[Trans/Edit] River | Series

[Nhiều CP] Khi vợ bạn mang thai



Tên: Khi vợ bạn mang thai
Link: https://wzh950826.lofter.com/post/3220e99e_1cbb83308
Author: TYC 3810-908-1
Author's note:
*ABO - Thời gian mang thai
*Ngốc nghếch tiểu ngọt văn

*****



Hắc Miêu


5 tháng sau khi Thẩm Mộng Dao mang thai, Viên Nhất Kỳ không có được một giấc ngủ ngon nào, trong nhà các loại hộp thuốc ức chế đều là đều mua thành cả rương.


Viên Nhất Kỳ mỗi đêm chỉ biết chịu đựng, thực sự không có cách nào ngoài chạy tới toilet tự mình giải quyết, quá tra tấn người rồi. Cô từ trong phòng tắm đi ra thì Thẩm Mộng Dao trên giường đã sớm mơ màng thiếp đi.



Thời gian mang thai hầu hết các omega đều thích ngủ, Viên Nhất Kỳ chỉ có thể rón rén bò lên giường. Thẩm Mộng Dao mắt buồn ngủ mơ mơ màng màng, đại khái cảm nhận được Viên Nhất Kỳ từ ngoài đi vào mang theo khí lạnh, nửa tỉnh nửa mơ mờ mịt hỏi.



"Tiểu Hắc, em vừa đi làm gì?"


Viên Nhất Kỳ nhanh như chớp chui vào chăn, nắm lấy cổ tay mảnh mai của Thẩm Mộng Dao, đặt lên Kỳ Kỳ nhỏ, cố tình chỉnh giọng thấp xuống một quãng tám, tiến đến bên tai Thẩm Mộng Dao.


"Chị nói đi, lão bà."





***

Thi Tình Họa Dịch



Châu Thi Vũ mềm mại bò lên trên đầu vai Vương Dịch, mở tủ trên đầu giường lấy ra một chiếc đèn ngủ tông màu ấm, không nghiêng không lệch chiếu vào mặt Vương Dịch, phác họa lên xương hàm hoàn hảo của cô.


Vương Dịch ngoài mặt thì gió êm sóng lặng, nhưng nội tâm phảng phất một trận sóng thần vô cùng lớn, liên tiếp dâng trào.

Châu Thi Vũ nhìn vẻ mặt nghiêm trọng của cô, thấp giọng nhẹ nhàng hỏi: "Làm sao thế, em đang suy nghĩ gì vậy?"



Sợi dây lí trí cuối cùng trong lòng Vương Dịch đứt đoạn, mỹ nhân ấm áp như ngọc nằm trong vòng tay, cớ gì không-đi-lên! Một cái xoay người cô đã đem Châu Thi Vũ đè trên giường.




"Hừm..." Dù định quan tâm nàng, thì cũng đều xong rồi, muốn trách thì trách bản thân quá cố chấp, ham muốn tình dục quá mạnh, không thể kiềm chế được.


Nụ hôn vừa dứt, môi Châu Thi Vũ bị khi dễ đến đỏ bừng, rưng rưng nước mắt nhìn Vương Dịch. Vương Dịch nhắm mắt cố gắng bình phục lại tâm tình của mình, vì đứa nhỏ... Ta chấp nhận.



"Vương Dịch..." Châu Thi Vũ do dự mở miệng, nàng biết Vương Dịch những ngày này mỗi ngày đều âm thầm chịu đựng. Nhưng nàng cũng không thể tránh được a, ai bảo người nào đó trước đó không làm tốt biện pháp phòng hộ.


"Em biết rồi, em đi ra phòng khách ngủ, nhưng... sinh con xong, chị phải tăng gấp đôi bù lại cho em!"


"Vương Dịch ngoan nhất, đi đi." Châu Thi Vũ ngẩng đầu lên, hôn nhẹ lên trán Vương Dịch.



Vương Dịch miễn cưỡng rời khỏi người Châu Thi Vũ, lấy chăn gối đi về phía phòng khách. Trên đường đi, cô đã suy nghĩ về việc sau này Châu Thi Vũ sẽ mất bao lâu để ra khỏi giường.

Bảy ngày là đủ, nhỉ?




***

Hân Dương

Điện thoại Trương Hân có một ứng dụng ghi lại thời gian đếm ngược của đủ ngày kỷ niệm và ngày lễ quan trọng, ví dụ như: còn 297 ngày nữa là kỷ niệm 5 năm nụ hôn đầu tiên, 162 ngày nữa là ngày em bé chào đời, vẫn còn 192 ngày nữa là họ thoát khỏi khổ đau...

Từ khi Hứa Dương Ngọc Trác mang thai, sách trên tủ sách ở nhà đã thay đổi từ hướng dẫn biên tập vlog thành tuyển tập nuôi dạy con cái, các biện pháp phòng ngừa khi mang thai, bách khoa toàn thư về nuôi dạy con cái...



Trương Hân ngày nào cũng ôm Hứa Dương Ngọc Trác ra khỏi phòng tắm, cẩn thận đặt ở trên giường, dựa theo những kiến thức đã học ở trong sách nuôi dạy con cái mà giúp Hứa Dương Ngọc Trác mát xa, đấm lưng, giảm bớt áp lực tâm lý...


Thi thoảng cũng sẽ có vài suy nghĩ sai lệch, nhưng ai bảo A Hân ca ca của chúng ta ở nhà là một nam nhân tốt, chỉ chốc lát sẽ biến mất chứ.


Hứa Dương Ngọc Trác nhìn lão công cẩn thận ôn nhu trước mặt, khẳng định không có gả nhầm người.

Trương Hân nghiêng người hôn lên môi Hứa Dương Ngọc Trác, "Lão bà ngủ ngon."



"Còn 192 ngày cho đến khi bạn không thể rời khỏi giường."


- END -

Chương trước Chương tiếp
Loading...