Sát Thủ Xuyên Không
Chương 4: Vào Trường
Ngày 11 tháng 2 năm XX, tại căn biệt thự dành riêng cho Lâm phu nhân, nơi mà Lâm Ngọc Y vừa trở lại căn biệt thự sáng hôm qua.Tưởng chừng như rất bình thường nhưng không! Tối đó khi Lâm Ngọc Y qua bên trong phòng Lâm Y Tịnh hỏi chuyện lại bị đối phương ép sát vào tường cưỡng hôn! Vì mất bình tĩnh Lâm Ngọc Y đã đẩy đối phương ra quay lưng đóng cửa *Rầm* chói tai.Vừa trở lại phòng ngủ, Lâm Ngọc Y đã chạy thẳng vào trong phòng tắm rửa mặt cũng như rửa sạch môi mình. Cố chà sát môi đến mức bật máu cũng không thể làm tâm trạng Lâm Ngọc Y bình tâm trở lại.Tiểu Bạch không biết ở đâu chui ra nói với Lâm Ngọc Y một câu làm Lâm Ngọc Y rơi vào trầm mặc: "Lâm Y Tịnh tỷ tỷ thân thể này thích ngươi, à nói đúng hơn là đơn phương cơ thể ngươi đang sống đấy! Ở đây loạn luân cũng khá bình thường thôi, nữ với nữ cùng bình thường đứng nói đến hai người là chị em."Lâm Ngọc Y khá sốc khi nghe Tiểu Bạch nói, cũng như ký ức lờ mờ lúc nhỏ hiện ra. Vì muốn bình tâm lại, Lâm Ngọc Y nằm xuống giường bắt đầu suy nghĩ của bản thân về người tỷ tỷ này.Bởi lẽ Lâm Ngọc Y suy nghĩ quá nhập tâm đến cơn buồn ngủ của bản thân cũng không nhận ra, đôi mắt trở nên nặng nề nhắm lại đi vào giấc ngủ.Tiểu Bạch vì sức mạnh không đủ để trò chuyện gì nhiều với Lâm Ngọc Y nên đã tạm thời vào trong cơ thể nàng tiếp tục hấp thụ để hồi phục sức mạnh.Trở lại hiện tại, đồng hồ báo thức đột ngột vang lên làm cho Lâm Ngọc Y đang ngủ trên chiếc giường êm ái phải cau mày tỉnh dậy nhưng vẫn còn mơ mơ màng màng nhìn đồng hồ báo thức của mình.Lâm Ngọc Y: "..." Nàng không ngờ bản thân suy nghĩ lại ngủ quên lúc nào chẳng hay.Xoa xoa thái dương, dù không muốn nhớ tới nhưng chuyện tối hôm qua xảy ra có không thể nào tiếp thu hết được.Lâm Ngọc Y đứng dậy rời giường êm ái vào trong phòng tắm vệ sinh cá nhân xong rồi nhìn lại đồng hồ đúng 6:00' mới bước chân ra ngoài phòng đi xuống cầu thang thẳng tiến tới ngoài phòng khách, đang đi giữa chừng lại nghe thấy tiếng nói chuyện vang lên bên trong phòng khách.Hiếu kỳ không biết ai đang trò chuyện, Lâm Ngọc Y đi lại vận nắm cửa mở ra, bên trong nàng thấy rõ Lâm phu nhân và một người con gái không rõ đang cười nói chuyện, riêng Lâm lão gia thì đang ngồi đọc báo kế bên Lâm phu nhân.Lâm Ngọc Y mở cửa phòng vào trong nghi hoặc hỏi Lâm lão gia: "Cha, ai vậy...?"Nghe tiếng nói quen thuộc của cô con gái ông yêu quý hỏi, Lâm lão gia rời tầm mắt trên tờ bào nhìn nàng bảo: "Quên mất giới thiệu với con, con bé là chị họ cũng như vị hôn thê tương lai—"Cơ thể Lâm Ngọc Y cứng đờ tại chỗ, vẻ mặt ngớ người ra.Lâm Ngọc Y: "..." Cmn? Gì thế này? Nàng có chị họ lại là vị hôn thê của mình??? Lâm lão gia vẫn tiếp tục giới thiệu tên cho Lâm Ngọc Y nghe: "Tên con bé là Lam Lạc, con vào ngồi nói chuyện đi, cha và mẹ con ra ngoài một lát"Dứt câu ông ấy cùng Lâm phu nhân chuồng đi để lại nàng đứng đờ tại chỗ và người con gái tên Lam Lạc kia.Lâm Ngọc Y vẫn còn đứng hình vì chuyện vừa nãy, Lam Lạc dùng chất giọng ôn hoà hơi trầm vang lên: "Có lẽ em bất ngờ lắm phải không?"Giật mình trước giọng nói không rõ giới tính, nhưng nhờ ban nãy đã thấy khuôn mặt thập phần xinh đẹp cùng với ngoại hình chuẩn gu của mọi cô gái, nếu nói cô ấy là con trai nàng đảm bảo đồng tình hai tay hai chân!Thấy Lâm Ngọc Y quan sát mình một hồi lâu mà không đáp lời, Lam Lạc khó hiểu lên tiếng: "Sao thế?"*Thình Thịch* Trái tim không hiểu sao lại đập nhanh khi lần nữa nghe giọng đối phương, Lâm Ngọc Y cố gắng bình tĩnh bản thân nhiều lần đã có một người trong tim, không thể thích hay yêu một ai được...Dù có cố bình tĩnh cỡ nào, giọng nói vẫn phát ra chưa rõ ràng: "K-không...c-có..g-gì đâu!""Sao giọng em run thế? Hồi hộp à?"Đối phương đứng dậy đi tới trước mặt nàng, đặt tay lên vai Lâm Ngọc Y, cơ thể nàng như bị điện giật xẹt qua khắp cơ thể.Lam Lạc cũng giật mình buông tay ra, cô bối rối nhìn nàng, trái tim cũng không biết vì sao khi chạm vào lại có cảm giác mãnh liệt như vậy."X-xin lỗi!"Thế là cả hai rơi vào im lặng khắp phòng khách, im lặng như tờ. Lâm Ngọc Y có thể cảm nhận được tiếng thở của bản thân và của đối phương.Bên ngoài, Lâm phu nhân khi nhận được tin tức từ "tổ chức" lòng mày bà khẽ cau lại.Lâm lão gia đứng bên cạnh cũng sốt ruột không kém bèn hỏi: "Lão bà, tin tức đó ghi gì thế?""Em không ngờ...người tiếp theo cô ta chọn lại là con gái yêu quí...""Ngọc Y sao...?"Giọng Lâm lão gia cũng có chút run rẩy hỏi Lâm phu nhân."Ân...""C-cái!" Lâm lão gia tức giận đập mạnh bức tường kế bên mình, ngay sau đó một lỗ thủng không nhỏ do chính tay ông gây ra làm hai người trong phòng khách cũng giật mình vội chạy ra ngoài xem xét tình hình."Có chuyện gì thế?!"Cả Lâm An Minh đang nằm trong phòng cũng giật mình chạy vội xuống đại sảnh."Ày, cái ông này! Đã nói bao nhiêu lần rồi! Thấy con nhện cũng đừng làm quá lên chứ!"Lâm phu nhân từ lo âu chuyển sang trách yêu Lâm lão gia, tay bà không quên ném con nhện nhỏ xấu số do bà làm xuống ngay chỗ Lâm lão gia đấm, chuyện này làm tay Lâm lão gia run rẩy nhìn xác con nhện.Mọi người: "..." Lâm Ngọc Y: "..." Lam Lạc: "..."Lâm An Minh: "..."Lâm lão gia: "..." bà đâu cần phải dùng đến con nhện đáng ghét đó chứ!?Lâm phu nhân: "..." đâu còn cách nào khác!Lâm lão gia nhìn Lâm phu nhân trao đổi ánh mắt."Cha cũng đâu cần phải đấm thủng tường?""Hừ!"Lâm lão gia hừ lạnh một tiếng không so đo với đứa con trai bắt bẻ của mình quay lừng rời đi.Lâm phu nhân nhớ tới gì đó quay sang nói: "Quên nhắc con, hôm này cần vào trường sớm đấy! ""Vâng."Nhìn Lâm lão gia sánh vai Lâm phu nhân đi khuất mất mọi người, Lam Lạc cũng chào tạm biệt nàng và ca ca về để chuẩn bị làm việc, cả nàng cũng phải trở lại phòng ngủ thay đồng phục trường HB, ngôi trường dành riêng cho con ông cháu cha, những học viên được nhận học bỗng.Đồng phục như vậy:Mặc xong đồng phục, Lâm Ngọc Y nhìn trước gượng, nàng cảm thán: "Đúng là khuôn mặt này đẹp xuất sắc!"Bạch Lang - Tiểu Bạch nhìn Lâm Ngọc Y lắc đầu để lại hai câu: "TỰ LUYẾN!" trong im lặngĐến khi nhìn khuôn mặt lẫn đồng phục cảm thấy ổn, nàng mang balo lên lưng đi ra ngoài biệt thự.Vừa ra khỏi biệt thự đã có một chiếc siêu xe ngoài cổng, kế bên cạnh là Lâm An Minh đang đứng đợi Lâm Ngọc Y.Không để ca ca đợi lâu, Lâm Ngọc Linh leo lên xe, người lái xe lại là Lâm An Minh, cả hai đi được thì nàng lên tiếng: "Ca, anh có thể chạy nhanh lên được không?"Lâm An Mình lắc đầu: "Không được đâu bé con! Anh sợ chúng ta xảy ra tai nạn lắm!"Lâm Ngọc Y nghe anh mình nói nàng lắc đầu kiên quyết: "Để em lái cho!"Vì sự kiên quyết của Lâm Ngọc Y, Lâm An Minh thở dài đứng dậy đi xuống xe tự giác ngồi ghế phụ còn nàng ngồi vào chỗ lái, vừa vào nàng nhanh tay thắt dây an toàn rồi cầm tay lái đề xe rồi phóng chiếc xe chạy như bay đến trường trước sự sợ hãi kinh hoàng của Lâm An Minh ca ca nàng khi cậu chưa kịp thắt dây an toàn và thắng gấp một cái. *Két*Mọi người quay qua chú ý chiếc xe sang trọng đắt tiền màu xanh Đây xe Lâm Ngọc Y đang lái:
____To be continue ____