LINGORM - SINH VI TƯƠNG TƯ
1. Phượng hoàng xuất thế
Buổi sớm tinh mơ, trong phủ Thái phó, sương mỏng còn vương trên mái ngói lưu ly, nhưng trong nội viện đã rộn ràng tiếng chân, kẻ hầu người hạ tất bật qua lại. Hôm nay là ngày trọng đại, thái phó phu nhân lâm bồn. Trong sản phòng, hương trầm nghi ngút, bà mụ lão luyện lui tới không ngơi tay, người trong phủ ai nấy đều nín thở chờ đợi.Canh thìn vừa điểm, tiếng khóc trẻ thơ cất lên lanh lảnh như tiếng ngọc rơi trên khay vàng. Một bé gái ra đời, ngay khi ấy, bầu trời phía Nam bỗng chuyển sắc, mây ngũ sắc tụ lại, uốn lượn như hình loan phượng vỗ cánh giữa tầng không, tường vân hiện thế điềm lành hiếm thấy trong thiên tượng.Phủ Thái phó là thế gia vọng tộc, ba đời trung quân ái quốc. Gia chủ đời trước là Trần Minh, người từng là thầy của Thánh thượng thuở còn là hoàng tử, dẫn dắt từ thuở thiếu thời đến khi đăng cơ, nay tuổi cao sức mỏi, đã lui về hậu đường tĩnh dưỡng. Gia nghiệp cùng chức vị Thái phó tại Quốc Tử Giám nay do trưởng tử Trần Thanh Phong kế nhiệm người vừa nối chí tổ tiên, vừa đức độ, tinh thông kinh sử, hiện là thầy dạy của các hoàng tử, công chúa trong cung. Hôm nay, thiên địa hữu cảm, phúc mạch của Trần gia lại tiếp nối qua một sinh linh mang linh khí trời ban.Dân gian truyền tai nhau: "Phượng hoàng tái sinh nơi phủ Thái phó, mang phúc lành đến cho Việt quốc, ứng vận thịnh trị, phúc nguyên khai mở." Cả kinh thành chấn động, kẻ sĩ bàn luận, bách tính vui mừng.Tin tiểu thư phủ Thái phó ra đời, trời hiện tường vân, chẳng mấy chốc đã truyền đến hoàng cung. Khi Thánh thượng nghe tâu, trầm ngâm hồi lâu, đoạn phán rằng:
"Phượng hoàng hiện thế, linh cơ chẳng phải lẽ thường. Trần gia ba đời trung nghĩa, nay sinh linh dị tượng, há chẳng phải thiên mệnh đã an bài"Hoàng hậu nương nương đích thân sai người mang lễ vật ngọc, lụa đến phủ Thái phó, ban kim bài "Phượng mệnh chi cơ", xem như công nhận đứa bé mang mệnh khác thường, trời sinh linh khí. Thái tử cùng các vương tử, công chúa được lệnh đến phủ dâng lời chúc phúc, nhân đó cũng kết giao cùng tiểu thư họ Trần từ thuở sơ sinh.Từ đó, Trần tiểu thư được dưỡng dục trong yêu thương, nhưng cũng là dưới ánh nhìn soi xét của triều đình và cả các thế lực âm thầm nơi hậu cung. Kẻ mừng có, kẻ lo càng nhiều. Không ít lời bàn ra tán vào
"Phượng hoàng hạ phàm, át sẽ che lấp ánh nhật nguyệt. Một ngày kia, e rằng hậu cung chẳng còn an ổn."Mười năm trôi qua như nước chảy qua khe, Trần tiểu thư, danh xưng Trần Mỹ Linh, lớn lên dung nhan thoát tục, trí tuệ hơn người. Mỗi bước đi tựa mây vờn núi, ánh mắt như gương nước mùa thu.Thánh thượng cảm mến, từng ngự bút tặng chữ "Kỳ nữ", ban riêng một cuốn "Ngọc Kinh Thư", cho phép nàng ra vào Quốc Tử Giám học cùng các hoàng tử, là ngoại lệ chưa từng có trong triều. Nhưng Trần thái phó luôn khéo léo từ chối đưa nàng vào cung cùng học với các hoàng tử. Chỉ đôi khi cung đình mở hội cho con quan triều thần thi đấu ông mới cho Trần Mỹ Linh tham gia.Song, vận mệnh trời ban thường đi kèm thử thách lớn lao. Năm Mỹ Linh vừa tròn mười ba, sao xấu bỗng xẹt ngang trời, các thuật sĩ tâu rằng
"Thiên tượng bất thường, phượng mệnh nhập kiếp. Nếu không hóa giải, tất dẫn loạn cung đình, nghiêng đổ xã tắc."Từ ấy, tai họa bắt đầu giáng xuống Trần phủ. Thái phó Trần Thanh Phong bị hàm oan trong vụ án gián điệp, bị giáng chức, danh vọng Trần gia lung lay. Mưu kế thâm sâu trong cung dần siết chặt, kẻ muốn diệt Trần gia lấy cớ "trừ điềm dữ, cứu quốc mệnh". Nhờ Trần gia có học trò rộng khắp thiện hạ hợp lực dân tấu điều tra án sai minh oan nên thoát được kiếp nạn Trần Thanh Phong sau khi được minh oan thánh thượng áy náy ban thưởng hậu thỉnh. Nhưng cũng vì thấy Trần gia có thể hiệu triệu được sĩ tử trong thiên hạ cũng đã làm thánh thượng kiên dè. Để tránh hiềm nghi Trần Thanh Phong xin từ quan để bảo toàn gia tộc. Thánh thượng ân chuẩn nhưng vẫn giữ cho ông chức vị thái phó, có thể diện thánh nếu có chuyện trọng đại.Mỹ Linh tuy tuổi còn nhỏ, song đã thấu rõ lòng người hiểm ác. Nàng lặng lẽ học kiếm pháp từ một kiếm khách ẩn danh, đọc binh thư, thiên văn địa lý, rèn tâm dưỡng khí, che giấu tài trí sau lớp vải lụa yểu điệu. Trong lòng nàng đã kết một lời thề
"Nếu trời đã định ta là phượng hoàng, thì ta sẽ tung cánh, không chỉ để giữ gia tộc, mà còn hộ quốc an dân."