LingOrm | Phụ tẫn nhân gian, bất phụ nàng
PTNGBPN 28
Một giọt nước mắt muôn vạn lời cùng lúc chạm xuống đất, Lingling Kwong và Orm Kornnaphat cảm nhận bản thân đang sống trong đôi mắt đối phương, linh hồn của họ cùng lúc run rẩy, trái tim thổn thức trong lòng, Orm Kornnaphat khẽ mỉm cười khi thấy phản ứng của Lingling Kwong, vậy ra, dù có quên đi tất cả, thì tình yêu vẫn còn đó, nghĩ đến đây, Orm Kornnaphat có thêm động lực, nàng sẽ nhanh chóng mang nữ nhân nàng yêu trở lại.- Cửu công chúa thật sự danh bất hư truyền! - Một giọng nói vang lên, cắt đứt suy nghĩ của Lingling Kwong và Orm Kornnaphat- Vương tử Nu quá lời! - Vân Hậu thay Orm Kornnaphat đáp lờiOrm Kornnaphat liếc nhìn nam nhân vừa lên tiếng, đôi mắt của hắn chỉ lướt qua nàng, nhìn về phía trên, tuy là nói hắn đang cười cúi đầu đáp lại Vân Hậu, nhưng Orm Kornnaphat cảm giác được, ánh mắt của nam nhân kia đang dán lấy nữ nhân của nàng, tên này có ý đồ với Lingling Kwong, Orm Kornnaphat nhíu mày không vui. - Thưa Vân Đế, Vân Hậu, nếu Cửu công chúa và Kwong tướng quân đã xuất hiện, vậy cho phép ta được mang theo ý chỉ của Phụ Vương truyền lời đến Huyền Vân Quốc! - Nu đứng dậy chắp tay cười cười- Mời Vương tử! - Vân Đế nhàn nhạt gật đầu- Sứ đoàn Hoàng Vân đến đây có hai việc muốn cầu! - Hoàng Vân sứ giả bước lên giữa đại điện cầm một quyển trục lớn giọng nói - Một là cầu thân Cửu Công Chúa cho Thái Tử An của Hoàng Vân, hai là cầu thân Kwong tướng quân cho Vương tử Nu!Một câu vừa dứt khiến toàn bộ đại điện chấn động, Hoàng Vân Quốc là đệ nhất vương quốc ở Thiên Du, là một nước lớn, hay có thể nói, Vua của Hoàng Vân là trời ở Thiên Du, trong khi đó, Huyền Vân chỉ là nhị cấp mà thôi, nay hoàng thất Hoàng Vân muốn cầu thân cả hai viên ngọc quý của Huyền Vân chính là cấp cho Huyền Vân một bước lên trời, trở thành nhất cấp vương quốc, nhưng việc giữ Lingling Kwong và Orm Kornnaphat cũng chính là muốn kiểm soát Huyền Vân, chứ không hẳn là muốn giúp đỡ, hay nói cách khác, đề nghị này chỉ là toan tính, bất thiện.- Rất cảm tạ Quý quốc đã ưu ái cho hai nữ tử của Huyền Vân! - Vân Đế cười cười uyển chuyển trả lời - Chỉ là ở Huyền Vân, ai ai cũng biết, hai nàng được phép tự ý quyết định chung thân đại sự của chính mình, trẫm tuy là vua của Huyền Vân, nhưng không thể thay hai nàng quyết định! - Vậy chỉ cần hỏi Công chúa và Tướng quân là được! - Vương tử Nu cười cười, hắn biết chắc Vân Đế sẽ nói như vậy rồi- Ta không đồng ý! - Orm Kornnaphat chỉ nói gọn gàng một câu- Công chúa chắc hẳn biết rằng, ở Thiên Du, nếu từ chối điều gì đều phải được chứng minh bởi thực lực! - Nu không buông tha vấn đề, hắn có chuẩn bị mà đến - Ý ngươi là thủ hôn? - Orm Kornnaphat nhướng mày cười cười- Phải! - Nu nở nụ cười đầy tính toán- Vậy được, nếu muốn ta đồng ý thì đánh thắng Kwong tướng quân đi! - Orm Kornnaphat chỉ định- Người muốn Kwong tướng quân làm thủ hôn giả cũng phải hỏi ngài ấy có đồng ý hay không chứ? - Nu phản bác, hắn cho rằng bản thân hiểu rất rõ quy định ở Thiên Du- Lingling Kwong, ta muốn ngươi làm thủ hôn giả của ta! - Orm Kornnaphat chẳng cần ai phải nói thay nàng, nàng quay sang nhìn về hướng Lingling Kwong, giọng ấm áp đầy ý cười vang lênMột lời Orm Kornnaphat nói ra, tất cả đại điện rơi vào trầm mặc, mỗi người mỗi suy nghĩ khác nhau, sứ đoàn của Hoàng Vân thì hả hê, người Huyền Vân thì lo lắng, bởi vì, Lingling Kwong tính tình lạnh nhạt, từ trước giờ nàng chưa từng nhận lời thủ hôn cho ai cả, ngoài việc vì thiên hạ chúng sinh, Lingling Kwong chưa từng vì bất cứ ai, chưa từng vì cá nhân nào, Đế Hậu Huyền Vân lo lắng không thôi, Lingling Kwong nếu từ chối thủ hôn cho Orm Kornnaphat, thì cả Huyền Vân sẽ không còn ai có thể đấu lại Hoàng Vân cả, đây cũng là điều mà vương tử Nu đã tính đến, hắn nghĩ rằng Lingling Kwong sẽ không vì bất kỳ ai mà thủ hôn.- Tuân mệnh! Một giọng nữ thanh lãnh vang lên, một tiếng xé gió, thân ảnh cao gầy mặc hắc giáp nhanh chóng xuất hiện bên cạnh Orm Kornnaphat, đôi mắt sắc bén như trường kiếm nhìn về phía sứ đoàn Hoàng Vân cảnh cáo, khí thế tỏa ra mang theo sát khí của chiến trường khiến đám người Hoàng Vân không tự chủ nuốt nước bọt, đây chính là chiến thần của Huyền Vân, trăm trận chưa thua một lần nào.Lingling Kwong nhìn nữ tử vận hồng y bên cạnh, nàng vốn dĩ sẽ từ chối thủ hôn, vì không ai có sức nặng trong lòng nàng đến mức nàng phải hy sinh cho người đó cả, duy chỉ có nữ nhân này, từ khi xuất hiện đã khiến tâm cảnh nàng rung động, khi nghe nói có người cầu thân Orm Kornnaphat, trái tim Lingling Kwong như bị siết chặt, nghĩ đến lúc Orm Kornnaphat trong vòng tay kẻ khác, linh hồn Lingling Kwong không yên ổn, nàng không hiểu đây là cảm xúc gì, chỉ biết, Lingling Kwong không muốn nhìn Orm Kornnaphat ở bên cạnh người khác, vì vậy, trước sự ngỡ ngàng của tất cả, Lingling Kwong đứng cạnh Orm Kornnaphat, thủ hộ cho nữ nhân kia.Orm Kornnaphat nhìn sườn mặt của Lingling Kwong, đã lâu lắm rồi nàng mới nhìn thấy được khuôn mặt sống động của nữ tử trong tâm nàng, đứng cạnh Lingling Kwong, khí tức thanh lãnh quen thuộc bao lấy nàng, trái tim Orm Kornnaphat mới thôi run rẩy, nàng mới tin tưởng được rằng, Lingling Kwong thật sự đang sống rồi, Orm Kornnaphat khẽ nâng khóe môi mỉm cười, sẽ sớm thôi, nàng sẽ lại được ôm lấy Lingling Kwong, lại được Lingling Kwong ôm lấy, sẽ nhanh thôi, hai nàng sẽ lại là một đôi bích nhân đầy hạnh phúc.- Kwong đại tướng quân quả nhiên dũng mãnh.. - Vương tử Nu nhìn Lingling Kwong cười cười, ánh mắt không giấu đi sự khao khát, hắn muốn có nữ tử này để tranh quyền đoạt vị với hoàng huynh của hắn- Ai muốn đến cầu thân, mời đến! - Lingling Kwong không đáp lời vương tử NuNàng bước lên một bước chắn trước mặt Orm Kornnaphat, khí tức lạnh lẽo bao trùm đại điện, Thiên Du lấy võ vi tôn, muốn cầu thân phải chứng minh thực lực, giữa võ đài, Lingling Kwong đứng sừng sững như thái sơn, khiến tất cả những người có ý đồ với Orm Kornnaphat đều e ngại- Chắc hẳn không ai đấu lại Kwong đại tướng quân rồi! Vậy nên lời cầu thân này Hoàng Vân xin rút lại! - Vương tử Nu lên tiếng, hắn nhìn ra cái nhìn ngạc nhiên của những kẻ đi cùng nhưng bỏ qua, bởi vì, hắn không muốn hoàng huynh hắn, là thái tử có được mệnh phượng hoàng, nếu có, phải là hắn, nhưng cứ để sau này đi, trước tiên, hắn muốn chính là Lingling Kwong.- Làm phiền rồi! - Lingling Kwong nhận ra không ai có ý đồ với Orm Kornnaphat nữa liền thu lại khí tức- Cửu công chúa thì có Kwong đại tướng quân làm thủ hôn giả.. - Vương tử Nu tiếp tục lên tiếng, đây mới là mục đích chính của hắn - .. vậy không biết ai sẽ là thủ hôn giả cho Kwong đại tướng quân?Lingling Kwong đôi mắt tối lại, mà tất cả người của Huyền Vân cũng tối sầm mặt mày, nàng là kẻ mạnh nhất của Huyền Vân, có nàng bảo hộ đất nước này mới bình an như thế, nay Hoàng Vân chính là ỷ thế hiếp người, Lingling Kwong không thể tự mình thủ hôn, nhưng để có người thủ hôn thay nàng để nàng hoàn hảo vô khuyết, ở Huyền Vân không có một ai có thể làm được.Lingling Kwong siết chặt nắm đấm nhìn Vương tử Nu, nàng có thể ương ngạnh phá bỏ luật lệ, nhưng Hoàng Vân sẽ viện cớ đó mà xuất binh tấn công Huyền Vân, song thủ khó địch thập quyền, nàng không thể cùng lúc bảo hộ dân chúng Huyền vân bình an vô sự được, đây chính là nước cờ mà Nu cùng Hoàng Vân đánh ra, bọn chúng muốn thâu tóm Huyền Vân, Lingling Kwong nhăn mặt, nếu nàng giết sứ đoàn ở đây, sau đó nhanh chóng đánh tới Hoàng Vân giết luôn vua của chúng ở đó, thì có phải là biện pháp vẹn toàn không, Lingling Kwong quay sang nhìn Vân Đế, Vân Đế hiểu ý của Lingling Kwong, khẽ lắc đầu, nhưng hắn cũng đã có chiêu bài.- Kwong Đại tướng quân vốn là rường cột nước nhà, vì vậy, lời cầu thân này, trẫm không thể đồng ý được! - Vân Đế mặc kệ mọi thứ đứng ra bảo vệ Lingling Kwong- Vân Đế hãy suy nghĩ kỹ, ngài từ chối như thế này sẽ khiến cho giao tình hai nước rạn nứt đấy! - Vương tử Nu cười cười, hắn muốn dồn Huyền Vân vào cửa tử- Huyền Vân chỉ là một nước nhỏ, tự nhận không xứng để trở nên thân thiết với Hoàng Vân đỉnh đỉnh đại danh! - Vân Đế đáp lời, khí thế không thua kém bất kỳ ai- Vậy là các ngươi chọn đối đầu với Hoàng Vân? - Vương tử Nu đập bàn đứng dậy- Chậm đã! - Một giọng nữ trong trẻo vang lên- Công chúa? - Lingling Kwong quay sang nhìn Orm Kornnaphat khó hiểu, nữ nhân chân yếu tay mềm lúc này lại lên tiếng làm gì- Ngươi đã thủ hộ cho ta.. - Orm Kornnaphat bước lên sóng vai cùng Lingling Kwong, khẽ nói vào tai Lingling Kwong - .. lần này, để ta thủ hộ cho ngươi! Lingling Kwong muốn nói gì đó lại bị giọng nam nhân vang lên đánh gãy- Cửu công chúa có ý gì? - Vương tử Nu nhíu mày nhìn Orm Kornnaphat- Thủ hộ giả của Kwong tướng quân.. - Đôi đồng tử hổ phách cười như không cười hướng về phía sứ đoàn Hoàng Vân, môi mỏng mấp máy từng chữ đây uy lực - .. là ta! Vừa dứt câu, Orm Kornnaphat vận khí, khí tức mênh mông tràn ra mang theo đầy uy áp, tất cả những kẻ không phải là người Huyền Vân Quốc đều bị uy áp đè lên vai, khiến chúng không thể đứng thẳng, những kẻ yếu đuối đều bị buộc quỳ rạp dưới chân nàng.Orm Kornnaphat liếc mắt, vương tử Nu đang vận khí chống lại uy áp của nàng, nàng nở nụ cười khinh khỉnh, một tiểu thế giới, một kẻ tầm thường lại dám mơ tưởng đến nữ nhân của nàng, thật sự ngại mệnh quá dài rồi, Orm Kornnaphat trừng mắt nhìn Nu, uy áp đè lên hắn tăng lên, hắn không thể chống đỡ liền hướng Orm Kornnaphat quỳ xuống, cúi gầm mặt không thể ngẩng cao đầu.Lingling Kwong tròn mắt nhìn nữ nhân bên cạnh nàng, Orm Kornnaphat dường như còn mạnh hơn cả nàng nữa, vì sao Lingling Kwong chưa từng biết hoàng thất của Huyền Vân có một kẻ khủng bố như vậy chứ, mà cả đám người Vân Đế, cũng ngạc nhiên không ngớt, bởi vì họ chưa từng thấy Orm Kornnaphat tu luyện, nhưng khí tức đầy mạnh mẽ của nàng là minh chứng cho thực lực của nàng, Orm Kornnaphat chính là kẻ thứ hai sau Lingling Kwong có sức mạnh khuynh đảo Thiên Du.- Đi về mà nói với lão cha của ngươi rằng, muốn yên ổn ngồi ở cái ngai vàng Hoàng Vân thì bớt đánh chủ ý lên người của ta và Huyền Vân đi! - Orm Kornnaphat lạnh giọng nói, nàng thu lại uy áp - Người... - Lingling Kwong khẽ lên tiếng - .. của ta?- Phải! - Orm Kornnaphat gật đầu, ánh mắt thâm tình nhìn Lingling KwongNàng đưa bàn tay mảnh khảnh nắm lấy bàn tay có phần to lớn hơn của Lingling Kwong trong cái nhìn ngạc nhiên của tất cả những người có mặt trong đại điện, Orm Kornnaphat đan lấy ngón tay xinh đẹp của nữ nhân đang đứng bên cạnh nàng, một lời tuyên bố khiến toàn Thiên Du chấn động- Lingling Kwong là người của ta! Bất kỳ kẻ nào động tâm với nàng ấy đều sẽ có kết cục như thế này! Orm Kornnaphat phất tay, một luồng khí tức bắn ra chạm vào phiến đá góc võ đài, tiếng nổ lớn vang lên, tảng đá biến thành bụi mịn, một màn trước mắt khiến tất cả rùng mình toát mồ hôi hột, phải biết tảng đá kia được lấy từ một ngọn núi ngàn năm, nó cứng đến mức chỉ có thể mang về từng tảng đá theo hình thù có sẵn, không thể gọt đẽo, ở Thiên Du, người có thể đánh vỡ nó không có bao nhiêu người, nhưng người khiến nó tan thành cát bụi, lúc này chỉ có một mình Orm Kornnaphat mà thôi.- Người của ta.. ý Công Chúa là sao? - Lingling Kwong không quan tâm cục diện, chỉ khẽ hỏi Orm Kornnaphat- Ý tại ngôn ngoại! Ngươi vĩnh viễn thuộc về ta! - Orm Kornnaphat nhìn Lingling Kwong, đôi mắt hổ phách khắc ghi từng đường nét khuôn mặt kia, cười đầy dịu dàng- Thần là thần, thần không thuộc sở hữu của ai cả! - Lingling Kwong nhíu mày không vui- Ta không nói ta sở hữu ngươi! - Orm Kornnaphat cười khúc khích, nữ nhân này kiếp này sao lại ngốc vậy chứ- Vậy ý của Công chúa là gì? - Lingling Kwong nhăn mặt- Ý của ta.. - Orm Kornnaphat chu chu môi nhìn Lingling Kwong cười cười - .. chính là thế này..Trước hàng trăm cặp mắt, Orm Kornnaphat không màng thế sự, không quản luân thường, nàng bước tới một bước, giữa đại điện nguy nga, giữa sàn đấu rộng lớn, hai thân ảnh một mặc hắc giáp uy nghiêm, một khoác hồng y rực đỏ đứng sát vào nhau, tạo nên một bức tranh đầy hoàn mỹ. Lingling Kwong hai mắt mở lớn, trước mắt đôi đồng tử màu hổ phách đã nhắm lại, đôi môi nàng cảm nhận được vị mềm mại, hương thơm ngọt ngào cùng hơi thở ấm áp của Orm Kornnaphat đang từ từ vây lấy nàng, trái tim trong ngực phía sau bộ giáp lạnh lẽo nhảy cẫng như nai chạy loạn, linh hồn cùng tâm cảnh run rẩy hân hoan, hơi thở Orm Kornnaphat khiến Lingling Kwong có chút say mê nhưng lí trí nhanh chóng đánh một hồi chuông cảnh tỉnh nàng, Lingling Kwong đưa tay giữ lấy vai gầy của Orm Kornnaphat đẩy ra- Công chúa.. - Lingling Kwong nhìn sóng mắt màu hổ phách vừa mở ra nhìn nàng, đáy lòng như bị lông vũ quét qua- Hửm? - Orm Kornnaphat mắt đầy ý cười nhìn Lingling Kwong- Thỉnh.. tự trọng! - Lingling Kwong cắn răng nhịn lại cảm xúc rung động trong lòng, dùng lí trí thốt ra một câu khiến Orm Kornnaphat quạ bay đầy đầu- Con mắt nào của ngươi thấy ta không tự trọng vậy? - Orm Kornnaphat cười cười, Lingling Kwong không nhớ gì, có chút ngốc khiến nàng muốn trêu- Người vừa..- Ta vừa làm gì?- Vừa.. vừa.. - Sao?- Người vừa hôn thần.. - Lingling Kwong cúi đầu nhỏ giọng- Vì ngươi không hiểu ý ta nên ta mới thực hiện để ngươi hiểu!- Ý của người là..- Ngươi là của ta! - Công chúa..- E hèm!! - Một tiếng hắng giọng khiến câu chuyện của Lingling Kwong và Orm Kornnaphat không thể tiếp tục- Sao vậy? - Orm Kornnaphat không vui quay lại nhìn người vừa phá đám nàng vui vẻ với nữ nhân của nàng- Tiểu Cửu à, chúng ta vẫn còn đang trong cung yến! - Vân Đế nhìn ánh mắt không vui của nữ nhi liền nhanh chóng giải thích, hắn không muốn làm viên ngọc quý của hắn giận hắn đâu- Phụ Vương, người ban hôn cho ta và Kwong tướng quân đi! - Orm Kornnaphat nói thêm một câu khiến gà bay chó chạy- Tiểu Cửu... - Đế Hậu bất lực nhìn Orm Kornnaphat- Công chúa... - Đại thần can ngăn- Làm sao? Không được à? - Orm Kornnaphat nhăn mày - Nếu ai không đồng ý thì lên đây đánh với ta, đánh thắng ta thì có thể thương lượng! Một đàn quạ bay đầy đại điện, vừa rồi nàng đã thể hiện khí thế như vậy, ai còn nghi ngờ thực lực của nàng mà thách đấu nàng chứ, ngay cả người bị nàng chỉ hôn cũng không dám lên tiếng từ chối kia kìa.Lingling Kwong không phải là không dám phản ứng, chỉ là không biết vì sao nàng không muốn từ chối Orm Kornnaphat, nếu là người khác xin ban hôn với nàng, Lingling Kwong chắc chắn sẽ không màng mọi thứ mà từ chối, duy chỉ có lúc này người muốn thành thân với nàng là Orm Kornnaphat lại khiến nàng không tự chủ được mà âm thầm đồng ý.- Tiểu Cửu.. - Vân Đế lần nữa bất lực khuyên can- Người không thương Tiểu Cửu sao? - Orm Kornnaphat làm ánh mắt ủy khuất nhìn Vân Đế- Không phải! Không phải! - Vân Đế lập tức xua tay, nữ nhi thế này làm sao không thương chứ, nhưng hắn lại không thể đồng ý với Orm Kornnaphat - Chỉ là.. con có phải nên hỏi ý của Kwong Tướng quân không??- Lingling Kwong! - Orm Kornnaphat quay sang nhìn Lingling Kwong, nàng gọi cả họ lẫn tên nữ nhân kia, đôi mắt hổ phách đầy mong đợi, môi mỏng khẽ mở, giọng trong trẻo thập phần vang lên - Lingling Kwong, gả cho ta đi! - Công chúa!!! - Lingling Kwong nghe Orm Kornnaphat cầu thân nàng, lần đầu tiên trong đời khuôn mặt trắng nõn lạnh nhạt của nàng dấy lên một tầng ửng hồng, nữ nhân này sao lại bạo như vậy chứ- Sao hả? Gả cho ta nhé! - ...- Lingling?- ... - Tướng quân! Gả cho ta đi! - ... - Ngươi không đáp, ta sẽ hôn ngươi đấy! - Công chúa!! Thỉnh tự trọng!!!!!END CHAP 28