LingOrm | Phụ tẫn nhân gian, bất phụ nàng
PTNGBPN 11
Nước mắt Lingling Kwong làm mờ đi đôi đồng tử nâu thăm thẳm của chính nàng, nàng đau đớn cùng thống khổ không phải vì cái chết đang đến gần mà vì sau cái chớp mắt này, nàng sẽ vĩnh viễn không còn được nhìn thấy Orm Kornnaphat nữa. Lingling Kwong cắn môi nước mắt lăn dài chấp nhận vận mệnh.- Ngừng!Một bàn tay nhỏ nhắn nhưng mạnh mẽ đặt lên tay Lingling Kwong kéo lại, ngăn không cho nàng rút đi giọt máu đầu tim cuối cùng của nàng. Lingling Kwong chớp mắt để xóa đi lớp ngăn mờ của dòng lệ, nàng ngơ ngác nhìn Orm Kornnaphat, khuôn mặt nữ nhân trước mặt tái nhợt, đôi môi không còn huyết sắc, mắt hằn lên từng tia máu, nhưng lại nhìn Lingling Kwong một cách dịu dàng- Đừng.. đừng làm vậy.. - Orm Kornnaphat gằn từng chữ khó nhọc - Ta không thể nhìn nàng đau đớn như vậy được! - Lingling Kwong lắc đầu từ chối sự ngăn cản của Orm Kornnaphat - Không.. - Orm Kornnaphat giữ lại cánh tay của Lingling Kwong lần nữa muốn vì nàng mà hương tiêu ngọc vẫn - .. ta biết.. cách.. Lingling Kwong ngẩng ra đình chỉ động tác, nàng chăm chú nhìn Orm Kornnaphat đang cố gắng nhịn lại thống khố, trên không trung Tiểu Phượng hoàng bị Hắc xà liên tục tấn công, nó né tránh vất vả nhưng lại kiên định không chùn bước, Orm Kornnaphat chỉnh lại tư thế, nàng kết ấn nhắm mắt bắt đầu niệm Thanh Tâm chú. - Thanh tâm chú? Lingling Kwong khẽ thì thầm sau đó dường như nghĩ ra gì đó liền ngồi đối diện với Orm Kornnaphat tay kết ấn, miệng đọc khẩu quyết của thanh tâm chú đồng thời tinh thần lực mênh mông của nàng tràn ra phủ kín một mảng thiên địa, sau đó Lingling Kwong lật tay tinh thần lực của nàng bao bọc lấy Orm Kornnaphat, nàng mới mở mắt chăm chú nhìn Orm Kornnaphat vẻ mặt không khỏi lo lắng.Orm Kornnaphat tự mình tìm được sinh cơ sau mấy ngày bị dày vò, nàng nhận ra, nàng không cần phải xem Lingling Kwong như kẻ thù, chỉ cần tâm cảnh của nàng về trạng thái vô ngã thì sẽ không còn đau đớn nữa, chỉ là không thể làm lực lượng của Hắc xà giảm bớt, nhưng sẽ giúp Tiểu phượng hoàng không thương tổn, cũng là giúp chính nàng không còn thống khổ nữa.Orm Kornnaphat từ từ niệm thanh tâm chú, ban đầu có chút khó khăn nhưng nàng cảm nhận được một làn sóng tinh thần lực đang bao lấy nàng giúp nàng ngăn cách lại những tà niệm trong lòng, Orm Kornnaphat nhanh chóng luân chuyển Thanh tâm chú, rất nhanh tâm cảnh của nàng từ từ rơi vào trạng thái vô ngã, mọi thứ xung quanh thiên địa đối với nàng trở nên trống rỗng, không còn một thứ gì tồn tại trong thế giới đó. Lingling Kwong nhìn hư ảnh Tiểu Phượng lúc này được phủ lên một lớp khí màu lam nhạt giúp nó cản lại cú táp của Hắc xà, Hắc xà nhận ra bên ngoài tiểu Phượng có một lớp khí bảo hộ, nó nhanh chóng lao tới quấn lấy muốn siết vỡ lớp khí đó nhưng bất thành, Lingling Kwong đưa mắt nhìn Orm Kornnaphat, sắc mặt nữ nhân kia cũng đang từ từ giảm đi đau đớn, nhưng thế trận vẫn dằn co, Lingling Kwong nhíu mày, đây là tâm cảnh, nàng không thể giúp được Orm Kornnaphat, tách Orm Kornnaphat với tà niệm xung quanh là tất cả khả năng nàng có thể làm rồi. Lingling Kwong quẫn bách nhìn cục diện trước mặt."Tiểu Lingling!" - Đồng Lão lên tiếng gọi Lingling Kwong khi nhận thấy toàn bộ sự việc trong ngôi nhà"Đồng Lão?" "Tiểu Lingling, con còn giữ viên Bồ đề tâm không? Hãy cho Tiểu thư ăn nó đi!"Lingling Kwong nghe nhắc nhở của Đồng lão liền nhớ ra, nàng xuất ra một bình bạch ngọc tinh xảo, người ta nói quan tâm quá hóa loạn là có thật, rõ ràng để có thể duy trì trạng thái vô ngã thì có gì hơn được chứng ngộ dưới Bồ Đề chứ. Lingling Kwong lật tay mở cấm chế, một hạt ngọc vàng kim rực rỡ xuất hiện trong không trung, mà Hắc xà khi nhìn thấy Bồ Đề tâm, đôi mắt đỏ màu máu có chút hoảng sợ như thể Tà ma gặp Phật pháp mà run rẩy.Lingling Kwong cẩn thận thủ pháp, nàng niệm khẩu quyết Bồ Đề chú sau đó đẩy Bồ đề tâm đến trước khuôn miệng nhỏ nhắn của Orm Kornnaphat - Tiểu Orm, há miệng! - Lingling Kwong dùng tinh thần lực cẩn thận nói với Orm KornnaphatOrm Kornnaphat trong trạng thái vô ngã nghe tiếng Lingling Kwong tâm cảnh có chút xao động, Lớp hộ thân cho Tiểu Phượng mờ nhạt đi khiến Hắc xà tận dụng cơ hội siết lấy, Orm Kornnaphat nhăn mặt có chút đau đớn nhưng vẫn há miệng theo lời Lingling Kwong nói.Lingling Kwong nhanh chóng đưa Bồ Đề tâm vào miệng Orm Kornnaphat sau đó niệm Bồ Đề chú giúp Orm Kornnaphat lập tức hấp thụ Bồ Đề tâm. Một lớp kim quang nhàn nhạt xuất hiện bao phủ lấy thân thể Tiểu Phượng, vì thuộc tính khắc chế, kim quang vừa xuất hiện dệt nên một tấm phướng tràn đầy Bồ Đề chú khắc chế Hắc xà, khiến con rắn đen lớn khi chạm phải lớp phướng bảo vệ Tiểu Phượng liền bị ăn mòn đau đớn mà lùi lại, nó há to miệng như một chậu máu khổng lồ khè mạnh vào chỗ Tiểu Phượng như không cam tâm, lại lao đến muốn nuốt chửng Tiểu Phượng, thế nhưng, Tấm phướng vàng kim thay đổi hình dáng thành một ngọn giáo sắc bén giáng thẳng từ trên trời xuống giữa đầu rắn khiến nó đau đớn rống lên sau đó từ từ biến mất. Tiểu Phượng cũng đáp xuống nhìn về phía Lingling Kwong, Bồ Đề phướng rơi xuống choàng lên Tiểu Phượng sau đó biến mất để lại một lớp kim quang ánh lên một chút ánh sáng xanh lam, màu sắc đã nhạt đi nhiều lần. Lingling Kwong hiểu được, tác dụng của Bồ Đề tâm chỉ có thể bảo hộ Orm Kornnaphat trong 1 tháng nữa thôi. Orm Kornnaphat mở mắt sau khi đau đớn đã qua đi, hư ánh Phượng Xà cũng biến mất, nàng đứng dậy, nhìn Lingling Kwong đang ở trước mặt, nữ nhân kia thập phần lo lắng, khuôn mặt có chút tái nhợt, Orm Kornnaphat chưa bao giờ thấy Lingling Kwong chật vật như thế này, nàng đưa vuốt ve khuôn mặt xinh đẹp như thiên tiên kia, khi nãy nàng thấy rất rõ Lingling Kwong là muốn lấy máu trong tim để bảo hộ cho nàng. Tuy Orm Kornnaphat tu vi không bằng Lingling Kwong, nhưng nàng cũng đã đọc rất nhiều sách cổ. Tương truyền mỗi tu sĩ từ khi sinh ra đều có trong tâm 3 giọt máu, mỗi lần lấy đi máu trong tim là mỗi lần kề cận cái chết, khi rút hết 3 giọt máu, chết chính là chuyện không thể bàn cãi, thế mà nữ nhân này lại vì nàng ngay cả tính mạng bản thân cũng không màng tới. Lingling Kwong để yên cho Orm Kornnaphat vẽ theo đường nét khuôn mặt của nàng, chỉ mới mấy phút trước thôi, suýt chút nữa nàng đã mất đi nử tử ngọt ngào này rồi, Lingling Kwong không muốn bản thân mình lại khiến Orm Kornnaphat gặp nguy hiểm, nàng cứ thế đứng bất động nhìn Orm Kornnaphat.Orm Kornnaphat hiểu rõ suy nghĩ của Lingling Kwong, nàng cười dịu dàng, bước đến một bước ôm lấy cơ thể cứng đờ vì căng thẳng của Lingling Kwong, xoa xoa nhẹ tấm lưng yêu kiều, gục đầu trên vai Lingling Kwong, truyền cho nữ nhân trong tay một chút ấm áp- Ta không sao rồi! - Orm Kornnaphat trấn an Lingling Kwong- Ta đã rất sợ.. - Lingling Kwong lúc này mới dám động, nàng ôm lấy Orm Kornnaphat trong vòng tay, tham luyến cảm giác ấm áp từ nữ nhân trong lòng- Ta không cho phép tỷ lấy Tâm Huyết cho ta nữa! - Orm Kornnaphat nhìn thẳng Lingling Kwong giọng điệu ra lệnh, nàng đoán được suy yếu của Lingling Kwong ban ngày chính là vì đã dùng một giọt tâm huyết cho nàng, Orm Kornnaphat không biết rõ Lingling Kwong còn lại bao nhiêu giọt, nhưng dù là có đủ đi nữa, nàng vẫn không muốn Lingling Kwong vì nàng mà đau đớn- Ta.. - Lingling Kwong muốn nói lại nhìn thấy ánh mắt cảnh cáo của Orm Kornnaphat liền rụt đầu nhận lệnh, nàng không cãi được Orm Kornnaphat- Thứ tỷ cho ta dùng lúc nãy là gì? - Orm Kornnaphat bước đến giường ngồi xuống, nàng vén vạt áo ra, ở ấn ký đó nàng thấy rõ xung quanh Tiểu phượng có một lớp kim quang ánh xanh lam nhàn nhạt đang bảo vệ nó- Bồ Đề Tâm! - Thứ đó thật sự tồn tại sao? - Orm Kornnaphat ngạc nhiên- Ta từng có 2 viên Bồ Đề Tâm, ngày trước ta đã dùng 1 viên rồi!- Lingling Kwong gật đầu với Orm Kornnaphat- Tỷ bị thương đến mức nào mà phải sử dụng Bồ Đề Tâm? Ta nhớ Jaja có nói thân thể tỷ không thể dung nạp được đan dược?- Phải, ta không dung nạp đan dược nên phải dùng Bồ Đề Tâm! - Lingling Kwong cười cười ngồi xuống bên cạnh Orm Kornnaphat, nữ nhân này không quan tâm nàng vì sao có được dị bảo, lại chỉ quan tâm nàng như thế nào lại bị thương, Orm Kornnaphat thật sự đã khảm sâu nàng trong lòng rồi- Ta thấy Bồ Đề Tâm có thể bảo hộ được Tiểu Phượng hoàng, vậy chỉ cần tìm thêm Bồ Đề Tâm sẽ giải quyết được Hắc ấn này sao?- Không đơn giản như vậy! - Lingling Kwong lắc đầu - Bồ Đề Thụ dùng một vạn năm mới có thể kết tâm, hơn nữa, khi kết tâm chỉ cho ra 2 viên đại diện cho Âm Dương. Sau khi Bồ Đề Tâm xuất thế, Bồ Đề Thụ sẽ lần nữa ngủ say, muốn có Bồ Đề Tâm tiếp thì phải đợi được một vạn năm!- Một.. một vạn năm sao? - Orm Kornnaphat lắp bắp, tu sĩ có thể sống được 10.000 năm sao, nàng chưa bao giờ nghĩ đến điều đó có thể thành thật- Vậy nên, ta chỉ có 1 viên đó thôi! Chúng ta không thể sử dụng Bồ Đề Tâm để giải quyết Hắc Ấn này được! - Lingling Kwong thở dài- Vậy là chỉ cần ta động tâm lần nữa thì sẽ không còn cứu được sao? - Orm Kornnaphat đôi mắt có chút hụt hẫng nhỏ giọng nói- Bồ Đề tâm lần này vốn dĩ sẽ bảo hộ được nàng trong 3 tháng, nhưng vì nó phải đánh lui Hắc xà vì vậy đã giảm tác dụng chỉ có thể hộ tâm nàng trong 1 tháng mà thôi! - Lingling Kwong nắm tay Orm Kornnaphat nhẹ giọng- Sau 1 tháng thì ta sẽ lại thúc thủ sao..?- Trước khi Bồ Đề Tâm hết tác dụng, ta sẽ đưa nàng đi đến trung tâm của Sâm Lâm!- Để làm gì?- Nàng biết rằng mỗi tu sĩ đều có thể Khế ước với một yêu thú phải không?- Ta biết, nhưng việc để yêu thú cao ngạo chấp nhận khế ước với nhân loại là khó hơn lên trời, ta đọc qua rất nhiều sách cổ cũng tìm hiểu rất rõ, chỉ có 2 Ấn Hiệu của Kwong tộc là có khế ước thú mà thôi! - Vậy nàng biết tác dụng của khế ước thú rất lớn phải không? - Ta tất nhiên biết, giống như có thêm một cái mạng vậy, chủ nhân bị thương thì khế ước thú có thể chia sẻ tổn thương giúp cho cả hai toàn mạng..- Vậy nên ta sẽ đưa nàng đi tìm khế ước thú của nàng!- Ta biết tỷ thần thông quảng đại, nhưng việc kí khế ước chính là việc giữa yêu thú và nhân loại đó, ta không được như tỷ, làm sao có thể có được chứ?- Nàng yên tâm, ta tin tưởng nàng có thể! - Lingling Kwong cầm tay Orm Kornnaphat sủng nịnh- Vậy ta sẽ không phụ sự tin tưởng của tỷ! - Orm Kornnaphat cười đáp lại- Trước khi đi Sâm lâm nàng cần phải thức tỉnh Ấn, vì vậy ngày mai ta sẽ nhanh chóng chữa thương cho Luen, sau đó sẽ vá lại thức hải cho nàng và giúp nàng thức tỉnh Ấn của nàng!- Nghe theo tỷ! - Orm Kornnaphat gật đầu ngoan ngoãn- Được rồi, đi nghỉ ngơi nhé! - Lingling Kwong cười dịu dàng- Khoan.. khoan đã.. - Orm Kornnaphat níu lấy vạt áo của Lingling Kwong, đôi tai có chút phiếm hồng- Có chuyện gì sao? - Lingling Kwong nhìn Orm Kornnaphat rối rắm có chút khó hiểu- Có... có hộ tâm rồi ... vậy.. - Orm Kornnaphat lí nhí mím môi - Sao vậy?- Ta.. có thể.. - Orm Kornnaphat mím môi ngại ngùng - .. có thể hôn tỷ rồi phải không?Orm Kornnaphat nói xong không dám ngẩng lên nhìn Lingling Kwong, nhưng chờ không thấy Lingling Kwong trả lời, nàng lấy dũng khí ngẩng lên lại thấy Lingling Kwong đang nhìn nàng đôi đồng tử màu nâu đầy ý cười- Tiểu Orm .. muốn hôn ta sao? - Lingling Kwong đưa người tới đến gần Orm Kornnaphat, hơi thở thanh lãnh của nàng phả ra ôm lấy Orm Kornnaphat mà vỗ về- Ta.. ta.. - Orm Kornnaphat ấp úng, mặt nàng ngày càng đỏ- Làm sao vậy? - Lingling Kwong giọng điệu ngày càng đầy từ tính cùng câu dẫn vang lên- Tỷ.. - Orm Kornnaphat mím môi nhìn Lingling Kwong - Ta không thèm nói chuyện với tỷ nữa, nữ nhân đáng ghét!! Lingling Kwong nhìn Orm Kornnaphat bộ dáng thẹn quá hóa giận, nàng cười thập phần vui vẻ, đáy lòng tràn đầy hạnh phúc, đưa tay giữ lấy khuôn mặt đang quay đi hờn dỗi vì bị trêu chọc, khẽ tiến đến, đặt lên trên môi Orm Kornnaphat một nụ hôn dịu dàng- Nàng có thể! - Lingling Kwong dịu giọng - Nhưng nếu cảm thấy đau đớn thì phải niệm Thanh tâm chú ngay! Orm Kornnaphat nghe Lingling Kwong nói xong, nàng chu chu môi có chút dỗi nhưng lại nhìn thấy đôi môi Lingling Kwong đỏ mọng bên cạnh đang cười với nàng, đôi mắt đầy tình ý cùng nốt ruồi xinh đẹp trên má, Orm Kornnaphat không thể ngăn lại tình cảm của chính nàng, nàng quay sang hai tay ôm lấy cổ Lingling Kwong, đôi môi trái tim xinh đẹp tiến tới dâng hiến cho bạch y nữ tử trước mắt. Mấy ngày qua nàng đã kiềm lại cảm giác muốn nuốt lấy ngọt ngào của Lingling Kwong, lúc này có được một giới hạn an toàn, Orm Kornnaphat không muốn bỏ lỡ, nàng tham lam chiếm hữu lấy đôi môi của Lingling Kwong.Lingling Kwong cũng không ngăn cản, nàng có chút phối hợp với Orm Kornnaphat, đắm chìm vào trong nụ hôn nồng nàn dịu dàng của nữ tử trong tâm nàng. Lingling Kwong cùng Orm Kornnaphat hôn có chút say mê cho đến khi khí của Orm Kornnaphat bắt đầu rối loạn, Lingling Kwong ngay lập tức giúp Orm Kornnaphat ổn định khí tức, nữ tử vận hồng y nhanh chóng triển khai Thanh tâm chú để gia cố lại lớp bảo hộ.- Hừ.. thật phiền phức! - Orm Kornnaphat sau khi an ổn mới mở mắt chu môi khó chịu, nhìn Lingling Kwong đang nằm bên cạnh có chút ủy khuẩt- Ngoan nào! Lại đây, tỷ tỷ ôm! - Lingling Kwong giang tay giọng đầy cưng chiều- Ta mà tóm được kẻ hạ ấn này lên ta, ta sẽ đánh cho hắn hồn phi phách tán luôn! - Orm Kornnaphat nhào vào lòng Lingling Kwong ôm lấy, tham lam hưởng thụ khí tức thanh lãnh của Lingling Kwong, nhẹ giọng càm ràm, ai đời được ôm hương hoa nhuyễn ngọc trong lòng mà lại phải dừng lại đọc Thanh tâm chú chứ, Orm Kornnaphat càng nghĩ càng bực bội- Được! Đợi đến lúc đó ta sẽ giúp nàng! - Lingling Kwong đầy sủng nịnh ôm lấy thế giới của nàng trong tay- Tỷ tỷ.. - Orm Kornnaphat ngẩng mặt nhìn Lingling Kwong chu chu môi, đáy mắt long lanh- Sao vậy? - Lingling Kwong phì cười- Ta muốn hôn~~ - Orm Kornnaphat giọng đầy câu dẫn khẽ vang lênLingling Kwong không thể cưỡng lại sự câu nhân của Orm Kornnaphat, chỉ kịp hít sâu một ngụm khí, trái tim lỗi nhịp, nàng tiến đến hôn lên đôi môi đang câu dẫn nàng. Orm Kornnaphat cũng vui vẻ đón nhận sự nhiệt tình của Lingling Kwong, nữ nhân này thường ngày luôn là một bộ dáng đầy băng lãnh, nhưng lúc này lại nóng bỏng đến bức nhân, Orm Kornnaphat bị Lingling Kwong lật người đè dưới thân, nàng vòng tay ôm lấy tấm lưng yêu kiều của Lingling Kwong vuốt ve cổ vũ. Khi cả hai nàng dường như không thể khống chế thì một lần nữa Hắc xà ngay tâm Orm Kornnaphat lại rục rịch thức giấc buộc Lingling Kwong phải buông Orm Kornnaphat ra. Sau đó lại một màn quen thuộc diễn ra..- Tiểu Orm, ngừng lại! - Lingling Kwong né tránh nụ hôn của Orm Kornnaphat- Tỷ tỷ?? - Orm Kornnaphat dùng giọng mũi nũng nịu - Tại sao lại dừng? Người ta đang hôn rất vui vẻ cơ mà!!- ... - Lingling Kwong nuốt khan một ngụm nước bọt, Orm Kornnaphat đang đè nàng dưới thân, đôi mắt hổ phách phía trên long lanh đầy tình ý, lúc này lại phủ đầy tầng tầng lớp lớp khí tức câu dẫn, Lingling Kwong cố gắng định thần - Ngoan.. - Không ngoan~~ - Orm Kornnaphat chu chu môi tiếp tục làm nũng nàng muốn hôn Lingling Kwong, muốn hút lấy toàn bộ ngọt ngào của nữ nhân kia vào người, Orm Kornnaphat tham luyến sự mềm mại của Lingling Kwong như là bản năng của chính nàng vậy.- ... - Lingling Kwong mơ hồ nhìn thấy Orm Kornnaphat như một tiểu hồ ly đang quấn lấy nàng - Tiểu Orm.. nếu nàng cứ như vậy ta thật sự có chút không chịu nổi.. Orm Kornnaphat im lặng ngắm nhìn Lingling Kwong đang thở vội dưới thân nàng, khuôn mặt băng lãnh thường ngày lúc này dâng lên từng tầng ửng đỏ, mà đáy mắt nhiễm đầy tơ tình đang nhìn nàng, Orm Kornnaphat liếm liếm môi, hít ngụm khí tự mình điều chỉnh, sau đó ngoan ngoãn leo xuống nằm bên cạnh Lingling Kwong ôm lấy nữ nhân kia, dụi đầu vào hõm cổ của Lingling Kwong hít lấy hương thơm chỉ thuộc về nữ nhân băng lãnh này.- Ta nghe lời .. - Orm Kornnaphat nhỏ giọng nói với Lingling Kwong- Ngoan lắm! - Lingling Kwong xoay người ôm lấy Orm Kornnaphat vào lòng, cười ngọt ngàoCả hai nàng đều hiểu được, Orm Kornnaphat không thể tiếp nhận tình ý quá mức dành cho Lingling Kwong, vì vậy nàng luôn phải ngừng lại niệm Thanh Tâm chú để gia cố bảo hộ, sau khi niệm thanh tâm chú, Orm Kornnaphat sẽ thanh tỉnh một khoản thời gian, như vậy cảm xúc của nàng cũng có chút vơi đi. Nhưng Lingling Kwong thì khác, nàng không niệm thanh tâm chú, hay nói đúng hơn, thanh tâm chú không có tác dụng với nàng, vì vậy, việc tiếp xúc thân mật với Orm Kornnaphat nhưng phải ngừng lại chẳng khác gì dày vò nàng, Lingling Kwong sợ bản thân không khống chế được mà tổn hại Orm Kornnaphat. Vì thế cả hai nàng đều phải kiên nhẫn chờ đợi đến ngày Hắc Ấn được phá giải.***Lingling Kwong thức dậy, bên cạnh nàng là dung nhan say ngủ của Orm Kornnaphat, nàng đưa tay khẽ vuốt ve gò má mịn màng, nở nụ cười đầy mãn nguyện, Lingling Kwong nhướng người hôn lên vầng trán cao cao của Orm Kornnaphat, đôi mắt chỉ toàn là yêu thương- Tỷ dậy sớm vậy.. - Orm Kornnaphat hơi hơi mơ màng tỉnh giấc, giọng điệu có chút lười biếng, đưa tay ôm lấy Lingling Kwong bên cạnh, mắt lim dim nhắm lại- Ta phải đến xem tình trạng của Luen, nàng cứ ngủ tiếp đi! - Ta dậy rồi! - Orm Kornnaphat vừa nghe Lingling Kwong phải đi gặp nữ nhân khác, vị chua xộc lên khiến nàng không thể an ổn tiếp tục ngủ, Orm Kornnaphat ngồi dậy trong sự ngỡ ngàng của Lingling Kwong - Sao vậy? Không muốn ta đi à? - Không phải! - Lingling Kwong phì cười, nàng đoán hũ giấm nhà nàng đổ rồi, Lingling Kwong ngồi dậy ôm lấy Orm Kornnaphat, nhẹ hôn lên mái tóc nữ nhân trong lòng giọng dỗ dành - Nàng ở lại đây, phục dụng đan dược, đợi ta trở lại sẽ vá thức hải cho nàng! - Không muốn! - Orm Kornnaphat giọng vẫn còn chua chua, dù rằng được Lingling Kwong dỗ dành, nhưng mấy ai muốn nữ nhân của mình đi gặp người khác đâu- Ta muốn nàng hoàn hảo vô khuyết, vậy nên nghe lời ta, ở lại đây để luyện hóa đan dược được không? - Lingling Kwong nhìn vào mắt Orm Kornnaphat giọng mềm mại thuyết phục- ... - Orm Kornnaphat chu chu môi tỏ vẻ bất mãn nhưng rồi cũng gật đầu đồng ý- Được rồi, trước khi ta quay lại nàng phải luyện hóa xong viên Cửu Hỏa Thiên Phụng Đan này nhé! Lingling Kwong xuất ra một viên đan dược được bao bọc bởi một ngọn hỏa diễm chín màu đang được đặt trong một hộp băng trong suốt, đây là hàn băng ngàn năm, Lingling Kwong sử dụng để kiềm lại hỏa tính của đan dược ngăn không cho viên đan được này tự mình biến chuyển sinh ra hỏa độc mà hại đến Orm Kornnaphat.- Quá trình hấp thụ sẽ có chút khó chịu, nàng phải cố gắng biết không? - Ta hiểu rồi! - Orm Kornnaphat nhận lấy đan dược trong tay Lingling Kwong kiên định gật đầuLingling Kwong phân phó xong mới yên tâm rời khỏi động phủ của nàng, vừa bước ra đã thấy ba người Rin, Ace và Jaja đứng đợi- Chủ tử! - Cả ba cung kính- Luen sao rồi? - Lingling Kwong gật đầu hỏi- Nếu hôm nay ngài không xuất hiện thì nàng ta chắc chắn vong mạng rồi, đại trưởng lão đang tìm ngài khắp nơi! - Jaja giải thích, nàng vận khí xem xét tình trạng của Lingling Kwong liền nhíu mày - Chủ tử? Tâm Huyết của ngài?- Ta không sao! - Lingling Kwong xua tay, nàng biết ngoài Đồng lão, tình trạng thân thể của nàng không giấu được y sư thân cận của nàng là Jaja- Nhưng... - Ta không có vấn đề gì! Đây là yêu đan của Tam Đại thú vương, các ngươi chia nhau phục dụng đi, ta đến chỗ của Luen! - Lingling Kwong phất tay ba viên yêu đan xuất hiện trước mặt của ba người sau đó nàng xé rách không gian bước vào- Jaja chủ tử ngài ấy..? - Ace và Rin đồng thanh hỏi ngay khi Lingling Kwong rời đi- Chắc là không sao đâu, ta nghĩ chủ tử biết chừng mực, ngày nào còn chưa phá giải lời nguyền của tiểu thư, ngày đó chủ tử sẽ không hồ đồ đâu! - Jaja trấn an hai người bên cạnh cũng là trấn an chính nàng***Lingling Kwong đến chỗ của Luen thì thấy cả đám người cao tầng của Kwong tộc đang đợi, nàng không cho họ một giây nào liền phất tay truyền tống đám người ấy ra ngoài khiến cả đám ngỡ ngàng nhưng sau đó chỉ có thể cúi mặt chờ đợi, có thể truyền tống không cần mắt trận nghĩa là Lingling Kwong đã hoàn toàn thông thạo không gian thuật, thực lực của nàng không phải là thứ mà bọn họ có thể chất vấn nữa.Lingling Kwong nhìn Luen tái nhợt, mắt nàng không chút gợn sóng, thủ ấn bắt đầu triển khai, kết giới được lập nên, sau đó Lingling Kwong từ từ tỏa ra tinh thần lực phủ trọn mọi ngóc ngách của Kwong tộc khiến đám người cao tầng và cả hai ấn Hiệu hộ pháp đều rợn người vì sự khủng bố của nàng, sau khi quét qua một lần đảm bảo ngàn dặm xung quanh không có vấn đề gì, Lingling Kwong mới bắt đầu vận khí chữa trị thức hải cho Luen. Nếu đan điền sẽ do linh khí chữa lành thì thức hải của tu sĩ bình thường sẽ do tinh thần lực của nàng vá lại, Lingling Kwong từ từ dùng tinh thần lực chắp vá những mảng vỡ trong thức hải của Luen. Vì tu sĩ thông thường không chú trọng thức hải, họ chỉ xem thức hải như một nơi để Ấn lưu lại, như một căn nhà của Ấn nên không quá quan trọng, chỉ cần đủ rộng để chứa là đủ, ngược lại với luyện dược sư, họ cần thức hải rộng và chắc chắn để tinh thần lực dồi dào cho việc luyện đan nên sẽ chú tâm bồi dưỡng thức hải thay vì đan điền. Mỗi tu sĩ ở Thiên Ấn đều chỉ có thể lựa chọn hoặc là bồi dưỡng thức hải hoặc là bồi dưỡng đan điền, mà Luen là kẻ chọn đan điền, vì thế việc vá lại thức hải của Luen không mấy khó khăn đối với nàng. Chỉ qua 1 canh giờ Lingling Kwong đã vá xong thức hải của Luen sau đó nàng kết ấn dựa vào hình thái ấn ban đầu còn lưu lại trong thức hải mà đúc lại một hình Ấn y chang ban đầu cho Luen, mọi việc hoàn hảo rồi Lingling Kwong mới thu tay rút lại toàn bộ khí tức và tinh thần lực, sau đó mở cửa đi ra ngoài- Tiểu thư.. - Đại trưởng lão bước tới vẻ mặt không giấu đi sự lo lắng- Ta đã hoàn thành lời hứa! - Lingling Kwong chỉ để lại một câu sau đó vận khí rời điĐại trưởng lão nhìn bóng lưng bạch y biến mất sau đó nhanh chóng bước vào đã thấy Luen tỉnh lại ngồi dậy, tảng đá trong lòng của mỗi người Kwong tộc cũng triệt để biến mất.Lingling Kwong không vội quay về lại cấm địa của nàng mà đi đến chỗ Thạch Tạc Ấn để xem xét. Đây là nơi để tu sĩ quyết định và thức tỉnh ấn của chính mình, Lingling Kwong đưa tay ra vận khí, một luồng khí xuyên qua khối đá lớn rồi bay lên không trung tan biến, nhưng dư chấn lại tạo nên làm rung chuyển cả Kwong tộc, đám cao tầng đang vui mừng vì Luen bình yên vô sự lại bị dư chấn gây chú ý lập tức hướng đến nơi đó lại thấy bạch y đón gió đang đặt tay lên Thạch Tạc Ấn- Lingling đây là.. - Tộc trưởng bước tới hỏi- Khoảng 3 ngày nữa ta sẽ dùng Thạch Tạc Ấn để Tiểu Orm thức tỉnh Ấn! - Lingling Kwong nhàn nhạt trả lời - Thức tỉnh ấn cho ngoại nhân? Đại trưởng lão có chút không vui nói, Thạch Tạc Ấn ảnh hưởng nhiều đến thuộc tính và cấp độ của Ấn, Thiên Địa Huyền Hoàng bốn cấp độ, Thạch tạc cấp càng cao sẽ dẫn đến khả năng cho ra cấp ấn cao, Kwong tộc sở hữu một khối Thạch Tạc cấp Địa vì thế ấn của mỗi tộc nhân đều là cấp Huyền trở lên tùy theo tư chất, như vậy mới nói vì sao Kwong lại có thể gọi là thế gia. Đây cũng chính là việc những kẻ cao tầng chỉ luôn muốn giữ cho riêng họ, không chia sẻ với ai.- Ngoại nhân? Nữ nhân của ta mà ngươi cũng dám gọi là Ngoại nhân? - Lingling Kwong trừng mắt nhìn đại trưởng lão, uy áp nàng bùng lên khiến lão ta có chút chật vật - Lần trước là ta nương tay với ngươi nên ngươi cho rằng mặt của ta dễ đánh phải không?- Thuộc hạ không dám! - Đại trưởng lão run rẩy chịu đựng uy áp- Lingling, Đại trưởng lão chỉ là theo thói quen thôi, con đừng chấp lão! - Tộc trưởng nhanh chóng giải vây- Tiểu thư xin thu tay! - Một đám trưởng lão cung kínhLingling Kwong nhìn từng người sau đó thu lại uy áp, ánh mắt không giận tự uy, nhìn khối đá vô tri trước mắt sau đó lại nhìn đám người đang sợ hãi thực lực của nàng, Lingling Kwong khẽ tự giễu trong lòng, dù là ở đâu, thực lực vẫn là quyền lực tuyệt đối. - Ta vốn dĩ muốn mượn Thạch Tạc Ấn để Tiểu Orm thức tỉnh, vì khi nàng ấy thức tỉnh, khối đá này sẽ từ cấp Địa chuyển biến thành cấp Thiên, chỉ tiếc.. - Lingling Kwong nhìn từng kẻ đang trố mắt nhìn nàng - Chỉ tiếc các ngươi mắt chó không thấy thái sơn, cứ ôm khối đá cấp Địa này mà xem như bảo bối!- Thuộc hạ biết sai rồi! - Đại trưởng lão vẫn là đại trưởng lão của Kwong, ông ta tuy có chút bất mãn, nhưng sẽ vì tộc nhân mà suy nghĩ, một thạch tạc ấn cấp Thiên chính là mở ra huy hoàng cho Kwong tộc, lão nhanh chóng quỳ xuống nhận lỗi - Xin tiểu thư đừng chấp kẻ ngu muội, xin tiểu thư hãy để cho tiểu thư Orm Kornnaphat sử dụng Thạch Tạc ấn này!- Xin tiểu thư cho Kwong tộc một cơ hội! - Cả đám người đồng loạt quỳ xuốngLingling Kwong nheo mắt nhìn đám lão nhân gia trước mặt, nhìn sang bên cạnh Tộc trưởng cũng là cha nàng đang khom lưng cung kính, Lingling Kwong hơi bất mãn vì ban đầu đám người này dám khinh thường nữ nhân của nàng, nhưng bọn họ lại biết tiến biết lùi khiến Lingling Kwong cũng có chút vơi đi sự phẫn nộ, hơn nữa, nàng không có Thạch Tạc Ấn, Phiến đá trước mắt là phiến đá có phẩm chất tốt nhất rồi, nếu không sử dụng Thạch tạc ấn, Lingling Kwong phải cưỡng ép tạc Ấn cho Orm Kornnaphat, khác với Luen đã có sẵn hình thái Ấn, Orm Kornnaphat chưa có hình Ấn nên quá trình khắc tạc sẽ rất thống khổ, nàng không muốn Orm Kornnaphat chịu sự đau đớn, còn nếu bảo nàng đi cướp một cái Thạch tạc ấn thì cũng được thôi, chỉ là cấp đá không quá cao, Lingling Kwong không muốn ảnh hưởng đến Orm Kornnaphat, cuối cùng, chính là nàng muốn cả đám người vô tri trước mặt sẽ phải kinh ngạc bởi nữ nhân của nàng.- Lingling, con xem.. - Tộc trưởng nhẹ giọng, Lingling Kwong tuy là nữ nhi của ông ta nhưng chưa bao giờ ông ta xem Lingling Kwong là một hài tử có thể tùy ý phân phó, ngoài Lingling Kwong, ông ta còn có 3 đứa con khác, nhưng chỉ duy nhất Lingling Kwong ông ta có cảm giác nàng luôn ở trên cao ông ta, hơn nữa, tính cách của Lingling Kwong ông ta rất rõ, nàng nói có thể thăng cấp cho phiến Thạch tạc ấn, ông ta sẽ tin tưởng, bởi vì, Lingling Kwong tựa hồ như là thần ở thế giới này rồi.- Được! 3 ngày nữa ta sẽ sử dụng phiến đá này! - Lingling Kwong không muốn dây dưa liền gật đầu quyết định, sau đó không nói gì thêm vận khí rời khỏi- Bố trí tộc nhân, nhất là những tộc nhân chưa thức tỉnh ấn, 3 ngày sau phải có mặt ở đây! - Tộc trưởng nhìn Lingling Kwong rời đi quay lưng lại phân phó với các trưởng lão- Tộc trưởng ý ngài là chúng ta phải chứng kiến nữ nhân của tiểu thư thức tỉnh ấn? - Một trưởng lão khó hiểu hỏi- Phải! - Tộc trưởng thần sắc nghiêm túc gật đầu- Ta hiểu ý của ngài rồi! Ta sẽ sắp xếp! - Đại trưởng lão cúi đầu nhận lệnh- Đại trưởng lão..? - Cả đám người nhìn hai cao tầng tròn mắt ngạc nhiên- Các ngươi thừ người ra làm gì? Thử hỏi một người thức tỉnh ấn mà có thể thăng cấp cho một Thạch Tạc Ấn thì hình thái Ấn của người đó sẽ bá đạo như thế nào? - Đại trưởng lão nhìn một đám hận rèn sắt không thành thép - Nữ nhân của tiểu thư không cần biết là ngoại nhân hay nội tộc, nhưng rõ ràng nàng ta cũng sẽ không thua kém gì tiểu thư, nếu có thể chứng kiến khoảnh khắc thức tỉnh ấn của nàng ta, tộc nhân sẽ có thêm cơ hội nâng cao cảnh giới ấn!!- Chúng ta hiểu rồi, là chúng ta ngu si! Cả đám người hận không thể tát vào mặt mình sau đó nhanh chóng rời đi sắp xếp, có lẽ Kwong tộc hơn mấy trăm năm nay, thế trận này là gần như lớn nhất rồi, ngày mà nữ nhân của tiểu thư Lingling Kwong thức tỉnh hình thái Ấn.END CHAP 11