[ LyHanSara ] Dâu Tây và Quýt Đắng

2.




Bên trong căn nhà được xây dựng theo phong cách hiện đại , một dáng người chưa kịp thay quần áo đã phải vừa pha sữa vừa phải dỗ em gái ngủ . Trần Thảo Linh năm nay gần ba mươi tuổi , bố mẹ vừa mất cách đây bốn năm trước do tai nạn giao thông để lại cô và em gái út tròn bốn tuổi . Ngày biết tin bố mẹ qua đời , em gái trong bụng mẹ đang trong cơn nguy kịch , khoảng thời gian khủng hoảng đó suýt chút làm cô buông xuôi tất cả .  Nhưng khi nghe thấy tiếng trẻ con khóc vang lên bên trong phòng cấp cứu đã cứu lấy cuộc đời Thảo Linh , thiên thần bé nhỏ giống cô y như đúc , lúc mới chào đời bé xíu vì chưa đủ tháng . Giờ nhìn con bé ngủ đến say ke trên vai mà làm lòng cô nhẹ nhõm biết bao lần sau đống công việc chồng chất ở tập đoàn . Bàn tay to lớn bao phủ toàn bộ tấm lưng nhỏ bé , sau bốn năm phải xem đi xem lại video trông trẻ cho người mới bắt đầu thì giờ cô đã thành thạo rồi.

Âu phục còn nguyên si , sữa đã pha xong mới cẩn thận để em xuống chiếc giường lớn gắp mấy lần em gái mình , đặt bình sữa vào tay vừa thức vì đã ngủ từ lúc ở trường . Trông cái mắt mơ màng , nắm tay bé xíu nắm lấy ngón tay cô không chịu buông . Con bé bám chị như sên vậy đó .

"Hôm nay ở trường của em có gì vui không nè ? Kể chị nghe đi"

"Chị nhắc Gấu mới nhớ , hôm nay bạn Cún bạn ấy tự nhiên làm gì kì lạ lắm "

"Bạn nữ mà em hay kể với chị đó hả ?"

"Vâng , bạn ấ-ấy tự nhiên làm như này nè" ngồi đây tiến đến muốn ôm cho nên cô cũng biết ý mà khom lưng xuống cho em choàng qua cổ . Bạn nhỏ tự nhiên hôn lên má cô một cái khiến Thảo Linh toá hoả .

"Bạn ấy làm như này với em hả !? " Trợn mắt vì đứa em bé nhỏ của mình đứa nhóc khác chiếm tiện nghi .

"Đúng ời , tự nhiên bạn ấy đi làm làm vậy đó , hic em hong biết sao nữa"

"Thôi đừng khóc , bạn bè thôi không sao hết Gấu nín đi nè . Mà sao này Gấu đừng để bạn làm vậy nữa nha"

"Nh-nhưng mà Gấu thích Cún mà"

Trời ơi , chuyện gì vậy trời em tôi . Mới bây lớn mà dại gái thấy ớn , dễ dụ thiệt chứ .

"Rồi rồi , uống sữa xong thì đi ngủ nha , chị có việc khi nào xong sẽ sang với Gấu có chịu không ?"

"Vâng ạ "

"Ừm , Gấu ngủ ngon"

"Chị cũng vậy"

Tạm biệt cục bông nhỏ nhắn trở về phòng làm việc . Mệt mỏi cởi bỏ âu phục , nới lỏng cà vạt ngả xuống sô pha , thân thể già cỏi u30 thật khiến cô mỏi mòn . Bốn năm qua một mình chăm lo em gái từng miếng ăn giấc ngủ , sự phát triển và trụ vững của tập đoàn W&T trải dài khắp Việt Nam chuyên về kỷ thuật công nghệ mới . Mắt tuy mờ nhưng từng tuổi này vẫn chưa nếm trải mùi vị tình yêu là gì , họ hàng thì không hối thúc vì chỉ cần nghe tin cô về thôi đã nô nức chào đón đứa cháu cũng là trưởng nữ trong nhà . Nhìn vào đồng hồ đã gần chín giờ . Còn khá nhiều tài liệu cần xử lý nhưng giờ cơ thể cô kiệt sức , chỉ muốn lên giường ngủ ngay mà thôi .

Bỗng nhiên có chuông điện thoại reo inh ỏi .

"Bác gọi cháu có chuyện gì không ạ ?"

"Linh đấy à cháu , có phiền không tại cháu bận cả ngày nên bác chỉ có thể gọi giờ này thôi"

"Đâu có đâu ạ , Bác dạo gần đây vẫn khoẻ chứ ?"

"Tao lại khoẻ như trâu , cháu ngày mai rảnh không ?"

"Hiệu trưởng nhờ cô gọi cho cháu ngày mai đến trường giao lưu , cháu thấy thế nào ?"

"Ui , được chứ sao không . Cũng nhờ Bác mà cháu có ngày nghỉ đó , để cháu gọi cho con Thùy Dương trợ lý , không có lý do chính đáng là nó giết cháu luôn đấy"

" Bác đã bảo mày rồi . Tuyển ai không tuyển lại tuyển ngay con Thùy Dương , hồi xưa nó dữ nhất xóm , bạn thân mày đấy . Nhớ hồi xưa nhà Bác suýt thì sáng nhất xóm ."

"Hahaha , Bác cứ nói quá mà nói đúng thật . Cứ nói với hiệu trưởng cháu sẽ đến vào ngày mai . Giờ cháu gọi báo với cái Dương đã"

"Ừm , mày giỗ ông nhớ về đấy nhá , năm trước không về , năm nay không về các cô các chú đến tận nhà cho coi"

"Hha vâng"

Sau khi cúp máy thì cô đã vui như trẩy hội , cuối cùng thì cũng thoát được cái ghế Chủ Tịch kia rồi .

"Lô Dương hả ?"

"Giề ? Biết mấy giờ rồi không mà gọi bố thế hả ?"

"Bố con gì ? Nè , tôi là cấp trên của cô đó"

"Muốn trên dưới không ? Tao lại đánh cho mấy phát"

"Thôi vào chuyện chính đi , mai xin cáo một hôm nhá , mai đi giao lưu ở trường Phan Đình Phùng , trường cũ của mình á"

"Thế mi nghỉ rồi đống công việc kia đứa nào làm ? Bà lao công làm à ?"

"Thế nhá , cấm bình luận mai tao cáo , bye bye"

Cúp máy cái rụp thế là được ngủ ngon . Để đi tắm sang ôm Gấu ngủ là ấm tới mai rồi , cảm ơn trời đất cảm ơn tất cả .

Cởi bỏ lớp quần áo cuối cùng trên người , hình xăm trên cổ hiện ra tuổi đời của hình xăm này đã bốn năm rồi . Làn nước nóng đổ lên người , thân hình có vài vết thẹo do tuổi trẻ để lại . Vươn vai vài cái , từng ngóc ngách từ trên xuống dưới , da thịt trắng nỏn đắm mình trong hương thơm ngào ngạt từng nến . Hơi thở lạnh lùng hướng lên không trung , đôi mắt sắt hờ hững và sóng mũi cao đặc trưng của bố , chiều cao ưu thế khiến cô thêm phần ưa nhìn , có khi lại thu hút phái nữ nhiều hơn gấp bội . Ông bà Trần thật khéo nặn con , từ Thảo Linh đến Ánh Sáng điều có nhan sắc nổi bật không lẩn vào đâu .

[...]

Sáng hôm sau , vẫn như thường ngày hai cô bạn Han Sara và Hoàng Ly đèo nhau tới trường , vì nghe thông báo trên nhóm lớp hôm nay vào tiết ba có giờ giao lưu nên khá mong chờ không biết ai sẽ đến . Nhưng chuyện đó tính sao đi mua ổng bánh mỳ cái đã , đói quá đói .

"Mình xin ăn miếng to nhé" Hoàng Ly há miệng thật to chuẩn bị ngoạm ổ bánh mỳ full topping thêm 5k pate của mình thì một bàn tay đã cướp lấy ổ bánh thân thương của cậu .

"Ăn gì nhìn ngon thế ? Cho xin miếng"

"Sáng sớm kiếm chuyện gì nữa hả Dung ? Trả cho chị nhanh lên"

"Này , lớn hơn có một lớp chị chiết gì ở đây . Sáng sao nói chuyện với thằng Huy ?"

"Chuyện nhà em à ?"

"Không trả lời tôi tịch thu ổ bánh này của chị đó"

Hoàng Ly phồng má , khoanh tay ngoảnh mặt sang chỗ khác không thèm nhìn mặt nó . Cái người gì vô duyên , sáng sớm chưa kịp đớp cái gì đã sang kiếm chuyện , thứ khó ưa .

"Hic..! "

"Ơ ơ sao khóc , em đã làm gì đâu . Thôi nín em xin lỗi mà"

"Hic..đồ Trần Thị Dung đáng ghét"

"Thôi thôi em xin lỗi nhá , này ăn đi không trêu chị nữa ." Đi sang đưa ổ bánh lên miệng Hoàng Ly , nó quỳ cả xuống để ngang tầm chị ngồi , cái tính thường ngày hay trêu chọc người ta vậy thôi chứ thấy khóc là không chịu nổi .

"Ghét em rồi hức..không thích nữa" vẫn ăn bánh mì nó đút nha .

"Thôi mà , em xin lỗi lát ra chơi em mua đồ ăn cho nha ?"

"Hứa đi "

Biết ngay mà , Thỏ béo chỉ cần có vậy thôi .

"Hứa luôn , mua hết canteen cũng được nữa . Ăn cho béo lên "

"Ê nói gì dợ ?"

"Đâu có gì đâu " lảng đi liền

"Em về lớp đó nha , để bọn kia thấy em nói chuyện với chị lại trêu em cho coi "

"Ừ về i " tập trung vào công việc mukkbang của mình .

"Em về thật đó nha ! Về liền á"

"Về liền đi , ai níu đâu mà la"

"Híc..tàn nhẫn với tôi quá" ôm trái tim tan nát của mình quay về lớp , con người gì mà có một khúc mà bố láo thế không biết .

Vừa ra khỏi cửa lớp đã chạm mặt Sara mới đi mượn sách từ thư viện về , thấy Thị Dung thì tức tóc chạy vào trong xem con bạn mình có mất miếng thịt nào không .

Vào đến nơi thì thấy vẫn đang gặp ổ bánh mỳ thì thở phào nhẹ nhõm chạy đến ngồi cùng .

"Ê , Dung nó có kiếm chuyện gì với mày không ?"

"Có đâu , nay nó uống lộn thuốc nên bị sảng rồi mày ơi "

"Trời dữ vậy má ?"

"Ừ , mới đi thư viện hả ?"

"Mới mượn quyển Sinh nè "

"Eo chăm thế cơ á ?"

"Thôi đi mày ơi ."


Chương trước Chương tiếp
Loading...