[LONGFIC - END] SÓNG ĐÔI - LINGORM
Chương 39
Dưới giàn hoa trắng rực rỡ giữa khu vườn ngập nắng, lễ cưới diễn ra trong không khí ấm áp và gần gũi. Tiếng nhạc vang lên nhẹ nhàng, và mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía hai cô dâu với cái nhìn chúc phúc.Orm khoác trên người chiếc váy trắng tinh khôi, từng bước yểu điệu tiến về phía Ling. Người nàng yêu thầm thời niên thiếu và hiện tại đường đường chính chính trở thành người bạn đời của nàng. Orm nghĩ đến những khó khăn cùng trải qua để đi đến hiện tại, nàng không ngăn được xúc động, bước chân vì thế chậm lại. Ling tinh ý nhìn ra cảm xúc của Orm, cô tiến tới nắm lấy tay nàng, bốn mắt nhìn nhau không nói một lời nhưng lại ăn ý hiểu nhau. Bàn tay hai người đan vào nhau tiến đến lễ đường. Ling nhìn Orm xinh đẹp dưới tấm khăn voan mà lòng thao thức không thôi, thiếu nữ tràn đầy sức sống ngày nào giờ đã chính thức làm vợ cô. Ling nắm chặt tay nàng, dưới sự dẫn dắt của người chủ trì, cô hít sâu một hơi, nhìn vào đôi mắt trong veo của nàng, chậm rãi nói. "Cảm ơn em đã không bỏ cuộc. Cảm ơn em vì chị mà kiên dẫn. Cảm ơn em luôn ủng hộ và động viên chị mỗi khi chị chùn bước. Cảm ơn sự tươi sáng của em khiến cuộc sống chị thêm sinh động. Cảm ơn em, vợ của chị."Giọng nói chân thành của Ling khiến không gian bỗng tĩnh lặng. Cô khẽ vén khăn voan, dịu dàng lau nước mắt cho nàng. Lúc này, cô trọn vẹn nhìn thấy gương mặt Orm, ánh mắt không giấu được xao xuyến. "Chúng ta sẽ cùng nhau trải qua những ngày tháng bình đạm. Có Orm, có chị và còn có con của chúng ta. Chị sẽ chăm sóc cho gia đình nhỏ, sẽ không làm điều gì khiến Orm phải phiền lòng."Đôi mắt Orm đỏ ửng xúc động đáp:"Chị không phải lo cho Orm, Orm trưởng thành rồi. Orm chỉ muốn chị khỏe mạnh, thật khỏe mạnh..." Nói đến đây vai nàng run lên, nghẹn ngào khóc, nàng khóc vì quá đổi hạnh phúc và xen lẫn đâu đấy cảm giác bất an không thể hiểu nỗi.Ling hôn lên trán nàng, nghiêm túc nói: "Chị hứa sẽ khỏe mạnh, Orm đừng lo."Vừa nói Ling vừa cầm khăn giấy lau nước mắt cho nàng, sau đó tinh nghịch nói nhỏ bên tai: "Orm mà khóc nữa là không đẹp đâu đấy!"Câu nói dường như có hiệu nghiệm, Orm mím môi sau đó ngừng khóc. Nàng không muốn làm lọ lem, nàng muốn trở thành cô dâu xinh đẹp nhất trong mắt Ling.Hôn lễ cứ thế diễn ra suôn sẻ, mọi người và gia đình có mặt đều không ngừng gửi lời chúc phúc đến cả hai. Sự xứng đôi của hai người chưa bao giờ làm người khác phải thất vọng, như một loại nhân duyên tiền kiếp.Orm đang tiếp đãi khách lại thỉnh thoảng nhìn về phía Ling, thấy cô đang nói chuyện với mẹ con Chirawan làm nàng không tập trung được. Orm mỉm cười, viện cớ rời đi. Nàng đi thẳng về phía Ling, tự nhiên đưa tay ôm lấy eo cô, hành động ngang nhiên chứa đầy sự chiếm hữu.Ling dường như quá quen với hành động này của Orm, ánh mắt cũng không nhìn xuống đã ăn ý đưa tay chạm lấy bàn tay đang chễm trệ đặt trên eo mình.Mẹ con Chirawan không nói gì chỉ nhíu mày một cái. Cuối cùng người có được Ling là Orm và họ cũng dần chấp nhận được sự thật này. Bởi cảm giác LingOrm mang lại khiến người khác cảm nhận được nếu không phải đối phương thì không thể là ai khác.Bốn người khách sáo nói với nhau vài lời thì mẹ con Chirawan xin phép được về trước. Cả hai chấp nhận Ling thuộc về Orm nhưng không có nghĩa họ thích Orm. Bởi chẳng ai thích tình địch của mình bao giờ dù kết quả thắng hay thua.Lúc này, Ling quay sang nhìn Orm, thấy nét hậm hực trong mắt nàng khiến cô lắc đầu mỉm cười. Đứa bé của cô luôn nhỏ mọn, đặc biệt không thích san sẻ cô với những người mà nàng cảm thấy không an toàn.Ling nói nhỏ bên tai nàng: "Orm biết người chị yêu vẫn luôn là Orm mà."Orm không đáp, đột nhiên ôm chầm lấy cô. Không phải vì không vui khi thấy mẹ con Chirawan mà cái cảm giác bồn chồn bất an lại đến. Nàng không hiểu gần đây những lúc nàng cảm thấy hạnh phúc nhất cũng là lúc cảm giác mất mát đau thương lại trỗi dậy, cảm xúc lẫn lộn ấy làm nàng nhiều lúc mất phương hướng. "Orm làm sao vậy?" Ling lại cảm nhận cảm xúc khác lạ của Orm. Dạo gần đây nàng hay bồn chồn lo lắng không sao hiểu nổi.Orm nhìn vào mắt Ling, sợ hãi nói: "Ling Ling Kwong...chị đừng bao giờ rời xa em!""Sẽ không...chị hứa!" Sự kiên định của Ling làm nàng phần nào yên tâm. Orm cố gắng nở một nụ cười, trong lòng tự nhủ hôm nay ngày vui của hai người không thể để cảm xúc tiêu cực chi phối."Orm ở đây tiếp khách, chị đi vệ sinh một chút." Ling khẽ nói.Orm nắm lấy bàn tay cô: "Em đi cùng chị."Ling nhìn xung quanh: "Ở đây khách khứa còn nhiều, chị đi sẽ ra ngay.""Khô..." Orm đinh cự tuyệt nhưng đúng lúc nghe tiếng mẹ Koy gọi. Có rất nhiều họ hàng cần nàng đón tiếp. Orm bất đắc dĩ buông tay Ling, không quên nói: "Chị về nhanh nha.""Chị biết rồi!" Nói xong, Ling liền đi. Orm ở đây tiếp khách một lúc cũng không thấy Ling ra. Orm bắt đầu lo lắng, bất giác trái tim nàng nhói lên một cái, ly sâm banh trên tay cũng rơi xuống đất. Orm đưa tay ôm ngực, ánh mắt không giấu được sợ hãi, nàng bỏ mặc sự lo lắng của mọi người, một mạch chạy về phía nhà vệ sinh trong tiếng gọi của mẹ Koy."Orm...Orm...con đi đâu vậy?"Tai nàng ù đi, nàng chẳng nghe thấy gì cả. Nàng muốn xác nhận Ling không sao, không xảy ra chuyện gì, rằng linh cảm mấy ngày qua là giả, là do nàng suy nghĩ quá nhiều....Tui mới viết tới đây thôi. Khoảng 10 chương nữa End. Mọi người chờ xem nha.