[MilkLove] Minh Hôn
11
"Cái con ma chết tiệt này! Cô đang phá hoại cuộc đời tôi đấy!" Milk rít qua kẽ răng, nhưng giọng nói đầy bực tức ấy chỉ khiến Love càng thêm thích thú.Love, vừa mới nhập lại vào phòng, xuất hiện trước mặt Milk với dáng vẻ nhàn nhã, ngồi lên bàn làm việc của cô. "Ơ kìa, sao chị lại giận? Tôi thấy màn trình diễn của chị cũng được khen hết lời mà!" Love nháy mắt. "Fan chị còn bảo là thần thái ngút trời cơ đấy."Milk bực bội đứng bật dậy, chỉ tay vào Love. "Cô dừng ngay trò hề này lại đi! Tôi đã nói bao nhiêu lần rồi, tôi không muốn gì liên quan đến cô cả, đặc biệt là làm trò cười ở công ty!"Love nghiêng đầu, cười ngọt ngào nhưng không kém phần lém lỉnh. "Tôi chỉ chọc chị chút thôi mà. Đừng nghiêm trọng quá, 老公(Ông xã)." Milk vẫn chưa thể hiểu hết những gì Love đang nói, nhưng khi nghe thấy từ "老公" (lǎo gōng), cô không nhịn được mà phải hỏi lại: "Cái gì là 'lão công' vậy?"Love mỉm cười, ánh mắt đầy sự vui vẻ và nghịch ngợm, như thể đang tìm cách trêu chọc Milk thêm nữa. Cô thản nhiên đáp lại, giọng điệu ngọt ngào và kiên nhẫn: "Là 'ông xã' đấy. Chỉ là cách gọi thân mật dành cho chồng thôi."Milk ngớ người ra một lúc, không hiểu rõ lắm, nhưng cái từ "ông xã" khiến cô cảm thấy hơi khó chịu. Cô không phải là người thích những lời gọi như vậy, nhất là khi nó đến từ một người mà cô không hề có thiện cảm. "Ông xã?!" Milk nhăn mặt, giọng hơi cao, thể hiện rõ sự bất ngờ và không thích. "Tôi không phải là... chồng của cô!"Love chỉ nhún vai, không hề có vẻ gì là bối rối hay lúng túng. "Tôi chỉ nói đùa thôi mà, đừng giận nhé, 'ông xã' ạ!" Cô lại làm ra vẻ như rất vui vẻ, không để ý đến phản ứng của Milk.Milk trợn mắt, nghiến răng. "Thứ nhất, đừng gọi tôi là ông xã! Thứ hai, tôi không đồng tính! Và thứ ba, cô là ma! Là ma, hiểu chưa?!"Love nhìn Milk với ánh mắt đầy thách thức và ngồi xuống một cách kiêu hãnh. "Chị gọi tôi bằng gì?" Love hỏi, giọng điệu không hề có chút nghiêm túc, nhưng lại đầy lôi cuốn. Milk cố gắng kiềm chế cơn giận, nhưng trong lòng cô, sự khó chịu dâng lên từng chút một. "Tôi không gọi cô bằng gì cả. Cô là ma, tôi không thể gọi cô bằng bất cứ thứ gì!"Love cười khúc khích, ánh mắt sáng lên đầy ngạo nghễ. "Nếu chị không gọi tôi bằng đúng tên, tôi sẽ không ngừng làm phiền chị đâu đấy. Hay gọi tôi là ภรรยาที่รัก (vợ yêu) đi!"Milk tức đến đỏ mặt, không thể tin vào những gì đang nghe. "Cái gì? Vợ yêu? Tôi không gọi cô bằng vợ yêu đâu!"Love không vội vàng, cô chỉ mỉm cười và đưa tay lên vẫy vẫy trước mặt Milk. "Thật sự không sao đâu, chỉ cần một từ thôi mà, 'vợ yêu'. Tôi biết chị yêu tôi mà". Milk lập tức lùi lại một bước, không biết làm sao để thoát khỏi tình huống này. "Không! Tôi không yêu cô và tôi không gọi cô bằng vợ yêu đâu !"Love bật cười khúc khích, nhưng ánh mắt lại lóe lên một tia ranh mãnh. Cô khẽ nghiêng đầu, đôi môi cong lên thành một nụ cười đầy tinh quái. "Thật không? Chị dám thách tôi à, ông xã?" Milk siết chặt tay, hít một hơi dài để giữ bình tĩnh. "Cô thôi ngay đi! Tôi không đùa đâu!"Love làm ra vẻ không nghe thấy, từ từ bước lại gần Milk, mỗi bước chân như kéo theo một làn gió lạnh rợn người. Khi chỉ còn cách Milk vài bước, cô dừng lại, giơ tay lên và búng ngón tay một cái. Một cơn gió mạnh bất ngờ thổi qua phòng, làm giấy tờ trên bàn Milk bay tứ tung. Ánh đèn trong phòng nhấp nháy kỳ lạ, không gian như bị bao phủ bởi một lớp sương mờ ảo. Milk rùng mình, cố trấn tĩnh nhưng rõ ràng cảm thấy cơ thể mình dần bị một thứ sức mạnh vô hình kiểm soát.Love mỉm cười đầy tự tin, ánh mắt dịu dàng nhưng lại như đang nắm quyền điều khiển tất cả. "Chị biết không, Milk? Tôi không phải kiểu ma dễ bị phớt lờ đâu. Tôi có cách của mình để khiến chị phải nghe lời đấy."Milk cảm thấy như có một dòng năng lượng vô hình đang xiết chặt lấy cô. Cô cố cắn răng, chống lại sự điều khiển từ Love, nhưng từng thớ cơ trong người dường như không còn thuộc về cô nữa. Một từ buộc phải thoát ra khỏi miệng Milk, nhưng vì sự phản kháng mãnh liệt, âm thanh chỉ như một tiếng thì thầm yếu ớt:"Vợ... yêu..."Love nghiêng đầu, ánh mắt đầy sự ngạc nhiên pha chút trêu đùa. "Ơ, chị vừa nói gì đấy, ông xã? Tôi không nghe rõ. Nói lại đi nào, nhưng to hơn chút nhé!"Milk nghiến răng, cố gắng dồn toàn bộ ý chí để giữ im lặng, nhưng sức mạnh từ Love càng lúc càng áp đảo. Love mỉm cười, bước lại gần Milk, ánh mắt sáng rực lên một tia ma mị. "Chị có biết tôi không thích những lời nửa vời đâu, phải không? Lần này nói thật to, thật rõ vào. Nếu không...""Được rồi! Cô thắng!" Milk gào lên, ánh mắt bừng bừng lửa giận nhưng miệng không thể ngừng phát ra lời mà cô ghét cay ghét đắng. "Vợ yêu!"Love cười phá lên, tiếng cười như chuông bạc vang vọng khắp phòng. "Đấy, có phải dễ thương hơn không? Thật là, ông xã của tôi, chị biết cách làm tôi vui mà!"Milk đỏ bừng mặt, tức tối nhìn Love như muốn bốc cháy. "Cô đúng là đồ ma quỷ! Tôi thề sẽ tìm cách đuổi cô ra khỏi cuộc đời tôi!"Love chỉ nhún vai, ánh mắt đầy lém lỉnh. "Chị có thể thử, nhưng tôi khuyên ông xã nên quen với sự hiện diện của tôi đi. Dù sao thì, chúng ta có vẻ là một cặp đôi được ông trời ưu ái, phải không?"Milk chỉ biết đứng đó, giận dữ nhưng bất lực, trong khi Love ung dung xoay người, đi ra khỏi phòng với một tiếng huýt sáo đầy vui vẻ. Trước khi biến mất, cô còn quay lại, nháy mắt đầy trêu chọc. Cánh cửa phòng khép lại, để lại Milk đứng đó với sự bực tức và bối rối tràn ngập, thề rằng cô sẽ không để Love lấn lướt mình thêm một lần nào nữa. Milk ngồi lặng lẽ trong phòng, nỗi tức giận dâng lên từng đợt. Cô chưa bao giờ cảm thấy vô vọng đến thế, nhất là khi Love không chỉ quay lại mà còn gây đủ thứ rắc rối, thậm chí còn trêu chọc cô theo cách mà không thể nào đoán trước. "Đồ ma quái!" Milk thầm nghĩ, ánh mắt vẫn đầy hằn học.Bất chợt, một ý tưởng lóe lên trong đầu cô. Nếu cô có thể tìm ra cách để đuổi Love đi, có thể cô sẽ thoát khỏi cơn ác mộng này. Trước đây, khi nghe nói đến những cô đồng có khả năng trục xuất hồn ma, Milk đã tưởng tượng đến hình ảnh của một người có thể giúp cô giải thoát, nhưng lần này, cô sẽ phải chắc chắn rằng mình tìm đúng người.Milk quyết tâm. Cô mở máy tính, nhanh chóng tìm kiếm trên mạng những cô đồng có thể giúp đuổi ma. Lướt qua vài trang web, cô phát hiện một trang có tiêu đề khá ấn tượng: "Cô Đồng Chuyên Trục Xuất Ma, Hồn Ma Sẽ Rời Đi Trong 24 Giờ!" Trang web ghi: "Cô Mai Phimphai – Pháp Sư Trục Xuất Hồn".Tên cô đồng này làm Milk cảm thấy có phần lạ lẫm, nhưng website được thiết kế rất ấn tượng, có đầy đủ thông tin, chứng nhận và hình ảnh những khách hàng đã từng đến nhờ giúp đỡ. Những phản hồi từ khách hàng cũng rất tích cực, khiến Milk thêm phần tin tưởng. Càng đọc những lời ca ngợi này, Milk lại càng cảm thấy yên tâm, dù vẫn có chút nghi ngờ. Cô không ngờ rằng, cô Mai lại có thể giúp đỡ được mình.Lúc này, Milk quyết định liên lạc trực tiếp với cô Mai qua số điện thoại mà trang web cung cấp. Một giọng nữ nhẹ nhàng trả lời :• Cô Mai Phimphai: "Chào chị, tôi là Mai Phimphai. Tôi có thể giúp gì cho chị?"Milk cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng có vẻ như cô đồng này thật sự có vẻ am hiểu về những vấn đề mà Milk đang gặp phải. Cô Mai nói rằng sẽ có thể giúp đuổi hồn ma của Love ra khỏi cuộc sống của cô, nhưng chỉ khi Milk tin tưởng và tuân theo những phương pháp mà cô đưa ra. Mặc dù có chút nghi ngờ, nhưng nhìn vào lời quảng cáo cực kỳ hấp dẫn và lời chứng thực từ những "khách hàng hài lòng", Milk cảm thấy khó lòng cưỡng lại. Milk do dự vài giây trước khi nói qua điện thoại, giọng vẫn lẫn chút nghi hoặc:
• Milk: "Cô có chắc là có thể giải quyết được không? Tôi... tôi thực sự cần giúp đỡ."Giọng cô Mai bên kia đầu dây vẫn nhẹ nhàng nhưng mang một nét gì đó huyền bí khiến Milk không khỏi rùng mình:
• Cô Mai: "Không có gì là tôi không làm được, chị gái ạ. Nhưng điều quan trọng là cô phải sẵn sàng đối mặt với hồn ma ấy. Không phải ai cũng có đủ can đảm đâu."Milk nhíu mày, ngón tay siết chặt chiếc điện thoại như tìm kiếm một chút can đảm. Cô hít một hơi thật sâu, rồi khẽ đáp:
• Milk: "Tôi sẵn sàng. Chỉ cần cô có thể khiến cô ta biến mất, tôi sẽ làm mọi thứ."Cô Mai im lặng vài giây, như đang cân nhắc điều gì đó, rồi cất giọng đầy thâm trầm:
• Cô Mai: "Vậy tốt. Hãy đến gặp tôi. Địa chỉ là ngôi nhà số 49 cuối con hẻm Wat Phra Thong. Nhưng nhớ kỹ, chỉ đi một mình thôi. Những linh hồn như cô ta không thích bị phơi bày quá nhiều trước người khác."Milk thoáng cảm thấy lạ lùng, nhưng trong lòng vẫn bừng lên hy vọng. Không còn gì để mất, cô đồng ý và lập tức chuẩn bị rời khỏi phòng. Trước khi đi, cô liếc nhìn căn phòng trống trải một lần nữa. Milk lẩm bẩm trong hơi thở:
• Milk: "Cô cứ đợi đấy. Lần này tôi sẽ không để cô bám lấy tôi đâu."Đêm buông xuống, con đường dẫn đến địa chỉ của cô Mai chìm trong ánh sáng vàng nhạt của những ngọn đèn cũ kỹ. Milk đi sâu vào con hẻm, tim đập mạnh khi thấy một ngôi nhà cổ kính, tường đầy rêu phong và ánh sáng mờ nhạt lọt ra từ bên trong. Cửa chính đang hé mở, như thể mời gọi cô bước vào.Milk nuốt khan, cánh tay hơi run khi đẩy cửa bước vào. Mùi trầm hương thoảng trong không khí, hòa lẫn với ánh sáng của những ngọn nến lung linh. Ở giữa phòng là một chiếc bàn gỗ lớn, trên đó đặt đầy những đồ vật kỳ lạ từ bùa chú, tượng Phật nhỏ đến những tấm vải trắng thêu những ký hiệu mà Milk không hiểu.Cô Mai ngồi đó, khoác trên người một chiếc áo dài màu đỏ sậm, ánh mắt sắc bén như nhìn thấu mọi suy nghĩ của Milk. Milk khẽ rùng mình khi thấy cô Mai mỉm cười nhẹ, tay đặt lên một cuốn sách cũ kỹ.
• Cô Mai: "Chào Milk. Tôi đã chờ cô."Milk hơi bất ngờ, bởi cô chưa kịp giới thiệu bản thân, nhưng cô Mai đã biết tên cô. Milk ngồi xuống đối diện, cố giữ bình tĩnh nhưng giọng vẫn run rẩy:
• Milk: "Cô thực sự biết cách đuổi cô ta đi, đúng không?"Cô Mai nở một nụ cười nhẹ nhưng ánh mắt đầy tính toán. Bà ta khoanh tay, dựa người ra sau ghế, giọng nói trầm nhưng lại khiến Milk cảm thấy một sự lạnh lẽo lạ thường.Cô Mai: "Tất nhiên rồi, tôi biết rõ cô đang bị quấy nhiễu bởi một hồn ma rất đặc biệt. Nhưng loại hồn này không phải dễ xua đuổi. Phải dùng đến pháp lực mạnh nhất của tôi."Milk căng thẳng nhìn cô Mai, cảm giác như bị ánh mắt bà ta xuyên thấu. Dù rất muốn thoát khỏi Love, cô không thể không cảm thấy sự đáng ngờ từ thái độ của cô đồng này.Milk: "Cô nói cụ thể hơn được không? Tôi cần biết chắc rằng chuyện này sẽ được giải quyết dứt điểm."Cô Mai nghiêng người về phía trước, giọng nói nhỏ hơn nhưng đậm vẻ bí ẩn:
Cô Mai: "Hồn ma đang ám cô không phải dạng bình thường. Dường như còn có mối liên kết sâu sắc với cô. Để cắt đứt mối liên kết này, tôi phải dùng đến nghi lễ rất phức tạp và tốn kém."Milk nhíu mày, cảm giác bất an càng tăng lên.
Milk: "Tốn kém? Ý cô là sao?"Cô Mai mỉm cười, lần này nụ cười rõ ràng mang vẻ tham lam. Bà ta chậm rãi đáp:
Cô Mai: "Cô biết đấy, pháp lực không phải tự nhiên mà có. Để chuẩn bị nghi lễ, tôi cần những vật phẩm đặc biệt. Chúng không rẻ, và công sức của tôi cũng đáng giá. Cô cần trả trước 50.000 baht để tôi có thể bắt đầu công việc."Milk trợn tròn mắt.
Milk: "50.000 baht?!"Cô Mai: "Đúng vậy. Nếu cô muốn sống yên ổn và thoát khỏi hồn ma kia, thì đây là cái giá cô phải trả. Tôi đảm bảo hiệu quả tuyệt đối. Sau 24 giờ, cô ta sẽ biến mất mãi mãi."Milk ngồi im, cảm thấy như bị đẩy vào đường cùng. Cô cảm thấy số tiền quá lớn, nhưng ý nghĩ phải tiếp tục chịu sự quấy rầy của Love khiến cô không thể từ bỏ. Tuy nhiên, trong lòng Milk cũng dấy lên một sự nghi ngờ. Bà cô đồng này liệu có thật sự đáng tin?Milk hít một hơi thật sâu, cố gắng giữ bình tĩnh:
Milk: "Tôi... tôi cần thời gian để suy nghĩ. Đây không phải số tiền nhỏ."Cô Mai nhìn Milk, ánh mắt sắc như dao găm, nhưng khi nghe Milk nói cần thời gian suy nghĩ, bà ta nở một nụ cười nhạt đầy toan tính.Cô Mai: "Đương nhiên, cô cứ suy nghĩ kỹ. Nhưng hãy nhớ rằng, thời gian không đứng về phía cô. Mỗi giây phút cô chần chừ, hồn ma kia càng trở nên mạnh mẽ hơn. Khi đó, ngay cả tôi cũng không chắc có thể giúp được."Milk cảm thấy áp lực đè nặng trên vai. Cô định đứng dậy rời đi, nhưng bỗng nhiên, ánh sáng trong phòng tối lại một cách bất thường. Gió từ đâu ùa vào làm những ngọn nến chập chờn, và cô Mai bất ngờ gục đầu xuống bàn.Milk: "Cô Mai? Bà không sao chứ?"Cô Mai không trả lời. Sau vài giây im lặng, bà ta ngẩng đầu lên, đôi mắt trợn trừng, không còn vẻ bình thường mà thay vào đó là ánh nhìn kỳ dị. Giọng nói của bà ta vang lên, nhưng không còn giống giọng của chính mình, mà là một âm thanh khàn đặc, u ám:Cô Mai (giọng vong): "Milk! Ngươi nghĩ có thể trốn khỏi ta dễ dàng thế sao? Ta đã nói rồi, ngươi thuộc về ta!"Milk hoảng hốt, đứng bật dậy, lùi về phía sau:Milk: "Love... là cô phải không? Cô đừng làm thế này! Tôi chỉ muốn... chỉ muốn được yên ổn!"Cô Mai đột nhiên cười khanh khách, tiếng cười vang vọng khắp căn phòng.Cô Mai (giọng vong): "Yên ổn? Ngươi dám tìm người đuổi ta sao? Ngươi thật nhẫn tâm, Milk. Được thôi, ngươi sẽ không bao giờ thoát khỏi ta!"Bàn tay cô Mai giơ lên, chỉ thẳng về phía Milk. Bà ta lẩm bẩm những câu chú nghe không rõ, và gió trong phòng càng lúc càng mạnh hơn. Milk cảm thấy như có một lực vô hình đang kéo cô về phía bàn thờ, khiến cô không thể cử động.Milk chưa kịp trả lời, thì... cánh cửa đột nhiên bị đá tung ra! Công an (hét lớn): "Tất cả đứng yên! Chúng tôi là công an!"Cô Mai đang "nhập vong" bỗng nhiên bật tỉnh như bị điện giật. Hai tay bà ta đang giơ cao bỗng khựng lại, rồi... quay ngoắt 180 độ!Cô Mai: "Ối trời ơi! Công an?!"Không kịp nghĩ ngợi, bà ta vén váy chạy thục mạng, tốc độ nhanh đến mức Milk tròn mắt há hốc: Milk (hoảng hốt): "Cái... cái gì?! Bà ta còn chạy nhanh hơn cả vong?!"Một nhóm công an mặc đồng phục đột ngột xông vào, ánh đèn pin sáng rực soi rõ mọi thứ xung quanh.Công an: "Cô Mai! Bà bị bắt vì tội lừa đảo có tổ chức! Đừng cố chống cự!"Lúc này Milk như chôn chân tại chỗ, mọi thứ trước mắt đang diễn ra làm cô phải ngơ ngác.Một viên công an nhanh chóng giải thích:Công an: "Bà ta không phải pháp sư thật đâu, cô gái. Đây là một kẻ lừa đảo chuyên nghiệp. Chúng tôi đã theo dõi đường dây của bà ta suốt nhiều tháng. Tất cả những gì cô thấy chỉ là dàn dựng để lấy lòng tin và lừa tiền!"Ngay khi viên công an vừa nói xong, Cô Mai bất thình lình vớ lấy một bình nước thánh trên bàn thờ, ném mạnh xuống đất tạo khói mù.Cô Mai (thét lên): "Chúng mày không bắt được tao đâu!" Trong khói bụi, bà ta lao nhanh về phía cửa sổ, bất chấp cả ánh đèn pin chói lóa và tiếng quát tháo của công an.Công an: "Đứng lại! Đừng để bà ta chạy!"Nhưng bà Mai, trong cơn hoảng loạn, di chuyển nhanh như một bóng ma. Bà ta lao qua cửa sổ, biến mất vào màn đêm trước khi ai kịp phản ứng. Milk vẫn đứng chết lặng, không tin vào những gì vừa xảy ra.Milk (thều thào): "Vậy... vậy tất cả chỉ là một vở kịch sao? Cả hồn ma của Love... cũng chỉ là giả?"Viên công an gật đầu, ánh mắt đầy cảm thông:Công an: "Đúng vậy. Những kẻ như bà ta thường lợi dụng nỗi sợ hãi của người khác để trục lợi. Bà ta đã dựng lên tất cả, từ giọng nói, ánh nến, đến những cơn gió kỳ lạ. Chúng tôi sẽ tìm bà ta, nhưng cô hãy yên tâm, tất cả chỉ là trò bịp bợm."Milk cảm thấy nhẹ nhõm, nhưng trong lòng vẫn dấy lên nỗi băn khoăn. Nếu tất cả là giả, thì tại sao cô vẫn cảm giác được ánh mắt Love đang dõi theo mình từ một góc khuất nào đó?