Người Yêu Cũ Trực Tiếp Trở Thành Sếp Của Tôi
Chương 44 - Tôi đang theo đuổi cấp dưới
Văn phòng lặng như tờ, ánh sáng mờ phản chiếu trên tách trà, hơi nước lượn lờ tỏa ra mùi hương nhàn nhạt.Lạc Sơ Nhiên lạnh mặt nhìn chằm chằm vào quyển sách trước mặt, rồi ngẩng lên nói với Trình Nhất Mễ:
— Cuốn sách cậu mua có vấn đề.Trình Nhất Mễ liếc quyển "100 cách theo đuổi mỹ nữ" đặt trên bàn, im lặng vài giây.— Cô ấy không thích mấy trò này. — Lạc Sơ Nhiên tiếp tục, giọng đều đều.Trình Nhất Mễ cũng chưa từng theo đuổi ai, thật sự không biết gì:
— Hay là... hỏi bác sĩ Ái thử xem? Cô ấy chắc có kinh nghiệm.Lạc Sơ Nhiên cụp mắt, đầu ngón tay nhẹ nhàng lướt lên màn hình điện thoại.Trình Nhất Mễ đứng tại chỗ, tròn mắt nhìn Lạc Sơ Nhiên mở khung liên hệ với Ái Di, còn chưa kịp phản ứng thì Lạc Sơ Nhiên đã trực tiếp gọi điện qua.Trình Nhất Mễ rụt cổ lui ra khỏi phòng. Tuy không nghe rõ hai người nói gì, nhưng chẳng bao lâu sau, điện thoại của anh đã nhận được một danh sách sách vở dài dằng dặc.Anh nhìn tên sách, khóe môi co rút.Đây... thật sự đáng tin sao?Nhìn trông còn thua xa mấy cuốn anh chọn...Suy nghĩ một lúc, Trình Nhất Mễ quyết định không lo nữa, tất cả đều thêm vào giỏ hàng.Dù sao cũng là vì việc lớn!Mắt Lạc Sơ Nhiên lúc này lại rơi vào danh sách dài những quyển sách mới chưa từng chạm qua, ánh mắt có chút cứng lại.Khi sách giao tới, cô sẽ nghiên cứu thật kỹ.Tắt khung trò chuyện với Ái Di, Lạc Sơ Nhiên mở lại tin nhắn với Quý Ngư. Nhìn câu "Tôi sẽ không yêu đương" mà Quý Ngư gửi tới, ánh mắt cô hơi động.Cô lại nhớ đến tối qua.Gió sông lùa qua, cô ôm Quý Ngư từ bến cảng về nhà, mùi rượu vương trên người cô ấy, người mềm nhũn, rất khó chịu.Cô nấu nước nóng, định giúp Quý Ngư tháo nút áo.Nhưng vừa chạm vào da thịt cô ấy, Quý Ngư đã rên rỉ và nhào cả người vào cô.Cô bị Quý Ngư đè xuống giường, một tay vươn ra, nhẹ nhàng bóp gò má mềm ấm của Quý Ngư:
— Dậy đi, để em tắm cho chị Quý Ngư mắt mơ màng, nhìn cô, mặt nhăn lại:
— Không muốn... tôi không muốn tắm, tôi khó chịu...— Khó chịu ở đâu? Muốn nôn hay muốn uống nước?Ánh mắt Quý Ngư đờ đẫn, như chẳng hiểu cô nói gì. Tay cô ấy xoa lên cánh tay Lạc Sơ Nhiên, thở nhẹ:
— Người cô mát quá...Nói xong, cô ấy như con mèo nhỏ, rúc cả người vào lòng Lạc Sơ Nhiên, đầu dụi vào cổ, hai tay vòng lấy eo cô.— Nóng quá...Lạc Sơ Nhiên ngón tay khẽ siết lại, lòng bàn tay áp lên lưng trần của cô ấy.Áo quần của Quý Ngư từ lâu đã nhăn nhúm, lưng trần lộ ra dưới ánh đèn vàng nhạt.Lạc Sơ Nhiên thiếu chút nữa đã không kiềm được.Nhưng Quý Ngư thật sự rất khó chịu, tiếng rên rỉ không ngừng, lông mi run như cánh bướm.Cô thở dài, thu tay về.Cô bế Quý Ngư đến phòng tắm, lấy nước nóng, nhẹ nhàng lau người.— Nóng... đừng cởi đồ của tôi...— Không cởi sao tắm được?Quý Ngư thật sự giống mèo, cứ nhắc tới tắm là lăn lộn không yên.Sau đó, cả căn phòng như biến thành thủy cung, chỉ thiếu cá bơi.Người say sưa như Quý Ngư, tắm xong liền ngủ lịm.Cô chỉ đành ôm người sang phòng khác, sấy tóc, đắp chăn.Nhớ lại đến đây, Lạc Sơ Nhiên khẽ gõ ngón tay lên mặt bàn.Có lẽ, cô không nên vội vã tỏ tình.Nếu Quý Ngư lại chạy mất thì sao?Ánh mắt cô càng lúc càng thâm trầm, tâm tình như bị giấu kỹ.Quý Ngư vẫn như trước kia—bướng bỉnh, chẳng bao giờ học khôn.Vậy... lần này, cô phải dạy người ta học cách "ngoan" một chút Không khí tám chuyện vừa dứt, phòng kế hoạch lại trở về bận rộn.Quý Ngư rửa mặt vài lần, đến khi mặt bớt đỏ mới trở về chỗ ngồi.Lạc Sơ Nhiên vẫn chưa trả lời tin nhắn.Quý Ngư bồn chồn, ngón tay bấm bật cây bút đến phát cáu.Cô đã nói rõ ràng, sao đối phương lại chẳng có phản ứng gì?"Đinh đoong—"Lạc Sơ Nhiên:
[Tôi thấy tổ trưởng Quý rất gương mẫu, đáng để các đồng nghiệp học hỏi.]
[Tôi ủng hộ cô cả đời không yêu đương.]Quý Ngư nhìn màn hình, nhíu mắt.Ý gì đây?Còn chưa kịp phản ứng, thì đã thấy Lạc Sơ Nhiên lại đăng một bài mới trên vòng bạn bè.Y:[Không thích yêu đương thì trực tiếp kết hôn với tôi cũng được.]Quý Ngư: ...Cái người này... vẫn còn diễn nữa hả!?Quý Ngư vội vàng xoáy tròn tai đỏ, mặt cũng đỏ bừng lên.Vừa quay lại xem, thì phát hiện vòng bạn bè của Lạc Sơ Nhiên biến mất.Quý Ngư: [Cô chặn vòng bạn bè với tôi à? Không cần làm thế đâu.]Đại Ác Ma: [Tôi sợ dọa cô.]Quý Ngư: [Cô nghĩ tôi sẽ bị dọa?]Đại Ác Ma: [Muốn xem lắm hả?]Quý Ngư:[Muốn thì sao! Tùy cô chặn hay không!](Chứ ai dám nói là mình muốn lưu về ngắm đi ngắm lại...)Y:[Được rồi, cô có thể xem.]
[Tôi đang theo đuổi một cấp dưới.]Quý Ngư khựng người, tim nhói một cái.Cô lập tức gửi lại:Quý Ngư (bí mật):
[Trước khi theo đuổi ai, nên nghĩ kỹ xem bản thân có thật sự thích họ không. Đừng để phí công phí sức.]Y:[Cô có thể dạy tôi cách theo đuổi cô ấy không?]Quý Ngư: [...]
[Tôi đang khuyên cô đừng theo đuổi...]Y: [Nhưng tôi thật lòng thích cô ấy.]Quý Ngư: [Cô không biết cô ấy thật sự thế nào đâu. Cô ấy có thể không giỏi như cô tưởng, có thể chỉ là hiểu lầm cảm xúc thôi.]Y: [Đừng nói vậy. Cô ấy rất tốt, còn tốt hơn cô tưởng nhiều.]
_____________ ( Đoạn ở trên mình không biết là Quý Ngư dùng acc clone nhắn hay là dùng acc chính nhắn nên sẽ dịch như thế nha. B nào hiểu rõ thì cmt để mình chỉnh lại nha )
Ngón tay Quý Ngư khựng lại.Cô im lặng.Tên này... thật sự không nghe lời!Quý Ngư đặt điện thoại xuống, hít thở lấy lại bình tĩnh.Lâm Diên Vĩ nghiêng đầu nói nhỏ:
— Hay là nhóm mình nhận vụ show hẹn hò đó đi? Mình mới xem lại thấy hình như được ra đảo nhỏ ba tháng, còn né được đối tác kia nữa.Đảo nhỏ? Ba tháng?Hai chữ "ba tháng" khiến Quý Ngư mắt sáng lên.Nếu vậy, cô có thể tránh xa Lạc Sơ Nhiên ba tháng!— Nhận! Tổ chức họp nhóm liền đi!
— Cuốn sách cậu mua có vấn đề.Trình Nhất Mễ liếc quyển "100 cách theo đuổi mỹ nữ" đặt trên bàn, im lặng vài giây.— Cô ấy không thích mấy trò này. — Lạc Sơ Nhiên tiếp tục, giọng đều đều.Trình Nhất Mễ cũng chưa từng theo đuổi ai, thật sự không biết gì:
— Hay là... hỏi bác sĩ Ái thử xem? Cô ấy chắc có kinh nghiệm.Lạc Sơ Nhiên cụp mắt, đầu ngón tay nhẹ nhàng lướt lên màn hình điện thoại.Trình Nhất Mễ đứng tại chỗ, tròn mắt nhìn Lạc Sơ Nhiên mở khung liên hệ với Ái Di, còn chưa kịp phản ứng thì Lạc Sơ Nhiên đã trực tiếp gọi điện qua.Trình Nhất Mễ rụt cổ lui ra khỏi phòng. Tuy không nghe rõ hai người nói gì, nhưng chẳng bao lâu sau, điện thoại của anh đã nhận được một danh sách sách vở dài dằng dặc.Anh nhìn tên sách, khóe môi co rút.Đây... thật sự đáng tin sao?Nhìn trông còn thua xa mấy cuốn anh chọn...Suy nghĩ một lúc, Trình Nhất Mễ quyết định không lo nữa, tất cả đều thêm vào giỏ hàng.Dù sao cũng là vì việc lớn!Mắt Lạc Sơ Nhiên lúc này lại rơi vào danh sách dài những quyển sách mới chưa từng chạm qua, ánh mắt có chút cứng lại.Khi sách giao tới, cô sẽ nghiên cứu thật kỹ.Tắt khung trò chuyện với Ái Di, Lạc Sơ Nhiên mở lại tin nhắn với Quý Ngư. Nhìn câu "Tôi sẽ không yêu đương" mà Quý Ngư gửi tới, ánh mắt cô hơi động.Cô lại nhớ đến tối qua.Gió sông lùa qua, cô ôm Quý Ngư từ bến cảng về nhà, mùi rượu vương trên người cô ấy, người mềm nhũn, rất khó chịu.Cô nấu nước nóng, định giúp Quý Ngư tháo nút áo.Nhưng vừa chạm vào da thịt cô ấy, Quý Ngư đã rên rỉ và nhào cả người vào cô.Cô bị Quý Ngư đè xuống giường, một tay vươn ra, nhẹ nhàng bóp gò má mềm ấm của Quý Ngư:
— Dậy đi, để em tắm cho chị Quý Ngư mắt mơ màng, nhìn cô, mặt nhăn lại:
— Không muốn... tôi không muốn tắm, tôi khó chịu...— Khó chịu ở đâu? Muốn nôn hay muốn uống nước?Ánh mắt Quý Ngư đờ đẫn, như chẳng hiểu cô nói gì. Tay cô ấy xoa lên cánh tay Lạc Sơ Nhiên, thở nhẹ:
— Người cô mát quá...Nói xong, cô ấy như con mèo nhỏ, rúc cả người vào lòng Lạc Sơ Nhiên, đầu dụi vào cổ, hai tay vòng lấy eo cô.— Nóng quá...Lạc Sơ Nhiên ngón tay khẽ siết lại, lòng bàn tay áp lên lưng trần của cô ấy.Áo quần của Quý Ngư từ lâu đã nhăn nhúm, lưng trần lộ ra dưới ánh đèn vàng nhạt.Lạc Sơ Nhiên thiếu chút nữa đã không kiềm được.Nhưng Quý Ngư thật sự rất khó chịu, tiếng rên rỉ không ngừng, lông mi run như cánh bướm.Cô thở dài, thu tay về.Cô bế Quý Ngư đến phòng tắm, lấy nước nóng, nhẹ nhàng lau người.— Nóng... đừng cởi đồ của tôi...— Không cởi sao tắm được?Quý Ngư thật sự giống mèo, cứ nhắc tới tắm là lăn lộn không yên.Sau đó, cả căn phòng như biến thành thủy cung, chỉ thiếu cá bơi.Người say sưa như Quý Ngư, tắm xong liền ngủ lịm.Cô chỉ đành ôm người sang phòng khác, sấy tóc, đắp chăn.Nhớ lại đến đây, Lạc Sơ Nhiên khẽ gõ ngón tay lên mặt bàn.Có lẽ, cô không nên vội vã tỏ tình.Nếu Quý Ngư lại chạy mất thì sao?Ánh mắt cô càng lúc càng thâm trầm, tâm tình như bị giấu kỹ.Quý Ngư vẫn như trước kia—bướng bỉnh, chẳng bao giờ học khôn.Vậy... lần này, cô phải dạy người ta học cách "ngoan" một chút Không khí tám chuyện vừa dứt, phòng kế hoạch lại trở về bận rộn.Quý Ngư rửa mặt vài lần, đến khi mặt bớt đỏ mới trở về chỗ ngồi.Lạc Sơ Nhiên vẫn chưa trả lời tin nhắn.Quý Ngư bồn chồn, ngón tay bấm bật cây bút đến phát cáu.Cô đã nói rõ ràng, sao đối phương lại chẳng có phản ứng gì?"Đinh đoong—"Lạc Sơ Nhiên:
[Tôi thấy tổ trưởng Quý rất gương mẫu, đáng để các đồng nghiệp học hỏi.]
[Tôi ủng hộ cô cả đời không yêu đương.]Quý Ngư nhìn màn hình, nhíu mắt.Ý gì đây?Còn chưa kịp phản ứng, thì đã thấy Lạc Sơ Nhiên lại đăng một bài mới trên vòng bạn bè.Y:[Không thích yêu đương thì trực tiếp kết hôn với tôi cũng được.]Quý Ngư: ...Cái người này... vẫn còn diễn nữa hả!?Quý Ngư vội vàng xoáy tròn tai đỏ, mặt cũng đỏ bừng lên.Vừa quay lại xem, thì phát hiện vòng bạn bè của Lạc Sơ Nhiên biến mất.Quý Ngư: [Cô chặn vòng bạn bè với tôi à? Không cần làm thế đâu.]Đại Ác Ma: [Tôi sợ dọa cô.]Quý Ngư: [Cô nghĩ tôi sẽ bị dọa?]Đại Ác Ma: [Muốn xem lắm hả?]Quý Ngư:[Muốn thì sao! Tùy cô chặn hay không!](Chứ ai dám nói là mình muốn lưu về ngắm đi ngắm lại...)Y:[Được rồi, cô có thể xem.]
[Tôi đang theo đuổi một cấp dưới.]Quý Ngư khựng người, tim nhói một cái.Cô lập tức gửi lại:Quý Ngư (bí mật):
[Trước khi theo đuổi ai, nên nghĩ kỹ xem bản thân có thật sự thích họ không. Đừng để phí công phí sức.]Y:[Cô có thể dạy tôi cách theo đuổi cô ấy không?]Quý Ngư: [...]
[Tôi đang khuyên cô đừng theo đuổi...]Y: [Nhưng tôi thật lòng thích cô ấy.]Quý Ngư: [Cô không biết cô ấy thật sự thế nào đâu. Cô ấy có thể không giỏi như cô tưởng, có thể chỉ là hiểu lầm cảm xúc thôi.]Y: [Đừng nói vậy. Cô ấy rất tốt, còn tốt hơn cô tưởng nhiều.]
_____________ ( Đoạn ở trên mình không biết là Quý Ngư dùng acc clone nhắn hay là dùng acc chính nhắn nên sẽ dịch như thế nha. B nào hiểu rõ thì cmt để mình chỉnh lại nha )
Ngón tay Quý Ngư khựng lại.Cô im lặng.Tên này... thật sự không nghe lời!Quý Ngư đặt điện thoại xuống, hít thở lấy lại bình tĩnh.Lâm Diên Vĩ nghiêng đầu nói nhỏ:
— Hay là nhóm mình nhận vụ show hẹn hò đó đi? Mình mới xem lại thấy hình như được ra đảo nhỏ ba tháng, còn né được đối tác kia nữa.Đảo nhỏ? Ba tháng?Hai chữ "ba tháng" khiến Quý Ngư mắt sáng lên.Nếu vậy, cô có thể tránh xa Lạc Sơ Nhiên ba tháng!— Nhận! Tổ chức họp nhóm liền đi!