[LingOrm] - Trời Tàn
Chap 2 : Tách
Ngày xx tháng xx năm 20xxLingLing Kwong ngồi trong phòng trang điểm của đài Ch3, mắt dán vào màn hình điện thoại nhưng tâm trí không thật sự tập trung.Lịch trình hôm nay của cô kín mít một buổi họp báo phim mới vào buổi sáng, một sự kiện thương hiệu vào buổi chiều, và một buổi phỏng vấn vào tối.Trên Instagram, những bức ảnh của cô và Orm Kornnaphat từ sự kiện tuần trước vẫn đang gây sốt. Một bức hình chụp họ nhìn nhau dưới ánh đèn sân khấu đã vượt mốc một triệu lượt thích. Phía dưới, hàng loạt bình luận hò hét về “hóa học” giữa hai người.Ling khóa màn hình, đặt điện thoại sang một bên.Từ sau khi The Secret of Us kết thúc, cô và Orm đã xuất hiện cùng nhau không biết bao nhiêu lần. Sự thành công ngoài mong đợi của bộ phim khiến cả hai bị cuốn vào vòng xoáy công việc chung, từ quảng cáo, tạp chí đến fan meeting khắp châu Á. Không thể phủ nhận, nhờ hiệu ứng từ bộ phim, sự nghiệp của họ đều thăng hoa. Nhưng đồng thời, mọi thứ cũng trở nên… rối rắm hơn.Cánh cửa phòng trang điểm mở ra, Pí Mam bước vào với một xấp tài liệu trên tay."Lịch trình tháng sau của em đây." - Pi Mam đặt tập giấy xuống bàn, nhìn Ling qua gương. - "Có một tin em nên biết."Ling liếc nhìn quản lý của mình. - "Chuyện gì ạ?"Pi Mam ngồi xuống ghế bên cạnh, giọng điệu chậm rãi:"Đài quyết định tách lịch trình của em và Orm."Ling khựng lại. - "Tách?""Ừ." - Pi Mam gật đầu. "Sau bảy tháng xuất hiện cùng nhau, họ muốn cả hai em có không gian riêng. Không có nghĩa là cắt đứt hẳn, chỉ là từ bây giờ, job đôi sẽ ít hơn."Ling im lặng.Cô nên thấy nhẹ nhõm.Từ lâu, cô đã hiểu rằng sự gắn kết giữa mình và Orm chỉ là kết quả của một kịch bản hoàn hảo mà truyền thông vẽ ra. Việc tách ra là điều sớm muộn cũng phải đến.Nhưng tại sao, khi nó thật sự xảy ra, cô lại có cảm giác như có thứ gì đó đang bị cắt đứt?Pí Mam quan sát sắc mặt cô, rồi nói thêm:"Chị không nghĩ đây là quyết định của Orm. Đây là chiến lược của đài."Ling nhếch môi, một nụ cười không cảm xúc. "Dù sao cũng không quan trọng."Pi Mam thở dài. - "Em thật sự nghĩ vậy sao?"Ling không trả lời.Tách ra.Hai chữ ấy vang lên trong đầu cô.Vậy là từ bây giờ, cô và Orm sẽ ít xuất hiện bên nhau hơn. Không còn những buổi chụp hình đôi dày đặc, không còn những lần bị fan trêu ghẹo trong sự kiện, không còn những khoảnh khắc tình cờ chạm mắt trên sân khấu.Mọi thứ rồi sẽ trở về đúng vị trí của nó.Cô đã luôn nghĩ như vậy.Nhưng tại sao...Tại sao cảm giác trong lòng cô lại khó chịu đến thế?**Trước sự kiện buổi chiềuLing tình cờ gặp Orm trong phòng chờ của đài.Nàng vẫn như mọi khi, mái tóc uốn dài gọn gàng, gương mặt trang điểm nhẹ nhưng vẫn toát lên khí chất thanh thuần. Bộ trang phục tôn dáng, chiếc nhẫn mảnh lấp lánh trên ngón tay, từng cử động đều mang theo phong thái của một minh tinh thực thụ.Ling dừng lại một chút. Trong giây lát, cô cảm thấy có một khoảng cách vô hình nào đó.Trước đây, khoảng cách ấy không tồn tại."Pí Ling"Orm thấy cô, nở một nụ cười nhẹ.Ling gật đầu, ngồi xuống chiếc ghế đối diện. Cả hai đều có công việc tại đài hôm nay, nhưng khác chương trình. Lần đầu tiên sau nhiều tháng, họ không cùng một lịch trình.Orm cúi đầu nhìn điện thoại, không biết đang đọc gì. Ling nhìn nàng một lúc, rồi lên tiếng:"Em biết chuyện rồi đúng không?"Orm dừng lại, ngước mắt nhìn cô."Chuyện đài tách lịch trình."Nàng gật nhẹ. - "Dạ"Ling hơi nhướng mày. - "Chỉ vậy thôi?"Orm cười, giọng nhẹ tênh:"Thì cũng đâu có gì to tát.”Ling nhìn nàng, cảm thấy có gì đó nghèn nghẹn trong ngực. Cô không biết mình đang mong đợi điều gì, một chút tiếc nuối từ Orm, hay ít nhất là một phản ứng gì đó rõ ràng hơn? Nhưng không, nàng vẫn bình thản như thế."Vậy sao." - Ling dựa lưng vào ghế, cười nhạt. - "Tốt."Orm mím môi, không nói gì nữa.Cảm giác xa lạ giữa hai người càng lúc càng rõ rệt.Ling không biết bắt đầu từ khi nào, nhưng có lẽ...Ngay khoảnh khắc họ không còn chung một lịch trình, mọi thứ đã thật sự thay đổi.**Tại một sự kiện khácLần đầu tiên sau quyết định của đài, Ling và Orm cùng xuất hiện trong một sự kiện nhưng không phải với tư cách một cặp đôi màn ảnh.Orm đến trước, đứng trong khu vực phỏng vấn. Phóng viên bao vây lấy nàng, ánh đèn flash nhấp nháy liên tục. Những câu hỏi dồn dập đổ về phía nàng, phim mới, kế hoạch sắp tới, dự định cá nhân.Và tất nhiên.."Orm, gần đây Nong và LingLing không còn xuất hiện cùng nhau nhiều như trước, fan rất lo lắng. Nong có thể chia sẻ chút gì đó không?"Orm mỉm cười, bình thản đáp:"Bọn em vẫn bình thường, chỉ là đài muốn mỗi người có không gian riêng để phát triển sự nghiệp. Em nghĩ fan không cần lo lắng đâu."Phóng viên tiếp tục hỏi dồn: "Vậy ngoài công việc, hai người còn giữ liên lạc không?"Orm hơi khựng lại.Có.Nhưng không còn nhiều như trước.Những cuộc trò chuyện dần trở nên ngắn hơn, những tin nhắn trả lời cũng không còn nhanh như xưa.Nhưng nàng không thể nói vậy trước mặt truyền thông.Nàng vẫn cười, trả lời theo cách an toàn nhất:"Bọn em vẫn là đồng nghiệp tốt."Một câu trả lời vô thưởng vô phạt.Thế nhưng, ngay khoảnh khắc nàng nói ra câu đó, một cảm giác khó chịu thoáng lướt qua trong lòng.Đồng nghiệp tốt.Hóa ra, giữa họ bây giờ chỉ còn lại hai chữ này sao?Ling đến sau.Cô không nghe toàn bộ bài phỏng vấn của Orm, nhưng câu"Bọn em vẫn là đồng nghiệp tốt"...đã vô tình lọt vào tai cô.Cô dừng lại một chút.Không hiểu sao, nghe thấy những lời đó, cô lại cảm thấy có chút,Buồn cười.Cô không trách Orm. Đây là cách thông minh nhất để đối diện với truyền thông.Nhưng đồng thời, nó cũng khiến cô nhận ra một sự thật.Orm không còn xem mối quan hệ này như trước nữa.Tách ra không chỉ là về mặt công việc.Mà còn là tất cả mọi thứ khác.**Sự kiện hôm đó, LingLing Kwong đứng từ xa nhìn Orm Kornnaphat hoàn thành buổi phỏng vấn. Ánh đèn flash chớp liên tục, bao quanh nàng là một vòng phóng viên và fan hâm mộ. Orm vẫn vậy, vẫn dịu dàng, vẫn giữ nụ cười mềm mại trên môi, vẫn trả lời mọi câu hỏi bằng giọng điệu cẩn trọng và thông minh.Nhưng hôm nay, cô không còn đứng bên cạnh nàng nữa.Ling quay đi, bước về khu vực hậu trường.Không lâu sau, Orm cũng hoàn thành phần phỏng vấn của mình. Nàng rời khỏi đám đông, tiến về phía khu vực bên trong, nơi chỉ có nhân viên và nghệ sĩ.Ling đang đứng ở đó, dựa vào bàn, tay lướt nhẹ trên màn hình điện thoại như thể không quan tâm đến những gì đang diễn ra.Nhưng Orm biết, Ling không phải kiểu người lơ đãng như vậy.Nàng dừng lại một chút, rồi bước đến gần."Pí Ling"Ling ngước lên. - "Xong rồi sao?"Orm gật đầu. Nàng nhìn Ling một lúc, rồi bỗng dưng nói: "Hồi nãy chị có nghe phần phỏng vấn của em không?"Ling hơi nghiêng đầu, nhướng mày.:"Câu ‘bọn em vẫn là đồng nghiệp tốt’ à?"Orm im lặng, nhưng ánh mắt nàng hiện lên một tia dao động.Ling cười nhẹ, một nụ cười mang theo chút giễu cợt. - "Trả lời rất đúng chuẩn mực.""Em không có ý đ...""Không sao."Ling cắt ngang. Giọng cô không quá lạnh nhạt, nhưng cũng chẳng còn sự quan tâm như trước. - "Dù sao, đó cũng là sự thật."Orm mím môi.Sự thật.Đúng vậy.Nàng không thể phủ nhận rằng mối quan hệ giữa họ bây giờ… chẳng khác gì những đồng nghiệp khác. Không còn những cuộc gọi thâu đêm, không còn những tin nhắn kéo dài, không còn những lần vô tình nhìn nhau trên sân khấu mà lại là cố ý.Tất cả đều chấm dứt.Và Orm biết, là do nàng đã không giữ lại.Nàng đã nghĩ, nếu như đây là điều tất yếu, thì không cần phải quá cưỡng cầu. Mọi thứ đến rồi đi, chuyện hợp tác nào rồi cũng sẽ kết thúc.Nhưng tại sao?Tại sao đến khi đối diện với Ling như thế này, nàng lại cảm thấy như thể mình đã đánh mất thứ gì đó quan trọng?Ling nhìn Orm một lát, rồi quay đi. "Lên xe trước đây, bảo trọng"Orm không giữ cô lại.Chỉ đứng đó, nhìn theo bóng lưng dứt khoát ấy khuất dần sau cánh cửa.Khoảnh khắc đó, nàng cảm nhận rất rõ ràng.Giữa họ, không chỉ là tách ra.Mà là rời xa.**Sự kiện kết thúc, Orm trở về nhà, lòng nặng trĩu.Nàng không biết chính xác mình đang suy nghĩ điều gì.Về Ling?Về khoảng cách ngày càng lớn giữa hai người?Hay về chính bản thân nàng, khi nhận ra mình đã quen với sự có mặt của Ling nhiều hơn những gì bản thân từng nghĩ?Orm ngả người xuống ghế sofa, nhìn trần nhà.Thời gian gần đây, nàng bắt đầu nhận ra những thay đổi nhỏ. Những buổi quay quảng cáo không còn có Ling bên cạnh. Lịch trình không còn bị buộc chặt với nhau. Tin nhắn trao đổi cũng ít dần đi.Ban đầu, nàng nghĩ đó chỉ là do công việc bận rộn. Nhưng giờ đây, khi mọi thứ đã quá rõ ràng, nàng không thể tự lừa dối mình được nữa.Không còn là ‘bạn diễn ăn ý’. Không còn là ‘bạn thân trong ngành’.Bây giờ, nàng và Ling chỉ đơn giản là hai người từng hợp tác với nhau, từng có thời gian xuất hiện chung quá nhiều, để rồi bây giờ… không còn lý do để làm vậy nữa.Chỉ là công việc thôi.Chỉ là chiến lược thôi.Nàng đã tự nhủ như vậy.Vậy thì..Tại sao cảm giác trong lòng nàng lại trống trải đến thế?**Ling bước vào căn hộ của mình, vứt điện thoại lên bàn, rồi ngồi thụp xuống ghế.Tin nhắn của Pi Mam hiện trên màn hình:"Chị đã gửi lịch trình mới, em xem rồi phản hồi nhé."Cô không đọc.Cô không muốn đọc gì cả.Tối nay, trên đường về, Ling đã nghĩ rất nhiều.Orm đã không giữ cô lại.Không một câu hỏi, không một chút chần chừ.Cứ như thể nàng chưa từng quan tâm đến chuyện này.Cứ như thể, đối với Orm, chuyện tách ra chỉ là một sự kiện bình thường, một sự kiện chẳng có bất kỳ ý nghĩa nào cả.Ling bật cười, tự chế giễu chính mình.Vốn dĩ ngay từ đầu, cô đã biết rõ kết cục sẽ như thế này.Chỉ là, không ngờ nó lại đến nhanh như vậy.Cô ngả đầu ra sau ghế, mắt nhắm nghiền.Đây là điều tốt.Tách ra.Rời xa.Không còn ràng buộc gì nữa.Không còn lý do gì để nhìn nhau thêm lần nào nữa.Ling tự nhủ như vậy, nhưng lòng cô lại trống rỗng đến đáng sợ.Có lẽKhoảng thời gian qua, cô đã quá quen với sự có mặt của Orm rồi.