[PhaoChi] Anh Thương Em, Em Thương Ai?
17: Em là cuộc sống của chị
"Nhưng... ba mẹ em thì sao?" "Họ sẽ không chấp nhận đâu""Họ sẽ chấp nhận" Chi nói"Nếu họ không chấp nhận, em sẽ từ bỏ tất cả. Em sẽ không để bất cứ ai chia rẽ chúng ta nữa"Hai ngày sau, ba mẹ Chi đã tìm đến căn hộ của Huyền. Họ tức giận, thất vọng khi thấy Chi ở đây"Chi! Con làm gì ở đây?" Giọng nói của bà đầy sự giận dữ"Về nhà ngay!""Con không về"Ba mẹ Chi nhìn Huyền, ánh mắt của họ đầy sự khinh bỉ "Cô đã làm gì con gái tôi? Cô đã dụ dỗ con gái tôi quay lại với cuộc sống nghèo khổ này?""Tôi không dụ dỗ Chi, Chi... Chi tự nguyện""Con chúng tôi tự nguyện?" Ba Chi cười lớn"Ta và mẹ con đã cho con tất cả, và đây là cách con trả ơn chúng ta sao Chi?" Cả hai nhìn Chi"Ba mẹ đã cho con tất cả, trừ tình yêu""Ba mẹ đã cướp đi người con yêu. Ba mẹ đã phá hủy cuộc sống của con!"Ba mẹ Chi im lặng..Họ rời điSau khi ba mẹ Chi rời đi, không khí trong căn phòng nhỏ trở nên im lặng. Chi và Huyền ngồi đối diện nhau. Chi cảm nhận được sự im lặng đó, nó nặng trĩu Cô không muốn để Huyền nghi ngờ tình yêu của mình thêm một giây phút nào nữa. Chi rời đi, không nói một lời, để Huyền ở lại một mình với những suy nghĩ của mìnhSau khi Chi đi, cảm thấy lòng mình trống rỗng. Cô không biết Chi sẽ làm gì. Liệu cô ấy có quay lại không? Hay đây chỉ là một khoảnh khắc bốc đồng? Liệu cuộc sống sang trọng kia có kéo Chi về lại với nó? Hàng ngàn câu hỏi cứ luẩn quẩn trong đầu Huyền, khiến cô không thể yên lòng. Cô chỉ biết, trái tim cô đau nhói, nhưng lí trí vẫn mách bảo cô phải giữ khoảng cách. Huyền quyết định đi làm như bình thường, để quên đi những suy nghĩ hỗn độn đó..Buổi tối khi tiếng máy cưa đã tắt, mùi gỗ bào bay lơ lửng trong không khí tĩnh mịch của xưởng, Huyền đang sắp xếp lại những thanh gỗ vụn. Cô chuẩn bị về nhà về với căn phòng trọ nhỏ, về với sự cô độc đã quá quen thuộc. Đột nhiên, một bóng người bước vàoĐó là ChiChi không còn mặc bộ vest đắt tiền nữa. Cô mặc một chiếc váy cotton đơn giản, mái tóc buông xõa, và trên tay cô là một bó hoa hồng trắng, cùng một chiếc hộp nhỏ bằng nhung. Ánh sáng từ chiếc đèn lờ mờ hắt lên khuôn mặt ChiHuyền đứng yên, cô nói nên lờiCô cảm thấy xấu hổ với bộ quần áo công nhân lấm lem của mình, với đôi tay chai sạn đầy vết xướcChi bước đến, đặt bó hoa vào tay Huyền. Những cánh hoa trắng tinh khôi, đối lập với sự thô ráp của đôi bàn tay Huyền. Chi nhìn sâu vào mắt Huyền, và giọng nói của cô đầy sự run rẩy, nhưng mỗi lời thốt ra đều chắc nịch, nặng trĩu tình yêu"Chị Huyền... em muốn hỏi chị, chị có muốn em ở lại không? Chị có muốn ở bên em không? Cả đời này..""Em... em không cần phải làm như vậy" "Em có một cuộc sống tốt đẹp, em không cần phải từ bỏ nó vì chị..""Chị có biết không? Trong 5 năm qua, em đã sống một cuộc sống mà em không muốn. Em sống trong nhung lụa, nhưng lòng em trống rỗng..""Em có tất cả, nhưng em lại không có chị. Em không muốn một cuộc sống như vậy!"Chi nắm lấy tay Huyền, siết chặtChi đưa chiếc nhẫn ra, ánh sáng từ chiếc đèn hắt lên chiếc nhẫn bạc nhỏ nhắn, lấp lánh"Em không có tiền để mua một chiếc nhẫn kim cương..""Nhưng chiếc nhẫn này... nó là tất cả những gì em có. Em sẽ không bao giờ rời xa chị nữa. Em sẽ không bao giờ để chị một mình nữa"Huyền nhìn chiếc nhẫn, nước mắt cô tuôn rơi. Cô nhìn vào đôi mắt của Chi, cô thấy tình yêu, sự chân thành"Chị yêu em" Huyền nói, rồi cô ôm lấy Chi"Em cũng vậy" cô hôn lên môi Huyền một cách nhẹ nhàngChi đeo chiếc nhẫn vào tay Huyền. Chiếc nhẫn vừa vặn, như thể nó được sinh ra là để dành cho cô
—
Chi đã từ bỏ vị trí giám đốc. Họ quyết định rời xa thành phố ồn ào, nơi có những kỷ niệm đau buồn..Họ không có nhiều tiền, nhưng họ có tình yêu. Họ đi đến những vùng đất mới, cùng nhau khám phá những nơi mà họ chưa từng đến. Họ đi đến những ngọn đồi xanh mướt, những cánh đồng lúa mênh mông, những bãi biển vắng người. Họ không cần khách sạn sang trọng, không cần nhà hàng đắt tiền. Họ chỉ cần có nhauMột buổi sáng, họ cùng nhau thức dậy, ngắm bình minh trên biển. Những tia nắng đầu tiên của ngày mới chiếu rọi vào khuôn mặt họ, làm cho họ cảm thấy bình yên và hạnh phúc"Chị Huyền""Em cảm thấy như mình đang sống lại"Huyền ôm lấy Chi, hôn nhẹ lên trán cô "Chị cũng vậy, em là cuộc sống của chị"Họ cùng nhau làm những chuyện mà họ chưa từng làm. Họ cùng nhau leo núi, cùng nhau cắm trại, cùng nhau nấu ăn. Họ cùng nhau trò chuyện xuyên đêm, kể cho nhau nghe về những chuyện đã xảy raHọ cùng nhau nằm trên một bãi cỏ, ngắm sao. Bầu trời đêm đầy sao, lấp lánh như những viên kim cương"Chị biết không" Chi nói "Em đã từng nghĩ, cuộc đời em sẽ chỉ là những con số, những bản hợp đồng. Nhưng giờ thì... em biết, cuộc đời em là những ngôi sao này""Những ngôi sao này... là tình yêu của chúng ta. Nó sẽ luôn ở đó, luôn lấp lánh, dù chúng ta ở đâu"—
cho phép au sài ảnh FreeenBecky nho =))) ảnh đầu chap là Uranus 2324 nha, ai có coi thì coi
Phim đồ hoạ nét lắm =))