[NBN] Nữ Nhân Ta Phải Học Cách Làm Đàn Ông

Chương 30



" ha ha, ngươi giỏi quá, con này là con sóc đúng không, nhỏ nhỏ xinh xinh quá "

Nguyệt Chi mới 6 tuổi đang cùng vị thanh mai trúc mã Mục Minh Triết của mình trốn dạo chơi trong một mảnh rừng nhỏ gần nhà, nửa chừng tiểu tử đó có bắt được một con sóc rất đáng yêu

Minh Triết sáng mắt âu yếm không ngừng vuốt ve con vật nhỏ trong tay vui vẻ nói

" Lần đầu tiên ta tự mình sở hữu vật nuôi chứ không phải do phụ thân chuẩn bị, ta sẽ đem về chăm sóc thật tốt "

_________________

Vào một lần ghé thăm không lâu sau đó, Nguyệt Chi mới giật mình với cảnh tượng trông thấy

Chính mắt nàng nhìn thấy con sóc bé nhỏ đó bị Minh Triết dã man liên tục nhổ trụi lông, da còn rách một mảng chảy máu, hắn ta còn quay lại cười ra vẻ đương nhiên với nàng

" con vật này suy cho cùng vẫn là thú hoang đến tay ta cũng khó thuần phục thật sự cần dạy dỗ nga, lại tính đây là đồ vật đầu tiên ta tự mình sở hữu sẽ nhẹ tay hơn, ngươi có thấy vậy không "

Kể từ lần đấy hắn như khai phá ra một niềm vui mới, mỗi lần đều tìm kiếm thứ mới lạ không phải do sự sắp đặt, lấy đó như là thành tựu đánh dấu mốc trưởng thành của hắn

Nàng khiếp đảm hắn, nàng đã né tránh hắn nhất có thể nhưng ai ngờ, không biết từ lúc nào nàng được coi một đồ vật của hắn

Kết cục là không tránh khỏi khi nàng sẽ phải trở thành thê tử hắn...

Nhưng thật may mắn. Vào một lần hắn định cưỡng bức nàng trước khi làm lễ thì chưa kịp đi đến đâu, hắn trấn động phát hiện ra, nữ nhân xinh đẹp như nàng ấy vậy mà chân trái chỉ có bốn ngón. Nguyệt Chi nhân lúc hắn còn sững sờ đã dùng hết sức mình lấy cái chân dị biệt đó đá vào của quý của hắn ta

Sự việc này khiến Minh Triết phải chạy chữa khắp nơi rất lâu, đến khi bình phục thì nhìn lại hắn mới nhận ra rằng, nếu không phải hắn chịu sự kích thích đỉnh điểm thì hắn sẽ không khác gì một tên thái giám

Điều này khiến nàng cũng chịu sự dày vò lớn. Minh Triết hắn dựa vào bản thân sắp ngang ngửa thái giám mà dù xuân dược không khác gì một loại nước hoa bên người, hắn giam lỏng nàng lại rồi ngày ngày cho nàng uống từng liều xuân dược lại không cho ai đụng đến nàng, bên ngoài sẽ cho nam hầu canh gác, nghe thôi cũng thật biến thái

Cả câu chuyện, nàng luôn trong trạng thái bất lực, bởi tất cả mọi người thân của nàng đều trong thời gian đó lần lượt khó hiểu ra đi, nàng thì còn bé không biết sử dụng quyền lực của mình dễ dàng bị tính kế

__________________

Nguyệt Chi lười biếng nằm trên giường kể lại, tay nàng gác lên trán không ngừng hồi tưởng lại, nàng thấy mệt, vô cùng mệt, tất cả người thân nàng đều bỏ nàng đi trước, quyền lực cũng như có như không khi bị giam lỏng, cuộc đời nàng còn có cái thân thể trong trắng níu giữ thì vừa được một người lạ chiếm đóng, còn cùng làm với thê tử người ta.

Nàng lén lút nhìn Chu Dương rồi thở dài, nàng trông mong gì ở một người lạ như cô chứ, mong cô đưa nàng cao chạy xa bay ư hay thay thế nàng dành lại quyền lực, không tính đến cả hai có quan hệ gì thì Chu Dương chắc gì đã chạy trốn được.

Bỗng tiếng mở cửa vang lên

" có vẻ các ngươi đều đang nhắc tới ta "

Chương trước Chương tiếp
Loading...