[LONGFIC - END] SÓNG ĐÔI - LINGORM

Chương 35



"Ling, chị không thiếu tiền để đòi em lúc này!" 

Chirawan ngạc nhiên trước số tiền mà Ling chuyển qua cho cô. Đây là số tiền được Ling hoàn trả sau hơn ba năm cô đầu tư vào KwongKeeroast. Dù hiện tại nhà hàng đã đóng cửa nhưng cô sẽ không thừa lúc Ling gặp khó khăn để gây áp lực cho em ấy. Không có tình cũng còn có nghĩa, huống chi lợi nhuận hai năm qua đã dư sức cho Chirawan hoàn vốn. 

Ling nhấp nhẹ ly rượu, ánh mắt trầm ngâm nhìn vô định, mãi một lúc mới chậm rãi đáp.

"Chị cũng biết mọi thứ đang vô cùng bất lợi cho em, có khả năng rất lớn em sẽ bị truy tố hình sự."

Chirawan thở dài, trong chuyện này nhất định có mờ ám, với tính cách của Ling sẽ không bao giờ vì lợi nhuận mà bất chấp tất cả. 

Chirawan ngờ vực hỏi: "Có người đang hãm hại em?"

Ling không thừa nhận cũng không phủ nhận: "Tất cả chứng cớ đã bị hủy và mọi thứ đang chĩa về em, gia đình của hai người mất cũng không chịu nhượng bộ."

Chirawan nhíu mày: "Em thì gây thù với ai chứ?"

Chirawan không nghĩ một người tốt tính như Ling sẽ làm phật lòng ai. Dù nhiều năm theo đuổi không thành nhưng cô vẫn không thể oán hận Ling. Em ấy quá tốt, quá chân thành và sòng phẳng. Cô muốn ghét cũng không tài nào làm được.

"Daw đã ra tù." Ling bỗng nói. 

Chirawan có chút bất ngờ nhưng không lấy làm khó hiểu khi Daw được ra tù sớm. Ai cũng biết luật pháp không dành cho người có tiền và quyền. Mọi thứ trên đời đều có đặt cách riêng. 

"Chị không nghĩ cô ta thông minh như vậy!" Chirawan khẽ nói sau một hồi suy tư. 

Ling lắc ly rượu óng ánh rồi đặt xuống bàn, trên đầu lưỡi cai nồng hương rượu.

"Hận thù sẽ khiến con người ta trở nên gian xảo." Giọng nói trầm khàn cất lên sâu xa.

Hận thù khiến con người ta tán tận lương tâm và mất hết nhân tính. Biết bao vụ án thương tâm đều khởi phát từ lòng thù hằn. 

"Em định giải quyết thế nào." Chirawan hỏi.

"Người chịu trách nhiệm xuất nhập hàng đã biến mất. Đầu mối nằm ở anh ta."  Ling thở dài nói tiếp: "Tất cả do em quá sơ suất, tin tưởng anh mà không xem kỹ giấy tờ, em cũng có một phần lỗi rất lớn với những nạn nhân. Họ vì em mà liên lụy, cho nên nếu chẳng may em có đi tù cũng là xứng đáng."

Chirawan không đồng tình phản bác:"Em nói bậy cái gì vậy? Em không nghĩ đến cô vợ bé bỏng của em sao?"

Ling nhớ tới Orm lại chua xót mỉm cười:"Nếu mọi chuyện trở nên tồi tệ, em sẽ không để Orm chịu khổ."

Chirawan lo lắng: "Em định làm gì?"  

Ling không đáp sau đó uống hết ly rượu còn sót lại. 

...

"Chị Mey, đã tìm ra hắn chưa?"  Orm hỏi qua điện thoại.  

"Không có bất kỳ thông tin xuất cảnh nào từ đường hàng không lẫn đường bộ. Chị nghĩ hắn có thể vượt biên sang các nước có biên giới tiếp giáp Thái Lan hoặc có thể hắn đang lẩn trốn trong nước." Mey chậm rãi nói. 

Sau đấy là một khoảng trầm mặc từ phía Orm. Mey biết Orm đang lo lắng điều gì nên khẽ trấn an. 

"Orm yên tâm, dù không tìm được hắn chị sẽ nói ba cố gắng giảm nhẹ án cho Ling."

Những người có tiền, có quyền và mối quan hệ sẽ được đặc cách nhưng tình huống của Ling đang là tâm điểm của dư luận, sự nổi tiếng của chị ấy khiến việc xét xử không thể qua loa có lệ. Cho nên dù muốn hay không Ling có thể đối mặt với án tù. Và Orm không bao giờ muốn Ling phải dính vào vòng lao lý vì nàng biết rõ chị ấy không có làm gì sai cả. 

Orm cuối cùng cũng lên tiếng: "Em cảm ơn chị!"

Mey đau lòng thở dài: "Chị sẽ cố gắng cho thêm người tìm hắn trước phiên xét xử đầu tiên." 

Nói rồi, cả hai cùng nhau tắt máy. 

Orm nhìn mớ hồ sơ lộn xộn trên bàn, cơn đau đầu lại ập đến, nàng đưa tay xoa ấn đường, đôi mắt mệt mỏi nhắm chặt.

Sau một lúc, nàng mới mở mắt ra, đem hồ sơ sắp xếp lại bỏ vào ngăn kéo. Orm đứng dậy vô tình làm rơi cuốn sách đặt trên bàn. Nàng kéo ghế, khom người nhặt cuốn sách lên, vô tình thấy một mảnh giấy kẹp bên trong lòi ra. 

Orm đặt cuốn sách lên bàn, cầm mảnh giấy A4 được gập lại mở ra xem.

Năm chữ "Giấy đơn phương ly hôn" khiến Orm đứng không vững. Nàng khẽ vịn vào cạnh bàn, dường như không tin vào những gì mình đang thấy. 

Orm hít một hơi, trong mắt không giấu được đau đớn cùng giận dữ, nàng đem tờ giấy xé nát thành từng mảnh vụn rồi gục mặt xuống khóc trong sự bất lực. 

...

Ling trở về nhà, cô tắm rửa ở dưới xong mới lên lầu. Bên trong phòng chỉ có ánh đèn ngủ, Ling rón rén leo lên giường vì sợ đánh thức Orm. Nhưng khi cô vừa nằm xuống, người bên cạnh liền trở mình ôm chầm lấy cô. 

"Em chưa ngủ..."

Ling chưa hết lời đã bị môi Orm chặn lại. Nàng trở mình đè cô dưới giường, bàn tay nắm chặt cổ tay cô ghì xuống. 

Nụ hôn mãnh liệt, điên cuồng và xen lẫn quật cường chiếm hữu. 

"Orm..." Ling vừa mở miệng Orm đã xông vào câu lấy lưỡi cô. Nụ hôn dồn dập của nàng làm Ling choáng ngợp. Lúc cô mơ hồ không thở nổi Orm mới dừng lại, nàng vùi mặt vào hõm cổ cô thở phì phò. 

"A..." Ling rên một tiếng, cảm giác đau nhói trên vai truyền đến. Cô không đẩy Orm ra, chỉ nhíu mày chịu đựng cơn phát tiết của nàng. 

Orm phát tiết xong thì gục mặt vào ngực Ling bật khóc. 

"Orm không sợ khổ cho nên xin chị đừng đẩy Orm ra. Xin chị...hãy tin tưởng Orm. Orm có thể vì chị mà làm mọi thứ, Orm... sẽ bảo vệ chị."

...

Chương trước Chương tiếp
Loading...