[NBN] Nữ Nhân Ta Phải Học Cách Làm Đàn Ông

Chương 29



" nè...ngươi không phiền chứ... "

_______________

Sau câu nói đó, một đêm thác loạn đã qua đi, không rõ mọi chuyện xảy ra kịch tính trong đêm đó thế nào, nhưng chắc chắn đều bị vị tiểu thư kia dụ dỗ mà lâm trận

Một thân thể đầy vết đốm đỏ cào cấu trên người, Chu Dương ngồi thẫn thờ kéo một vài mảnh vải che đậy, quanh đó đều là đồ vật rải rác mảnh vải y phục vương vãi, khắp phòng vẫn tràn ngập mùi vị nóng bỏng đêm qua vương vấn đâu đó cả hương quế ám ảnh khiến cho thứ đó của cô vẫn chưa xìu xuống

Chu Dương tỉnh lại từ rất sớm, cô cũng đã ngồi đó không biết bao lâu, đến khi một khe hở của căn phòng có ánh mặt trời le lói vào mới làm cô tỉnh mộng.

Lúc này cô mới thật sự để ý đến người bên cạnh, hai nữ nhân đã cùng cô đêm qua, một là thê tử cô, một là nữ nhân xa lạ...
Bất giác như nhớ đến cái gì đó, một cơn tanh tưởi từ cuống họng trào lên, Chu Dương bục miệng chạy đến một góc nôn khan dữ dội

Cô chợt nhận ra mình lại trở nên giống như,..như tên bạn trai kiếp trước của cô, không những vậy, điều cô làm còn khinh tởm gấp nhiều lần, là cùng lúc ngoại tình lại vừa ngủ với tiểu Y

Như nhớ đến hôm qua còn thân mật với tiểu Y, còn từng muốn đem tiểu Y nuôi thật tốt, ấy vậy mà.

" làm gì đến mức độ đó chứ, nam nhân mà yếu đuối "

Mục Nguyệt Chi bị tiếng động của Chu Dương làm tỉnh giấc, uể oải chống tay ngồi dậy, nàng ta tự liếc nhìn thân thể đầy vết tích của mình rồi cảm nhận dưới hạ thân khi ngồi lên đã không ngừng chảy thứ chất dịch trắng có chút ghét bỏ nhắm mắt lại, không muốn thấy một bản thân nhục nhã như thế

Chu Dương chả mảy may đến sự châm biếm đó, chỉ chầm chậm lục lọi đâu ra vài bộ y phục đi lại chỗ tiểu Y thu dọn

" Ta sẽ rời khỏi đây "

Đồ đạc khi bị bắt vào đây đều vô tình được cô tìm thấy kể cả bạc bán lợn cũng có thậm chí số bạc đó còn nhiều hơn, thật vô lý

Chu Dương nhẹ nhàng lau qua thân thể tiểu Y, cô bậm môi tự trách nhìn làn da nàng ngày một thêm nhiều vết tích

Bỗng tiểu Y tỉnh lại, đều là cảm giác yếu ớt vô lực và cũng là sự chăm sóc quen thuộc. Tiểu Y không quan tâm lắm mặc cho cho tẩy rửa qua thân thể, chỉ là nàng nhìn cô, nhìn chằm chằm không dời mắt, muốn soi ra một chút dao động trong mắt người này.

Nói không uất ức là giả, nàng biết Chu Dương chẳng có lỗi nào cả nhưng không nhịn được

" các ngươi thật nghĩ xử lí việc này dễ thế sao "

Nguyệt Chi cũng đã thay ra một bộ trung y trắng, mệt mỏi dựa vào khung cửa nói

" với lại còn ta thì sao "

Lời cuối cùng của Nguyệt Chi khiến Chu Dương không kìm được lên giọng

" ngươi còn có tư cách để nói, hơn nữa tự ta còn lo không nổi tiểu thư như ngươi ta không vác lên đầu mà chạy được "

" hứ, ngươi có muốn cũng không chạy được, các ngươi bị tên điên đó để mắt rồi "

Nguyệt Chi hừ lạnh lùng nói, mang một dáng vẻ yêu kiều đánh giá Chu Dương

" thêm nữa, ngày này của ta trong tháng rất dễ có mang, không biết trong này của ta đã thêm một sinh linh mới cũng nên "

Tiểu Y nghe vẫn ảm đạm không nói gì, Chu Dương chỉ có thể trừng mắt lên nghiến răng nghiến lợi. Nhưng thật ra, Nguyệt Chi trong lòng cay đắng mong chờ một nơi để nàng dựa vào lúc này

Chương trước Chương tiếp
Loading...