Sát Thủ Xuyên Không

Chương 5: Chị Em Họ Lam



Đến khi bình ổn lại tinh thần, cảm nhận được mùi hương thích hết sức quen thuộc làm Lâm Ngọc Y giật mình, trái tim lại lần nữa kêu *thình thịch* *Thình thịch* đầy dữ dội suýt nữa nhảy ra khỏi lồng ngực.

Lâm Ngọc y lẫn Lâm An Minh đồng loạt đứng dậy trừng mắt nhìn người ôm mình.

"Sao cậu lại ở đây?!"

Giọng nói đầu tiên phát ra lại là ca ca nàng - Lâm An Minh, cậu nhìn thiếu niên đang ngồi kế bên nữ nhân có khuôn mặt và khí chất vài phần giống nhau cũng hiểu được, nhưng việc cậu đi cùng em gái không có nghĩa là tên này biết!

"Sao tôi lại không được ở đây được? Thầy quên mất tôi là học viên ở đây à?"

Lâm An Minh nghe Lam Thuần nói liền cứng họng, vì y nói rất đúng.

"Đừng ngồi ở đây nữa."

May mắn Lam Lạc lên tiếng giải vây bầu không khí xấu hổ này. Cô đứng dậy phủi phủi bụi trên người nhìn Lâm Ngọc Y đưa tay xuống: "Em đứng lên được không?"

"Được!"

Lâm Ngọc Y nắm lấy tay cô kéo mình đứng dậy.

"Thời gian cũng gần trễ rồi, em cũng nên vào lớp đi."

Lam Lạc xoa đầu nàng nói.

"Ân!"

Gật đầu nàng dứt khoát rời đi cùng Lâm An Minh.

Trong lúc cả hai đi được một đoạn, Lam Lạc nhìn bóng lưng Lâm Ngọc Y đi cùng anh trai, cô liếc nhìn em trai mình.

"Đừng nói cả chị dâu tương lai mày cũng ghen được nha?"

"Thì sao? Chẳng lẽ chị cũng không ghen tị à?"

"Không nhá" Lam Lạc lắc đầu

"Mà có chuyện quan trọng hơn, chúng ta cần giải quyết chuyện này."

"Ừ"
~~

Quay qua chuyện của Lâm Ngọc Y, nàng vừa mới chia tay anh trai đi tới lớp học, nhìn cửa phòng học đứng một lúc cũng chịu bước vào.

Vừa bước vào, đã nghe thấy tiếng lão sư trẻ tuổi đang hăng say dạy, khi nghe tiếng mở cửa, hắn nhìn nàng.

"Lâm Ngọc Y?"

"Ân."

Lâm Ngọc Y gật đầu.

"Tốt, tới đây giới thiệu."

Chỉ trên bục giảng.

Lâm Ngọc Y cũng không nói gì thêm nàng bước lên bục giảng bắt đầu giới thiệu.

"Xin chào, tôi là Ngọc Y, hân hạnh được gặp mọi người!"

Nghe giới thiệu xong, cả lớp bắt đầu ồn như cái chợ.

"Oa, không ngờ Ngọc Y cũng có bộ mặt dễ thương như vậy!"

"Thật phí phạm khi cậu ta trang điểm loè loẹt!"

"Đây có thể so sánh gần hơn hoa khôi luôn đấy!"

"Yahh, mình cong quá!"

"Mình muốn trở thành fan của cậu ấy!"

"Mình nữa!"

"Tôi nữa!"

"Tao nữa!"

Cả lớp bắt đầu ồn ào, lão sư nhìn cả lớp đầy bất lực không dám lên tiếng la vì hắn biết nếu la lên, đảm bảo sự nghiệp của ông xem như đồ bỏ.

"Chuyện gì mà ồn ào thế!?"

Một bóng người đột nhiên xuất hiện trước cánh cửa phòng học.

Nghe thấy giọng nói ấy, cả lớp học bỗng chốc im re không ai dám lên tiếng.

"Lam lão sư? Cô tới nhanh thật!"

Hắn nhìn nữ nhân trước mặt chỉ biết cười gượng.

"Sao lớp tôi dạy tiếp theo lại ồn thế?"

"À chuyện đó là do học sinh mới chuyển vào nên vậy thôi."

"Vậy sao? "

Lam Lạc nhướn mày nhìn hắn.

Sau lưng hắn đột ngột chảy mồ hôi lạnh nhưng vẫn cố nói hết câu mình muốn trước khi chuồng.

"Bạn học Lâm Ngọc Y, em muốn chọn chỗ ngồi nào...?"

Lâm Ngọc Y lập tức trả lời.

"Ngay cạnh cửa sổ gần cuối lớp a!"

"Hảo!"

Dứt câu nói, hắn vội nhường lại tiết học cho vị lão sư Lam.

"Được rồi, mọi người ổn định lại!"

Lam Lạc gõ gõ bàn, cô khẽ nhìn nàng đang cầm cụi lấy vở ra chép mà cực kỳ hài lòng.

Tiết học diễn ra vô cùng suông sẻ, đến nổi cả lớp hết sức kinh ngạc vì vị lão sư này không hề kêu ai lên làm bài hay trả bài cả.

Ai cũng biết vị lão sư Lam Lạc này được mệnh danh là lão sư đồ sát, dù lớp có giỏi cở nào, chỉ cần bị gọi lên làm bài nhất định người đó không thể làm!

Nhưng vị nữ sinh vừa mới tới, ngay lập tức vị lão sư này không đồ sát cả lớp a! Đúng là chuyện khó tin!

Giờ ra chơi đã đến, Lâm Ngọc Y vừa dọn sách vở vào trong cặp xong chưa kịp đứng dậy đã có một người đứng trước mặt nàng.

"Em đi ăn cùng tôi không? "

Lâm Ngọc Y ngước nhìn vị lão sư, kiêm vị hôn thê bản thân, nhẹ gật đầu đồng ý.

Thấy đối phương đồng ý, Lam Lạc mĩm cười nắm tay nàng dẫn xuống lầu.

Vừa xuống tới căn tin trường, mọi người xung quanh đều đồng loạt nhìn nàng lẫn cô.

Vì ai cũng biết, lão sư mang tính khó tính vậy mà nắm tay một nữ sinh? Đã vậy còn là một cô tiểu thư bị dính vô vàng tin đồn!

Lam Lạc lẫn Lâm Ngọc Y làm gì quan tâm đến xung quanh, cả hai đi tới khu chọn món, lên tiếng gọi.

"Cho con một phần cơm cà ri, một tô súp bào ngư và một hộp sữa socola a.''

"Còn con thì một phần bít tết, một phần dĩa sushi tổng hợp và một tách cà phê."

Cô ăn tin nhìn cả hai rồi cười đáp.

"Có ngay đây!"

Chỉ sau vài phút ngắn ngủi trên khây cô và nàng xuất hiện những món vừa gọi.

Của nàng:


Của cô:

Lâm Ngọc Y nhanh nhẹn cầm một tay móc túi đưa chiếc thẻ cho cô căn tin.

Lam Lạc nhìn nàng nhanh nhẹn trả tiền ăn cũng bất lực đi tới trả phần của mình rồi cùng nàng đi tìm chỗ.

Cả hai đồng loạt thấy có góc khuất nên đã vào chỗ đó để khay đồ ăn xuống và bắt đầu ăn.

Lâm Ngọc Y ăn rất nhanh, ăn nhanh đến nổi Lam Lạc vừa mới cắt xong bít tết xong nhìn khay đồ ăn của nàng đã hết từ bao giờ.

Ngước lên lại thấy khuôn mặt thèm nhỏ dãi nhìn phần sushi tổng hợp trên khây mình.

Lam Lạc mỉm cười sủng nịch nhìn nàng nói.

"Em muốn thì cứ lấy phần chị ăn đi."

Nghe được Lam Lạc đồng ý cho nàng ăn, Lâm Ngọc Y sáng mắt gấp từng miếng sushi cho vào miệng ăn.

Mùi vị của miếng cá ngừ tươi sống cùng với wasabi và cơm hòa nhập vào khoan miệng nàng, dù hơi nồng nhưng khi chấm với nước tương lại tạo cảm giác mới lạ.

Ăn hết phần sushi cá ngừ, Lâm Ngọc Y chuyển sang gấp từng miếng cơm cuộn cho vào miệng ăn.

Từ từ, phần sushi tổng hợp càng quét hết sách cũng là lúc Lam Lạc hưởng thức xong phần bít tết của bản thân.

Còn tách cà phê, cô đang hưởng thức nó từng ngụm để cảm nhận vị đắng pha lẫn ngọt ngào do đường mang lại.
~~

Bên nàng và cô đang hưởng thụ bữa ăn, bên tỷ tỷ nàng thì không ổn tí nào.

Lâm Tịnh Thi nhìn em gái mình cũng vị Lam lão sư ăn uống vui vẻ trái tim bên ngực trái cô lại đau nhói lên từng hồi.

Cô biết, bản thân yêu cô em gái Lâm Ngọc Y này, nhưng vì sợ tình cảm đơn phương này bị nàng biết và ghét bỏ nên cô đã chôn vùi tình cảm đó mà cùng Đào Vi Vi trở thành người yêu.

Tuy nhiên, Đào Hiểu Vi lại có nhu cầu tình dục quá lớn, Lâm Tịnh Thi lại không muốn làm chuyện thân mật với ả ta liền cùng tỷ tỷ mình Đào Hiểu Khê ân ái trong phòng học.

May mắn, không ai nhìn thấy, nếu không mọi người trong trường sẽ đồn Lâm học bá có một cái sừng to trên đầu mất.

Còn Thẩm Nhược Lan có vẻ thảm hơn so với cô nhiều, cô ấy khi nhìn thấy người yêu cô ấy cùng em gái ân ái lại nổi đầy gân xanh muốn lao vào đánh nhưng may cô ngăn lại kịp.

Lâm Tịnh Thi không tin mọi người đồn Thẩm Nhược Lan là bạch liên hoa yếu đuối cần được che chở...

Ít ai biết đằng sau khuôn mặt yếu đuối đáng thương đó lại có sức mạnh kinh khủng, cô cản lại còn không lại huống chi mấy người bình thường.

Vì cô cùng Thẩm Nhược Lan cũng từng là bạn bè thân thiết lúc nhỏ nên biết tính cách thật.

Cũng như nhìn người đừng có đánh giá người ra vẻ bề ngoài...

_____ To be contine _____

Chương trước Chương tiếp
Loading...