Tổng Hợp OneShot Girllove

CÂN BẰNG LÀM VIỆC VÀ LÀM TÌNH



🔞🔞🔞
Lưu ý!!!

***
Tag: Ngọt. H vừa. Bot lớn tuổi. Top nhỏ tuổi.


· Thỏ con có khuôn mặt trong sáng, ngây thơ như đứa trẻ, thường ngày hoạt bát năng động đáng yêu, nhưng khi làm chuyện đó lại rất điêu luyện, thậm chí còn không muốn dừng chỉ muốn đánh gục chị sói.

“Đừng lại gần cô ấy, đừng hòng có ý đồ với người con gái của tôi!”

· Chị sói với khuôn mặt có chút lạnh lùng, đôi mắt nhìn đời có phần sắc bén, nội tâm vô cùng mạnh mẽ, là một hình mẫu lý tưởng trong mắt các cô gái độc thân và đã có chồng. Bề ngoài chững chạc trải đời, nhưng chuyện giường chiếu lại luôn là người bại trận.

“Tránh xa cô ấy ra đi! Trước khi tôi báo công an tội anh quấy rối trẻ con!”

***

Thanh Nhi ngồi chăm chú nhìn cô gái đối diện mình, cô ấy xinh đẹp, đúng vậy đấy, Thanh Nhi đã khen ngợi vẻ đẹp của cô ấy rất nhiều lần trong suốt sáu năm yêu nhau, đó có lẽ là điều thật lòng cô có thể làm mỗi ngày mà không thấy chán.

"Kiều Mộng, để ý đến em đi." Thanh Nhi gõ ngón tay xuống mặt bàn, tay còn lại chống cằm, môi mấp máy nói với Kiều Mộng, mắt thấy cô người yêu lớn hơn cô hai tuổi đã để cô ngồi một mình nữa tiếng vì cô ấy bận công việc với chiếc máy tính của bản thân.

Kiều Mộng mỉm cười, cả khoé mắt của cô ấy cũng cong lên một nụ cười nhẹ khi nghe chất giọng chán nản của người yêu mình, thỉnh thoảng cô sẽ đem công việc ra phòng khách để làm, nếu để cô ấy ngồi một mình thì cô ấy sẽ luôn mè nheo với cô như thế để nhận được sự chú ý, khi cô nói: "Em muốn ôm chứ?" Là lúc cô ấy nhận được thứ cô ấy mong muốn.

Thanh Nhi ôm Kiều Mộng, nhưng cái ôm không phải chỉ đơn giản kéo lại dính vào nhau, Thanh Nhi ôm như muốn nâng cả người Kiều Mộng ngồi vào lòng mình, và Kiều Mộng đồng ý với điều đó, ngồi lên đùi Phương Nhi rồi để cô ấy dụi mặt vào ngực mình.

Thanh Nhi để mặt mình chìm trong hơi ấm ở ngực Kiều Mộng, nói: "Em luôn làm được thứ em muốn, chị chưa bao giờ từ chối, em thích điều đó khi yêu chị." Sau đó cô càng siết chặt vòng tay để Kiều Mộng càng gần lại với mình hơn.

Kiều Mộng vẫn thuận theo ý Thanh Nhi, nhưng một tay cô đặt lên vai của người yêu mình dùng một chút kháng cự cho cái ôm đang dần sát sao của Thanh Nhi, cô chỉ sợ ôm càng chặt Thanh Nhi càng sớm tắt thở.

"Mộng Mộng, làm..." Thanh Nhi bị chặn lại lời nói bởi ngón tay của Kiều Mộng đặt phía trên môi nhằm không cho cô tiếp tục nói.

"Chị còn phải làm việc!" Kiều Mộng sớm biết ý nghĩa trong câu nói của Thanh Nhi là gì, nhìn ánh mắt đó, hay là từng cái vuốt ve sau lớp áo mình của Thanh Nhi, cô đủ biết người này muốn làm tình nhưng cô lại đang có rất nhiều việc, còn Thanh Nhi thì lại chưa bao giờ chiều ý cô khi cô muốn dừng lại, nên thà rằng ngay từ đầu không làm thì vẫn tốt hơn.

Kiều Mộng hôn một cái vào má Thanh Nhi thay cho câu trả lời, cô không dám dùng cách chiều chuộng thường ngày là hôn vào môi, cô sợ rằng Thanh Nhi sẽ xé đồ cô ngay tay đây chứ không phải là trên giường từ tốn cởi từng nút áo, "Lần khác em nhé."

Thanh Nhi trề môi, không nói một lời gì. Kiều Mộng lại không có ý định sẽ đổi ý, nhưng cô cảm nhận được vòng tay của Thanh Nhi siết chặt eo mình hơn, nhìn nét mặt hờn dỗi đó của Thanh Nhi cô biết rằng cô người yêu của mình hoàn toàn không đồng ý với điều mình vừa nói.

"Ngoan nào, thỏ con à..." Kiều Mộng xoa đầu Thanh Nhi như cách cô thường làm để dỗ dành đứa trẻ dễ hờn dỗi này, đứa trẻ bình thường hiểu chuyện biết bao nhiêu nhưng sao có mấy lúc không được chiều ý trong chuyện này lại bày ra cái mặt hờn dỗi như con nít không được ăn kẹo vậy không biết, điều đó khiến cô bất lực vô cùng, nhưng không vì thế mà cô thấy cô người yêu nhỏ tuổi hơn mình phiền phức, khi cô nhớ lại lần gần nhất là tuần trước cô cũng đã từ chối em ấy hậu quả là cô không thể ngủ mà là ngất, nhưng trước khi cô ngất nó khá tuyệt...

"Trong bao lâu chị sẽ xong?" Thanh Nhi hỏi lại Kiều Mộng, trong khi bản thân đã rạo rực nhưng vẫn phải nén lại bên trong để nghe câu trả lời của Kiều Mộng, cô tự nhủ rằng bản thân không nhất thiết phải ép Kiều Mộng ngay bây giờ, cô có thể nén lại thêm một chút nhưng cô cần biết cô người yêu xinh đẹp của mình cần bao nhiêu thời gian cho công việc.

Kiều Mộng cảm thấy rùng mình bởi bàn tay Thanh Nhi đã luồn vào trong áo và cứ thế vuốt ve xoa nắn lưng mình, mặt thì đang trưng ra cái nét hờn dỗi nhưng tay lại sờ soạng rất thản nhiên.

Kiều Mộng nghĩ nếu như có nói rằng một tiếng nữa xong thì Thanh Nhi chắc chắn sẽ vẫn chấp nhận đợi nhưng kết quả sau đó cô thật lo cho da thịt mình quá. Cô đã từng trải qua điều đó khi nói như thế với Thanh Nhi, khi một tiếng trôi qua, Thanh Nhi dường như chỉ đợi cô gập lại máy tính và rồi vồ lấy cô như một con hổ đói, con hổ con chịu đói suốt một tiếng chỉ để gặm nhấm cô suốt mấy tiếng, điều đó có công bằng không thì cô không biết nhưng sáng hôm sau nhìn thấy đứa trẻ này vui như vừa mua được mấy túi kẹo thì cô cũng không có giận được.

Mấu chốt là mỗi lần rảnh rỗi Kiều Mộng lại vô thức nhớ lại chuyện đó, nhất là cái cách chiếc áo Pijama của cô bị Thanh Nhi xé rách.

"Nhi nè, chị còn nhiều việc lắm, nên là em nghe chị để lần khác..." Kiều Mộng để tay mình áp lên má Thanh Nhi, cô cảm nhận được má cô ấy tỏa ra hơi nóng ấm, "Nha?"

Thanh Nhi đưa tay mình lên nắm lấy bàn tay mà Kiều Mộng đang dùng áp má mình, "Chị chưa trả lời em đâu Kiều Mộng." Thanh Nhi hơi nghiêng đầu và di chuyển lòng bàn tay Kiều Mộng chạm vào môi mình, nhẹ nhàng chạm vào, hôn lấy, thổi nhẹ hơi nóng vào tay người yêu, "Cục cưng ơi?"

"Cục cưng ơi…?" Kiều Mộng khẽ lẩm bẩm, không phải cô chưa từng nghe Thanh Nhi gọi mình như thế, phải nói là nghe rất nhiều rồi nhưng nó cũng chia ra nhiều trường hợp khác nhau, chẳng hạn như bây giờ đây, khi Thanh Nhi dùng ánh mắt đó nhìn cô và gọi cô bằng kiểu đó cô liền nhận ra mình đang trong tình thế nguy hiểm.

"Nhi, chị cũng không biết khi nào mới xong..." Kiều Mộng áp tay còn lại của mình lên má Thanh Nhi, cô cảm thấy bản thân sắp hết cách nhưng cô vẫn có niềm tin rằng nếu tiếp tục dỗ ngọt chắc đứa trẻ này sẽ chiều ý cô lần này, "Oh, baby, em bé ơi. Nghe lời chị, ngày mai, ngày mốt, hay bất cứ ngày nào chị cũng sẽ chiều ý em, chỉ là hôm nay không làm nhé?"

Thanh Nhi phả ra một hơi nóng sau khi nghe Kiều Mộng nói, cô hơi nhíu mày và nghĩ rằng cô trong mắt Kiều Mộng là đứa trẻ thích được dỗ dành bằng kẹo ngọt hay sao chứ, không biết lúc nào Kiều Mộng sẽ tưởng tượng cô thành con gái cô ấy luôn đây.

Kiều Mộng cảm nhận được hơi nóng của Thanh Nhi phả vào lòng bàn tay, không hiểu tại sao lúc đó cô lại có cảm giác rùng mình, "Nha?"

"Hôn em." Một tay Thanh Nhi còn trong áo Kiều Mộng di chuyển sang eo và bóp nhẹ lấy một cái, "Một nụ hôn sẽ cho chị mười phút."

Kiều Mộng thu lại một tay đang để trên má Thanh Nhi chuyển sang giữ lấy cái tay nghịch ngợm của Thanh Nhi đang để ở eo mình, "Em đừng nghịch nữa..."

Trái lại với lời nói của Kiều Mộng, Thanh Nhi liền bóp thêm một cái, không chỉ thế, cô di chuyển tay mình luồn một đốt ngón tay vào lưng quần phía sau của Kiều Mộng, "Chị yêu dấu, chiều ý chị."

Kiều Mộng nghe xong cảm thấy như đùa, nhưng cô cũng mau chóng nắm bắt cơ hội để mà thoát thân, nhưng Thanh Nhi vẫn giữ cô lại sau khi đã nói câu, "Chiều ý chị."

"Ngồi trong lòng em cho ấm, có em ôm không tốt hơn sao?" Thanh Nhi nỡ nụ cười híp mắt sau khi nói.

Nụ cười nhìn như thân thiện nhưng sao Kiều Mộng không cảm thấy điều đó ngay tại lúc này, còn nữa, đột nhiên lại chuyển sang nũng nịu như thế càng khiến cô rùng mình, bởi bình thường cô biết Thanh Nhi đâu dễ dàng chiều ý cô như vậy đâu chứ.

Kiều Mộng đồng ý rồi xoay người lại ngồi tựa người vào Thanh Nhi còn Thanh Nhi thì vòng tay ôm Kiều Mộng.

Kiều Mộng ngồi một lúc và cô cảm thấy đúng thật, khi ngồi trong lòng người yêu để làm việc thì không chỉ ấm áp mà còn thoải mái, dù có đang làm việc cô cũng không cảm thấy mệt mỏi như mấy lần không được ôm như thế này.

Những điều đó là những cảm nhận ban đầu Kiều Mộng cảm nhận được nhưng sau đó cô lại có một cảm nhận khác, có thể nói nó khác hoàn toàn với những gì Thanh Nhi nói.

Đứa trẻ nghịch ngợm này nói lời hay nhưng hành động thì lại khác này khiến Kiều Mộng trở tay không kịp.

"Nhi..." Kiều Mộng thở ra một hơi run rẩy khi cô phải rời một tay khỏi bàn phím máy tính để giữ cái tay hư hỏng của Thanh Nhi đang hoành hành trên ngực mình lại.

Thanh Nhi không nói gì, cô vẫn đang kìm nén lại để Kiều Mộng có thể hoàn thành công việc, nhưng từng giây trôi qua với khoảng cách gần như thế này cô dễ dàng ngửi được mùi hương trên cơ thể Kiều Mộng điều đó khiến cho cô không thể ngồi yên không làm gì được. Ban đầu Thanh Nhi đã tự nhủ rằng chỉ chạm nhẹ thôi sẽ làm một cách kín đáo để không ảnh hưởng đến sự tập trung của Kiều Mộng nhưng có lẽ mọi thứ vỡ tan khi cô nghe được âm thanh run rẩy đó được phát ra gần kề bên tai mình.

"Mộng Mộng..." Thanh Nhi thì thầm bên tai Kiều Mộng, sau đó đưa tay giữ lấy cằm cô ấy xoay về hướng mình hôn vào.

Kiều Mộng bị Thanh Nhi hôn không kịp phản kháng, cô vẫn đang giữ lấy cái tay đang giữ ngực mình nhưng dần say đắm trong nụ hôn khiến cô không còn dùng sức lực để giữ lấy được nữa.

"Nhi, khoan!..."

Thanh Nhi mút môi trên rồi lại mút môi dưới của Kiều Mộng, cùng lúc đó, cái tay bên trong áo Kiều Mộng không ở yên mà xoa nắn quả ngực căng tròn không quá to mà nằm vừa trong lòng bàn tay, nơi quen thuộc không biết cô đã chạm vào bao nhiêu lần nhưng lần nào chạm vào là lại mê mẩn lần đó, bởi độ đàn hồi và mềm mại của nó mang lại như món đồ chơi kích thích có thể khiến người khác càng sử dụng càng ghiền.

Kiều Mộng rên rỉ,”ư ử” trong cổ họng, lúc hé môi lại thuận tiện cho cái lưỡi của Thanh Nhi xâm nhập vào bên trong liền tìm đến lưỡi của Kiều Mộng như hai con rắn âu yếm quấn chặt lấy nhau, trao nhau hơi ấm và cả khoái cảm mang lại khiến người cảm nhận say mê.

Âm thanh chóp chép do nụ hôn mãnh liệt của cả hai mang lại, ướt át nồng nàn. Thanh Nhi như cố kéo theo Kiều Mộng vào ngọn lửa tình dục đang bùng phát dữ dội trong cô, để cho cả hai cơ thể trần trụi quấn lấy nhau trong ngọn lửa tình mặc cho nó thiêu đốt, để từng thớ da thớ thịt cháy trong khoái lạc.

"Chị Mộng..." Thanh Nhi rời nụ hôn cuồng nhiệt với Kiều Mộng, kéo theo hai sợi luyến tiếc như hai sợi chỉ bạc.

Liếc nhìn Kiều Mộng đang thở gấp sau nụ hôn, nhìn hai cánh môi vừa bị mình mút lấy căng mọng đỏ hồng khiến cô không thể đợi thêm một giây cho Kiều Mộng kịp ổn định hơi thở mà vồ lấy một lần nữa, mút lấy đôi môi ngọt ngào của người yêu như một viên kẹo đường, Thanh Nhi càng hôn lại càng thấy không đủ, cô nhận ra bản thân mỗi lần hôn Kiều Mộng cô đều muốn nhiều hơn nữa nhưng cô không thể định được bao nhiêu sẽ là đủ, "Chị Mộng... Muốn nữa..."

"Hơ?" Kiều Mộng giờ như nữa tỉnh nữa say, cô hai lần bị cuống vào nụ hôn, thứ được ví như chất cồn của một cuộc tình nồng nàn, cô hai lần liên tiếp bị Thanh Nhi cuồng nhiệt hôn vào, điều đó như nhấn chìm cô vào cơn say men tình, không để cô tìm được đường tỉnh táo.

Thanh Nhi luồn tay vào trong quần của Kiều Mộng, vừa chạm vào đáy quần lót của Kiều Mộng cô đã cảm nhận được nơi đó đã ướt rất nhiều, "Chị ướt rồi..."

Kiều Mộng đưa tay giữ lấy tay của Thanh Nhi khi cô cứ vờn quanh bên ngoài quần lót, chọc ghẹo cho cơ thể Kiều Mộng càng thêm nóng ran bức bối.

"Nhi!" Kiều Mộng bất ngờ giữ chặt lấy cái tay của Thanh Nhi đang di chuyển trong quần mình, Thanh Nhi cũng bị hành động bất ngờ của cô mà dừng lại.

"Chị còn phải làm việc mà..." Kiều Mộng nói trong khi hơi thở vẫn hổn hển, cô cũng chẳng tin nổi là cái mớ công việc cao như núi kia lại khiến cô phải giật mình tỉnh táo trở lại, nếu như vừa nãy cô để cho Thanh Nhi tiếp tục dẫn dắt chắc cô sẽ phải dành thêm một ngày trời để hoàn thành mớ công việc còn chưa được giải quyết kia.

Thanh Nhi sau khi nghe Kiều Mộng nói thì sững người, cô không tin nổi là đã tới nước này rồi mà Kiều Mộng vẫn còn muốn tiếp tục công việc, điều đó không khỏi khiến cô nhíu mày một cái, nhưng có lẽ Kiều Mộng không biết lời cô ấy vừa nói không hề khiến cho cô bị mất hứng mà lại giống như chăm củi vào cho nồi nước trong cô càng thêm sôi sục.

"Em muốn thêm nữa!" Thanh Nhi dùng lực tranh thủ lúc Kiều Mộng còn chưa được hồi sức cô chỉnh sửa tư thế Kiều Mộng một nửa nằm trên bàn, nửa khụy hai gối dưới sàn, sau đó nói khẽ vào tai Kiều Mộng: "Chị Mộng, chị làm việc đi."

Kiều Mộng giật mình, cô muốn chống cự lại để thoát khỏi cái tình huống mà Thanh Nhi muốn hướng đến nhưng cô không hiểu là rõ ràng vẫn chưa làm gì quá sức mà hai chân cô đã run rẩy đuối sức, tay cũng như thế không còn sức lực vùng vẫy.

Không lẽ là do cô cũng muốn nên mới bị mất sức sao, không, chắc là cô bị Thanh Nhi thao túng tâm lý rồi. Kiều Mộng nghĩ thế rồi cô cố chấp nghĩ trong đầu là phải làm việc, cô không để ý Thanh Nhi cái cô người yêu đang hứng tình của cô rất tập trung vào việc bản thân muốn làm.

Thanh Nhi kéo quần Kiều Mộng xuống gối, sau đó cô đặt tay mình lên nơi ẩm ướt của người yêu mà xoa nhè nhẹ, nơi nhạy cảm đầu tiên là đỉnh hạt đỏ cô không ngừng dùng tay mình ma sát lấy nó, Thanh Nhi như đang chơi đùa một cách thích thú cũng như để cho Kiều Mộng hoàn toàn bị đánh gãy ý chí chống cự.

Kiều Mộng bất ngờ bị Thanh Nhi tấn công liền đưa tay bịt miệng lại, cô biết sau rất nhiều lần trải qua nếu cô càng phát ra âm thanh lớn bao nhiêu, hét xin nhiều cỡ nào Thanh Nhi càng điên loạn lên mà phát tình bấy nhiêu. Những ngày đầu quen nhau khi làm tình cô đã sốc rất nhiều khi nhận ra sau lớp mặt ngọt ngào và dịu dàng có phần trẻ con thơ ngây đó lại là một cô gái có máu bạo dâm, cô nghĩ thế bởi sau những lần cô luôn chịu trận dù ban đầu mình có là người nằm trên khởi nguồn đi nữa thì vẫn là người bại trận.

Kiều Mộng đã từng rất hoảng và không cho Thanh Nhi chạm vào mình một tuần lẻ bốn ngày sau cái lần làm tình khiến cô đã ngất hai lần, nhưng lúc mệt mỏi mở mắt cô vẫn thấy Thanh Nhi còn đang trên người mình, liếm, mút, cắn, tay cứ cử động, cơ thể cũng cử động, cô không biết Thanh Nhi đã chịu dừng lại lúc nào nhưng lúc cô thức dậy là buổi sáng gần trưa hôm sau, và khi đã có thể đi đứng đàng hoàng cô soi mình trước gương dài cô phải thốt lên rằng không khác nào đi đánh trận — trên chiến trường cát bụi đầy gươm giáo, người ta bị thương không nói, còn cô trên chiến trường không gươm giáo, cô vẫn đầy đủ vết trên người — nhìn vào cơ thể cô lúc đó giống như bức tranh do Thanh Nhi vừa cất công hoàn thành tối qua, một tác phẩm vừa có dấu hôn và có dấu răng trên da thịt con người.

Thanh Nhi nhìn hành động vừa rồi của Kiều Mộng mà nhếch mép một cái, bên phía dưới tay cô di chuyển nhanh hơn lực ma sát theo đó cũng mạnh hơn, lúc thì ấn lúc thì xoa, trêu ghẹo một cách hưởng thụ.

Kiều Mộng siết chặt nắm tay lại, cô sắp không thể ngăn loạt tiếng rên rỉ đang ứ đọng trong cổ họng thêm nữa, Thanh Nhi thật sự điêu luyện, mọi điểm nhạy cảm trên dưới của cô đều bị Thanh Nhi nắm thóp hết tất cả.

Một phút, hai phút, ba phút. Kiều Mộng cố gắng cắn chặt răng đến mấy cũng không thể trụ nổi được bao lâu, tiếng rên rỉ bật ra dù tay có cố bịt miệng mình lại nhưng khoái cảm đã đạt đỉnh điểm cao trào, cong lưng và tuôn ra một trận mật dịch nhớp nháp, tất thảy mọi hành động điều nằm trong tầm mắt của Thanh Nhi, tất cả đều đúng ý khiến cô ấy càng hưởng thụ càng kích thích.

Kiều Mộng mệt mỏi để cơ thể đã tuôn ra một màng mỏng mồ hôi đổ sập xuống mặt bàn, cô thở hổn hển sau lần cao trào vừa rồi và cô biết Thanh Nhi chỉ mới dạo đầu, tất cả từ nãy đến giờ đều như cách cô ấy trêu đùa cô.

Đúng như Kiều Mộng nghĩ, cô người yêu của cô không đơn giản dừng lại khi bản thân đã bắt tay vào việc điểm lên trang giấy một nét vẽ rồi dừng lại giữa chừng đâu.

Kiều Mộng vẫn đang thở hổn hển chờ đợi từng giây trôi qua cho hơi thở mình dần ổn định trở lại nhưng bất ngờ cơ thể cô giật nảy một cái, bên phía dưới, Thanh Nhi đã không còn vờn quanh bên ngoài, có lẽ cô ấy cũng thấy bấy nhiêu đó cho việc dạo đầu đã đủ nên đã bước vào việc chính thức.

Một ngón, cho ban đầu, Kiều Mộng khẽ rên rỉ bởi nhịp độ nhẹ nhàng của Thanh Nhi, nhưng sau đó hơi thở cô gấp gáp dần theo nhịp độ tăng nhanh của ngón tay đang ra vào phía bên dưới của mình, "Nhi, chậm chút!..."

"Em yêu chị." Thanh Nhi luồn tay lên phía trên xoay mặt Kiều Mộng về hướng mình hôn vào môi cô ấy, cô ấy rên rỉ cô liền đưa lưỡi vào trong cùng với lưỡi cô ấy quấn quanh mấy vòng ướt át.

Kiều Mộng bấu tay mình xuống mặt bàn, cúi đầu rên rỉ, các lọn tóc chẻ sang hai bên để lộ ra vùng cổ phía sau trắng nõn mềm mại. Thanh Nhi hạ thấp người từ từ tiến đến gần sau gáy Kiều Mộng hôn lên phần da thịt trắng trẻo nhạy cảm đó một nụ hôn nhẹ.

"A, Nhi!..." Kiều Mộng rên lên một tiếng trong khi bản thân đang phải kịch liệt thở dốc bởi cái tay ban đầu giữ mặt mình đã trượt xuống phía bên dưới làm tiếp công việc xoa nắn quả hồng hào ban đầu, "Chậm chút!..."

Thanh Nhi nhẹ cắn lên vai Kiều Mộng một cái cách một lớp áo mỏng, sau đó, lại thêm một cái ở phần da thịt gần đó.

Thanh Nhi cảm nhận được phía dưới Kiều Mộng co bóp siết chặt lấy ngón tay mình, cô biết Kiều Mộng muốn gì, trong khi ngón tay kia vừa dừng lại hai giây cô liền dùng thêm một ngón, dù không theo nhịp độ nhanh của ngón tay ban đầu nhưng thay vào đó cô người yêu tinh nghịch của Kiều Mộng chỉ chăm chú liên tục chạm vào điểm nhạy cảm bên trong của cô ấy.

Hai ngón hoạt động, điểm nhạy cảm bị chạm đến nhiều sinh ra kích thích nhân lên, khoái cảm cũng theo đó tăng vọt, Kiều Mộng đã cảm nhận được cô lại sắp lên đến cao trào một lần nữa nhưng cứ như vầy điểm nhạy cảm bị chạm như thế cô thật không chịu nổi dù bản thân đã sắp đến cực hạn, "Nhi, em đừng chạm nữa, chị sắp..."

Tất nhiên cô người yêu của Kiều Mộng đã không đồng ý nhưng cô ấy không nói gì thay vào đó ngón tay đang xoa nắn hạt đậu hồng liền bóp mạnh khiến cơ thể đang run rẩy dưới thân giật nảy một cái.

Kiều Mộng luồn tay mình xuống dưới ý muốn giữ lấy tay Thanh Nhi không cho cô ấy tiếp tục động đến điểm nhạy cảm của mình nhưng có lẽ cô vừa làm một điều ngu ngốc và vô ích, khi tay cô nắm được tay Thanh Nhi thì cô ấy liền tăng nhanh tốc độ, một cơ thể run rẩy bây giờ càng thêm mất sức thì làm sao cô có thể ngăn được tay cô ấy chuyển động.

"Chị sắp, A!..."

Kiều Mộng đạt cao trào nhưng cô phải nức nở kêu cô người yêu mình dừng lại bởi dù xuân tình cô có chảy ra bao nhiêu cũng đều bị ngón tay đang hoạt động đó đẩy ngược vào trong, cô ấy không chịu nghe cô.

Khi Kiều Mộng lên đỉnh, dù có là đang xuất ra một đợt xuân tình nhớp nháp thì ngón tay phía bên dưới của Thanh Nhi vẫn không dừng lại thậm chí tốc độ cũng không chậm lại.

Tiếp nhớp nháp, do dịch tình nhầy nhụa tiết ra cũng như do ngón tay phía bên dưới năng xuất ra vào không chịu ngừng thành ra âm thanh gợi tình ám muội đặc trưng của làm tình được phơi bày giữa phòng khách của hai cô gái.

Thanh Nhi vẫn hoạt động tay mặc cho cơ thể phía dưới thân mình vặn vẹo uốn éo cực khổ trốn tránh các ngón tay mình, cũng mặc cho cô người yêu mình nức nở yêu cầu mình dừng lại nhưng cô đã không chiều ý cô ấy.

Dịch tình nhầy nhụa rơi xuống sàn, chảy dọc theo bắp đùi, kéo thành sợi bạc nhầy nhụa óng ánh, tay Thanh Nhi cứ liên tục ra vào còn Kiều Mộng phải chịu đựng kích thích tột độ mà xuất ra cao trào trong hoàng cảnh khoái cảm liên tục được khuấy động bên trong ập tới.

Thanh Nhi liên tục phả ra từng làn hơi nóng, cô lần nữa kề sát lại sau gáy Kiều Mộng và dứt khoát cắn một cái cho thỏa một chút cơn phát tình đang sôi sục như nồi nước nấu trên đống lửa của mình, tay cô bên dưới cũng theo đó chạm vào điểm nhạy cảm của Kiều Mộng lần nữa và rồi dừng lại.

"Tuyệt quá..." Ngón tay dính dịch tình của người yêu, Thanh Nhi sau khi đưa lên xem vài giây liền đưa lên miệng nếm lấy một chút, "Mộng Mộng..." Thanh Nhi hạ thấp người nhẹ đè lên người Kiều Mộng, "Vẫn chưa xong đâu..."

Kiều Mộng mệt mỏi, cô chỉ còn có thể nằm đó thở một cách gấp gáp còn bên dưới thì vẫn đang chảy ra dịch tình.

Kiều Mộng nghe Thanh Nhi nói bên tai, cơ thể cô như chạy vào luồng điện khiến cô rùng mình, "Đừng mà, không thể nữa..."

Kiều Mộng không nghe Thanh Nhi phản hồi mình, nhưng cô nhận ra cơ thể mình đang bị nhấc bổng lên, cô nỉ non nhìn cô người yêu mình nói: "Đừng mà, Nhi..." Nhưng Thanh Nhi cái người đang bế cô trên tay lại không chiều ý cô thêm một lần nữa, bây giờ cô ấy chỉ muốn đem cô vào chiếc tổ ấm của cả hai rồi quấn lấy nhau cho đến khi cô ấy thỏa mãn.

Kiều Mộng đã hiểu tương lai sắp đến của mình, cô ước gì lúc ban đầu nên nói với Thanh Nhi mình cần một khoảng thời gian nhất định sau đó tranh thủ tìm biện pháp trốn tránh chuyện này chứ không phải là thuận theo ý kiến bạn đầu của cô ấy để bây giờ thành ra cô không thể nhấc nổi chân để chạy trốn.

Thanh Nhi bế theo Kiều Mộng hướng đến chiếc giường ấm áp của cả hai, cô vẫn nhớ rằng buổi sáng cô vừa thay một chiếc ga trải giường thơm tho mới và bây giờ có lẽ nên tận dụng sự thơm tho mới mẻ của nó rồi.

Thanh Nhi đè lên người Kiều Mộng, cô ngồi thẳng dậy để cởi bỏ cái áo len trên người mình ném sang một bên, cả áo ngực cũng như thế, tất cả quần áo trên người cô đều được cởi bỏ trước ánh nhìn của người yêu.

"Vẫn tuyệt như ngày đầu chị thấy chứ, Kiều Mộng?"

Kiều Mộng ngại ngùng, cô đã quá chăm chú nhìn loạt hành động cởi bỏ quần áo của cô người yêu nhỏ tuổi hơn mình một cách lột liễu thậm chí lại không nhận ra cô ấy đã biết mình đang quan sát cơ thể cô ấy một cách trần trụi.

Thanh Nhi khẽ cười bởi hai cái má ửng đỏ của Kiều Mộng khi cô hỏi như thế, cô nhẹ nhàng hạ thấp người đặt lên má cô ấy một nụ hôn nhẹ sau đó dần dần di chuyển sang tai, xuống cổ.

Kiều Mộng khẽ rên nhẹ khi cổ cô bị Thanh Nhi hết liếm lại mút như thể rằng cô ấy đang thưởng thức một cây kẹo ngọt, ngược lại điều đó khiến cổ cô nóng ran lên có lẽ do cô muốn hôn cô ấy.

Thanh Nhi di chuyển khi cổ Kiều Mộng đã được lưu lại vết tích đỏ hồng do mình vừa tạo ra, cô trượt xuống ngực trước đó không quên để lại dấu răng của mình trên xương quai xanh của cô ấy, nó khá sâu nên lúc cô để lại dấu vết đó trên xương quai xanh cô ấy đã rên lên một tiếng khá to.

Khoé mi ươn ướt đọng lại một màn sương sau đó lại chảy dài sang hai bên khoé mi, Thanh Nhi chỉ đang liếm, mút, cắn cơ thể của Kiều Mộng thôi nhưng từng dấu vết cách nó xuất hiện từng nơi trên cơ thể đều khiến Kiều Mộng rên rỉ, hét lên, rơi nước mắt.

Ngực Kiều Mộng nhói lên khi cô vừa nhận được thêm một dấu răng trên đầu ngực mình do Thanh Nhi làm ra, cô không biết có phải cô đang thật sự làm tình với thú ăn thịt hay không mà bất kể lúc nào khi cái người tên Thanh Nhi này muốn làm tình đều để lại dấu răng trên người cô cùng vô số dấu hôn in đậm vào da thịt cô.

Thanh Nhi trượt xuống phía dưới khi cô thấy rằng phía trên đã đủ nhiều cho các dấu hôn cùng dấu răng ngự trị. Thanh Nhi nâng bắp đùi Kiều Mộng lên, cô hôn nhẹ lên nơi thịt non mềm mại của đùi trong trước, sau đó lại cắn vào ngay dấu hôn đó, rồi lại liếm dấu răng đã hiện rõ trên da thịt của Kiều Mộng.

"Nhi, đau, chị đau, em đừng cắn chị nữa mà..." Giọng nói nức nở, cô không biết mình đã hét lên bao nhiêu lần cho từng cái dấu răng trên cơ thể, nó thật sự đau nhưng cũng thật sự khiến cô nóng ran cả người.

Thanh Nhi mỉm cười, cô trường lên phía trên rồi hôn vào môi Kiều Mộng, âm thanh chóp chép phát ra, một lần nữa hai chiếc lưỡi mềm ấm quấn lấy nhau, hoà âm ướt át càng thêm rõ rệt.

Thanh Nhi ngồi dậy, sau đó nâng một bên đùi của Kiều Mộng lên để hờ lên vai mình, một chân cô bắt chéo, hai nơi ướt át đã tiết ra bao dịch nhầy nhụa chạm vào nhau.

"Nhi, ưm..."

Thanh Nhi di chuyển, hai nơi nhạy cảm ma sát vào nhau, hai chất dịch nhầy từ hai nơi hoà vào nhau theo nhịp động tạo ra âm thanh nhóp nhép cùng với tiếng rên rỉ của cả hai hòa thành loại âm thanh nóng bỏng, lửa tình như bùng cháy dữ dội nhưng cũng chỉ tạo nền cho hai cô gái đang tự thiêu đốt mình bằng cái nóng bỏng riêng biệt.

Thanh Nhi hạ thấp người, bên dưới vẫn không ngừng nhấp, phía trên, cô hôn Kiều Mộng cùng cô ấy say đắm trong khoái cảm.

Thanh Nhi chống khuỷu tay mình bên cạnh đầu Kiều Mộng, rời nụ hôn, cô nghiêng đầu phả từng hơi nóng vào tai cô ấy còn bên dưới thì tăng nhanh nhịp độ hơn.

Kiều Mộng mơ màng nhìn trần nhà theo nhịp độ của Thanh Nhi khiến cả người cô bị đẩy lên xuống, trần nhà cũng theo đó di chuyển khiến cô có chút chóng mặt. Bên tai cô nghe được tiếng gầm nhẹ của Thanh Nhi, con hổ con đang ra sức ăn mòn sức lực cô đến cuối cùng và rút hết xuân tình mới chịu thỏa mãn.

Thanh Nhi cảm nhận được lưng mình bị hai tay Kiều Mộng bấu lấy, cơ thể cô ấy cũng cong lên dính chặt lấy cô, có lẽ cô ấy lại sắp đến cao trào và cả cô cũng như thế.

Thanh Nhi tăng nhanh tốc độ, bên dưới hai nơi ướt át không ngừng nhấp vào nhau, theo tốc độ tăng dần tiếng nhóp nhép cũng theo đó rõ ràng hơn.

Kiều Mộng giật nảy mình, bấu chặt vào lưng Thanh Nhi, bởi lực độ tăng thêm cô nghe được tiếng gầm gừ bên tai mình cũng lớn hơn.

Cao trào đang ngày một đến gần, Kiều Mộng cong người, Thanh Nhi cũng dừng lại động tác, phía bên dưới hai nơi đã ướt đẫm do xuân tình của cả hai hoà lại với nhau, một mảng ga giường cũng đã ướt do xuân tình nhầy nhụa không ngừng chảy xuống.

Cả hai dừng lại để ổn định hơi thở nhưng không được bao lâu trong khi Kiều Mộng đang thở hổn hển mắt thì mơ mơ màng màng thì Thanh Nhi đã lần nữa đặt lên môi cô ấy một nụ hôn, "Em yêu chị… rất nhiều.."

Kiều Mộng chạm tay lên má Thanh Nhi nhéo nhẹ một cái: "Yêu em… rất nhiều."

Thanh Nhi cười thành tiếng, cô áp trán mình lên trán Kiều Mộng, "Tiếp tục nhé.”

End.  

Tác Giả. Hotline 190010xx  

Chương trước Chương tiếp
Loading...