Sát Thủ Xuyên Không
Chương 10: Tuesday
Lâm Ngọc Y lướt sơ một dòng nàng cũng nhìn trúng một con gấu bông nhỏ đáng yêu trên hàng thứ hai kệ đầu tiên, nàng cầm lấy con gấu bông đó ước định nó như một quà lưu niệm để đền bù cho Thẩm Nhược Lan, nhưng khi vừa thanh toán xong, chưa kịp cầm lấy con gấu bông đó thì đã bị một người khác ngang nhiên giành lấy."Tịnh Hy, em muốn con gấu này!"Nghe được giọng nói quen thuộc, Lâm Ngọc Y nhíu mày nhìn bàn tay đang cầm lấy con gấu bông nhỏ bản thân vừa thanh toán nàng gằn giọng: "Con gấu bông đó tôi đã thanh toán nó rồi!""Này, cậu nói vậy là sao? Tôi nhìn thấy nó trước mà?" Một câu nói dối trắng trợn làm Lâm Ngọc Y khó chịu ra mặt, muốn đưa tay lấy lại nhưng lại bị một bàn tay khác giữ chặt cổ tay nàng lại."Này c-""Cút!"Lâm Ngọc Y không nhiều lời, xoay cánh tay người kia rồi lộn ngược vòng lại."Arggg..."Tiếng kêu la thảm thiết từ một tên nam nhân ôm lấy cánh tay đã bị quẹo không ra hình dạng của mình làm cho mọi người một phen giật thót tim, thầm may mắn bản thân không tới giúp nữ nhân kia.Đào Hiểu Vi tức giận: "Cô quá đáng lắm Lâm Ngọc Y!""Quá đáng? Không biết ai là người cướp đồ của tôi trước nhỉ? " Dừng một chút nàng nói tiếp: "Còn việc tên nam nhân này giúp cô, là do hắn ta xui xẻo!""Ông chủ, con gấu bông đó tôi không cần! Tiền thanh toán không cần hoàn lại, tôi tặng cho nữ nhân này!"Nói xong, nàng dứt khoát quay lưng bỏ đi, làm Đào Hiểu Vi phải đỏ mắt nghiến răng ném con gấu bông đó xuống đất ra sức mà chà đạp nó.
~~Vì không muốn đi về với tay trắng, nàng tìm tới một dang hàng trông rất vắng vẻ thấy một chiếc dây chuyền hình trái tim trong rất độc lạ.
~~Rất nhanh thời gian trôi qua là sáng hôm sau, mọi người ai cũng thức sớm vì hôm nay là ngày đi leo núi với núi Sơn Châu nổi tiếng với độ cao đứng thứ ba trong nước.Để không mất thời gian đi lâu dài, các lão sư bèn tạo ra trò chơi chia nhóm ai tới được đích khi leo núi được ưu ái quyết định được đi tới địa điểm du lịch tiếp theo.Thế là trò bóc thăm với đôi mắt quan sát từ phía các lão sư, nàng bóc trúng số 10.Những ai bóc trúng số 10 sẽ cùng nàng chung một đội. Và những người chung một đội với nàng gồm: Thẩm Nhược Lan, Đào Hiểu Khê, Lâm Tịnh Thi và Tiêu Nhã cậu thiếu niên duy nhất trong đội là con trai.Trưởng nhóm được cả nhóm bầu như sau: Lâm Tịnh Thi, Tiêu Nhã bỏ phiếu cho Thẩm Nhược Lan, Thẩm Nhược Lan bỏ phiếu cho nàng, còn nàng bỏ phiếu trắng, còn Đào Hiểu Khê lại bỏ phiếu cho chính mình.Một lão sư nhìn số phiếu được bầu: "Vậy trưởng nhóm là Thẩm Nhược Lan."Lâm Ngọc Y vỗ tay: "Chúc mừng cậu!"Thẩm Nhược Lan: "Cảm ơn nha~""Được rồi, các em vào chỗ đã xếp đi!"Theo lời chỉ dẫn của vị lão sư, các nàng lên xe tìm chỗ để số 10 mà ngồi xuống cùng một hàng.Nhưng Lâm Ngọc Y không hiểu cái mô tê gì mà bản thân lại được ngồi giữa Thẩm Nhược Lan và Lâm Tịnh Thi...Và nàng đương nhiên cảm thấy áp lực rồi! Bản thân vậy mà tranh chỗ với bạn gái là Đào Hiểu Khê nha!Cô ta cứ nhìn nàng như sợ nàng đụng chạm vào bạn gái cô ta vậy!Hảo đáng sợ a!Trong đầu nàng cứ niệm Phật độ cho nàng tai qua nạn khỏi, nhưng trớ trêu thay, xe buýt đang chở nhóm các nàng lại quay trái đột ngột làm cả người nàng đổ ập vào người Thẩm Nhược Lan!'Mềm quá!'Đó là thứ nàng nghĩ khi mặt úp vào ngực của Thẩm Nhược Lan.Không để nàng ngẩn đầu lên, Thẩm Nhược Lan cố ý hay vô tình mà nhấn đầu nàng vào ngực bản thân đến nghẹt thở mà ngất đi lúc nào không hay.
~~Vì không muốn đi về với tay trắng, nàng tìm tới một dang hàng trông rất vắng vẻ thấy một chiếc dây chuyền hình trái tim trong rất độc lạ.
(Ảnh minh hoạ)
Không dừng lại, ánh mắt nàng va phải một cái dây chuyền hình lập phương có một viên dạ châu bên trong hình lập phương ấy.(Ảnh minh họa)
Lâm Ngọc Y quyết định mua hai chiếc dây chuyền đó, quét mã QR xong xuôi, được ông chủ để hai chiếc hộp dựng dây chuyền vào túi để nàng tiện mang đi.Nhìn hai món đồ bản thân mua, nàng quyết định trở về phòng cất đồ và vào thang máy bấm tầng 1 để đi xuống đại sảnh để tụ họp theo quy định trước đó.Vừa đi ra khỏi hang máy, nàng vừa suy nghĩ về việc bản thân thay đổi nhiều như vậy không biết có ai nhận ra không?Suy nghĩ của nàng vừa hay bị Tiểu Bạch đọc được, nó xuất hiện nói: [Đương nhiên là có rồi!]Vì bất ngờ, nàng buộc miệng lẩm bẩm: 'Ai nhận ra chứ....?'[Dùng đầu óc suy nghĩ đi!]Bỏ lại câu nói đấy, nó cũng biến mất.Lâm Ngọc Y: . . . Không để nàng suy nghĩ là ai, bỗng một thân ảnh nhảy nhào tới chỗ nàng ôm chặt lấy.Giật mình, nàng xém nữa vặn cổ người ôm nàng, nhưng may mắn nàng thấy rõ điện mạo người nọ: "Ca...?""Nhớ em quá!! Cứ tưởng là khác đoàn sẽ không gặp được em chứ!"Bỗng sau lưng truyền tới cảm giác lạnh gáy, nàng gượng cười: "Ha...ha em nghĩ anh nên buông em ra đi..." Không để Lâm An Minh buông ra, nàng đã khéo léo luồn lách rời khỏi cái ôm từ anh trai mình.Lâm An Minh chưa kịp định hình, bên loa bỗng phát ra thông báo: [Tít... rất xin lỗi các bạn học, bể bơi trong khách sạn đang trong thời gian sửa chữa nên không thể dùng...Nên ngày mai chúng ta xuất phát tới vùng nói Sơn Châu (Không có thật) để leo núi!]"Ohhhh!!"Tiếng ồ ra từ các bạn học khi được nghe thông báo, ai nấy cũng háo hức để được trải nghiệm cảm giác leo núi một lần trong đời, vì đa số các cậu ấm cô chiêu không ai đã từng leo núi cả.Đến cả các lão sư đa phần bọn họ cũng chưa đi, nên cũng háo hức giống các bạn học, mắt ai cũng sáng rực.~~Rất nhanh thời gian trôi qua là sáng hôm sau, mọi người ai cũng thức sớm vì hôm nay là ngày đi leo núi với núi Sơn Châu nổi tiếng với độ cao đứng thứ ba trong nước.Để không mất thời gian đi lâu dài, các lão sư bèn tạo ra trò chơi chia nhóm ai tới được đích khi leo núi được ưu ái quyết định được đi tới địa điểm du lịch tiếp theo.Thế là trò bóc thăm với đôi mắt quan sát từ phía các lão sư, nàng bóc trúng số 10.Những ai bóc trúng số 10 sẽ cùng nàng chung một đội. Và những người chung một đội với nàng gồm: Thẩm Nhược Lan, Đào Hiểu Khê, Lâm Tịnh Thi và Tiêu Nhã cậu thiếu niên duy nhất trong đội là con trai.Trưởng nhóm được cả nhóm bầu như sau: Lâm Tịnh Thi, Tiêu Nhã bỏ phiếu cho Thẩm Nhược Lan, Thẩm Nhược Lan bỏ phiếu cho nàng, còn nàng bỏ phiếu trắng, còn Đào Hiểu Khê lại bỏ phiếu cho chính mình.Một lão sư nhìn số phiếu được bầu: "Vậy trưởng nhóm là Thẩm Nhược Lan."Lâm Ngọc Y vỗ tay: "Chúc mừng cậu!"Thẩm Nhược Lan: "Cảm ơn nha~""Được rồi, các em vào chỗ đã xếp đi!"Theo lời chỉ dẫn của vị lão sư, các nàng lên xe tìm chỗ để số 10 mà ngồi xuống cùng một hàng.Nhưng Lâm Ngọc Y không hiểu cái mô tê gì mà bản thân lại được ngồi giữa Thẩm Nhược Lan và Lâm Tịnh Thi...Và nàng đương nhiên cảm thấy áp lực rồi! Bản thân vậy mà tranh chỗ với bạn gái là Đào Hiểu Khê nha!Cô ta cứ nhìn nàng như sợ nàng đụng chạm vào bạn gái cô ta vậy!Hảo đáng sợ a!Trong đầu nàng cứ niệm Phật độ cho nàng tai qua nạn khỏi, nhưng trớ trêu thay, xe buýt đang chở nhóm các nàng lại quay trái đột ngột làm cả người nàng đổ ập vào người Thẩm Nhược Lan!'Mềm quá!'Đó là thứ nàng nghĩ khi mặt úp vào ngực của Thẩm Nhược Lan.Không để nàng ngẩn đầu lên, Thẩm Nhược Lan cố ý hay vô tình mà nhấn đầu nàng vào ngực bản thân đến nghẹt thở mà ngất đi lúc nào không hay.
___ To be continue ___
Tiểu Ngọc: Happy new year 🎉🎉 chúc mọi người an lành và hạnh phúc bên gia đình !!