[Longfic][YulSic] [YulTi] [Taeny] Em gái nhà bên

Chap 15: Siêu sao Tiffany Young!



Xin chào, lâu quá không gặp. Do trục trặc máy tịn, và bạn edit của mình đang bận không thể chỉnh sửa nên dạo này mình sẽ ra chap hơi chậm 1 chút. Về phần truyện. Thế là đã đi được nửa chặn đường. Phần dẫn truyện dưới góc nhìn của nhân vật đã hết, từ giờ sẽ là do tác giả dẫn dắt câu truyện, do có nhiều tuyến nhân vật xuất hiện hơn. Và trên hết. Lúc mình viết bộ này. Cả bộ 3 YulSiTi đều là main, nên kết thúc là YulTi hay YulSic thì vẫn còn là bí mật haha.

Thêm cho mn tấm ảnh hình tượng của Tiffany lúc này, trùng hợp thay hiện tại ngoài đời Tiffany cực kì hợp vs fic của mình :))

...

Ngày hôm ấy trời âm u, mù mịt như nổi lòng của Yuri. Bỗng dưng người yêu nói chia tay, mọi thứ như sụp đổ. Yuri không tin được đó là sự thật, và càng không hiểu gì sao Mi Young lại quyết định chia tay, cô ấy không cho cô lấy một lý do. Chính điều này làm Yuri không cách nào buông bỏ được mối tình kia.

"Tớ chờ cậu dưới nhà."

Mi Young nằm trên giường, đôi mắt sưng to vì khóc, khó khăn lắm cô mới có thể dừng được dòng lệ rơi, nhưng khi đọc được tin nhắn này, nước mắt lại tiếp tục chảy. Tận đáy lòng cô nào muốn thế.

"Cậu về đi."

"Không!"

"Thế thì cậu cứ đứng đó đến khi nào cậu muốn"

Yuri nhắm mắt, cố gắng hít một hơi thật sâu. Cô không khóc, vì suốt mấy ngày nay, nước mắt gần như đã cạn. Cô đi qua, đi lại, chốc chốc lại nhìn về phía căn phòng tối đen ấy, ánh mắt tuyệt vọng. Hôm nay cô quyết đứng ở đây, cho đến khi gặp được Hwang MiYoung, nói rõ ràng với cô ấy. Khẽ nhìn đồng hồ, đã 1 giờ sáng. Trong lòng bộn bề, Yuri biết rằng MiYoung sẽ không gặp cô, nhưng vẫn ngốc nghếch hi vọng, dù mong manh.

*Ầm ầm*

Từng đợt sét loé ngang bầu trời đêm, Yuri có chút rùng mình, nhưng tâm tư không ở đây. Mà đặt trên người cô gái kia.

-Không có tớ ở bên, cậu có còn sợ sệt không?- Cô lầm bầm.

Vì Mi Young sợ sấm, những lúc thế này ngoan ngoãn ngồi im trong lòng cô, còn bản thân Yuri thì dùng tay che tai nàng lại. Những hồi ức ngọt ngào ngày ấy dần trở thành lưỡi dao sắc nhọn đâm vào tim Yuri. Đau nhói.

1 giọt, 2 giọt.

Cuối cùng trời cũng mưa, MiYoung ngẩng mặt lên, nhìn bầu trời tối tăm, chốc chốc lại có những tia sáng rạch ngang trời. Bước đến bên cửa sổ, lặng nhìn phía dưới nhà. Kwon Yuri vẫn ngồi im đấy, gục đầu xuống. Trái tim Mi Young quặn đau, cô cắn môi mình thật mạnh, mặc cho máu chảy ra, cô không thấy đau đớn chút nào, vì mọi cơn đau thể xác lúc này, làm sao có thể so sánh với nỗi đau tâm hồn cô đang gánh chịu?

Yuri từng nói cô ấy thích mưa, đặc biệt là mưa đêm, rất dễ ngủ, cảm giác ma mị, và cô ấy càng yêu thích hơn nếu được ôm MiYoung vào lòng những đêm thế này. Còn MiYoung, cô không thích mưa, vì mưa luôn mang lại phiền phức. Thuở ấy, MiYoung tính cách vụn về, đi học luôn không mang ô, và những ngày mưa, cô toàn phải đứng đợi cho hết rồi mới về, có khi, mưa không dứt, MiYoung đành dầm mưa về, ngày hôm sau lại bệnh nặng. Nhưng từ lúcYuri đến bên cạnh cùng chiếc ô trong suốt, nở nụ cười hiền, Mi Young dần dần thích đi dưới mưa cùng Yuri. Cảm giác an toàn, được bảo vệ. Mi Young thật sự rất thích.

Cơn mưa cứ dần nặng hạt, nước mắt MiYoung rơi nhiều hơn. Nhưng...

-Không thể...

Cô tự dặn lòng là thế, nhưng hình ảnh kia cứ đập vào mắt, khiến cô thật sự đau lòng. Kwon Yuri của cô đang lọt thỏm giữa đêm tối, lọt thỏm giữa màn mưa. Mi Young từng nghĩ bờ vai Yuri thật vững chải, sao giờ lại có thể nhỏ bé, đầy yếu đuối như thế? Tất cả vì cô sao?

"Không, không được ra đấy, nếu không, mọi quyết tâm sẽ bay mất, không được. Phải nghĩ lâu dài, Hwang MiYoung"

*Ầm ầm*

Tia sét nhưng rạch đôi bầu trời. Cô sợ hãi, tia sét vừa rồi cũng như đánh tan lí trí của cô..

MiYoung quay người, hai hàng lệ tuông không ngừng, vội vàng chạy xuống phía dưới. Cơn mưa nặng hạt, từng giọt mưa như tát vào gương mặt thanh tú kia. Hwang MiYoung lặng người nhìn về phía Yuri. Hồi lâu, Yuri ngẩng mặt lên, dẫu cho cơn mưa kia có che đi nước mắt, nhưng vẫn không thể nào giấu đi đôi mắt sưng to vì khóc kia

-Mi...- Yuri bật đứng dậy, nhưng lại loạng choạng ngã xuống đất.

MiYoung hốt hoảng, liền chạy đến đỡ người kia vào nhà.

MiYoung vội vàng thay đồ, lau người cho Yuri, chẳng màn để tâm mình cũng ướt sũng. Sau khi lau khô người cho người yêu, cô mới nhận ra Yuri đang nóng bừng, tận đáy lòng đau nhói, cô tự chán ghét chính bản thân mình.

Bế tắc, hụt hẫng.

"Đây phải là cách giải quyết hay chăng?"

-Uống thuốc đi- MiYoung ân cần chăm sóc.

Yuri lúc này chẳng còn chút sức lực.

MiYoung thở dài, đành cố gắng mở miệng Yuri ra. Sau khi cho uống xong, cô cũng đi thay quần áo cho bản thân. Gương mặt cô cũng xanh xao vì lạnh, nhưng có là gì so với trái tim đau nhói lúc này.

Yuri trong cơn mê man, không ngừng gọi 3 chữ Hwang MiYoung.

-Đừng... đừng mà... đừng thế... xin cậu... MiYoung...

MiYoung ngồi dưới sàn nhà, ánh mắt đẫm lễ nhìn về người kia, tay thì nắm thật chặt tay người ấy.

-Xin lỗi- Cô thều thào. Rồi lại gục mặt xuống cánh tay nóng hổi kia mà khóc.

.

Yuri tỉnh dậy, mệt nhoài, nhận ra mình đang ở không gian quen thuộc, và người con gái mình yêu đang nắm lấy tay mình, bao nhiêu đau khổ mấy ngày nay, liền tan biến. Yuri ngây ngất nhìn MiYoung, tay vén vài sợi tóc vương vãi trên gương mặt nàng, trong lòng vẫn nuôi hi vọng rằng hai đứa sẽ trở lại như trước.

-Cậu tỉnh rồi sao?- MiYoung ngồi dậy vì động chạm vừa rồi.

-Ừm- Yuri cố gắng cười.

MiYoung đưa tay lên trán Yuri.

-Về đi.- Khi nhận thấy nhiệt độ đã giảm, cô liền cất giọng lạnh lùng.

Gương mặt Yuri biến sắc.

-Tại sao chứ?

-Tớ không muốn thấy cậu ở đây!- Cô lạnh lùng.

-Cậu... Sao cứ như vậy? Thật sự không hiểu nổi!- Yuri quát to.

"Vì nếu cậu cứ như thế, tớ thật sự không đành lòng, Yul à."

-Tớ sẽ rời khỏi đây- MiYoung cố nói bằng vẻ mặt bình tĩnh nhất.

-Đi đâu?- Yuri nắm tay MiYoung.

-Tớ đi tìm tương lai.

"Của hai đứa mình..." Mi Young chỉ dám nói những lời này trong lòng, chẳng dám thốt ra. Có những thứ cô biết nên giữ cho riêng mình.

-Ý cậu nói là ở bên tớ không có tương lai sao?- Yuri bật dậy, quay người MiYoung lại đối diện mình.

MiYoung cố tránh ánh mắt đen láy đó.

-Trả lời tớ.- Yuri lay lay người cô thật mạnh

-Thật sự không có tương lai.-Giọng họ Hwang mang đầy đắng chát.

-Đang yên đang lành, cậu lại dở chứng sao Hwang Mi Young- Cô hét to, bóp mạnh vào vai MiYoung, lúc này Yuri thật sự rất giận, giận đến phát khóc, ánh mắt cô đỏ gay lên..- Cái gì mà không có tương lai? Một chữ tớ nghe cũng không hiểu- Cô hét to.- Tiền tài, danh vọng? Cậu cần hơn là trái tim tôi?- Yuri điên lên, vò đầu mình.

MiYoung cắn chặt môi, siết tay thành nắm đấm. Bao nhiêu kiên quyết, cô đều phải giữ vững, không được lung lay!

-Nếu cứ thế này, cũng có ngày chúng ta rời xa nhau chi bằng tớ đi trước, tìm kiếm tương lai, có duyên, chúng ta sẽ gặp lại.

-Cậu điên rồi!- Yuri cứ thế hét to, cơn giận vẫn không ngừng lớn.- Đồ điên! Cậu điên rồi, thật sự, điên thật rồi- Yuri không kiềm chết được, liên tục đập phá xung quanh.

MiYoung chỉ đứng lặng im, nhắm chặt mắt. Lòng Yuri đau nhói, cô cắn môi, không, nếu nổi giânn không thể, thì cô sẽ thế này, trước đây MiYoung luôn mủi lòng khi cô nài nỉ. Yuri đặt chút hi vọng nhỏ nhoi còn lại vào hành động này

-Này, đừng đi mà, tớ sẽ cố gắng, rồi sẽ có tương lai, đừng đi....- Yuri quỳ xuống, ôm lấy MiYoung, khóc nấc.

-Đừng như vậy...-MiYoung nói trong tiếng ngất, tay yếu ớt gỡ tay Yuri ra, cô chỉ muốn ôm Yuri vào lòng, nói rằng tớ ở lại, tớ không đi nữa.

"Tương lai... tớ chỉ muốn tương lai của chúng mình, sáng chói... Để những ai đang mạt sát chúng ta, phải mở to mắt mà nhìn"

-Cậu đấy, là cậu đấy, đừng như vậy nữa, không giống cậu tí nào, đừng như vậy, đừng đi, đừng bỏ tớ, làm ơn, làm ơn đi.- Yuri liên tục van xin.

-Đủ rồi, có làm gì, tớ cũng sẽ đi.

-Tớ đi với cậu.

-Không, cậu ở đây, làm một đứa con ngoan!

"Cho đến khi tớ trở về"

-MiYoung...

-Hãy hiểu cho tớ, Yul.

-ĐIÊN RỒI- Yuri gục hẵn dưới sàn. Cảm giác bất lực. Đến cuối cùng ngườ kia vẫn vậy, không gì thay đổi được, tại sao? Cả một khoảng trời yêu thương trong cô bây giờ sụp đỗ hoàn toàn.

MiYoung ngồi bệt xuống, tay ôm mặt khóc.

"Tớ muốn đường đường chính chính yêu cậu, Kwon Yuri, tớ muốn cả thế giới này biết rằng tớ yêu cậu, yêu chết đi được"

-Bên tớ không có tương lai?- Yuri ngừng khóc, tay lau đi những giọt nước mắt còn vương trên mặt.

-Hiện giờ là vậy...

-Thật sự?

-Ừm.

-Vậy cậu đi đi... Tôi hiểu rồi.- Yuri nói rồi, đứng dậy, lạnh lùng rời khỏi đó.

Hwang MiYoung ôm mặt, khóc không thành tiếng.

"Hãy cho tớ ích kỷ một lần, Kwon Yuri, tớ sẽ về, sẽ về mà... Tớ muốn cho kẻ nghĩ mình chiến thắng, nhận ra rằng thực chất họ là kẻ thua cuộc"

.

Yuri lắc lắc li rượu trên tay, nhếch mép.

-Càng uống càng tỉnh.- Cô lầm bầm

Thứ quá khứ chết tiệt ấy cứ bám víu cô từng ngày, mệt mỏi, Yuri thấy đầu óc mình nặng trĩu, thật sự không biết phải làm sao.

Xa xa, mọi người bàn tán xôn xao gì đó, Yuri đảo mắt về hướng ấy. Một cô gái với thân người quyến rũ, cô diện trên người bộ váy tối màu đơn giản, nhưng để lộ bờ vai trần hờ hững. Ai cũng nhận ra, đó là Tiffany Young! Niềm tự hào của cả Châu Á, khi mang trong mình dòng máu này, cô lại nổi đình nổi đám ở US, nơi mà rất hiếm người gốc Á thành công. Tiffany Young lại làm được. Vẻ đẹp hơn người, tài năng vô hạng, cô không thua kém bất kì ai.

-Lại uống một mình sao- Tiffany ngồi xuống bên cạnh Yuri.

-...- Yuri làm lơ, chẳng buồn nhìn cô nàng kia.

Tiffany giật lấy li rượu trên tay Yuri, nốc cạn.

-Uống một mình sẽ không ngon- Cô cười híp mắt, nhìn Yuri đầy tình cảm.

-Đưa đây, muốn uống thì tự mua đi, thật phiền phức- Yuri giật lại, vẻ mặt không hài lòng.

-Nè- Tiffany kéo mặt Yuri lại- Tớ nhớ cậu, nhớ chết đi được!

-Ha... - Yuri gạt phăng tay cô ra- Cậu là ai? Tôi quen không?

-Tớ nhớ cậu thật mà- Tiffany ôm Yuri, mặt tựa vào hốc cổ người yêu cũ, hít một hơi thật sâu.

Yuri trong lòng khó chịu, lý trí bảo đẩy cô nàng kia ra, nhưng con tim lại muốn ôm chặt nàng vào. Khẽ thở dài, cô đau đầu lắm rồi, đành mặc kệ Tiffany ôm mình vậy. Yuri chợt nhận ra, mùi hương của Tiffany đã thay đổi, vị phụ nữ, trưởng thành, sỏi đời... Chẳng còn là MiYoung trước kia. Nhưng thoáng chốc, vẫn phảng phất một ít hương ngày cũ. Điều đó làm dịu nỗi lòng cô.

Yuri cười nhạt. Tiffany dùng những ngón tay thon dài của mình, vuốt lên gương mặt thanh tú của người cô yêu điên cuồng.

-Tớ biết cậu cũng nhớ tớ. Vì cậu luôn tìm hình bóng tớ trong các cô gái khác, giờ tớ đã trở về, cậu chẳng cần như thế nữa. – Giọng nàng đầy chiếm hữu.- Mấy cô nàng đó, tớ sẽ thay cậu dọn dẹp, từng người một.

Nàng thỏ thẻ, nhưng Yuri lúc này im lặng, gục trên vai người yêu cũ.

Tiffany nhận ra Yuri đã say rồi, khẽ mỉm cười, ôm chặt người mà cô luôn nhớ nhung hằng đêm lâu hơn một chút. Yuri vẫn vậy, Tiffany tự tin nhận định thế. Cô tin tình yêu giữa họ vẫn còn.

-SooYeon, đừng làm mặt mèo như vậy- Yuri lẩm bẩm, khoé miệng nhếch lên.

Tiffany giật mình.

"SooYeon?"

Yuri trong cơn say, đột nhiên lại mơ về hình ảnh SooYeon đang làm nũng, vòi cô mua thứ gì đó nên bất giác cất tiếng.

-Vậy bắt đầu từ cô nàng đó.- Tiffany giọng điệu khinh bỉ, chiếm trọn bờ môi Yuri. Đưa lưỡi tách hàm răng của người đối diện, rồi quấn lấy lưỡi của cô ấy một cách nồng nhiệt.

Yuri mơ màn, ngoan ngoãn ngồi im, nhưng không đáp lại Tiffany khiến nàng có chút thất vọng.

*Tách*

.

Tiffany dìu Yuri về nhà, đặt cô ấy nhẹ nhàng lên giường, rồi ân cần lau người cho Yuri. Tiffany nhận ra Yuri so với mấy năm trước, gầy đi rất nhiều. Gương mặt già dặn hơn xưa, thân hình này... so với trước, Tiffany thật sự không thích. Cô từng nói với Yuri rằng, béo một chút, ôm mới thích, thế mà giờ đây tuy có săn chắc, nhưng nhìn ốm đến xót xa, Tiffany thiết nghĩ nên bắt cô ấy ăn nhiều một chút.

-MiYoung.- Yuri nói mớ.

-Tớ nghe đây- Tiffany bật cười.- Rốt cuộc đến bây giờ mới chịu gọi tên tớ sao?

-MiYoung...- Vẻ mặt Yuri nhăn nhó, dường như gặp ác mộng.

-Tớ về rồi, đừng sợ...- Cô cười nhẹ, nắm tay người kia.-Tớ tìm được tương lai rồi.- Cô nằm xuống bên cạnh, vùi mặt vào hõm cổ Yuri, cùng nhau chìm vào giấc ngủ.

...

Sáng hôm sau

*Ding dong*

*Ding dong*

Jessica lòng như đổ lửa, ấn chuông liên tục, đã giờ này chẳng thấy Yuri đứng trước cửa chung cư đón mình, dạo này cô ấy lại hay tránh né Jessica, khiến cô rất buồn, chỉ muốn cắn Kwon Yuri đến chết thì thôi.

*Cạch*

-Yuri.- Jessica hớn hở, nhưng ánh mắt dần chuyển sang lạnh lùng khi nhận thấy người trước mặt là ai.

Tiffany Hwang, đầu tóc rối bù, áo ngủ hai dây xộc xệch, không đứng đắng, đang mắt nhắm mắt mở, đứng trước mặt cô. Thật sự muốn mở miệng hỏi: "Thế quái nào cô ở đây? Đêm qua hai người làm gì?" Nhưng liền dẹp ngay vì thứ gọi là sỉ diện.

-Xin chào, tôi giúp gì được cho cô?- Tiffany khoanh tay trước ngực. Ánh mắt cao ngạo, hất mặt về phía cô nàng đối diện hỏi.

-Yuri đâu?- Jessica ánh mắt băng giá, phóng thẳng về phía Tiffany.

-Đêm qua mệt quá, ngủ rồi- Tiffany nhếch mép, phải cắt đứt ngay vệ tinh này mới được.

Jessica nhíu mày. Thật sự muốn hỏi:" Làm cái gì mà mệt, 10 giờ sáng rồi không đi làm". Nhưng đành cắn răng, tỏ vẻ lạnh lùng quay đi.

-Vậy thôi, chào cô.

Tiffany đóng cửa, ôm miệng tránh cười thật to, thật sự nhìn biểu cảm của cô nàng lúc nãy xem, chẳng phải bị cô chọc tức điên lên rồi sao? Cô ta là ai? Định cướp Yuri khỏi tay cô đâu có dễ?

Nếu Tiffany này không cao tay, thì Kwon Yuri chẳng FA mãi đến bây giờ đâu.

-Cậu tỉnh rồi à?- Tiffany ngồi xuống giường, nhìn Yuri đang thay quần áo.

-...

-Từ bao giờ học cách bơ tớ thế?- Tiffany bước đến bên cạnh, chỉnh áo cho Yuri

Yuri lạnh lùng đưa điện thoại cho cô nàng.

-Thế này là thế nào?

-À- Tiffany tạch lưỡi, gương mặt lộ rõ nét vui vẻ- Tương lai đấy.- Tiffany đưa điện thoại lại cho Yuri, rồi cô đi đến tủ quần áo, lựa cho Yuri một chiếc blazer hồng, đúng màu cô thích

-Cậu điên rồi. -Yuri bực tức nói.

Tiffany vờ chả quan tâm, khoác áo lên cho Yuri. Yuri cũng chẳng từ chối, khoác vào, nhưng dường như cô nàng ca sĩ vẫn chưa thoả mãn lắm, lấy trong túi xách ra lọ nước hoa của mình, xịt vào người Yuri. Nàng hít vài hơi, khi cảm nhận được cả người kia chứa đựng hương thơm của nàng. Ánh mắt cong thành vầng trăng khuyết, cực quyến rũ.

-Nhớ đóng cửa- Cô lạnh lùng quay lưng.

-Hưm. - Tiffany nằm xuống giường, hít vài hơi thật sâu, sau đó lướt lướt điện thoại, cười đắc ý.

...

Jessica mặt buồn tênh, nằm dài ra bàn. Miệng không ngừng lẩm bẩm: "Kwon Yuri chết bầm. Mấy cái tin này là sao hả?"

-Giám đốc- SooYoung nãy giờ như người vô hình, kêu mãi người kia chẳng trả lời- Giám đốc duyệt dùm tôi bản hợp đồng này đi.

Cô lay cả vai Jessica, nhưng vô ích. Khẽ thở dài, SooYoung nhìn vào màn hình máy tính.

"Bắt gặp Tiffany Young hôn gái lạ?"

"Lộ diện bạn gái của siêu sao Tiffany?"

"Tiffany Young cắm sừng nữ đạo diễn trẻ tuổi?"

"Bạn gái của cô nàng Eyes smile là ai?"

-Tên này gây chuyện rồi!- SooYoung thản thốt. Vội bỏ sấp hồ sơ trên bàn, chạy một mạch về phía phòng Yuri.

-Yah, Kwon Yuri- SooYoung hét to.

-Hả?- Yuri nhăn mặt.

-Cậu với Mi Young, hai người quay lại à?- Soo Young tò mò hỏi.

-Không- Yuri vẫn tỉnh bơ.

-Mặt cậu đầy trên báo!- SooYoung há hốc mồm- Không quay lại mà thế hả?

-Có sao? Tự cậu ta hôn tớ mà.- Yuri thản nhiên làm việc.

-Cậu còn làm vẻ mặt đó được hả?

-Không làm vậy, thì thế nào đây, lại khóc lóc hả?- Yuri ngưng làm, nhìn SooYoung, ánh mắt đượm buồn.

-Aigoo, phức tạp- SooYoung vỗ vỗ trán.- Còn Jessica, tính sao? Rõ ràng là cứ tiến tới với người ta, giờ lại tránh mặt như thế.

-...- Yuri thở dài.

*Reng*

-Tôi nghe, ừm, được rồi.- Yuri cúp máy, hất mặt về phía SooYoung, về làm việc đi, tớ lên phòng giám đốc.- Yuri bỏ tay vào túi quần, bước đi.

SooYoung xoa xoa hai thái dương lầm bầm: Chúc may mắn.

...

-Giám đốc- Yuri gật nhẹ người.

Jessica ngồi chễm chệ trên chiếc ghế to đùng màu đen, hai tay khoanh lại, ánh mắt lạnh lùng, phảng phất tia giận dỗi hướng về phía Yuri.

*Bộp*

Jessica đập mạnh tập hồ sơ xuống bàn.

-Báo cáo thế này hả? Cái này mà gọi là báo cáo hả?- Nàng nói với giọng điệu giận dữ.

Yuri nhìn chăm chăm về phía Jessica.

-Hôm nay lại đi làm trễ! Tác phong của một trưởng phòng hả? Cô thật là- Yuri lặng im nghe Jessica trách mắng, chốc chốc lại cười.

Cô nàng kia thì giận dỗi quay sang chỗ khác mà chửi, chứ cũng chả dám nhìn thẳng mặt, nên đâu biết Kwon Yuri đã từ từ tiến sát lại, đến khi Jessica quay sang, mặt hai người đã gần nhau rồi.

-Thế đuổi tôi đi.- Yuri cười gian manh.

Vốn dĩ tâm trạng cô không tốt, nhưng nãy giờ nhìn Jessica như thế lại thấy trong lòng vui vui mà không biết vì sao?

-Cô, đi về làm lại, làm lại hết- Jessica đẩy Yuri ra.- Cái phòng Marketing mấy người, liệu hồn đó!

-Là do lỗi phòng Marketing hay do lỗi của tôi đây?- Yuri nhíu mày.

-Hừ...- Jessica bực bội ngồi xuống- Do cô thiếu năng lực.

-Vậy thành thật xin lỗi giám đốc, tôi sẽ làm lại ạ- Yuri cúi người.

Vẻ mặt tên này sao lại tự mãn thế kia? Khiến Jessica bực lại thêm bực.

-Ah, đến giờ nghỉ trưa rồi- Yuri nhìn đồng hồ- Cùng nhau đi ăn thôi nào- Xong bước đến kéo tay Jessica lôi đi, mặc nàng phản ứng thế nào đi nữa.

...

Yuri chở Jessica đến nhà hàng quen thuộc. Yuri đã đưa Jessica đến đây một lần, cô nàng liền thích thú với những món ăn ở đây, từ món Hàn đến Trung, Âu, tất cả đều có. Không gian ở đây lại rất ấm cúng và thân thiện, đặc biệt có 1 chiếc ti vi to đùng phục vụ cho thực khách trong thời gian chờ đợi. Vậy nên Yuri ngồi kế bên nàng thay vì ngồi đối diện. Cả hai chăm chú hướng về màn hình.

Jessica chán chường nhìn vào ti vi, mấy nhóm nhạc Hàn Quốc dạo này cô chẳng biết ai là ai, thị trường dường như bão hoà rồi. Tên kia thì nãy giờ cứ im lặng, chốc chốc lại hát theo, bình thường nói nhiều như thế, giờ làm như nói một câu sẽ chết chắc?

"Và sau đây là bản tin hot, ca sĩ Tiffany tổ chức họp báo sau scandal chấn động ngày hôm nay."

-Chào cô, thật sự rất vui khi nhận tin cô trở về Hàn Quốc, được biết rằng cô sẽ tổ chức concert tại đây, không biết ngoài điều đó ra cô có dự định gì trong tương lai không ạ?

-Trước tiên xin chào mọi người. Lần này tôi về nước, ngoài concert ra thì có chút ý định hoạt động tại Hàn.- Tiffany cười đầy chuyên nghiệp.

Jessica lúc này đã tập trung hơn.

-Hôm nay báo chí đưa tin cô trên khắp các mặt báo, việc này hẳn cô cũng biết, cô có lời nào để nói không ạ?

-Well- Tiffany nhún vai, thái độ thản nhiên.

Jessica ngước qua nhìn, thấy Yuri đang trầm ngâm, mắt hướng về màn hình.

- Đó là bạn gái của tôi.- Tiffany cười híp mắt, đầy thu hút, dù sao cô nàng cũng nổi danh với eyes smile đó.- Sớm muộn tôi sẽ công khai cho mọi người!- Cô ấy nhấn mạnh.

Bờ vai Yuri rung lên, cô ấy cúi gầm mặt, Jessica tuy không nhìn trực diện nhưng biết rằng Yuri đang nổi giận. Cô đưa tay, đặt lên tay Kwon Yuri, khoảnh khắc ấy, Yuri cảm nhận như có luồn điện xẹt qua người, ngẩng đôi mắt đỏ ngầu lên, nhìn về phía Jessica. Cô nhẹ nhàng mỉm cười. Ánh mắt chân tình, dù cô không nói, Yuri cũng hiểu được, Jessica đang muốn xoa dịu mình. Jessica đang muốn làm vơi đi nỗi đau của cô.

...

Trở về công ty, đầu giờ chiều Jessica có cuộc họp riêng với ban lãnh đạo. Đó là về chuyện cắt chức Han Ye Seul. Tại phòng họp, Han Ye Seul nước mắt lưng tròng, vẻ mặt đáng thương, đầy khốn khổ. Còn nàng giám đốc Jung nhà ta, chân vắt chéo, khoanh hai tay, tựa hẳn người vào ghế. Gương mặt đầy lạnh lùng cao ngạo. Chốc chốc nàng nhếch môi khi nghe thấy cô gái trước mặt nói chuyện. Chuyện hôm trước, Han Ye Seul dám lả lơi với Yuri,

Jessica đã từ lâu ghi trong lòng, nhận thấy công việc của cô gái kia có nhiều điểm nghi vấn, thế là Jessica tra ra ngay được cô nàng này cả gan bòn rút tiền của công ty, hơn nữa lợi dụng thân xác mình làm không ít chuyện xấu. Nên là vừa xử cái tội ve vãn Yuri, lại tiện đường loại bỏ một con sâu trong công ty này.

Jessica cứ thế lạnh nhạt, chẳng nói tiếng nào trong suốt cuộc thẩm tra. Và tất nhiên, cô nàng kia sẽ phải ra toà. Jessica chẳng thấy có gì oan uổng ở đây cả. Khi mọi chuyện kết thúc, nàng đứng dậy, hướng mắt về phía cô gái kia, hất tóc một cái, bước đến bên thủ thỉ vào tai.

-Đây là cái giá cô phải trả về tất cả mọi chuyện.- Xong nàng bước đi, đầy tự tin.

Han Ye Seul ánh mắt đầy tia tức giận nhưng không dám nói câu nào. Chỉ biết cắn chặt răng chịu đựng.

"Từ nay, chẳng có bất cứ ai có thể làm khó dễ Kwon Yuri, trừ tôi. Kể cả Tiffany Hwang, tôi cũng không cho phép"

Chương trước Chương tiếp
Loading...