[ LyHanSara ] Dâu Tây và Quýt Đắng
12.
Sau khi tắm rửa sạch sẽ thì đến lúc Thanh Thảo phải trả cho các fan của mình một buổi livetreams trên Instagram , vì hướng nội nên chủ yếu thường gặp người hâm mộ trên đây thôi . Rất hiếm khi thấy nó trồi lên từ tiktok nhưng khi đã trồi lên rồi thì sẽ là một hiện tượng bùng nổ , một buổi phát sóng trực tiếp chỉ để trò chuyện thôi nhưng không khi nào số lượt xem dưới mười nghìn mắt . Sức hút của Thanh Thảo đang dần trở nên mạnh mẽ hơn bao giờ hết . Và khi nó quyết định đổi ý từ Instagram sang tiktok phút chót . Óng kính vừa bật lên , có lẽ là mọi người đang bật sẵn thông báo hễ nó phát sóng lập tức vào xem thần tượng của mình . Chưa đầy năm phút số lượt xem đã tăng vượt trội , điều này nhiều lúc còn làm nó không tin phải hỏi đi hỏi lại là nó không có hack mắt xem sao lại nhiều thế này nhỉ ? "Chào mọi người , mình mới vừa đáp máy bay đây . Hiện đang ở Hà Nội , hôm sau sẽ làm thủ tục nhập học vì mình sẽ không ở Thành phố Hồ Chí Minh một thời gian . "Người dùng 1: Muội sống với ai thế ? "À , mình ở với dì . Sẵn đây ai muốn mình review dì của mình bấm số 1 đi , mình làm liền" Vừa nói xong thì bão số 1 hiện dưới phần trò chuyện , toàn số 1 nhìn hoa cả mắt . Để coi dì Linh đang ở đâu nhỉ . Nó xoa cầm , thấy mục tiêu đang cặm cụi làm gì đó liền đứng dậy đi đến kéo tay cô lại màn hình điện thoại . Bị tấn công bất ngờ Thảo Linh ngơ ngác , chuyện gì vậy ? Cô đang pha sữa cho Ánh Sáng mà ? "Cháu làm gì vậy ? Dì còn pha sữa cho Gấu nữa" "Thôi , dì đứng đây nha để cháu review dì với fan của cháu" "Ủa ? " Dấu chấm hỏi hiện to đùng trên khuôn mặt , Thảo Linh đưa tay vuốt sợi tóc rơi ra sau đầy vẻ bất lực . "Đây mọi người , dì mình năm nay 28 tuổi . Tên là Trần Thảo Linh , 1m77 không tính giày độn . Biết nấu ăn , chăm em gái . Mọi việc trong nhà đều được người dì bỉm sữa này làm hết . Nice . " Giơ ngón tay cái biểu hiện . "Xong chưa ? Dì còn đi pha sữa cho Gấu , tôi lại đánh cho một phát bây giờ ""Hoan hỉ đi , xem fan cháu thích dì chưa kìa" "Kệ cô đấy , tôi đi pha sữa , lát em tôi mà đói là cô coi chừng tôi " liếc xéo Thanh Thảo . Trở nên khúm núm , ngồi xuống luyên thuyên mách với fan rằng Thảo Linh hay bắt nạt nó lắm với giọng điệu đầy tội lỗi . Nhưng hình như fc của nó có trăng quên đèn hay gì á trời . Vừa dỗ nó câu trước câu sau liền hỏi dì Linh . Muội á ? Nô , sự tức giận của người lửa . Có thể simp Muộii cả đời : ủa Muội tính học trường nào vậy ? "Tính gì , mình học Phan Đình Phùng , nổ địa chỉ cho luôn đó miễn sao đừng ăn thịt toi là được rồi ""À mà quên , nhắc mới nhớ . Hồi nãy á mình có ghé cửa hàng tiện lợi mua ít đồ , chủ nhật với trời mưa nên ít khác dữ lắm , tính vào mua nhanh rồi về không ngờ mình có gặp một bạn kia xinh ơi là xinh. ""Để coi ngày mai mình phải tính sao với cái đầu của mình , khuyên phải tháo ra hết . À phải rồi lát lên mượn dì cái kẽ chân mày mới được . Mọi người nhìn đi , mình mới gạch một đường giờ trong nó cứ như giận nhau í ." Đưa cái chân mày mới gạch ở tiệm sát gần ống kính. ___________
[...]Đêm tối mịt mờ phủ màn mây , đứng trên ban công nó tựa tay lên lan can phà một hơi dài khói thuốc , giờ đã hơn mười giờ khuya . Nó vẫn đang trong cơn ngổn ngang suy nghĩ không biết bây giờ mọi chuyện đã ổn hơn chưa . Thành thật mà nói Thanh Thảo quá mệt mỏi với một cái gia đình đó từ rất lâu , những vết đòn roi vẫn còn trên lưng chắc chắn vết thương trong tâm hồn chưa thể nào lành . Không thể hiểu nổi , bản thân thật sự đã làm gì khiến chính ba mẹ ruột phải ghét bỏ đến mức không muốn nhìn mặt . Suy nghĩ của nó hiện tại đã không còn non trẻ nữa rồi , nó hiểu hết chứ , biết tất cả mọi thứ nhưng vẫn mong là ba mẹ vẫn có chút tình thương dù nhỏ nhặt đối với đứa con này . Thanh Thảo ôm mặt , hơi nóng từ điếu thuốc phà vào làm da mặt nó ấm lên từng đợt trong cái rét sau mưa . Giật mình khi bao thuốc đã vơi đi một nửa , dạo này nó hút nhiều quá . Âu lo khiến nó mỏi mòn chỉ biết tìm âm nhạc và thuốc lá bầu bạn vì hai thứ giúp nó gác hết lo toan lại đằng sau , hãy cứ sống là chính bản thân mình . Vì ai mà hoen đi đôi mắt ? Hãy cứ sống đi em , mặt trời sẽ vì em toả sáng , nắng vàng chói lọi sẽ men theo vết thương ấy mà chiếu vào tim . Sưởi ấm những ngày lạnh lẽo , dập tắt mưa ngâu , vỗ về trăm bề dằn vặt . _____________