LingOrm | Phụ tẫn nhân gian, bất phụ nàng

PTNGBPN 13



Cấm địa yên bình, thời gian bên trong này có chút sai lệch với bên ngoài, ba ngày trong cấm địa chỉ bằng 1 ngày ở bên ngoài, đó là lý do vì sao Lingling Kwong lại có thể tu luyện nhanh như vậy. tại một góc ấm áp, trên bàn đá có hai tách trà, hai nữ nhân một trắng một đỏ bên cạnh nhau tựa hồ như tranh vẽ.

- Tỷ thấy trong người như thế nào rồi? - Orm Kornnaphat nắm lấy tay Lingling Kwong khuôn mặt tràn đầy sự lo lắng

- Đã ổn rồi! - Lingling Kwong cười nhợt nhạt

Orm Kornnaphat siết chặt bàn tay lạnh lẽo kia đáy lòng đau đớn, nàng hiện tại đã là Ấn Thánh, có thể cảm nhận được tu vi của Lingling Kwong chính là Ấn Hiệu đầy sao, nhưng vì sao nàng luôn có cảm giác Lingling Kwong suy yếu tột cùng tựa hồ như lực lượng của nữ nhân kia đang rò rỉ mà biến mất. Lingling Kwong biết được Orm Kornnaphat lo lắng, nàng nhẹ nhàng xoay bàn tay đan lấy bàn tay nhỏ nhắn kia cười nhẹ nhàng trấn an.

"Rắc.." một âm thanh khẽ vang lên, sắc mặt của hai nữ nhân đột nhiên ngưng trọng

- Tỷ có nghe gì không? - Orm Kornnaphat nhíu mày

- Cẩn thận! - Lingling Kwong nói xong cả hai đều đứng dậy, tinh thần lực tràn ra

"Xoảng.."

Tiếng vỡ vụn ghê người vang lên trong không trung, một hắc thủ khổng lồ đột nhiên xuất hiện phía sau lưng Orm Kornnaphat mà chụp tới

- Hừ! - Lingling Kwong hừ lạnh kéo Orm Kornnaphat ra phía sau, vận khí ép lui bàn tay to lớn kia

Hắc thủ vừa lui lại, tiếng vỡ lại vang lên, một luồng hắc khí từ vết nứt xông tới chỗ của Orm Kornnaphat, khuôn mặt nàng lạnh lùng, khí tức tỏa ra như sóng đánh bật lại luồng khí đen tà ác kia. 

Từng tiếng nứt vỡ ngày càng lớn, hắc khí xuất hiện ngày một nhiều, liên tục tấn công Lingling Kwong và Orm Kornnaphat, khi tiếng nứt vỡ ngừng lại, hắc khí tụ lại thành một chỗ, từ từ biến ra một hình dạng. 

Kẻ đến bất thiện, dáng người cao lớn, khoác trên mình một bộ xiêm y đen với họa tiết mãng xà ba đầu, tóc đen dài chấm đất, khuôn mặt lạnh lẽo với làn da trắng toát không chút sức sống, đôi mắt rắn tròng đen màu đỏ như máu nhìn chằm chằm vào hai nữ nhân trước mắt, đôi môi như nhuốm đầy huyết sắc khẽ mở, để lộ một hàm răng sắc nhọn cùng một cái lưỡi rắn chẻ đôi khẽ thò ra.

- Đã lâu không gặp, Lingling! - Kẻ vừa đến cười với Lingling Kwong với thần sắc quỷ dị

- Ngươi đáng ra nên ở yên tại nơi đó mới phải! - Lingling Kwong gằn giọng, nàng kéo Orm Kornnaphat ra phía sau lưng, thần sắc ngưng trọng, khí tức cuồn cuộn tràn ra

- Nàng biết rõ nơi đó không thể nhốt ta mãi mà! - Kẻ kia cười phá lên

- Hừ! Dù ngươi có ra ngoài lần nữa, ta cũng có cách nhốt ngươi lại! - Lingling Kwong cười khinh thường

- Dựa vào tình trạng hiện tại của nàng sao? Ngây thơ! 

Hắn cười lớn, tiếng cười như muốn xé rách cả không gian. Từ thân thể hắn, từng sợi khói đen như những xúc tu vươn ra, quét ngang mặt đất, tạo thành vô số vết nứt sâu hoắm, tiến đến tấn công Lingling Kwong và Orm Kornnaphat. Cả hai nàng nhanh chóng đối phó, đối với họ những sợi hắc khí này không có chút khả năng làm họ thương tổn nhưng chúng lại quá nhiều khiến Lingling Kwong và Orm Kornnaphat gặp chút rắc rối, dần dần khoảng cách của hai nàng bị kéo giãn, chớp mắt Lingling Kwong đã thấy Orm Kornnaphat cách xa nàng, đồng dạng, Orm Kornnaphat nhận ra kẻ này muốn tách Lingling Kwong khỏi nàng. 

- Phượng Hoàng Cửu Vũ! - Orm Kornnaphat tay kết ấn gọi ra Ấn của nàng

Một tiếng Phượng ngâm vang đất trời, thân ảnh hùng vĩ với chín cánh dang rộng che lấp một mảng thiên địa rộng lớn, Phượng Hoàng Cửu Vũ thân hình bao phủ một lớp thần hỏa đỏ rực đốt cháy toàn bộ những tia hắc khí chạm phải, nó lượn một vòng trên không sau đó nhanh chóng lao xuống, đem tất cả hắc khí đang vậy quanh Orm Kornnaphat đốt trụi. 

- Hừ! - Kẻ tà ác kết ấn, một cái đuôi rắn khổng lồ xuất hiện tốc độ nhanh như chớp đánh về phía Lingling Kwong

- Lingling! - Orm Kornnaphat hét lớn nàng cố gắng vận khí để bay đến chỗ nữ nhân kia nhưng không kịp

"Choang.."

Lingling Kwong quay người xuất ra bản mệnh kiếm đỡ lấy đòn đâm tới của đuôi rắn, lại bị nó ép phải lui lại mấy bước. 

- Thiên hỏa lưu tinh vũ! 

Orm Kornnaphat kết ấn, tiếng Phượng ngâm vang, trên không trung xuất hiện hàng vạn đốm lửa nhỏ theo thủ ấn của nàng mà rơi xuống, những đốm lửa đi qua khiến hắc khí tan biến, một lượng lớn hỏa cầu rơi thẳng vào chỗ đuôi rắn, chỉ thấy lửa phượng hoàng vừa chạm, lớp vảy của đuôi rắn liền bị đốt thành màu đỏ rực sau đó thấm vào trong khiến nó vùng vẫy đau đớn mà lui lại, mà chủ nhân của đuôi rắn cũng bị hỏa cầu tập kích, hắn liên tục thi triển bộ pháp để tránh né, lại cảm nhận đau đớn từ đuôi truyền đến, hắn phất tay thu lại đuôi rắn, sau đó lui khỏi phạm vi công kích của Thiên hỏa lưu tinh vũ.

- Lingling! - Orm Kornnaphat bay đến chỗ Lingling Kwong đỡ lấy nữ nhân kia, nàng cảm giác Lingling Kwong không mạnh mẽ như thường ngày, nữ nhân này chắc chắc đã bị thương không nhẹ

- Hừ! - kẻ tà ác kia mắt thấy Orm Kornnaphat đang đỡ Lingling Kwong, vẻ mặt không cam tâm, hắn đưa tay lên trán, móng tay sắc nhọn chạm vào mi tâm rạch ra một đường, rất nhanh hắn rút ra một giọt máu màu tím có lẫn một màng khí màu đen lượn lờ.

- Sakda! - Lingling Kwong gầm lên tên của kẻ kia cảnh cáo

- Sakda? - Orm Kornnaphat nhìn Lingling Kwong lại nhìn về phía kẻ kia đôi mắt màu hổ phách có chút mờ mịt, sao kẻ kia lại cùng tên với đại sư huynh tà tu đã chết của nàng

- Nàng vẫn còn nhớ tên ta sao? - Sakda cười phá lên, giọt máu của hắn vẫn lượn lờ trên đầu ngón tay

- Nếu ngươi dám ra tay, ta sẽ khiến ngươi hồn phi phách tán! - Lingling Kwong siết chặt bản mệnh kiếm đưa lên chĩa thẳng vào chỗ Sakda gằn giọng

- Nàng không có khả năng đó đâu! - Sakda nghiến răng, thủ ấn bắt đầu kết

Lingling Kwong thu lại bản mệnh kiếm, khí cổ xưa cuồn cuộn dâng lên, nàng cũng nhanh tay kết ấn, chỉ thấy Sakda nhanh hơn Lingling Kwong một bước, giọt máu màu tím đen hóa thành một luồng tử khí bắn thẳng đến chỗ Orm Kornnaphat, Lingling Kwong không kịp kết ấn đành buông tay bỏ đi, bước ra đứng chắn trước mặt Orm Kornnaphat. Thế nhưng khi tưởng chừng nàng thành công chắn cho Orm Kornnaphat một đòn lại bị một lực mạnh mẽ kéo lại. 

Hồng y rực rỡ chắn trước mắt Lingling Kwong, Orm Kornnaphat vận khí theo những gì Lingling Kwong từng chỉ dạy, kết ấn tạo nên một lớp kết giới dày cản lại tia tử khí kia.

- Tiểu Orm! - Lingling Kwong lo lắng nhìn Orm Kornnaphat 

- Tỷ ở yên đó cho ta! - Orm Kornnaphat gằn từng chữ khó nhọc, luồng tử khí này rất quỷ dị, nó như cắn nuốt toàn bộ khí tức của nàng khiến kết giới ngày càng mỏng, Orm Kornnaphat liên tục rót khí vào kết giới

Lingling Kwong đứng phía sau Orm Kornnaphat, điều chỉnh khí tức sau đó tay lại kết ấn lần nữa, thế nhưng ngay khi nàng gần như hoàn thành thủ ấn phức tạp lại nghe tiếng Phượng rống lên đau đớn, Phượng hoàng cửu vũ lúc này chỉ còn là hư ảnh, mà Orm Kornnaphat xoay người ôm lấy Lingling Kwong nằm xuống, kết giới vỡ ra luồng tử khí bị đánh bật quỹ đạo bay thẳng lên trời xé rách một mảng không gian. 

- Orm! - Lingling Kwong cảm nhận tình trạng của Orm Kornnaphat không đúng liền ngồi dậy đỡ lấy

"Phụt" 

Orm Kornnaphat phun ra một ngụm máu, trái tim nàng đau đớn khó nhịn, Orm Kornnaphat nhắm mắt niệm thanh tâm chú nhưng bất thành, nàng đưa tay ôm lấy ngực nhịn lại sự đau đớn.

- Thu lại Ấn nhanh lên Orm! - Lingling Kwong nhận ra Tà Ấn trước ngực của Orm Kornnaphat đột nhiên thức tỉnh nàng nhanh chóng nói với Orm Kornnaphat ngay khi nữ nhân kia còn ý thức

Orm Kornnaphat mơ hồ làm theo Lingling Kwong nói, Phượng Hoàng Cửu Vũ ngâm một tiếng dài sau đó biến mất vào mi tâm của Orm Kornnaphat, nhanh chóng một luồng cửu thải quang mang từ mi tâm Orm Kornnaphat chạy nhanh xuống trái tim nàng bao lấy, Orm Kornnaphat cảm thấy hai luồng khí tức lấy tim nàng làm chiến trường mà đánh nhau, Orm Kornnaphat chịu đựng sự thống khổ, rất may lớp bảo hộ của Bồ Đề Tâm vẫn còn nếu không chắc chắn Orm Kornnaphat sẽ vỡ tim mà chết.

- Chết đi! - Sakda nhận ra thời cơ tới hắn xuất thủ đánh tới

- Cút! - Lingling Kwong bước lên cản lại, hai luồng khí một trắng một đen liên tục va phải nhau trong mảng thiên địa, phía dưới Orm Kornnaphat chỉ có thể ôm lấy trái tim đang là chiến trường thứ hai mà nhìn theo bóng dáng bạch y kia.

Một tiếng va chạm lớn vang lên, chỉ thấy Lingling Kwong và Sakda tách nhau ra, cả hai cùng lúc phun ra một ngụm máu, đôi mắt nâu đối diện với đồng tử rắn đỏ ngầu phẫn hận. Orm Kornnaphat nhìn Lingling Kwong bộ dáng chật vật, bạch y lúc này loang lổ vết máu như những đóa bỉ ngạn nở rộ, nàng nhìn đến đau lòng. Mà bên kia, Sakda cũng không khá hơn, máu tím cũng thấm ra khỏi Hắc y tạo nên một cảnh tượng quỷ dị.

- Ta khuyên ngươi quay về nơi thuộc về ngươi đi! - Lingling Kwong lau đi vết máu trên môi gằn từng chữ

- Haha! Lingling Kwong! Nếu là ngày trước ta có thể sẽ sợ hãi, nhưng hiện tại nàng.. - Sakda liếm liếm vệt máu trên môi cười thập phần tà dị, nếu không phải trực tiếp giao thủ với Lingling Kwong, hắn có lẽ cũng không phát hiện được điều này - .. một kẻ mất đi Thiên Địa song thần thức lấy gì đấu với ta?

- ... - Lingling Kwong phẫn hận nhìn Sakda, Thiên Địa song thần thức mất đi khiến nàng không thể hoàn toàn vận dụng bí pháp điều khiển Thiên Địa linh khí để hồi phục nguyên khí, vì vậy lực lượng của nàng ngày càng suy giảm.

- Tỷ ấy không thể nhưng ta thì có! - Một giọng lành lạnh vang lên, tiếng Phượng ngâm lần nữa vang trời, Cửu Vũ Phượng Hoàng lại lần nữa che lấp thiên địa - Tịnh Diễm Thần Phạt!

Bốn chữ vừa dứt, Cửu Vũ Phượng Hoàng bay thẳng lên cao, chín cánh giang rộng, trên từng cái cánh xuất hiện một đóa hỏa diễm, chín đóa hỏa diễm chín màu rực rỡ sau đó dung nhập vào nhau tạo nên một ngọn lửa chín màu hình hoa sen trên đầu của Phượng Hoàng, ánh mắt đen láy của nó sắc bén nhìn Sakda phía dưới, nó ngâm lên một tiếng dài, đóa hoa sen bay vụt xuống nhắm thẳng vào Sakda, hoa sen càng gần càng trở nên khổng lồ. Sakda cũng không đứng yên chịu chết, hắn kết ấn tung ra một đầu rắn đen lớn há miệng muốn nuốt lấy đóa hỏa sen kia.

Miệng rắn đen ngòm nhắm đến đóa sen chín màu đớp lấy, nhưng chỉ thấy khi nó vừa chạm phải hỏa diễm rực rỡ kia liền tan biến cho đến khi đầu rắn bị thiêu rụi thì đóa hỏa sen cũng còn kích thước bằng khoảng nắm tay, nhưng sắc mặt của Sakda vẫn ngưng trọng, bản năng nói cho hắn biết, đây mới là kích thước thật sự của Tịnh Diễm Thần Phạt. Hắn lần nữa tuôn ra khí tức chuẩn bị đón lấy đóa sen chín màu kia.

"Bùm!!"

Một tiếng nổ lớn rung chuyển không gian, Orm Kornnaphat đứng trước mặt Lingling Kwong vận khí bảo hộ cho nữ nhân phía sau khỏi dư chấn, rất nhanh mọi thứ qua đi, trên trời Phượng hoàng cửu vũ vẫn giang rộng đôi cánh quan sát phía dưới, trước mặt Sakda ôm ngực phun ra một ngụm máu, khí tức tà ác bị Tịnh Diễm Thần Phạt thanh tẩy gần như toàn bộ. Orm Kornnaphat nheo nheo mắt, đòn vừa rồi gần như rút sạch khí tức của nàng rồi, vậy mà vẫn không giết được tên này, Orm Kornnaphat cắn răng phẫn hận, chỉ cần nàng thêm một sao nữa thì nàng chắc chắn có thế đánh cho Sakda thịt nát xương tan rồi

- Hừ.. khá lắm! Có thể làm bổn tọa bị thương! - Sakda lau đi vết máu, bộ dáng chật vật, hắn cảm nhận được hỏa diễm đã ăn vào bên trong hắn, hỏa khí đang tịnh hóa khí tức của hắn, nếu hắn tiếp tục ở lại chắc chắn sẽ gây thương tổn không nhẹ - Lần tới các ngươi sẽ không may mắn như vậy đâu! 

Sakda trừng mắt nhìn Lingling Kwong và Orm Kornnaphat sau đó phất tay xé rách không gian rời khỏi. Hắn đến nơi đây chỉ bằng một tia thần thức, nếu để Tịnh Diễm tịnh hóa toàn bộ thần thức thì bản thể sẽ bị tổn thương nghiêm trọng. Nhìn Lingling Kwong là biết, nếu nàng không mất đi hai tia thần thức, thì sợ rằng ngay cả bản thể của Sakda đến cũng phải khó khăn mới có thể cầu hòa chứ đừng nói là chiếm thế thượng phong. Hắn rõ ràng biết được Lingling Kwong sẽ vì Orm Kornnaphat mà dùng hai tia Thiên Địa song thần thức vá lại thức hải cho Orm Kornnaphat. 

- Lingling! - Orm Kornnaphat nhìn Sakda rời đi nàng cũng không bận tâm, nàng quá yếu, không thể giết hắn cũng không thể truy đuổi, hơn nữa Lingling Kwong lúc này là mối bận tâm của nàng nhiều hơn

- Ta không sao.. - Lingling Kwong ngồi phịch xuống đất cố gắng điều chỉnh lại khí tức

Orm Kornnaphat không nói gì nàng thu lại Ấn, sau đó vận khí rồi ôm lấy Lingling Kwong bay vào phòng đóng cửa lại, đặt Lingling Kwong lên giường, Orm Kornnaphat thi triển kết giới xung quanh căn phòng, sau đó phất tay, toàn bộ xiêm y trên người nàng tan biến chỉ để lại một thân thể trắng ngần xinh đẹp

- Tiểu Orm .. nàng.. - Lingling Kwong nhìn một loạt động tác của Orm Kornnaphat liền ngẩng ra cho đến khi thân ảnh không một mảnh vải của Orm Kornnaphat xuất hiện, Lingling Kwong mới lắp bắp muốn cản lại

- Yên lặng! - Orm Kornnaphat không để cho Lingling Kwong nói thêm, nàng bước tới giường, ngón tay khẽ điểm một ngọn lửa nhỏ bay ra chạm vào bạch y khiến nó tan biến nhưng không tổn hại gì nữ nhân đang khoác lên nó 

Lingling Kwong nhìn Orm Kornnaphat chỉ chớp mắt đã khiến nàng vào trong trạng thái nguyên thủy, khuôn mặt của nàng nóng lên, Lingling Kwong lại mở miệng muốn từ chối thì đã rơi vào một cái ôm mềm mại đầy ấm áp. Orm Kornnaphat ôm lấy Lingling Kwong liền nhíu mày, thân thể nữ nhân này làm từ băng hay sao mà lại lạnh đến vậy. Nàng vận khí bao lấy Lingling Kwong muốn sưởi ấm cho nữ nhân trong lòng 

- Ta giúp tỷ hồi phục! - Orm Kornnaphat lặng lẽ nói ra một câu sau đó khí tức nóng rực ôm lấy Lingling Kwong không buông

Lý trí Lingling Kwong muốn từ chối nhưng trái tim lại tham luyến cảm giác ấm áp này, cuối cùng nàng buông thả mặc cho linh hồn và trái tim tự làm theo ý của chúng, ôm lấy nữ nhân ấm áp này vào lòng, Lingling Kwong nhẹ nhàng níu lấy từng sợi khí tức ấm áp của Orm Kornnaphat từ từ nhắm mắt.

Khí tức trên người Orm Kornnaphat dần dần tiêu biến, thân nhiệt của Lingling Kwong cũng một lúc tăng lên, không còn lạnh lẽo nữa, lúc đó Lingling Kwong mới nhẹ nhàng tỉnh lại sau đó ngừng hấp thụ khí tức của Orm Kornnaphat. Orm Kornnaphat cũng từ từ mở mắt nhìn Lingling Kwong, nàng yêu thương đặt một nụ hôn lên trán nữ nhân kia, tay xoa xoa khuôn mặt xinh đẹp

- Tỷ thấy như thế nào? - Orm Kornnaphat nhẹ giọng hỏi

- Ta ổn rồi! Cảm ơn nàng! - Lingling Kwong ôm lấy Orm Kornnaphat 

- Lingling.. - Orm Kornnaphat đáy mắt có nhiều nghi hoặc muốn nói rồi lại thôi 

- Nàng muốn hỏi về tên Sakda phải không? - Lingling Kwong cười cười

- Phải.. - Orm Kornnaphat gật đầu - Nhưng ta nghĩ rằng khi nào tỷ muốn nói tỷ sẽ nói thôi! 

- Ta sẽ nói cho nàng về Sakda! - Lingling Kwong nhìn thấy được ánh mắt có chút hụt hẫng của Orm Kornnaphat, trái tim nàng ẩn ẩn đau

Orm Kornnaphat cười gật đầu, chờ đợi Lingling Kwong

- Nàng có nhớ rằng nàng từng nói kí ức của nàng sau khi bị thương tỉnh lại khác hẳn với kí ức sau khi đan điền được vá lại không? - Lingling Kwong giọng trầm ấm vang lên

- Có! Và hình như là ta còn có chút xa lạ với kí ức sau khi bị thương nữa.. - Orm Kornnaphat ngẫm nghĩ

- Tên Sakda chúng ta gặp hôm nay, và tên Sakda được gọi là Đại sư huynh của nàng chính là cùng một người! 

- Cái gì? - Orm Kornnaphat bật dậy nhìn Lingling Kwong ánh mắt không thể tin - Nhưng ta nhớ Sakda làm sao mạnh như hắn được..

- Sakda ở Thiên Âm Môn chỉ là một tia thần thức nhỏ bé của hắn thôi! - Lingling Kwong từ từ ngồi dậy, xuất ra một chiếc áo khoác lên người Orm Kornnaphat, rồi lấy một chiếc áo mặc vào, đứng xuống giường bước đến bàn rót một ly trà, ngồi đối diện với Orm Kornnaphat trên giường nàng khẽ nâng lên ngụm trà nhấp nhẹ - Kẻ tấn công nàng trong di tích cổ cũng là hắn! 

- ... - Orm Kornnaphat có chút mờ mịt ngồi nhìn Lingling Kwong

- Trong thức hải và đan điền của nàng sau khi bị thương có hai luồng tà khí, chính chúng đã thao túng và thay đổi kí ức của nàng, hơn nữa, mỗi người trong Thiên Âm Môn đều có một tia tà khí đó! - Lingling Kwong nhẹ giọng giải thích - Tà khí đã thao túng kí ức của các người, cũng điều khiển các người, khiến mọi người nghĩ Sakda là con trai của Môn chủ, rồi mọi kí ức giả được xen vào kí ức thật của mọi người..

- ... - Orm Kornnaphat bắt đầu ngẫm nghĩ, nàng có lúc đúng là không nhớ được nàng và Sakda lớn lên bên nhau như thế nào vì sao ai cũng gọi Sakda là thanh mai trúc mã của nàng

- Nàng nghĩ đi, Thiên Âm Môn vốn là chỗ cho nữ đệ tử theo thuộc tính Âm, Môn chủ cũng là sư phụ của nàng đời đời không kết giao với ngoại thế, đột nhiên lại có một đứa con trai? Hơn nữa, nội viện chỉ là nơi ở của nữ nhân, đột nhiên có một nam đệ tử lại còn là đại sư huynh, việc này có chút không đúng! 

- Ta cũng từng hỏi sư phụ về cha của Sakda, nhưng người chỉ cười trừ rồi bỏ đi, thành thật mà nói ta cũng không nhớ hắn cùng ta lớn lên như thế nào .. 

- Sakda tấn công nàng trong di tích để có thể tiến vào thức hải thay đổi kí ức của nàng, chắc nàng cũng cảm nhận được Tà Ấn của nàng là từ đâu ra rồi phải không?

- Phải.. - Orm Kornnaphat đưa mắt nhìn Tà Ấn trước ngực, ngay khi giọt máu màu tím kia chạm vào kết giới của nàng, Orm Kornnaphat đã cảm nhận được khí tức quen thuộc của Hắc Xà trên Tà Ấn trùng khớp với khí tức của Sakda

- Cái đầu rắn này.. - Lingling Kwong bước tới đưa tay muốn chạm lên Tà Ấn lại bị Orm Kornnaphat cẩn thận giữ lại nhìn Lingling Kwong lắc đầu - .. là một cái đầu của Sakda! 

- Sao cơ? 

- Ta chỉ có thể nói cho nàng biết, Sakda không phải người! - Lingling Kwong quay lại bàn ngồi xuống nhấm ngụm trà

- Ta cũng đoán được! - Orm Kornnaphat nhìn hình dạng của Sakda liền cũng nghĩ đến việc này

- Hắn là một con Mãng xà ba đầu! - Lingling Kwong khẽ nói - Một cái đầu của hắn chính là đang ở chỗ nàng! 

- Vậy nên muốn giải khai Tà Ấn này phải giết chết Sakda? - Orm Kornnaphat nắm được trọng tâm

- Đúng! - Lingling Kwong gật đầu, giọng  có chút trầm mặc - Chỉ là.. nàng phải giết chết hắn trước khi hắn kích hoạt đầu rắn. Hôm nay chỉ là một tia thần thức của hắn thôi, không phải bản thể!

Orm Kornnaphat rơi vào trầm tư, hôm nay chỉ là một tia thần thức đã khiến nàng muốn dốc cả mạng ra để đánh, nếu là bản thể, phần thắng của nàng có được bao nhiêu chứ

- Nàng còn có ta! - Lingling Kwong biết được nỗi lo lắng của Orm Kornnaphat, nàng bước đến ngồi cạnh Orm Kornnaphat ôm lấy nữ nhân kia vào lòng - Chỉ cần có thể bảo hộ trái tim nàng và đóng băng Tà ấn trong một thời gian, ta sẽ có cách giết được Sakda! 

- Đóng băng Tà Ấn? 

- Phải! Bồ Đề Đan chỉ bảo vệ tâm mạch của nàng không thể cưỡng chế Tà Ấn - Lingling Kwong nhẹ giọng - Để khiến Tà Ấn rơi vào trạng thái ngủ say, chúng ta cần Thanh khí!

- Ở đâu? - Orm Kornnaphat nhăn mặt, nàng biết rõ rằng thanh khí ở đại lục này vốn dĩ là khí tức thần thánh, một khí tức có thể thanh lọc toàn bộ mọi khí tức tà ác hoặc nhiễm bẩn, nếu Thanh khí có tồn tại sợ rằng đã là một màn mưa tanh gió máu rồi 

- Khế ước thú của nàng! Huyễn Lân Thú! - Lingling Kwong gọi nên một cái tên

- Huyễn Lân.. - Orm Kornnaphat cảm giác được cái tên có chút quen thuộc khiến trái tim nàng bồi hồi

- Là một trong tứ linh Long Lân Quy Phụng! - Lingling Kwong kiên nhẫn giải thích

- Thần thú thượng cổ? - Orm Kornnaphat không thể tin nhìn Lingling Kwong - Nó có thật sao?

- Có thật! - Lingling Kwong gật đầu - Rằm tháng sau là lúc Huyễn Lân Thú xuất thế thức tỉnh, nàng cần phải đến trung tâm của Sâm lâm để lấy được Khế ước thú!

- Nhưng ta có thể khiến thần thú thần phục ta sao.. - Orm Kornnaphat có chút lo lắng

- Có thể.. vì nàng là Orm Kornnaphat! - Lingling Kwong tự tin nhìn Orm Kornnaphat 

- Ta tin tỷ! - Orm Kornnaphat gật đầu cười cười, chỉ cần Lingling Kwong nói nàng sẽ tin tưởng

- Được rồi, ta cần thêm một tuần nữa mới hồi phục hoàn toàn, chúng ta có thể tạm ở lại đây, sau đó ta đưa nàng đi tìm Cha mẹ và tộc nhân của nàng! - Lingling Kwong dịu dàng nói

- Cha mẹ.. sao? - Orm Kornnaphat cụp mắt, nếu như Lingling Kwong nói nàng vẫn không hiểu được vì sao cha mẹ lại vứt bỏ nàng ngay khi nàng vừa sinh ra

- Tiểu Orm, đừng nghĩ họ vứt bỏ nàng! - Lingling Kwong hiểu được tâm tình của Orm Kornnaphat liền nhanh chóng thay cha mẹ Orm Kornnaphat giải thích 

- Tỷ biết sao..? - Orm Kornnaphat đôi mắt đầy hụt hẫng mất mát nhìn Lingling Kwong

- Ta biết! Vì ta là người đã đón nàng ngày đó! - Lingling Kwong ôm lấy Orm Kornnaphat an ủi - Ấn của nàng đã thức tỉnh ngay khi nàng sinh ra, Cửu Vũ Phượng Hoàng xuất thế, đứa trẻ mang trong mình dòng máu đó sẽ trở thành nguyên liệu tu luyện cho bọn tà tu, hoặc nếu không rơi vào tay tà tu thì năm 10 tuổi khi thức tỉnh ấn cũng sẽ vỡ thức hải mà vong, bởi vì không thể chứa nổi kích thước và sự bá đạo của Cửu vũ phượng hoàng.. 

- Vậy là tỷ.. - Orm Kornnaphat suy đoán một chút

- Ta đã đến khi Dực Tông tấn công mẹ nàng, vì để nàng bình yên lớn lên ta đã phong ấn Ấn của nàng, vì vậy năm nàng 10 tuổi mới không thể thức tỉnh, vốn dĩ ta muốn chờ nàng đạt Ấn Đế sau đó giúp nàng giảm bớt kích thước của Cửu vũ phượng hoàng - Lingling Kwong nhìn Orm Kornnaphat cười cười - Không nghĩ Sakda lại đánh vỡ thức hải của nàng, giúp ta có cơ hội mở rộng nơi đó để nàng có thể chứa đựng hoàn toàn hình thái ấn!

- Sakda muốn hại ta.. - Orm Kornnaphat vẻ mặt nghiền ngẫm - .. nhưng lại thành giúp ta?

- Phải! 

- Không phải! - Orm Kornnaphat ánh mắt sắc bén nhìn Lingling Kwong - Tỷ biết rõ tỷ bị Sakda tính kế đúng không?

- Ta... - Lingling Kwong cúi đầu tránh đi ánh mắt của Orm Kornnaphat, nữ nhân của nàng thật sự rất thông minh

- Là hắn ta biết chắc chắn tỷ sẽ dùng hai tia thần thức Thiên Địa để mở rộng thức hải cho ta nên mới đánh vỡ thức hải của ta.. - Orm Kornnaphat nghiến răng nghiến lợi - .. hơn nữa hắn biết rõ Cửu vân lôi kiếp kia sẽ nhắm vào Phượng Hoàng Cửu Vũ mà đánh, hắn biết tỷ sẽ vì ta mà đón đầu lôi kiếp đúng không?

Lingling Kwong nhìn Orm Kornnaphat đang phẫn nộ chỉ có thể im lặng gật đầu xác nhận không dám nói dối nữa.

- Vậy ra, tỷ cũng biết hắn tính kế tỷ như thế nào đúng không? - Giọng Orm Kornnaphat lạnh dần

- ... - Lingling Kwong không dám trả lời, nàng cảm nhận được Orm Kornnaphat lửa giận bừng bừng

- Lingling Kwong! Trả lời ta! - Orm Kornnaphat gằn từng chữ

- Phải.. phải... - Lingling Kwong rụt rè gật đầu

- Hay lắm! - Orm Kornnaphat cười lớn nhìn Lingling Kwong - Lingling Kwong, tỷ hay lắm! 

- Tiểu Orm.. đừng giận.. ta ..

- Lingling Kwong! Biết rõ bị người khác tính kế vẫn lao vào.. - Orm Kornnaphat giận đến mức cả người run run - .. tại sao.. lại vì ta mà như vậy..?

Lingling Kwong hốt hoảng, Orm Kornnaphat từ trạng thái giận dữ chuyển thành đau thương, nước mắt thống khổ rơi xuống, đôi mắt màu hổ phách nhiễm đậm tầng tầng lớp lớp bi thống cùng tự trách, Orm Kornnaphat đưa tay ôm lấy Lingling Kwong vào lòng siết chặt lấy Lingling Kwong trong vòng tay, nước mắt nàng không ngừng lại, trái tim đau đớn như bị xé rách.

- Tiểu Orm .. - Lingling Kwong ôm lấy thân người đang run rẩy, xoa lưng cho Orm Kornnaphat, nàng muốn nói những lời an ủi, nhưng không biết nói như thế nào cả, chỉ biết gọi tên nữ nhân kia mà thôi

- Lingling Kwong.. ta xin tỷ, đừng như vậy nữa.. - Orm Kornnaphat buông Lingling Kwong ra, nàng ép Lingling Kwong nhìn thẳng đôi đồng tử đầy nước của nàng, khuôn mặt chỉ còn lại sự đau đớn kèm theo sự van nài - .. Lingling .. nếu tỷ có thể vì ta làm tất cả.. ta cũng đồng dạng như vậy! Ta không muốn tỷ chịu thương tổn nữa.. xin tỷ.. 

- Ta hứa với nàng! Sẽ không như vậy nữa, đừng khóc.. - Lingling Kwong cảm thấy trái tim nàng đau đớn, từng giọt nước mắt của Orm Kornnaphat như từng mũi dao xé nát tâm can nàng

Orm Kornnaphat không nói gì chỉ im lặng nhìn Lingling Kwong, nước mắt nàng rơi xuống, thiên ngôn vạn ngữ cũng không nói được cảm xúc trong lòng nàng lúc này. 

- Lingling Kwong, ta yêu tỷ! - Orm Kornnaphat cuối cùng cũng nói ra tình cảm trong lòng nàng, nữ nhân này vì nàng làm tất cả, Orm Kornnaphat không thể chờ đợi thêm một giây phút nào nữa, nàng muốn nói cho Lingling Kwong biết trái tim nàng đã thuộc về Lingling Kwong từ lâu rồi

- Tiểu Orm.. ta yêu nàng! - Lingling Kwong cũng không ngần ngại nữa, nàng hiểu Orm Kornnaphat không muốn đợi, nàng cũng như vậy.

Cuối cùng, không chờ đợi thêm nữa, không thể trì hoãn, không thể đắn đo, hai trái tim rốt cuộc cũng không chịu đựng được tình cảm mãnh liệt mà nói ra những câu yêu thương. 

Đôi môi nhanh chóng phủ lên nhau tìm kiếm hơi ấm của đối phương, ngay khi sóng tình đạt đỉnh điểm, Orm Kornnaphat lại bị Tà Ấn hành hạ mà đau nhức, nhưng nàng không dừng lại, Orm Kornnaphat chịu đựng sự đau đớn mà áp lấy thân thể Lingling Kwong phía dưới muốn đòi hỏi sự yêu thương.

- Tiểu Orm.. dừng lại! - Lingling Kwong nhận ra khí tức Orm Kornnaphat ngày càng hỗn loạn nghịch chuyển, nàng biết do Orm Kornnaphat động tình mà khiến Tà Ấn thức tỉnh

- Không.. - Orm Kornnaphat cắn răng nhịn lại sự đau đớn, mồ hôi trên trán rịn ra, nàng cảm nhận trong cơ thể có hàng ngàn con rắn đang siết chặt từng sợi kinh mạch của nàng

- Dừng lại! - Lingling Kwong bị Orm Kornnaphat đè xuống liền căng thẳng giãy dụa

- Không muốn! - Orm Kornnaphat bướng bỉnh cúi xuống hôn lên cổ Lingling Kwong

- Nhanh dừng lại! Orm! - Lingling Kwong cảm nhận sự tê rần trên cổ nhưng đáy lòng nàng như lửa đốt khiến nàng không còn chút men tình nào - Ngừng lại ngay! 

- Ta.. - Orm Kornnaphat muốn kiên trì thế nhưng khí tức nghịch chuyển khiến nàng đau đớn quá độ liền ngất đi

Lingling Kwong đỡ Orm Kornnaphat nằm sang bên cạnh, tay kết ấn đặt lên mi tâm của Orm Kornnaphat dẫn khí tức của phượng hoàng chạy khắp kinh mạch Orm Kornnaphat để đẩy lùi khí tức của Hắc xà, sau khi Orm Kornnaphat thở đều lại, khí tức cũng an ổn, Lingling Kwong mới thu tay ấn, thở dốc ngồi bên cạnh Orm Kornnaphat đang hôn mê. 

- Nha đầu ngốc! - Lingling Kwong khẽ nhăn mặt, Phượng Hoàng Cửu Vũ là Ấn của Orm Kornnaphat, nàng muốn điều khiển nó phải sử dụng bí pháp, mà điều này lại khiến cho khí tức của nàng tuột rất nhanh

Lingling Kwong mệt mỏi nằm xuống bên cạnh Orm Kornnaphat, khí tức hồi phục mấy ngày qua giờ đã vơi đi một nửa, mà Orm Kornnaphat cũng không còn khí lực để bổ sung cho nàng, Lingling Kwong tự phong ấn chính mình tránh cho lúc nàng ngủ say vô thức hấp thụ khí tức của Orm Kornnaphat. Sau khi an bài tất cả xong, Lingling Kwong mới ôm lấy Orm Kornnaphat ngắm nhìn dung nhan xinh đẹp kia, lòng có chút buồn bã. Nàng biết khao khát của Orm Kornnaphat, đó cũng chính là khao khát của nàng, chỉ là ngày nào Tà Ấn còn, thì ngày đó giữa các nàng không thể phát sinh bất kỳ điều gì cả. Lingling Kwong thở dài sau đó nặng nề đi vào giấc mộng.

END CHAP 13

Chương trước Chương tiếp
Loading...