[MILKLOVE] BETWEEN THE LINES
CHAP 2
Hôm sau, Love thức dậy với tâm trạng đầy hứng khởi. Đây là ngày đầu tiên nàng chính thức bắt đầu cuộc sống sinh viên tại Bangkok. Dù vẫn còn nhiều điều bỡ ngỡ, nhưng ý nghĩ về những điều mới mẻ phía trước khiến nàng không thể giấu nổi sự háo hức.Sau khi thay đồ và chuẩn bị xong, Love bước ra khỏi căn hộ. Đúng lúc đó, cửa phòng bên cạnh cũng mở ra. Milk đứng đó, vẫn với bộ đồ thể thao quen thuộc, trên vai đeo chiếc túi cầu lông. Love chớp mắt, cảm giác tình huống này hơi quen quen."Ồ, lại trùng hợp nhỉ?" nàng cười, cố gắng bắt chuyện.Milk chỉ liếc nàng một cái, rồi gật đầu:"Cô đi học?""Ừ! Còn chị đi đánh cầu lông à?"Milk khóa cửa lại, bình thản đáp:"Ừ."Love nhướng mày, cảm thấy cô hàng xóm này đúng là tiết kiệm từ ngữ đến mức đáng nể. Nhưng nàng cũng chẳng để bụng, chỉ cười tươi:"Vậy chị có hay chơi ở gần đây không? Tôi cũng thích cầu lông lắm."Milk thoáng dừng lại, nhìn nàng chằm chằm như đang đánh giá xem lời nói đó có thật không. Một lát sau, cô mới nhàn nhạt đáp:"Tôi chơi ở sân gần đây, nhưng toàn chơi với bạn."Love tinh ý nhận ra ý tứ trong câu nói ấy, nhưng nàng không dễ bị dội nước lạnh như vậy. Nàng nghiêng đầu, nở nụ cười tươi rói:"Vậy khi nào chị rảnh thì rủ tôi chơi chung nhé? Tôi không giỏi lắm đâu, nhưng tôi có thể học mà."Milk không trả lời ngay, chỉ im lặng một lúc rồi nói:"Để xem."Nói rồi, cô đi trước, không để Love có cơ hội níu kéo cuộc trò chuyện. Love đứng nhìn theo bóng lưng cao ráo ấy, miệng lẩm bẩm:"Để xem là sao chứ...? Lạnh lùng quá đi mà."Dù vậy, nàng lại chẳng thể ngăn được nụ cười khẽ trên môi.-Cả ngày hôm đó trôi qua trong nhịp điệu hối hả của cuộc sống sinh viên. Love phải làm quen với môi trường mới, bạn bè mới, lịch trình mới. Đến tận chiều tối, nàng mới có thời gian trở về căn hộ nghỉ ngơi.Vừa đặt chân vào nhà chưa được bao lâu, nàng chợt nghe thấy tiếng chuông cửa vang lên. Ngạc nhiên, Love vội chạy ra mở cửa. Và điều bất ngờ nhất chính là—Milk đang đứng đó.Love chớp mắt mấy lần, tưởng mình nhìn nhầm:"Chị... tìm tôi à?"Milk gật đầu, giơ lên một hộp nhựa đựng gì đó:"Tôi nấu hơi nhiều. Cô có muốn ăn không?"Love sững người mất vài giây, rồi lập tức nở một nụ cười rạng rỡ:"Có chứ! Cảm ơn chị nha! Mà chị biết nấu ăn nữa à?"Milk khẽ nhún vai:"Biết một chút."Love vui vẻ nhận hộp đồ ăn, rồi ngẩng lên nhìn Milk, ánh mắt lấp lánh thích thú:"Vậy hôm nào chị dạy tôi nấu đi! Tôi cũng muốn học nấu món ngon."Milk hơi nhướng mày, nhưng không từ chối ngay:"Để xem."Love bật cười:"Lại 'để xem'! Chị lúc nào cũng vậy."Milk không nói gì, chỉ quay người định trở về phòng. Nhưng trước khi cánh cửa khép lại, Love chợt lên tiếng:"P'Milk."Milk dừng bước, ngoái đầu nhìn nàng:"Sao?"Love ôm hộp đồ ăn trong tay, cười tít mắt:"Hôm nay chị có vẻ dễ thương hơn hôm qua một chút đó."Milk hơi khựng lại, nhưng không đáp. Cô chỉ lặng lẽ đóng cửa phòng, để lại Love đứng ngoài cửa cười khúc khích.Love dựa vào cửa, nhìn chằm chằm vào căn hộ sát vách với một nụ cười mơ hồ. Nàng không hiểu sao lại cảm thấy vui đến vậy chỉ vì một cuộc trò chuyện ngắn ngủi với Milk. Nhưng nàng cũng không muốn suy nghĩ quá nhiều.Ngày hôm sau, Love dậy sớm để đến trường. Cuộc sống sinh viên chính thức bắt đầu, và nàng háo hức với tất cả những điều mới mẻ. Nhưng khi bước ra khỏi căn hộ, nàng lại tình cờ bắt gặp Milk đang khóa cửa.Milk vẫn diện bộ quần áo thể thao quen thuộc, có vẻ như vừa mới tập xong hoặc chuẩn bị đi đâu đó. Cả hai chạm mắt nhau vài giây, rồi Love chủ động lên tiếng:"Chào buổi sáng, P'Milk! Chị cũng đi đâu à?"Milk gật đầu, không có vẻ gì là muốn nói nhiều. Nhưng Love không dễ dàng bỏ qua như vậy."Chị cũng học đại học ở đây à?"Milk lắc đầu. "Tôi đã tốt nghiệp rồi."Love chớp mắt ngạc nhiên. "Vậy chị làm gì?""Quản lý một quán cà phê sách."Love mở to mắt, giọng đầy hứng thú: "Thật sao? Quán ở đâu thế? Khi nào tôi có thể ghé thăm?"Milk nhìn nàng một lát, rồi nhún vai: "Lúc nào rảnh thì đến."Nói xong, cô bước đi trước, không để Love có cơ hội hỏi thêm. Nhưng với Love, chỉ bấy nhiêu thôi cũng đủ để nàng có một mục tiêu mới trong danh sách "việc cần làm" của mình: ghé thăm quán cà phê sách của Milk.-Hai ngày sau, khi đã quen với lịch học của mình, Love quyết định thực hiện kế hoạch đó. Sau khi dò địa chỉ trên mạng, nàng tìm đến quán cà phê sách mà Milk quản lý.Quán nằm ở một con phố nhỏ, không quá sầm uất nhưng lại có không khí ấm cúng và yên bình. Biển hiệu ghi rõ tên quán với phong cách tối giản, trông rất hợp với hình ảnh của Milk.Love đẩy cửa bước vào, ngay lập tức bị thu hút bởi mùi cà phê hòa quyện với hương sách cũ. Quán được thiết kế theo phong cách cổ điển với giá sách gỗ xếp đầy những đầu sách đủ thể loại, kèm theo một số góc ngồi ấm cúng.Và ngay giữa quầy pha chế, Milk đang đứng đó, mặc chiếc tạp dề màu đen, mái tóc buộc cao gọn gàng.Love tiến đến quầy, chống cằm cười tinh nghịch: "Chào P'Milk! Chị có nhớ tôi không?"Milk ngước lên, không tỏ ra ngạc nhiên. "Sao lại không nhớ. Cô định làm khách quen ở đây à?"Love bật cười. "Có thể lắm. Nếu trà sữa ở đây ngon, tôi sẽ cân nhắc."Milk khoanh tay, nhìn nàng với ánh mắt thăm dò. "Ở đây không bán trà sữa."Love giả vờ thất vọng. "Vậy là tôi phải gọi cà phê à? Nhưng tôi đâu có quen uống cà phê. Hay chị làm gì đó nhẹ nhàng cho tôi đi."Milk im lặng một lúc, rồi quay lưng chuẩn bị đồ uống. Một lát sau, cô đặt trước mặt Love một ly latte với lớp bọt sữa mềm mịn. "Thử đi."Love nâng ly lên, nhấp một ngụm. Vị đắng của cà phê hòa với sữa tạo nên một cảm giác ấm áp. Nàng nheo mắt, rồi mỉm cười: "Không tệ. Có khi tôi sẽ chuyển sang uống cà phê thật."Milk chỉ nhún vai, nhưng có một tia hài lòng lóe lên trong mắt cô. Love biết nàng đã tìm được một nơi đặc biệt để lui tới. Và quan trọng hơn, nàng có lý do chính đáng để gặp Milk thường xuyên hơn.Có vẻ như cuộc sống sinh viên này ngày càng thú vị rồi đây.END CHAP!