[ LyHanSara ] Dâu Tây và Quýt Đắng

25.




Hàn Quốc ngày thứ ba . Han Sara sáng đã dậy sớm để đi dạo ngắm nhìn khung cảnh rất hiếm khi em được thấy , chân em dẫm lên nền tuyết trắng xoá và lạnh lẽo , phà hơi ấm vào xoa xoa tay , kỳ nghỉ lần này có chút khác lạ đối với em . Cảm xúc chẳng giống những năm trước chút nào là bởi vì nhìn đâu em cũng ngớ đến "người thầm trộm yêu" . Phải chi bên cạnh em ngay lúc này là Trần Thảo Linh thì hay biết mấy , lúc đó Sara muốn được nắm tay chị , sánh đôi trên con đường tuyết phủ chẳng còn giá lạnh , trái tim được sưởi ấm cho đêm đông bao nhiêu vì sao là bao nhiêu nỗi nhớ .

Con phố nhộn nhịp , nguời người qua qua lại lại . Sara đi ngang một tiệm hoa , người lựa hoa vẫn tập trung bao công việc chọn từng đoá hoa tươi thấm nhất cho mình , người buôn bán vẫn tập trung chào hàng . Còn em thì vẫn cứ bâng quơ bước đi trong vô định , không biết điểm dừng sẽ là nơi nào nữa . Người chọn hoa cuối cùng cũng chọn được bó hoa mình ưng ý , ôm trong lòng một bó hoa hồng trắng tựa những bông hoa li ti tuy sắc sảo mà lạnh giá ngoài kia . Đôi chân đó bước ngược hướng với em , gương mặt vui cười vì người biết hôm nay sẽ là một khởi đầu đầy xán lạn. 

Bạn nhỏ rong ruổi qua từng con đường trên khắp con phố tấp nập , hít thở không khí lanh lạnh của ngày đông , Hàn Quốc phủ một màu trắng xoá khác xa với Việt Nam vương chút ấm áp cho ánh nắng đầu ngày . Con dốc đi về nhà bà Han trồng nhiều cây hoa anh đào , giờ lụi tàn không còn cái lá , nhưng đâu đó trong mắt người vẫn còn đó vẻ đẹp của sự cằn cỗi kiên cường qua năm tháng dài đằng đẵng . Hít một hơi thật sâu , chất chưa hương đất bị vùi lấp , mùi thơm từ bó hoa hồng trắng vắt trên vai cái không khí đầy vẻ lưu luyến này thật tuyệt vời .

Đi một vòng cuối cùng Han Sara cũng về tới con dốc dẫn về nhà , cây hồng trong sân vườn trơ trọi lá . Em mím môi chắp tay sau lưng bầy ra dáng vẻ của người nọ , gương mặt nghiêm nghị ánh mắt hờ hững . Bạn nhỏ này quả thật nhớ Thảo Linh rồi đây , thấy chưa đã nói rồi .

Đang lấc ca lấc cấc vì đoạn đường không có ai , nghịch ngợm ngông nghênh mà đáng yêu đến lạ . Gò má và chóp mũi vì khí hàn mà ửng đỏ , gia đình khéo nặn con , ước gì sau này có con , đứa nhóc đó mà giống em chắc sẽ có người yêu chết mất , có thể đội hai mẹ con lên đầu luôn cho coi .

Em đột nhiên khựng lại , đằng trước là ai vậy cà ? Dáng người cao và mảnh khảnh , vắt bó hoa trên vai , tóc dài có vài sợi trắng , chắp tay sau lưng hướng mắt lên cái cây cao có chú chim nhỏ đang đậu trên cành . Sara hơi dè chừng , bước chân cũng ngắn hơn để xem coi cái người này là ai sao đứng gần nhà mình như vậy , dựng cảnh bắt cóc hả ?

Bỗng có một cơn gió lớn nổi lên , cuốn theo những bông tuyết trên bầu trời lũ lượt rơi xuống đất . Tóc người ấy cài thêm trang sức trắng quay sang nhìn em với nụ cười rạng rỡ trên môi . Người đợi em mãi , cuối cùng thì đã đợi được rồi . Một ngày nào đó người sẽ đến bên em với đoá hồng trắng trên tay , đến trước nhà cẩn thận đợi em về . Buốt rét giá lạnh người chẳng màng quan tâm tới , chỉ có mỗi trái tim ấm nồng khẽ mang tên em , tình yêu trong vạn người trên thế gian này người không biết , nhưng chân tình Trần Thảo Linh có , nó gọi tên em đấy .

"Chị Linh..."

"Sara về rồi hả..? Chị chờ em mãi ở đây ."

Cô dang tay ra như sẵn sàng đón em vào lòng , gương mặt rực rỡ giữa trời đông , người đã đến bên em rồi .

Nhào vào vòng tay cô , vùi mặt vào tổ ấm không muốn rời , dáng hình và đoá hoa trên tay em đã lướt qua khi đi trên phố . Là người tự tay chọn từng bông hoa , dành riêng cho Han Sara .

"Sao chị sang không nói cho em biết...?" Em ngẩn mặt lên nhìn cô .

"Chị nói với chú Han ."

"Sara này , chị tặng cho em ." Buông người trong tay ra , tặng cho em đoá hồng rất tinh tươm .

"Hoa hồng trắng sao ạ ?"

"Ừm , em rất giống nó ."

"Thật sao ạ ?"

"Đúng vậy , ngây ngô và trong sáng lắm . Em xinh đẹp , em rạng ngời , chị sẽ không bao giờ tiếc một lời khen nào dành cho em đâu , vì em xứng đáng lắm Sara à . Chị muốn thấy em mãi hồn nhiên thế này , đừng trưởng thành sớm quá em nhé , để chị thương em được rồi ." Cô khẽ hôn lên mặt trời bé nhỏ của mình , một nụ thật thụ tràn ngập sự nâng niu dịu dàng .

"...chị thương em sao..?"

"Chị không những thương em , còn trân trọng em nữa . Cảm ơn vì em đã đến đây , có mặt trong cuộc đời của chị , chị không đủ trẻ để hiểu niềm vui ở tuổi em là gì , nhưng em ơi , chị đủ lớn để thương em suốt đời ."

Trần Thảo Linh đâu nói yêu em ?

Trần Thảo Linh nói thương em .

"Nhưng..em chỉ có thể yêu chị thôi ." Đúng rồi , Han Sara còn quá nhỏ để nói thương . Nhưng em biết rằng em đối với Thảo Linh không phải thích .

"Khờ quá , Sara biết không những cái ôm của em đắt giá lắm đó . Chị chỉ mong mình có thể sống thật lâu để được em ôm mười nghìn cái . "

"Sao lại mười nghìn cái ? Em sẽ ôm chị mãi mãi , ba mười nghìn , thậm chí là một trăm nghìn cái !"

"Em định ôm chị đến kiếp sau luôn hả ?"

"Đúng vậy ! Em sẽ bám lấy chị , không buông Trần Thảo Linh ra đâu !"

"Hahaha , đúng vậy . Cứ bên chị như vậy nhé , cứ cười thật tươi vì có chị khen em đẹp , cứ thật đơn thuần mà sống vẫn còn có chị ở cạnh bao dung cho em ."

...khởi đầu . Chúng ta đã mở ra một chương mới , một bản tình ca có cả nốt nhạc và lời ca . Nốt nhạc cứng rắng nhưng vẫn dìu bước cho lời hát đầy du dương , sự thuần khiến của cánh hoa hồng chiếu sáng cả vùng trời đen tối , đã từng có một trái tim cằn cỗi đến tàn tạ , đã có Trần Thảo Linh chưa bao giờ ngừng ghét bản thân mình . Sống trong bao nhiêu năm day dứt , hôm nay cho mình được tự do như cánh chim trời bay về phương Bắc . Xiềng xích luôn khoá cô lại trong vòng tròn quẩn quanh , những bàn tay ngày qua ngày cấu xé chút niềm tin cuối cùng trong cô còn sót lại . Chúng luôn che khuất ánh nắng của ngày mới chói chang . Nhưng có lẽ ông trời vẫn còn thương cô , trong những bàn tay đen nhẻm đang chờ chực càu cấu da thịt . Thì bỗng một ngày một vết nứt xuất hiện , ánh mặt trời tuy len lỏi sau mà ấm áp quá . Sau bao nhiêu ngày mưa thì cũng có một ngày nắng , vết nứt ngày càng lớn dần theo thời gian . Là những cái ôm thắm thiết khiến Thảo Linh nhận ra rằng ánh mặt trời chiếu qua tim cô chính là em .

__________












Chương trước Chương tiếp
Loading...