[NBN] Nữ Nhân Ta Phải Học Cách Làm Đàn Ông
Chương 8
Nhìn quanh cái gian bếp tồi tàn này thấy thức ăn đã chuẩn bị xong, vẫn là cháo và một ít rau với nấm, nhìn thôi đã ngán dài cổ, cả ngày đồ ăn vào miệng chỉ quanh quẩn mấy cái này Chu Dương không ngấy là lạ. Vừa nãy tiểu Y bảo cái miếng thịt bị chuột gặm đúng không ta, mắt thấy một túi vải nhỏ nhìn rất sạch sẽ gọn gàng được treo lên cẩn thận giấu trong góc bếp, đây là đồ vật cô thấy đẹp nhất ngày hôm nay, kể cả bộ quần áo cô đang mặc cũng chẳng bằng chất lượng vải của cái túi đấy, đây chắc chắn là túi đựng thịt rồi, đầu Chu Dương chợt nhảy số. " Không phải chứ, đừng bảo là mất có miếng thịt cỏn con mà bị làm sao nha " - Chu Dương Nhớ lại thông tin thu thập được từ sáng đến giờ là cô đủ hiểu đúng thật mấy miếng thịt ở đây chả khác gì vàng bạc đá quý cả.Vò đầu bứt tay một lúc Chu Dương lại đi vào ngó cô gái kia, tiểu Y đang nằm co ro trên giường, thân thể cuộn tròn lại, nhìn kĩ thì mắt tiểu Y còn đọng lại chút nước mắt Chứng kiến cảnh đấy lòng Chu Dương càng cảm thấy mọi chuyện không đơn giản như vậy. Cứ như là nếu không giải quyết chuyện miếng thịt bị mất kia thì cô gái này chắc chắn sẽ xảy ra chuyện gì đó không tưởng Ngẫm nghĩ một hồi, Chu Dương quả quyết chạy vào rừng lần nữa để thử xem, vừa lên giường với người ta giờ nhìn thấy tiểu Y sắp gặp nạn Chu Dương vẫn không đành lòng, dù bây giờ thân phận của cô làm điều đó không sai nhưng nghĩ đến hướng khác thì nương tử nhà mình vẫn nên quan tâm nhiều chútTrước khi đi Chu Dương có cầm theo gói xương thỏ, một tí vải rách, một con dao cô tìm thấy trong bếp và một cây rìu để ở gần đống củi. Thế coi như vũ trang đầy đủ, thật ra cô đi bắt cá thôi nhưng là để phòng vạn nhất, cô nhớ thời xưa chắc phải nhiều thú hoang lắm, rất nguy hiểm Theo trí nhớ cô bước nhanh theo con đường sáng nay, đúng là sức lực đàn ông chạy một lèo như thế con chưa thấy thở dốc.Chu Dương đi thẳng đến chỗ con sông lội xuống thăm dò chút. Trước cô đi đến được đỉnh cao của nghề diễn viên không chỉ vì tài năng diễn xuất thiên bẩm mà còn có cái tâm toàn ý với nghề, nhiều lần phải đóng vai khắc khổ để nhập vai tốt nhất Chu Dương chạy xuống nông thôn sống một tháng đương nhiên thì chỗ đó tốt hơn nơi ở mới này của cô rất nhiều, ít nhất đó không phải nhà đất
Còn có một lần đóng vai nữ nhân sinh tồn ngoài đảo hoang mà cô phải đi học cách săn bắn, dù không mấy thành thục như ít ra để cố cho nương tử Chu Dương điThật tốt nha, nước sông thời này chưa bị tác động ô nhiễm gì cả nên rất sạch sẽ, có thể nhìn rõ đáy sông. Mới sáng nay Chu Dương có cố tình đi dọc theo con sông này một lúc cũng không thấy mống cá tôm nào, ở đây cũng không thấy bụi cỏ nào dưới nước để chúng lẩn trốn nên cô còn tưởng ở đây ít cá lắm chứ, nhưng bây giờ trời sắp tối hay sao mà thấy cá con bơi ra khá nhiềuBiết được tình hình dưới nước, cô đâu có ngu mà xông vào bắt cá, một là như thế cá đến tay không nhiều, hai là nếu dùng đá ném mạnh xuống nước để làm cá choáng để bắt lên thì cũng ổn thôi nhưng tiếng động lớn sẽ thu hút thú ăn thịt tới, vẫn không nên mạo hiểmChu Dương đi quanh một chút tìm được mấy cây tre, đúng là loài thực vật cứu tinh, cô chỉ thử thôi ai ngờ may mắn vậy. Chu Dương lần mò mãi mới đan được một cái giỏ đánh cá nhưng không cầu kì như hình dáng thật của nó, đây là trước cô xuống nông thôn thì nhìn thấy mấy bà ở đó đan cái này cô chỉ học đòi theo, nhìn thành phẩm mới đan xong nát đến chả muốn nói, Chu Dương cười gượng nhanh tay sửa lại một chút để không có lỗ hổng quá to là được, thời gian gấp rút nói thẳng ra cô đan được thế này là ổn lắm rồi, ai đời lần đâu làm giỏ đánh cá trong 15 phút chứ.Dùng tốc độ nhanh nhất có thể, Chu Dương lôi đống xương thỏ đập nát ra làm mồi cá, việc này sẽ thu hút cá nhiều hơn, dùng mấy miếng vải nát mang theo buộc mồi lại rồi vứt vào trong giỏ cáChu Dương nở nụ cười tự hào nhìn giỏ cá đã được cô đặt xuống sông, buộc giỏ cá lại để cố định không bị mất, cô còn cẩn thận chèn thêm ít đá để nhỡ dây cố định đứt còn có mấy viên đá này giữ đượcTránh xa khúc sông được đặt giỏ cá kia, cô tìm một nơi nhiều đá chút bắt đầu chui rúc đi bắt cua, hùng hùng hổ hổ lùng sục được một lúc lâu sau mới bắt được hai con cua còn lại chạy thoát hết, cô coi như thiếu kinh nghiệmLần này đi đánh bắt dưới sông, một phần lớn là do tiểu Y còn phần nhỏ là do cô muốn có bữa ăn phong phú tí, cô thích ăn rau nhưng rau dại ở đây thật sự khó nuốt trôiNhìn trời sắp tối hẳn, Chu Dương mới dừng tay chạy nhanh đi kiểm tra giỏ đánh cá. Thật may, dù thời gian hạn chế nhưng vẫn thu được nhiều cua cá. Chu Dương hí hửng moi móc hết số con trong đó, tổng cộng được 6 con cá và năm con cua, con nào con nấy mập ú na ú núc ăn một hai bừa cho bốn năm người còn thừa thãi, nhưng nhìn lại dây cố định đã thật sự dứt mà cô thấy thở phào nhẹ nhõm, bằng này cá cua mà mất chắc cô tiếc đứt ruột đứt gan, cái giỏ đánh cá này làm gì có bền, nếu mà mất va đập trôi một lúc là tự bung ra ngay. Dùng ít thời gian còn lại chỉnh sửa lại cái giỏ và đập nát một con cua để thêm mồi đặt lại giỏ, mọi thứ đều ổn thỏa, Chu Dương gói ghém lại đống cá cua kia rồi căng cơ chân lên mà chạy về nhà vì trời sắp tối không thấy đường rồi Chạy gần đến nhà nghe được giọng khóc the thé vang lên theo sau đó là một tiếng
*Chát*
Còn có một lần đóng vai nữ nhân sinh tồn ngoài đảo hoang mà cô phải đi học cách săn bắn, dù không mấy thành thục như ít ra để cố cho nương tử Chu Dương điThật tốt nha, nước sông thời này chưa bị tác động ô nhiễm gì cả nên rất sạch sẽ, có thể nhìn rõ đáy sông. Mới sáng nay Chu Dương có cố tình đi dọc theo con sông này một lúc cũng không thấy mống cá tôm nào, ở đây cũng không thấy bụi cỏ nào dưới nước để chúng lẩn trốn nên cô còn tưởng ở đây ít cá lắm chứ, nhưng bây giờ trời sắp tối hay sao mà thấy cá con bơi ra khá nhiềuBiết được tình hình dưới nước, cô đâu có ngu mà xông vào bắt cá, một là như thế cá đến tay không nhiều, hai là nếu dùng đá ném mạnh xuống nước để làm cá choáng để bắt lên thì cũng ổn thôi nhưng tiếng động lớn sẽ thu hút thú ăn thịt tới, vẫn không nên mạo hiểmChu Dương đi quanh một chút tìm được mấy cây tre, đúng là loài thực vật cứu tinh, cô chỉ thử thôi ai ngờ may mắn vậy. Chu Dương lần mò mãi mới đan được một cái giỏ đánh cá nhưng không cầu kì như hình dáng thật của nó, đây là trước cô xuống nông thôn thì nhìn thấy mấy bà ở đó đan cái này cô chỉ học đòi theo, nhìn thành phẩm mới đan xong nát đến chả muốn nói, Chu Dương cười gượng nhanh tay sửa lại một chút để không có lỗ hổng quá to là được, thời gian gấp rút nói thẳng ra cô đan được thế này là ổn lắm rồi, ai đời lần đâu làm giỏ đánh cá trong 15 phút chứ.Dùng tốc độ nhanh nhất có thể, Chu Dương lôi đống xương thỏ đập nát ra làm mồi cá, việc này sẽ thu hút cá nhiều hơn, dùng mấy miếng vải nát mang theo buộc mồi lại rồi vứt vào trong giỏ cáChu Dương nở nụ cười tự hào nhìn giỏ cá đã được cô đặt xuống sông, buộc giỏ cá lại để cố định không bị mất, cô còn cẩn thận chèn thêm ít đá để nhỡ dây cố định đứt còn có mấy viên đá này giữ đượcTránh xa khúc sông được đặt giỏ cá kia, cô tìm một nơi nhiều đá chút bắt đầu chui rúc đi bắt cua, hùng hùng hổ hổ lùng sục được một lúc lâu sau mới bắt được hai con cua còn lại chạy thoát hết, cô coi như thiếu kinh nghiệmLần này đi đánh bắt dưới sông, một phần lớn là do tiểu Y còn phần nhỏ là do cô muốn có bữa ăn phong phú tí, cô thích ăn rau nhưng rau dại ở đây thật sự khó nuốt trôiNhìn trời sắp tối hẳn, Chu Dương mới dừng tay chạy nhanh đi kiểm tra giỏ đánh cá. Thật may, dù thời gian hạn chế nhưng vẫn thu được nhiều cua cá. Chu Dương hí hửng moi móc hết số con trong đó, tổng cộng được 6 con cá và năm con cua, con nào con nấy mập ú na ú núc ăn một hai bừa cho bốn năm người còn thừa thãi, nhưng nhìn lại dây cố định đã thật sự dứt mà cô thấy thở phào nhẹ nhõm, bằng này cá cua mà mất chắc cô tiếc đứt ruột đứt gan, cái giỏ đánh cá này làm gì có bền, nếu mà mất va đập trôi một lúc là tự bung ra ngay. Dùng ít thời gian còn lại chỉnh sửa lại cái giỏ và đập nát một con cua để thêm mồi đặt lại giỏ, mọi thứ đều ổn thỏa, Chu Dương gói ghém lại đống cá cua kia rồi căng cơ chân lên mà chạy về nhà vì trời sắp tối không thấy đường rồi Chạy gần đến nhà nghe được giọng khóc the thé vang lên theo sau đó là một tiếng
*Chát*