguyệt được truyền hết khắp nơi, nói là bởi vì Triều Mộ tức giận Thần Nguyệt rất được cưng chiều ở chỗ trưởng Công chúa Triều Dương, bấy giờ mới không muốn qua lại với Thần Nguyệt.Theo Lương Hựu Vân thấy thì trưởng Công chúa Triều Dương chỉ là vỏ bình phong, trên thực tế thì hai người này cạch mặt là bởi vì lục Hoàng tử Triều Hoằng Tế.Quận chúa Phúc Giai Triều Mộ là lục Hoàng phi mà Hoàng thượng chỉ định miệng, mà Thần Nguyệt lại đến gần lục Hoàng tử, hai người có ngày hôm nay là chuyện sớm hay muộn, trái lại lúc trước nàng ta đẩy hết một phen có vẻ hơi dư thừa.Lương Hựu Vân hối hận, sớm biết vậy thì khi đó nàng ta không nên nóng vội như vậy, mà là ngồi xem hai người này trở mặt mới đúng.Hiện giờ đầu tiên là Triều Mộ cạch mặt với Thần Nguyệt, sau có vợ chồng Tề gia về kinh, quá khứ của đại trưởng Công chúa truyền ra ngoài, mỗi một bước đều có bút tích trong cung hiện diện.Lệ quý phi đây là muốn giải quyết sự tình ngay trước khi vợ chồng Tề gia về kinh, kẻo đến lúc đó rủi ro khác xảy ra.Lương Hựu Vân vê chiếc khăn: "Nghe nói đại trưởng Công chúa là một người hiếu thắng, đột nhiên gả thấp làm bình thê cho người ta chắc chắn là có nguyên nhân."Nếu lợi dụng này tốt, có thể dùng sự tình đại trưởng Công chúa hất cẳng loại bỏ Triều Mộ trước."Vậy chúng ta cần tra kĩ hơn không?" A Tú hỏi.Hiện giờ vị trong cung kia vì bám lấy Thần gia đã tính toán ra tay với Triều Mộ rồi, họ ngồi xem là được phải không?Lương Hựu Vân hơi nhíu mày: "Tra."Dù có người tương đồng mục đích với mình là chuyện tốt, nhưng vẫn phải điều tra rõ ràng ngọn nguồn sự tình thì mới có thể có được cơ hội trước."Lương tiểu thư."Mí mắt Lương Hựu Vân ngay lập tức giật một cái, quay đầu ra sau thì nhìn thấy Nhẫn Đông kéo cửa phòng ra ló đầu nhìn về bên này: "Tiểu thư nhà ta đã lựa một chiếc vòng tay cho tiểu thư, tiểu thư qua đây xem thử có thích không."Lương Hựu Vân nặn ra nụ cười ôn hòa trên mặt: "Tới ngay đây.""Hai ngày nữa là tiệc thường niên trong cung, ta vào cung cùng mẫu thân, có lẽ có thể nghe được một vài tin tức mới." Lương Hựu Vân giơ tay phất phất búi tóc trên đầu, cụp mắt che đi đủ kiểu tính kế nơi đáy mắt, khi nhấc chân vào cửa phòng môn thì lại là bộ dáng nền nã kia."A Vân đã đi đâu vậy?" Sở Thanh Thu ngồi nếm trà trong gian phòng sang trọng, nghe thấy động tĩnh thì giương mắt nhìn nàng ta. Một chiếc hộp gấm đang đặt trên bàn bên tay, một cái vòng tay ngọc bích nằm bên trong.Ngọc xanh biếc, hiển hiện ánh sáng lành lạnh dưới ánh dương xuyên vào qua cửa sổ đang mở rộng, từa tựa Sở Thanh Thu y phục xanh thẳm cả bộ, mang theo vẻ lạnh nhàn nhạt trên người.Trước kia Lương Hựu Vân chẳng bao giờ sợ hãi sự xa cách lạnh nhạt trên người Sở Thanh Thu, bây giờ thì lại có hơi sợ. Chung quy thì quan hệ của hai người xuất hiện vết nứt, không còn trở lại như ngày xưa nữa.Thấy Lương Hựu Vân đi vào, A Tú cũng muốn vào phòng theo cùng. Hai tay Nhẫn Đông giữ A Tú lại: "Chị A Tú đứng ở bên ngoài trong chốc lát với em đi, tiểu thư nhà em muốn thử vòng tay cho Lương tiểu thư đấy."A Tú bị ngăn ở bên ngoài, cửa phòng bị Nhẫn Đông đóng lại.Từ sau cái chuyện thử hôn phục, dường như không cần thiết thì Lương Hựu Vân đều trốn tránh Sở Thanh Thu. Hôn sự hai nhà Lương-Sở ước chừng đã làm mối xong xuôi, Sở Thanh Thu e ngại thể diện Sở gia cũng sẽ không đổi ý, tất nhiên Lương Hựu Vân không cần phải tới ứng phó nàng ấy nữa."Đi vệ sinh đi," Trên mặt Lương Hựu Vân đeo nụ cười, nhấc váy áo ngồi ở bên cạnh Sở Thanh Thu: "Thanh Thu muốn đi hỏi bên ngoài thử sao?"Sở Thanh Thu rót chung nước trà rồi đưa qua đến, chỉ nói: "Ta còn tưởng rằng A Vân không muốn thử vòng tay cùng ta, nửa đường đi rồi đấy."Lương Hựu Vân chẳng nhận, chỉ là rũ mắt nhìn theo tay Sở Thanh Thu đưa qua đến, âm thanh dịu dàng, thì thầm nhẹ nhàng mà nói: "Ta thì lại đang suy nghĩ đây, rồi lại sợ Thanh Thu vừa giận một cái là báo đến chỗ mẫu thân ta."Coi bộ Sở Thanh Thu đã nhìn thấu nàng ta rồi, cộng thêm hiện giờ mục đích đạt được, nên Lương Hựu Vân không kiên nhẫn giả bộ tiếp nữa.Lương Hựu Vân đặt đôi tay bên trên chân, ngước mắt nhìn Sở Thanh Thu: "Lựa xong rồi sao, chọn xong thì chúng ta trở về đi. Cuối năm trong phủ nhiều việc, ta không dứt ra được.""Ngay cả thời gian uống ly trà cũng không có?" Tay phải thon dài trắng nõn của Sở Thanh Thu trước sau vẫn bưng chung trà, ánh mắt lành lạnh dừng ở trên mặt Lương Hựu Vân: "Chẳng lẽ là A Vân muốn thay ta thử hôn phục một lần nữa?"Sở Thanh Thu đem ra nét cười nhạt trong mắt, đến cả tiếng nói cũng đã có chút nhiệt độ khác: "Thợ may trong phủ nói cái thêu trên áo lót là ‘uyên ương nghịch nước’, nếu như mặc ở trên người A Vân......""Sở Thanh Thu," Lương Hựu Vân thoáng chốc siết chặt y phục trên đùi, nhìn về phía nàng ấy, tiếng nói đè nén: "Cô là người phải gả cho anh trai ta, làm chị đâu của ta.""À?" Sở Thanh Thu hơi đưa chung trà trong tay hướng về bên miệng Lương Hựu Vân, giọng nhàn nhạt: "Trước kia cô chỉ nói là ta gả vào Lương phủ sống với cô, ban đầu ta không hiểu, giờ mới hiểu được cạm bẫy trong lời cô, từng bước đều đang dụ ta nhảy vào."Lương Hựu Vân mím chặt môi đối diện với Sở Thanh Thu, cuối cùng nghiến chặt răng, gần như vươn tay giật lấy chung trà từ trong tay Sở Thanh Thu rồi nhấp một ngụm trước mặt nàng ấy, chung trà đập trên mặt bàn: "Vừa lòng chưa?"Vệt nước tẩm ướt cánh môi Lương Hựu Vân, Sở Thanh Thu cười nhàn nhạt, giơ tay xoa lên sườn mặt Lương Hựu Vân.Lương Hựu Vân theo bản năng muốn tránh, một tay khác của Sở Thanh Thu lại giữ chặt cổ tay của nàng ta ấn trên đùi mình, gần như cố định người trên ghế đôn thêu.Ngón cái của Sở Thanh Thu nhẹ nhàng xoa đi vệt nước bên môi Lương Hựu Vân, lòng bàn tay và ánh mắt cùng dừng lại trên cánh môi dưới mềm mại: "A Vân vừa rồi đi ra ngoài rốt cuộc là bởi vì cái gì?"Lương Hựu Vân không nói.Sở Thanh Thu ngước mắt nhìn con ngươi của Lương Hựu Vân, không hề bất ngờ khi đã nhìn thấy được sự bài xích trong đôi mắt quen thuộc từ nhỏ này. Trái tim Sở Thanh Thu hơi hơi thắt lại, hàng mi dày đậm rủ xuống, khóe miệng kéo lên nét cười."A Vân, nếu như cô muốn giẫm vào Sở gia leo lên trên," Mặt trong ngón tay cái của Sở Thanh Thu đã hơi hơi dùng sức hơn, thoáng xoa nghiền môi dưới mềm mại của Lương Hựu Vân một chút, dồn ép dáng môi đẹp kia biến hình: "Vậy dù thế nào cũng phải bỏ ra một vài cái giá."Hô hấp của Lương Hựu Vân sâu xuống, cổ tay bị nắm giữ kia giãy giụa thoáng một chớp mắt, đôi mắt xinh đẹp trừng với Sở Thanh Thu, không biết hôm nay nàng ấy lại phát điên cái gì.Từ sau lần trước ở Tề phủ, tâm tư của Sở Thanh Thu đối với nàng ta càng ngày càng rõ ràng hơn, thậm chí không thèm che giấu. Sở Thanh Thu ỷ vào nàng ta muốn dựa vào Sở gia mà càng thêm được đằng chân lên đằng đầu. Vốn dĩ Lương Hựu Vân chỉ coi như đây là làm nhục, nhưng hôm nay......Đầu ngón tay Sở Thanh Thu tì vào kẽ môi mím chặt của Lương Hựu Vân, giọng nhẹ nhàng: "Sớm muộn gì ta cũng phải gả vào Lương phủ, cô trốn ta là vô dụng thôi."Nàng ấy phải gả vào Lương phủ đi nữa lại không phải gả cho mình ! Việc rõ ràng hai nhà cùng có lợi cớ sao nàng ấy không nhìn thấu.Lương Hựu Vân thoáng nghẹn một hơi thở nơi ngực, đã tồn tại trong lòng từ lần trước khi thử hôn phục. Tuy nàng ta đã tính kế Sở Thanh Thu, nhưng việc này chung quy là có lợi đối với hai nhà, vì sao nàng ấy luôn lấy việc này uy hiếp mình."Sở Thanh Thu !" Lương Hựu Vân ra sức giãy giụa, ai ngờ cái nắm của Sở Thanh Thu vốn không chặt, cổ tay nàng ta vừa dùng sức một cái như vậy ngược lại đã phất qua mặt bàn, hất hộp gấm mở ra rơi xuống đất.Vòng ngọc trong cái hộp rơi rớt ra ngoài, "choang" rồi nháy mắt sau vỡ tan đầy đất.Ánh mắt Lương Hựu Vân dừng ở trên cổ tay mình, kinh ngạc hết một chớp mắt, cũng không biết Sở Thanh Thu đã thả lỏng khi nào.Lương Hựu Vân nắm lấy cổ tay đờ đẫn ra, ánh mắt rơi vào vòng ngọc dưới đất, sắc mặt vừa đỏ lại trắng: "Ta......""Một chiếc vòng tay thôi, vỡ thì vỡ rồi, A Vân nào từng để ý mấy này." Sở Thanh Thu cụp mắt, nhìn vòng ngọc tan tành dưới đất, dường như đang nói vòng tay lại giống đang nói cái khác."...... nếu cô không còn chuyện gì thì ta đi về đây." Lương Hựu Vân đi tới chỗ cửa, thoáng nhìn lại về sau, thấy Sở Thanh Thu vẫn giữ yên dáng ngồi vừa rồi, tầm mắt chưa rời ra khỏi vòng ngọc, thì không khỏi hơi nhíu mày nhè nhẹ.Nàng ta cụp mắt xuống, mở cửa đi ra ngoài.Cửa vừa mở Nhẫn Đông lập tức tiến vào, nhìn ngọc vỡ đầy đất thì có hơi đau lòng: "Tiểu thư, đây chính là vòng tay người bỏ công lựa, lại bể như vậy rồi.""Không sao," Sở Thanh Thu rũ mắt nhìn lòng bàn tay mình, dường như trên đó còn lưu giữ xúc cảm trên môi Lương Hựu Vân. Sở Thanh Thu vân vê: "A Vân đang bận cái gì?"Nhẫn Đông đáp nhẹ giọng: "Lương tiểu thư bảo A Tú hỏi thăm quá khứ của đại trưởng Công chúa Triều Uẩn, có lẽ là vì hôn sự của lục Hoàng tử cùng Quận chúa Phúc Giai."Nhẫn Đông không rõ: "Chung quy việc này cũng không liên quan đến phủ quốc công, Lương tiểu thư hỏi thăm những thứ này làm gì?""Tất nhiên là bay lên trên." Sở Thanh Thu khom lưng nhặt lấy mảnh vụn vòng ngọc từ dưới đất bỏ về trong hộp gấm.Nhưng sau này nếu nàng ấy ở lại Lương phủ rồi thì tất nhiên A Vân phải ở lại cùng nàng ấy. Đây là ước định trước đây của hai người, nàng ấy không nuốt lời, đương nhiên không cho phép Lương Hựu Vân nuốt lời.Bây giờ Lương Hựu Vân muốn giẫm lên xương mình bay đi nơi khác......"Tiểu thư !" Nhẫn Đông giật mình hô thành tiếng, tầm mắt dừng trên ngón tay Sở Thanh Thu.Sở Thanh Thu vân vê mảnh vỡ vòng ngọc, để mặc máu tràn ra trong giữa bàn tay.Nàng ấy nhớ tới bình phong ‘giam Phượng’ kia trong gác ấm của mình, trong ánh mắt lạnh nhạt thờ ơ lộ ra vài phần cố chấp hiếm hoi: "Thứ thuộc về ta, chỉ có thể là của ta."Ba ngày sau, trong cung làm tiệc thường niên hoành tráng, Lương Hựu Vân tham dự cùng phu nhân quốc công, Sở Thanh Thu đi theo tiểu Ngô thị tham gia.Triều Mộ cùng với Thần Nguyệt đều có mặt trong tiệc. Nhìn thấy hai người, trong lòng mọi người đều có tính toán của riêng mình.Tiệc cung thường niên này, đã định trước náo nhiệt hơn những năm rồi.---------
Truyện chỉ được đăng duy nhất tại wattpad (link: https://www.wattpad.com/story/365361968)
Nếu các bạn đọc được những dòng này ở nơi khác ngoài wattpad, tức là chương mà các bạn đang đọc chưa được rà soát sửa lỗi.