SasuSaku_[Edit] Mục tiêu của chúng ta là gây chuyện

(8)



Sau một hồi ăn uống đùa giỡn qua đi, nếu như bây giờ nhân lúc trời vừa mới tối mà quyết định ngâm suối nước nóng một hồi để giải tỏa mệt mỏi cả một ngày, thì đây chắc chắn là lựa chọn tốt nhất.

Hai khu vực tắm suối nước nóng bị ngăn cách với nhau bởi một vách ngăn bằng trúc, vốn dĩ Sakura đã nhìn thấy khuôn mặt thật của Kakashi nên cô chẳng cảm thấy gì quá áp lực. Cô ở bên này thong thả ngâm người trong suối nước nóng lắng nghe âm thanh đùa giỡn phía bên kia vách ngăn cách, điều này làm cô cảm thấy có một chút cảm giác đặc biệt khó nói ra thành lời trong lòng.

Naruto và Sasuke không hề có chút cảm giác từ bỏ nào mặc cho lúc nãy hai người đã trải qua một thất bại nho nhỏ mà trái lại bọn họ lại siết chặt nắm đấm, khí thế cũng dâng lên cao. Nhân lúc Kakashi vẫn còn đang thay quần áo thì hai người bọn họ xì xào bàn tán kế hoạch.

"Không thể quá trớn với Kakashi-sensei." Naruto khoanh hai tay đặt trước ngực, "Nếu như tất cả mọi kế hoạch đều không có tác dụng, thì quả nhiên là chỉ có thể dùng vũ lực để trấn áp thầy ấy thôi." Đây là nghi vấn luôn luẩn quẩn trong lòng cậu hơn hai mươi năm, vì vậy nên Uzumaki Naruto cậu, tối nay nhất định phải tự tay mình cởi chiếc mặt nạ che khuôn mặt kia xuống.

Sasuke gật đầu đồng ý với ý kiến của Naruto. "Thấy ấy còn cố ý để cho một mình Sakura xem." Cái gì mà bí mật chỉ thuộc riêng hai người bọn họ chứ, thấy ấy hẳn là không biết được chuyện Sakura vốn đã nhìn thấy được khuôn mặt thật của mình. Những chuyện như thế này, thì có gì hay để mà đắc ý. Mấy cái như ghen tuông hay lòng chiếm hữu gì đó mới không tồn tại đâu, rõ ràng là Kakashi ghen tị vì thấy Sakura mình vùi vào trong lòng ngực anh thì có.....

"Đúng vậy, tội thầy ấy lại nặng thêm một bậc." Naruto xụ mặt thể hiện sự khẳng định và đồng tình, hiếm khi lấy ra khuôn mặt nghiêm túc của Hokage đệ Thất mỗi khi chủ trì một cuộc hội nghị. "Sasuke, đợi một lát nữa cứ tiến hành theo kế hoạch, nếu như Kakashi-sensei chống cự thì chúng ta quyết không nương tay."

"Tôi biết rồi." Sasuke nghiêm túc lắng nghe rồi gật đầu trả lời.

Cả hai người đồng thời nghiêm túc một cách hiếm thấy, ngay sau đó hai người cũng nhanh chóng đi đến bên cạnh Kakashi, dù sao thì ngâm người trong suối nước nóng quá lâu cũng khiến họ cảm thấy không quá dễ chịu. Dù vậy, những chuyện nhỏ nhặt như thế này thì cũng không thể làm khó được Kakashi, thỉnh thoảng thầy lại để ý đến hai đứa học trò nhỏ đang ồn ào bên cạnh, lâu lâu lại lén uống một ngụm rượu.

"Hương vị của rượu này không tệ đâu nha nhưng có điều hậu vị của nó lại hơi mạnh." Kakashi nhỏ giọng lầm bầm, vốn dĩ thầy đã có hứng thú đùa giỡn với hai đứa học trò nhà mình nên thầy cứ thế ngửa đầu uống hết bình rượu do Naruto mang đến. Mà Naruto lại cố tình lựa chọn hai bình rượu có số độ cực cao rồi trộn lẫn hai loại rượu đó vào nhau khiến Kakashi chủ quan mà không hay biết mình đã trúng chiêu.

Nhìn thấy hai cậu học trò tóc đen và tóc vàng đang di chuyển từng bước một áp sát mình, đôi mắt cá hết của thầy Kakashi chẳng thể duy trì nổi nữa, "Nguy rồi, lần này mình chủ quan rồi...." Cả cơ thể thầy không tự khống chế được bắt đầu trượt xuống phía dưới, thậm chí ý định muốn nói điều gì đó để uy hiếp hai đứa nhóc ác kia nhưng dường như cũng chẳng thể làm được.

Chẳng lẽ, phải kết thúc ở đây sao?

Liếc mắt nhìn về phía đối phương, Sasuke và Naruto đều đồng loạt gật đầu với người kia, đồng thời tốc độ bước chân cũng dần tăng lên, lao thẳng tới Kakashi.

"Bõm!" Một tiếng động lớn vang lên, nước bọt văng tung tóe khắp nơi.

Sakura đang ngồi ở sát vách bên cạnh nghe thấy tiếng động thì không khỏi vỗ nhẹ lồng ngực mình. May mà cô không lại quá gần bởi vì âm thanh họ gây ra ở khu bên cạnh thật sự rất lớn. "Nhưng mà, sao lại gây ra âm thanh lớn như thế này chứ?" Sakura không khỏi nghi ngờ nghiêng nhẹ đầu, nghe giống như không phải lao thẳng vào người của người khác mà giống như là vồ hụt hơn?

"Nguy hiểm quá, nguy hiểm quá, nước văng như tung tóe thế kia. Lúc đi tắm suối nước nóng thì không được đùa nghịch như thế đâu nhé." Giọng Kakashi mang đầy sự trêu chọc và lười biếng thường thấy truyền đến từ phía đối diện.

Sakura chẳng thể nhìn thấy biểu cảm của Sasuke và Naruto khiến cô trong lúc nhất thời không biết mình nên cười trước hay phải đau lòng cho hai người bọn họ, hay cô phải cảm thấy hơi thương cảm cho Kakashi-sensei nữa? Vừa nãy, cô rõ ràng đã bắt được ánh mắt trao đổi của hai người bọn họ, chắc hẳn lai đang định giở trò chơi khăm nữa rồi. Nhưng không lẽ hai người bọn họ lại làm thật sao?.... Hẳn là vậy đi.

Sakura do dự không biết mình có nên lên tiếng hỏi tình huống của hai người bọn họ hay không, điều này lại khiến cho cô cảm thấy mình cũng lâm vào bối rối. Sasuke cũng đang ở bên đó, hẳn là sẽ không để cho Naruto tùy tiện làm bậy làm bạ, chắc là sẽ không để mọi chuyện vượt quá tầm tay đâu nhỉ?

"Kakashi." Sasuke chậm rãi đứng thẳng người dậy, những giọt nước cũng thuận theo những sợi tóc đen chầm chậm chảy xuống, anh cúi thấp đầu để Kakashi không thể nhìn thấy ánh mắt của anh.

"Thật là quá đáng." Naruto ở bên cạnh Sasuke cũng dần đứng dậy, tiếp lời Sasuke. Cậu ngồi thẳng người dậy, xụ mặt nhìn Kakashi đang đứng một bên, hứng chí bừng bừng dùng một tay chống nạnh quan sát cả hai. Naruto cố gắng không để ý đến thanh âm đang gào thét điên cuồng muốn xông ra của Kurama, cậu chỉ còn đành vỗ về trấn an Kurama. "Xem ra là phải tiến hành kế hoạch tiếp theo rồi. Không có vấn đề gì chứ, Sasuke."

Sasuke cũng chậm rãi đứng thẳng người dậy, "Ừ, không vấn đề gì."

"Hai đứa tụi em còn có tuyệt chiêu gì nữa sao?" Kakashi nheo mắt nhìn qua, không biết vì sao thầy lại cứ cảm thấy kịch bản hiện tại có gì đó không đúng lắm. Những cảm giác bất thường, không thích hợp lắm cứ âm ỉ tràn ra trong lòng thầy và dần dần hiện ra đáp án.

Naruto nở nụ cười về phía Kakashi, khiến Kakashi sợ đến mức nổi da gà, "Yên tâm đi, Kakashi-sensei. Chỉ trong một khoảnh khắc thôi, sau đó thì thầy sẽ quên hết."

Cái gì vậy chứ? Sakura ngồi trong khu tắm suối nước nóng ở sát vách bên cạnh, trong lòng thì điên cuồng gào thét. Rốt cuộc thì Sasuke và Naruto đang muốn làm gì vậy!

"Sẽ quên sao? Vậy chẳng phải là Sasuke-kun sẽ dùng Sharingan ư?" Sakura ôm ngực, sao cô có thể ngây thơ nghĩ rằng hai người bên kia có thể có chừng mực được, đến cùng là chuyện như thế nào vậy. "Chờ, chờ một chút, đừng quá tay như thế, Sasuke-kun!" Sakura vội vàng cất giọng nhưng nghĩ đến việc nơi đây dù sao cũng là bên trong suối nước nóng, cô lại chẳng thể lớn tiếng gào to được. Nếu là như vây, thì thật sự, thật sự rất xấu hổ!

Cô cam chịu vùi nửa khuôn mặt mình vào bên trong suối nước nóng, cô quyết định lựa chọn từ bỏ phản kháng. Dù sao cũng sẽ không có chuyện gì lớn xảy ra được, mà dù có xảy ra thì cũng chẳng có liên quan gì đến cô!

Trong một khoảnh khắc như tia chớp xẹt ngang qua, Kakashi bắt được một kẽ hở trong giọng nói của Naruto, cùng lúc đó bức màn sương mù che khuất sự thật như được vén lên. Đến cùng thì vì lý do gì khiến cho thầy đang ngâm suối nước nóng một mình lại đột ngột bị người ta tập kích — — "Hai đứa tụi em sao lại biến thành con nít rồi, Sasuke, Naruto." Nhìn thấy bộ dạng cứng đờ của hai người, Kakashi âm thầm gật đầu, "Naruto, em không biết được đâu. Shikamaru đã đi tìm em mấy ngày rồi đó, đến cả Sai cũng mấy ngày rồi không được về nhà. Thậm chí Temari và Ino cũng bị ép buộc đến mức phải hành động."

"Gì cơ, đã mấy ngày rồi sao!" Mắt Naruto tối sầm lại, nghĩ đến Shikamaru, cậu vẫn có thể kiên trì thêm một chút, nhớ đến Sai, cậu khẽ cắn môi nghĩ không sao cả. Nhưng khi nghĩ đến Temari và Ino, Naruto thẳng người ngã ầm xuống phía dưới, khiến bọt nước văng tung tóe khắp người Sasuke. Điểm đáng ăn mừng duy nhất có lẽ là lúc này đây Sasuke cũng chẳng có hứng thú so đo những điều đó với Naruto.

Sasuke ngẩng đầu, "Kakashi, thầy nói cái gì? Rốt cuộc thì đã có chuyện gì xảy ra vậy?"

Kakashi thong dong nhún bả vai, "Ah, thầy nên giải thích như thế nào đây ta, rõ ràng là thầy đang ngâm người ở suối nước nóng....Sau đó, khi thầy mở mắt tỉnh dậy thì đã bất ngờ đi đến nơi này, chuyện sau đó nữa thì là tình huống nhìn thấy hai đứa đang nhào thẳng về phía thầy. Thầy chẳng thể nhớ rõ được, khi còn nhỏ hai đứa yêu quý và nhiệt tình như thế với thầy." Sau này khi lớn lên thì lại càng không.

Điều đáng sợ nhất là bầu không khí đột nhiên trở nên yên tĩnh.

"Sasuke, trước tiên thì em vẫn nên vớt thằng bé Naruto lên đi." Kakashi nhấc ngón tay chỉ chỉ vào nơi đám bong bóng đang nổi lên càng ngày càng ít kia.

"Nói không chừng làm như vậy có thể khiến cậu ta quay về để tiếp tục làm việc." Sasuke không thèm bận tâm đến chút trách nhiệm nào, chỉ lạnh lùng đáp lời. Nhưng sau khi nghe thấy tiếng gõ lên vách trúc của Sakura ở bên cạnh thì anh vẫn miễn cưỡng kéo Naruto từ dưới nước lên. "Đi thôi, nhanh chóng vào trong nói rõ xem rốt cuộc có chuyện gì xảy ra."

Kakashi gật gật đầu, "Ừm, đi thôi. Xem ra thì bên Sakura cũng xảy tình huống tương tự như bên này đúng chứ." Trên mặt thầy là khuôn mặt giả vờ như đã hiểu rõ mọi thứ thế nhưng trong lòng thầy vẫn cứ quay đi quẩn lại đủ thứ.

Thầy nên nói như thế nào đây, mặc dù thầy đúng thật một mình đi ngâm suối nước nóng, sau một cái chớp mắt thì đột nhiên lại bị kéo quay trở về quá khứ, nhưng chuyện cả ba đứa Sasuke, Sakura và Naruto đều đồng loạt quay trở về quá khứ thì quả thật là thầy không biết. Ít nhất thì, Shikamaru cũng không đưa tin báo để thầy quay trở về.

Nói cách khác, bọn họ có thể chỉ chênh lệch một chút về thời gian bị kéo về quá khứ. Có lẽ nhóm người bên chỗ Shikamaru vẫn chưa nhận ra điểm này hoặc là vừa mới nhận ra nên chưa kịp thông báo đến cho thầy. Thế nhưng, bất kể là dù có giải thích như thế nào đi chăng nữa, những lời thầy vừa nói lúc nãy nhất định là con đường cầu sống của Naruto. Cứ có linh cảm nếu như không nhanh chóng thừa nhận sau đó đổi sang chủ đề khác thì sẽ xảy ra một chuyện gì đó rất không tốt.

"Thật là, rõ ràng là thầy đã về hưu rồi. Để cho thầy chậm rãi tận hưởng cuộc sống dưỡng lão không được hay sao?" Kakashi từ tốn kéo cánh cửa giấy ra sau khi vừa thong thả thay quần áo rồi lại từ từ ngồi xuống chiếc đệm lót.

Sakura gõ gõ lên mặt bàn, "Kakashi-sensei, giữ vững tinh thần đi. Thầy bây giờ cũng chỉ mới hai mươi bảy tuổi. Hai mươi bảy tuổi đấy. Là thời điểm rực rỡ hoàng kim mà."

"Nhưng mà, linh hồn này đã bốn mươi sáu tuổi rồi." Kakashi nhún vai trả lời. Sau khi thầy đánh mắt nhìn khắp bốn phía, mạch suy nghĩ của thầy cũng dần dần trở nên rõ ràng hơn, "Vậy thì, chúng ta phải bắt đầu nói như thế nào đây?"

"Hãy bắt đầu nói về khoảng thời gian trước khi chúng ta đến đây đi." Sakura lên tiếng trước tiên.

Cũng không còn cách nào khác, Sasuke và Naruto thì vẫn còn đang chìm trong một loại bầu không khí âm u. Rõ ràng là bọn họ có thực lực tuyệt đối, rõ ràng là đã hạ quyết tâm nhưng hết lần này đến lần khác lại khiến Hokage đệ Lục Hatake Kakashi đến đây. Nếu như phải đánh thật thì bọn họ tuyệt đối sẽ không thua thế nhưng lý trí lại nói với bọn họ rằng bọn họ nhất định phải dừng lại.

"Đáng ghét!" Naruto ôm đầu bất mãn lầm bầm mấy tiếng. Sasuke ở bên cạnh cũng chỉ hừ lạnh một tiếng, thể hiện ra sự tự giận của bản thân.

Sakura cũng chỉ biết cười gượng mấy tiếng, "Vậy chúng ta tiếp tục đi, Kakashi-sensei....."

Hôm nay, cũng là một ngày không được nhìn thấy khuôn mặt thật của Kakashi-sensei.

Chương trước Chương tiếp
Loading...