LingOrm | Phụ tẫn nhân gian, bất phụ nàng (FULL)

PTNGBPN 19



Thời gian như lắng lại, Orm Kornnaphat đôi mắt trong veo đầy hoài niệm, nhung nhớ, yêu thương nhìn từng đường nét tái nhợt của Lingling Kwong, nàng đưa ngón tay thon dài vẽ theo từng đường nét đó, xúc cảm lạnh lẽo trên đầu ngón tay khiến trái tim nàng đau nhói, Orm Kornnaphat chớp mắt, một giọt nước mắt lăn dài trên gò má, rơi thẳng xuống nốt ruồi ảm đạm của nữ nhân đang nằm rồi lăn xuống dưới chỉ đọng lại một vệt dài đau khổ.

- Tỷ tỷ..

Orm Kornnaphat dịu dàng gọi, thiên ngôn vạn ngữ biểu thị cho cảm xúc và tình yêu của nàng chỉ gói gọn trong hai chữ này, lần đầu tiên nàng cất tiếng nói trên thiên địa chính là gọi Lingling Kwong bằng hai tiếng "tỷ tỷ" này, cũng chính hai chữ "tỷ tỷ" này khiến nàng đắm chìm trong hố sâu tình cảm với nữ nhân như ngọc trước mắt, và cũng chính vì vậy, bạch y thuần khiết kia đã bị nàng nhuốm đầy một màu tình ái.

Orm Kornnaphat hoài niệm tất cả mọi thứ thuộc về hai nàng, nỗi nhung nhớ tích tụ hàng ngàn hàng vạn năm ùa về, tình cảm nồng đậm dâng trào trong trái tim và linh hồn nàng, Orm Kornnaphat nở nụ cười nhợt nhạt, nàng cúi xuống, đặt lên đôi môi đã không còn chút hơi ấm kia một nụ hôn, Orm Kornnaphat ngừng trong giây lát chờ đợi một sự đáp lại thân quen của hơi thở thanh lãnh kia nhưng bất thành, Orm Kornnaphat rời khỏi đôi môi nhợt nhạt kia, nước mắt như hạt châu thi nhau rơi xuống.

Orm Kornnaphat đứng lặng nhìn Lingling Kwong, không thời gian như đứng yên, xung quanh không một ai dám động, ngay cả thở cũng không thở được, bởi vì khí tức bá đạo của nàng bao trùm, trong không gian ngập tràn sự bi thống, phẫn hận cùng với thương tiếc vô hạn khiến tâm cảnh của tất cả những kẻ có mặt đều rung động hòa lẫn vào cảm xúc của nàng, ngay cả Ma Tôn Sakda cũng không thoát được, hắn không có trái tim nhưng lại cảm nhận được nỗi đau đớn cùng căm hờn của Orm Kornnaphat.

Những tưởng mọi thứ sẽ bất động như thế, nhưng một luồng sáng lóe lên, một tiếng rầm kinh người vang lên, bầu trời như nứt ra, sau đó một nam nhân khoác trên mình bạch y thuần túy điểm thêm kim xuyến lấp lánh, theo sau là khoảng 10 người khoác trên mình áo giáp vàng xuất hiện. Chân mày hắn nhíu lại ngay khi nhìn thấy bóng dáng hồng y rực rỡ với mái tóc bạch kim lấp lánh đang đứng cạnh một khối băng lạnh lẽo kia.

- Cửu Vĩ Thiên Hồ.. - Kẻ vừa tới gằn từng chữ - Không thể ngờ được Cửu Vĩ Thiên Hồ lại chính là ngươi!

- Jawat! Ngươi tới rồi! - Luek ngẩng lên nhìn nam nhân vừa xuất hiện, đáy mắt hiện rõ một tia vui mừng

- Ta không đến tiếp viện cho ngươi và Ma Tôn, đừng hiểu lầm! - Jawat lạnh nhạt vạch rõ chiến tuyến

- Ta không cần ngươi tiếp viện! - Sakda đứng dậy nhìn Jawat gằn từng chữ

- Nếu không phải khí tức của yêu hồ xuyên thẳng đến Tiên giới, ta cũng lười đặt chân đến tiểu thế giới này! - Jawat mặt đầy khinh miệt nhìn về phía đám người Thiên Ấn đại lục, sau đó đáp xuống đất nhìn về phía hồng y kia, giọng đầy lãnh ý - Thật không ngờ, Lingling Kwong lại có thể che mắt được tất cả mọi người về sự tồn tại của Cửu Vĩ Thiên Hồ! Thật không ngờ, viên ngọc quý của cửu giới năm xưa lại chính là thứ đe đọa tồn vong của Cửu giới! Lingling Kwong! Ngươi là tội nhân của Cửu giới!

"Hừ!"

Hắn vừa dứt lời chỉ nghe một tiếng hừ lạnh vang vọng trong không trung, một luồng khí tức bá đạo xông thẳng đến, Jawat không hổ danh là Tiên Đế, hắn rất nhanh vận khí phòng thủ nhưng khí tức khủng bố kia không cấp cho hắn một cơ hội nào, vừa va chạm đến hộ thuẫn liền đánh bật hắn bay ra sau đập vào tảng đá lớn, dư chấn khiến nó nhanh chóng nát vụn.

Jawat bộ dáng chật vật nhìn về phía chủ nhân của đòn công kích vừa rồi, đáy mắt hắn lạnh dần, chỉ mới là một cái phất tay ngẫu ý thôi mà đã khiến hắn khó khăn chống đỡ, nếu thật sự là công kích, sợ rằng hôm nay hắn phải bày ra toàn bộ sát chiêu mà hắn có được.

Orm Kornnaphat lạnh lùng nhìn về phía nam nhân vừa xuất hiện một câu lại một câu mạt sát nữ nhân của nàng, đôi mắt màu hổ phách chỉ toàn là lãnh ý nhìn về phía kẻ vừa ăn một đòn mà nàng đánh ra, Orm Kornnaphat xoay người nhìn về ba kẻ đại diện cho ba đại thế giới, sát ý trong mắt không hề che giấu, nàng nhếch môi đỏ mọng cười đầy khinh miệt

- Một con rắn ba đầu, một con khổng tước bốn cánh, một con rồng năm đầu.. - Orm Kornnaphat nhàn nhạt lên tiếng, giọng nàng thanh lãnh nhưng đầy uy áp, nàng gọi chân thân của ba kẻ kia như những yêu thú tầm thường nhất khiến Sakda, Luek cùng Jawat cắn răng phẫn hận - .. các ngươi là cái thá gì mà bàn luận chuyện của ta và nàng ấy?

- Khốn kiếp! Ngươi dám khinh thường bổn tọa? - Jawat mắt cao hơn đầu, từ khi hắn tiếp nhận Tiên giới chưa kẻ nào dám dùng lời lẽ bất kính như vậy với hắn, Jawat vận khí lao đến chỗ Orm Kornnaphat

- Cút về! - Orm Kornnaphat chỉ lặng lẽ đứng đó, đồng tử hồ ly chuyển màu đỏ như hồng bảo thạch đầy xinh đẹp, trừng mắt nhìn Jawat đang tấn công một cái, khí tức viễn cổ ập đến đánh bật Jawat khiến hắn lộn mấy vòng rơi về điểm ban đầu, nàng nhếch môi, bộ dáng thập phần khinh miệt - Ngươi ở chân thân còn có thể ép ta miễn cưỡng ra tay, với nhân dạng, không có khả năng!

- Được! Hôm nay bổn tọa sẽ đại khai sát giới! - Jawat gằn từng chữ, hắn lắc mình hiện chân thân.

Orm Kornnaphat chẳng thèm liếc mắt nhìn Jawat biến về chân thân, hắn đứng giữa bầu trời, cơ thể phát ra ánh sáng đỏ rực như dung nham phun trào từ lòng đất, trong khoảnh khắc, bóng dáng con người của hắn vỡ vụn, thay vào đó là hình hài của một con Hồng Long Ngũ Thủ, khổng lồ và uy nghi.

Thân hình to lớn của Jawat như ngọn núi di động, lớp vảy đỏ rực cháy lên ánh sáng dữ dội, mỗi chiếc vảy như một lưỡi kiếm bén nhọn phản chiếu ánh lửa. Năm chiếc đầu hùng vĩ vươn cao, mỗi đầu mang một biểu cảm khác biệt, giận dữ, lạnh lùng, ngạo nghễ, phẫn nộ và khinh thường. Đôi mắt đỏ như máu của năm chiếc đầu quét qua mọi thứ, tựa như muốn nuốt chửng cả thiên địa. Cánh của Jawat bung ra mạnh mẽ, rộng lớn che kín cả bầu trời, mỗi lần vỗ đều tạo nên những luồng sóng nhiệt dữ dội quét qua mặt đất. Những chiếc sừng cong uốn lượn trên từng chiếc đầu tỏa ra tia lửa, còn móng vuốt khổng lồ của nó cắm sâu xuống đất, khiến đất đá nứt toác thành từng mảnh. Một tiếng gầm vang lên từ cả năm chiếc đầu, hợp thành một âm thanh kinh thiên động địa, như muốn tuyên bố sự thống trị của Tiên Đế Jawat, kẻ đứng đầu Tiên giới.

- Hai ngươi còn đứng đó làm gì? - Jawat nhìn qua Sakda và Leuk, hắn biết rất rõ, hắn không thể một mình đối đầu với Orm Kornnaphat được

Sakda và Luek im lặng một lúc cũng lắc người biến về chân thân, cả hai người bọn hắn hiểu ý của Jawat, nếu Orm Kornnaphat chỉ là Phượng Hoàng Cửu Vũ như chúng đã biết thì việc hợp lực có thể cản được nàng, nhưng hiện tại, chân thân chân chính của nàng lại là Cửu Vĩ Thiên Hồ, thần thú viễn cổ đến từ Đại Thiên Hỗn Mang thế giới, bọn hắn phải dốc toàn lực mà đánh.

Orm Kornnaphat không vội, nàng đứng cạnh khối băng ngắm nhìn Lingling Kwong, mặc kệ ba kẻ kia đang bày trò trước mặt nàng, điều duy nhất nàng muốn lúc này, chính là ngắm nhìn dung nhan như ngọc của nữ nhân nàng yêu đến tận xương tủy tâm can kia. Hơn nữa, Orm Kornnaphat muốn tất cả kẻ thù của nàng và Lingling Kwong đến đây một lần, để nàng khỏi phải nhọc công đi tìm bọn chúng.

Mặt đất rung chuyển dữ dội khi bóng tối từ hư không tụ lại, từng mảng không gian như bị xé nát, một con Hắc Xà Tam Thủ hiện thân từ sâu thẳm bóng tối, to lớn như một ngọn núi trải dài vô tận. Thân hình hắn phủ lớp vảy đen bóng, mỗi chiếc vảy như ngậm tà khí, phản chiếu ánh sáng nhợt nhạt của địa ngục. Ba chiếc đầu khổng lồ vươn cao, răng nanh sắc bén nhô ra từ những chiếc hàm rộng ngoác. Đôi mắt đỏ rực như máu, phát ra ánh sáng đáng sợ, từng tia sáng lướt qua đều khiến mặt đất nứt vỡ. Một chiếc đầu chính giữa mang sự uy nghi, lạnh lùng của kẻ thống trị, trong khi hai chiếc đầu bên hông ngoắt nghéo đầy giảo hoạt và tà dị, phía sau phần thân khổng lồ uốn lượn, quấn chặt lấy mặt đất, để lại những vết hằn sâu như vực thẳm rùng rợn như chính khí tức của Ma Tôn Sakda, kẻ đứng đầu Ma giới.

Bên cạnh, ánh sáng kỳ ảo lóe lên, rực rỡ nhưng đầy tà khí, Khổng Tước Tứ Vũ từ từ hiện ra trong ánh hào quang sắc màu lấp lánh. Thân hình to lớn của nó phủ đầy bộ lông vũ rực rỡ, nhưng từng sợi lông lại phát ra khí tức chết chóc. Mỗi bước chân hạ xuống là một vòng sáng sắc bén lan tỏa, cắt ngang cả không gian. Cánh bị Orm Kornnaphat chặt đứt trước đó đã hồi phục nguyên dạng, bốn chiếc cánh khổng lồ bung ra, mỗi lần vỗ đều tạo nên những làn sóng ánh sáng kỳ dị, như một cơn bão sắc màu cuồng loạn quét qua đất trời. Đuôi khổng tước dài thướt tha nhưng nguy hiểm, những chiếc lông vũ xòe rộng thành hình một con mắt khổng lồ, tà khí từ đó tỏa ra, như nhìn thấu mọi thứ và bóp nghẹt linh hồn kẻ yếu đuối, Yêu Hậu Luek, kẻ đứng đầu Yêu giới

- Hừ! Đã đến rồi còn thập thò làm gì? Các ngươi nghĩ có thể ngư ông đắc lợi được sao? - Orm Kornnaphat nhếch môi cười khinh miệt - Đều ra đây hết cho ta!

Dứt câu, nàng phất tay, ba luồng khí tức bá đạo đánh về ba hướng trong không gian, lại thấy không gian nứt vỡ, ba thân ảnh khổng lồ xuất hiện ở hình dạng chân thân cản lại đòn tấn công của nàng.

- Cửu Vĩ Thiên Hồ! Quả thật bá đạo như trong truyền thuyết! - Một giọng lạnh lẽo vang lên như từ cõi hư vô

- Để xem nào.. - Orm Kornnaphat nheo nheo mắt, cười như không cười đưa ngón tay chỉ về phía ba kẻ vừa xuất hiện - Quỷ Vương, Linh Tôn, Huyễn Đế, thật náo nhiệt!!

Một bộ xương khổng lồ, cao chọc trời, từng khớp xương được bao phủ bởi những hoa văn tà ác phát sáng ánh đỏ. Đôi hốc mắt rực lên hai ngọn lửa địa ngục xanh lục, mang theo sát khí lạnh lẽo bào mòn linh hồn. Trên lưng hắn là những gai xương vươn cao như hàng cột nhọn, mỗi lần chuyển động đều phát ra âm thanh răng rắc ghê rợn. Bàn tay hắn mang những móng vuốt sắc bén, từng ngón tay như liềm hái tử thần, khí tức u tối, tử vong, áp đảo hoàn toàn mọi sinh mệnh xung quanh, khiến không gian chìm vào tĩnh lặng chết chóc đại diện cho thân phận của hắn, Cốt Thần Tử Vong, vua của Quỷ giới, Quỷ Vương Sadin.

Bên cạnh Sadin, một cây đại thụ khổng lồ, thân cây xoắn lại như hàng trăm con rắn đang uốn lượn, vỏ cây phủ đầy rêu phong lấp lánh ánh sáng linh khí trộn lẫn với màu huyết sắc, từ gốc cây, những rễ lớn đâm sâu xuống đất, hút lấy sức mạnh nguyên sơ, trên ngọn cây, từng chiếc lá ánh bạc như những ngôi sao nhỏ, tỏa sáng lấp lánh, từ giữa thân cây, một khuôn mặt mơ hồ hiện ra, mang vẻ trang nghiêm và lạnh lẽo, như vị thần bảo hộ sự sống nguyên thủy nhưng lại phản phất đầy tà khí, Nguyên Thụ Cổ Thần Ruin, Linh Tôn của Linh Giới.

Cuối cùng chính là Huyễn Đế của Huyễn giới, Tam Diện Thú Vương Fen với ba cái đầu khác biệt: đầu sư tử tỏa ra ánh lửa hung hãn, đầu lân rực sáng kim quang như ánh mặt trời, và đầu sói đen phủ bóng tối ngập tràn sự nguy hiểm, thân hình to lớn được bao bọc bởi bộ lông kết hợp giữa vàng kim, đỏ rực và đen tuyền, khiến nó vừa rực rỡ vừa tà dị, tứ chi của nó là sự pha trộn giữa vuốt của sư tử, móng của lân và bàn chân sắc nhọn của sói, mỗi bước đi đều khiến không gian rung chuyển.

- Hôm nay chúng ta sẽ trừ hại cho Cửu giới! - Sáu kẻ trên cao khí tức mênh mông đồng loại lên tiếng

Orm Kornnaphat mặt không biến sắc nhìn qua chỗ của Huyễn Lân Thú, sau đó lại nhìn đám người Hongsa đang chật vật chống lại uy áp của cao tầng thế giới. Thiên Ấn Đại Lục chỉ là một tiểu thế giới thuộc Nhân Giới, sức mạnh của tất cả các kẻ trước mắt sẽ nhanh chóng nghiền nát nhân tộc, Orm Kornnaphat phất tay, một luồng khí tức vô hình tỏa ra bao lấy đám người nhân tộc cũng bao lấy luôn cả một mảng thiên địa Thiên Ấn rộng lớn

- Đến lúc này rồi mà ngươi vẫn còn tâm tư lo cho đám sâu kiến nhân giới sao? - Jawat một bộ dáng cao cao tại thượng cười cười

- Như thế nào là sâu kiến? - Orm Kornnaphat nhàn nhạt lên tiếng - Trong mắt các ngươi, yếu hơn các ngươi là sâu kiến, căn cốt không bằng là sâu kiến, không mang huyết mạch tiên thiên là sâu kiến, một đám người xem tất cả đều là sâu kiến, chỉ có các ngươi, những kẻ đứng đầu mới là tồn tại cao cao tại thượng sao?

Jawat nhìn Orm Kornnaphat muốn lên tiếng lại bị giọng nói thanh lãnh lần nữa đánh gãy không cho hắn cơ hội mở miệng

- Một đám người suốt ngày tự cho mình cao quý, tự cho mình có quyền sinh sát chúng sinh, thật ra chỉ toàn là những kẻ mục ruỗng từ trong tâm cảnh, các ngươi hoàn toàn không xứng với đế vị cửu giới!! - Orm Kornnaphat gằn từng chữ

- Ngông cuồng! - Quỷ Vương gằn lên, bàn tay xương xẩu khổng lồ chụp xuống

- Tiểu Lân, mang nhân tộc tránh đi! - Orm Kornnaphat phất tay thu băng tỏa đang giữ thân thể của Lingling Kwong vào nhẫn không gian sau đó nói với Huyễn Lân Thú, rồi vận khí bay lên đón lấy bàn tay khô cốt kia.

- Chủ nhân người phải cẩn thận đó! - Tiểu Lân chỉ nói một câu sau đó quay lại nhìn đám người Hongsa, đưa tay kết ấn nhanh chóng đưa tất cả vào trong một quả cầu không gian nhỏ, sau đó cất vào túi trữ vật, rồi chạy sang giúp Pey đỡ Rin, Ace cùng rời đi

- Chủ tử.. - Rin yếu ớt nói

- Yên tâm đi, có chủ nhân ta ở đây, chủ tử của ngươi sẽ không sao đâu, lúc này đừng làm vướng bận tay chân! - Tiểu Lân nói nhanh, sau đó lắc mình về lại chân thân Lân thú, chở Tam Thần Thú trên lưng nhanh chóng rời khỏi chiến trường.

Orm Kornnaphat bay lên đưa một chưởng tiếp lấy khô cốt thủ, khí tức cuồn cuộn khủng bố đánh nát bàn tay của Quỷ Vương, khiến hắn loạng choạng trên không trung, ngay lập tức hồi phục lại cánh tay vừa bị Orm Kornnaphat đánh nát. Nàng không quan tâm việc Quỷ Vương phục hồi, chỉ quay sang nhìn Huyễn Lân Thú đưa tất cả mọi người rời khỏi, nàng lặng lẽ lăng không nhìn 6 thân ảnh khổng lồ trước mắt

Orm Kornnaphat cười lạnh, thủ ấn kết nhanh, thiên địa rung chuyển, không gian bị bóp méo đến biến dạng, một tiếng nổ lớn vang vọng, ánh sáng lóe lên, trong chớp mắt, nàng đã dịch chuyển bản thân và 6 kẻ kia đến một nơi xa lạ.

- Đây là đâu? - Linh Tôn nhìn xung quanh, không hiểu vì sao ả ta cảm thấy rất bất an

- Chiến trường viễn cổ! - Orm Kornnaphat phun ra bốn chữ

Chiến trường viễn cổ trải dài bất tận, một vùng đất hoang vu chỉ toàn cát và đá khô cằn. Không khí nơi đây nặng nề, mang theo hơi nóng bỏng rát như lửa địa ngục. Trên bầu trời, mặt trời và mặt trăng cùng đồng thời treo lơ lửng, cả hai đều mang sắc đỏ kỳ dị, chiếu xuống ánh sáng ma mị làm nhuộm đỏ cả không gian, mặt đất nứt toác, lấp đầy những khe sâu không đáy, thỉnh thoảng lại bốc lên từng làn khói đen mờ ảo, mang theo mùi tro tàn và tử khí.

- Nơi đây rất thích hợp để chôn thây các ngươi, bởi vì.. - Orm Kornnaphat cười đầy lãnh ý - Khi chết ở đây, thần thức sẽ bị nơi này nuốt lấy, vĩnh viễn không được tái sinh!

Một lời Orm Kornnaphat nói ra khiến cả 6 tên trước mắt đều chấn động, đáy lòng chúng có chút bất an lo sợ, ai cũng biết rằng đế vị của cửu giới luôn có một chiêu giữ lấy sinh cơ cuối cùng, nhưng Orm Kornnaphat lại đưa bọn chúng đến nơi tàn phá luôn một tia sinh cơ đấy khiến chúng có chút e dè, thế nhưng, bọn chúng nhanh chóng lấy lại tinh thần, nếu nói như vậy, Orm Kornnaphat vong mạng ở đây thì nàng và Lingling Kwong cũng không thể tái sinh lần nữa, đây cũng là điều mà chúng mong muốn.

- Còn chưa biết ai sẽ tẫn mạng đâu! - Luek gằn từng chữ

- Đến đi! Ngày hôm nay, ân oán ngàn vạn năm qua kết thúc đi! - Orm Kornnaphat lắc mình về lại chân thân.

Trên chiến trường Viễn cổ ngập tràn sắc đỏ kỳ dị, sáu thân ảnh kỳ quái đứng giữa bầu không khí nặng nề, đối diện với một thực thể thần thánh đầy uy nghi, Cửu Vĩ Thiên Hồ, chín chiếc đuôi khổng lồ xòe rộng, bộ lông trắng muốt ánh lên sắc màu ngọc trai, tỏa ra ánh sáng thanh thuần nhưng mạnh mẽ, đối lập hoàn toàn với bóng tối ngột ngạt của những kẻ trước mặt, đôi mắt hồ ly chuyển thành màu hồng ngọc sâu thẳm rực lên ánh kim quang, chứa đựng đầy lãnh ý cùng sự phán xét không khoan nhượng.

Ánh sáng đỏ từ mặt trời và mặt trăng chiếu xuống, phản chiếu qua bộ lông của Thiên Hồ, biến nàng thành ngọn hải đăng giữa chiến trường u ám, mỗi chiếc đuôi của nàng khẽ đung đưa, như chuẩn bị bùng nổ sức mạnh để xé tan bóng tối, sáu thân ảnh kia không ngừng gầm gừ, tà khí bốc lên cuồn cuộn, như muốn nuốt chửng toàn bộ ánh sáng và sự sống còn sót lại.

Một cơn gió khô khốc thổi qua, cuốn cát bụi mịt mù, cả chiến trường im lặng như nín thở trước cơn bão hủy diệt sắp sửa diễn ra, lần này, thù mới hận cũ sẽ được Orm Kornnaphat tính toán rõ ràng, tất cả những kẻ đã gieo rắc thống khổ và đau thương cho nàng và Lingling Kwong sẽ phải trả giá. Lần này, Cửu Vĩ Thiên Hồ thật sự sẽ hủy diệt cửu giới!

Chiến trường viễn cổ bùng nổ ngay khoảnh khắc đầu tiên, khi ánh sáng từ chín chiếc đuôi của Cửu Vĩ Thiên Hồ đụng độ với tà khí ngập tràn từ sáu kẻ đứng đầu bóng tối. Mỗi kẻ đều mang theo sức mạnh kinh thiên động địa, nhưng trước mặt Orm Kornnaphat, tất cả đều chìm trong sự đối nghịch giữa uy nghiêm và tà ác.

Jawat là kẻ đầu tiên lao lên, năm chiếc đầu gầm vang, mỗi cái đều phun ra một dòng lửa rực cháy, hợp thành một cơn sóng lửa khổng lồ bao trùm lấy cả không gian, Orm Kornnaphat không lùi bước, một chiếc đuôi khẽ vung lên, ánh sáng xanh lam từ nước nguyên tố lập tức bùng nổ, hóa thành một cơn lũ dữ dội, dập tắt ngọn lửa hung hãn, đẩy lùi Tiên Đế Hồng Long Ngũ Thủ về phía sau.

Ngay lúc đó, Ma Tôn Sakda uốn lượn thân hình khổng lồ, ba cái đầu xà nhọn hoắt phun ra những dòng khí độc đen sẫm, độc khí lan tỏa khắp chiến trường, bào mòn cả đất đá, tạo nên những hố sâu đen ngòm. Orm Kornnaphat xoay mình uyển chuyển, một chiếc đuôi phát ra ánh sáng vàng rực, tạo thành vòng bảo hộ xung quanh, độc khí bị đẩy lùi, nhưng Hắc Xà không dừng lại, nó quấn lấy ánh sáng ấy, cố siết chặt nàng trong vòng xiết chết chóc, nhưng bất thành, Sakda chưa kịp phản ứng liền bị đuôi hồ ly quét ngang như một thiên chùy đập thẳng vào thân thể hắn khiến hắn bay ra xa đập vào một tảng đá cứng rắn ngã xuống phun ra một ngụm máu màu tím.

Từ trên cao, Khổng Tước Tứ Vũ Luek tung cánh, ánh sáng sắc màu kỳ dị từ lông vũ của nó rơi xuống như cơn mưa tử thần, ánh sáng tưởng như đẹp đẽ ấy chạm vào đất liền nổ tung thành những vòng xoáy tà khí, nhưng chỉ Cửu Vĩ Thiên Hồ vung đuôi, một lớp lụa trắng bạc từ lông vũ nàng quét qua, cuốn sạch ánh sáng tà ác, biến chúng thành những ngọn lửa thanh tẩy, Luek gầm lên, đôi cánh khổng lồ khép lại, lao xuống như lưỡi dao cắt không khí lại bị chặn đứng bởi một chiếc đuôi khác đã hóa thành kiếm khí tỏa ra quang mang rực rỡ đánh bật lại Yêu Hậu, kiếm khí sắc bén như có linh tính quay trở ngược lại chém đứt hai cánh của Khổng Tước khiến nó gầm rú lên đau đớn, máu xanh tràn ra ghê rợn.

Cốt Thần Tử Vong thấy thế lừng lững tiến đến, mỗi bước chân của nó làm mặt đất rung chuyển. Cánh tay xương khổng lồ vung lên, đập thẳng xuống Orm Kornnaphat, nàng tung mình nhẹ như gió, lướt qua cú đánh nặng nề, nhưng từ phía sau, một gai xương bén nhọn lao tới như mũi tên tử thần, nàng quay ngoắt lại, đuôi thứ bảy của nàng hóa thành một lớp giáp ánh sáng, đỡ lấy đòn đánh, gai xương vỡ tan, nhưng sức mạnh từ Quỷ Vương Sadin buộc nàng phải lùi lại vài bước.

Orm Kornnaphat đạp gió tiến về phía Sadin lại bị những rễ cây khổng lồ từ thân cây của Linh Tôn Ruin vươn ra muốn bắt lấy nàng, Nguyên Thụ Cổ Thần đứng sừng sững giữa chiến trường, những nhánh cây như một mạng lưới sống động vây chặt lấy Orm Kornnapha, từng chiếc rễ mang sức mạnh thiên nhiên, vừa mạnh mẽ vừa đáng sợ lại mang theo khí tức tà ác, quấn lấy chân Cữu Vĩ Thiên Hồ, kéo nàng xuống đất, Orm Kornnaphat khẽ nhíu mày, ánh sáng đỏ rực từ một chiếc đuôi tỏa ra, hóa thành những ngọn lửa nguyên thủy, thiêu rụi toàn bộ rễ cây xung quanh. Ruin rít lên đau đớn, thân cây nứt toác, nhưng vẫn ngoan cố trụ lại.

Sadin lần nữa cầm kiếm cốt chém tới cùng Tam Diện Thú Vương cũng bất ngờ lao tới, ba chiếc đầu đồng loạt tấn công, đầu sư tử gầm vang phóng ra sóng âm, đầu lân phun ra ánh sáng kim quang sắc bén như lưỡi dao, đầu sói bổ nhào với hàm răng sắc nhọn. Orm Kornnaphat song quyền địch tứ thủ, nàng vung đuôi, ánh sáng bảy màu tỏa ra như một cơn bão, đẩy lui cả bốn đợt tấn công. Nhưng Tam Diện Thú không chịu thua, ba chiếc đầu lại phối hợp, tấn công tới tấp, khiến nàng phải liên tục né tránh và phản đòn.

Cửu Vĩ Thiên Hồ giơ cao móng vuốt sắc nhọn trong chớp mắt bổ một trảo về phía Sadin, móng vuốt sắc bén làm rách cả không gian xuyên qua kiếm cốt khắc lên bộ xương khô cằn rắn chắc kia ba vết cào sâu hoắm khiến hắn rú lên đau đớn vì bị khí tức viễn cổ của Orm Kornnaphat ăn mòn. Fen thấy Sadin gục xuống hắn rống lên một tiếng lao tới muốn ngoạm lấy cổ Thiên Hồ lại bị nàng nhanh nhẹn tránh đi, thân hình Cửu Vĩ có chút nhỏ bé hơn so với bọn chúng nhưng lại nhanh thoăn thoắt khiến Tam Diện Thú Vương không thể bắt lấy nàng.

Trận chiến kéo dài, mỗi kẻ đều dốc toàn lực để giành chiến thắng. Orm Kornnaphat tỏa ra ánh sáng chói lòa, mỗi lần đuôi vung lên là một lần đối thủ bị đẩy lùi. Hồng Long rít lên giận dữ, nhưng một cú đánh của nàng làm nứt đôi một chiếc đầu. Hắc Xà tan tác khi hai cái đầu bị chém đứt bởi ánh sáng sắc bén. Khổng Tước gục ngã khi đôi cánh rực rỡ của nó bị thiêu rụi bởi ngọn lửa thần thánh. Cốt Thần Tử Vong đổ sụp khi thân thể bị những vết nứt từ ánh sáng xâm chiếm. Nguyên Thụ gãy đổ, rễ cây khô héo như chưa từng sống. Tam Diện Thú Vương bị chấn động đến mức ba chiếc đầu đều rũ xuống, thân thể khổng lồ ngã quỵ, thở dốc.

Orm Kornnaphat đứng giữa chiến trường, trên thân thể tuyết trắng loang lổ vết máu, của nàng và của kẻ thù nhưng lại không thể che lấp ánh sáng từ nàng chiếu rọi khắp nơi. Tà khí tan biến, bóng tối bị đẩy lùi hoàn toàn. Sáu kẻ thù nằm rạp xuống, bị đánh trọng thương về lại nhân dạng, nhưng vẫn còn hơi thở yếu ớt. Orm Kornnaphat chuyển về lại hình dạng thân người nhưng phía sau chín chiếc đuôi hồ ly trắng muốt vẫn ve vẫy đầy ngạo khí. Nàng chưa vội kết liễu chúng, chỉ dùng ánh mắt đầy lãnh ý kèm theo chút khinh miệt từ trên cao nhìn xuống như thể chính nàng mới là người cao nhất ở Cửu đại vị diện này, Orm Kornnaphat lại dấu ấn không thể xóa nhòa trong tâm trí của sáu kẻ đứng đầu sáu vị diện lớn, nàng chính là minh chứng về một sức mạnh tuyệt đối.

- Nàng ta.. quá mạnh.. - Ruin run rẩy nói

- Tự cổ chí kim chưa từng có một ai có thể lấy một địch Lục Đế mà toàn vẹn trở ra.. - Fen cắn răng nhìn lên hồng y nữ tử kia gằn từng chữ

- Ngươi sai rồi! - Orm Kornnaphat nghe được lời của Fen liền lắc đầu không cho là đúng nói - Chẳng lẽ các ngươi đã quên, lần đầu tiên nhận lấy thảm bại ngàn vạn năm về trước sao?

- ... - Cả 6 kẻ đều im bặt, ác mộng ngày đó từ từ trở lại thậm chí còn có chút kinh khủng hơn hiện tại

- Nhớ lại rồi sao? - Orm Kornnaphat cười như không cười nhìn bọn chúng - Cách đây ngàn vạn năm, các ngươi truy sát ta và nàng ấy, cuối cùng thì sao? Bị nữ nhân mà các ngươi luôn cho rằng thấp kém vì không thức tỉnh được chân thân, đánh cho tan nát còn lại nửa cái mạng! Sau đó lại dùng mưu hèn kế bẩn hạ Tà Nguyền lên ta, từng kiếp từng kiếp dày vò nàng ấy...

Giọng Orm Kornnaphat vang vọng trên chiến trường đầy máu tanh, mỗi câu mỗi chữ chứa đựng đầy sự thống hận của chính nàng, từng lời thốt ra đều mang theo khí tức viễn cổ ăn mòn vết thương của sáu kẻ trước mặt khiến chúng đau đớn hộc máu.

- Ta chỉ là không hiểu.. - Orm Kornnaphat nhìn về phía Sakda - .. tại sao ngươi lại muốn bức ta đọa ma?

Một câu Orm Kornnaphat nói ra khiến năm kẻ còn lại nhìn Sakda khó hiểu

- Nàng ta nói vậy là sao hả Sakda? - Jawat lồm cồm bò dậy nhìn Sakda chất vấn

- Nói đi! Tại sao lại muốn nàng ta đọa ma? - Ruin ngồi lên nhìn Sakda ánh mắt đầy sắc bén

- Ta.. ta không có! - Sakda chột dạ né tránh

- Không có? - Orm Kornnaphat cười nhếch miệng, từ trên tay nàng phóng ra một tia hắc khí khiến đồng tử Sakda co rụt lại còn năm kẻ kia thì sắc mặt đầy khó coi - Tia ma khí này của ngươi là có ý gì?

- Ngã Ma Chú? - Cả đám người nhìn tia hắc khí lơ lửng trên tay của Orm Kornnaphat, nó không những chứa đựng khí tức tà ác mà còn chứa đựng một tia tà niệm không che giấu trên tia hắc khí đầy hoa văn kì dị biểu thị đó là ma ngôn.

- Sakda! - Sadin gằn giọng - Ngươi muốn lập nàng ta làm Ma Hậu?

- Ma Hậu? - Cả bốn người còn lại ngơ ra nhìn Sadin lại nhìn Sakda

- Phượng Hoàng Cửu Vũ nếu đọa ma sẽ trở thành Hắc Vũ Phượng Hoàng, một chân thân chỉ xếp sau Cửu Vĩ Thiên Hồ nhưng lại mang khí tức tà ác từ viễn cổ... - Ruin là Nguyên Thụ Cổ Thần sống đã rất lâu, ả tự nhiên sẽ hiểu rõ hơn ai hết các truyền thuyết cổ xưa

- Ngươi.. muốn thống trị Cửu đại vị diện? - Jawat run rẩy nói ra ý niệm của Sakda

- Phải! - Sakda loạng choạng đứng dậy - Ta muốn thống trị Cửu giới vì vậy ngày ta cắt đi một đầu để các ngươi hạ Tà Nguyền lên người Orm Kornnaphat ta đã lén thêm một tia Ngã Ma Chú!

- Ngươi! Tên khốn kiếp! - Jawat muốn xé xác Sakda nhưng hiện tại hắn cũng như Ma Tôn đều không còn sức lực, chỉ có thể thống hận chửi bới.

- Ngươi không muốn điều đó sao? Đừng tỏ vẻ thanh cao! - Sakda ngửa mặt cười lớn, chỉ tay vào từng kẻ vừa kề vai sát cánh với hắn vạch trần từng bộ mặt trước mắt - Các ngươi không muốn thống trị Cửu giới sao? Hả?

Cả đám người bị Sakda chất vấn liền chột dạ tránh né ánh mắt của hắn, chỉ còn Orm Kornnaphat chăm chú nhìn hắn, vẻ mặt nàng đợi chờ xem kịch vui, mà Sakda cũng chẳng làm nàng thất vọng

- Tất cả các ngươi ai không có tâm tư riêng? - Sakda gầm lên - Jawat, ngươi muốn có được Lingling Kwong mới bức ép Hỗn Mang Tôn Đế gả nàng ta cho ngươi vì thứ ngươi muốn chính là sức mạnh viễn cổ của nàng ta, một kẻ không có chân thân thế nhưng lại có thể hấp thụ và sinh ra viễn cổ chi khí, cả Quỷ Vương, Linh Tôn, Yêu Hậu, Huyễn Đế, 5 người các người đều tham luyến Viễn Cổ Chi Khí!

Orm Kornnaphat nheo mắt nhìn Sakda, hắn nói không sai, Lingling Kwong là người duy nhất sở hữu Viễn Cổ Chi Khí khiến kẻ khác thèm thuồng, chỉ cần có thể viên phòng song tu với Lingling Kwong chắc chắn sẽ được viễn cổ chi khí trợ lực, từ đó tấn cấp trở thành Viễn Cổ Chi Thần.

- Nhưng ta không cần Viễn Cổ Chi Khí! - Sakda nhìn qua chỗ Orm Kornnaphat - Đối với Ma Tộc, Viễn cổ chi khí chính là thuốc độc, chúng ta không thể hấp thụ, nhưng Hắc Vũ Phượng Hoàng thì khác, ngày mà ta nhìn thấy nàng thức tỉnh Phượng Hoàng Cửu Vũ chân thân, ta đã hiểu nàng chính là Ma Hậu của Bổn Tọa..

Sakda nhìn Orm Kornnaphat với đôi mắt đầy thâm tình khiến nàng muốn buồn nôn

- Hắc Vũ Phượng Hoàng lại còn là chín cánh chính là sở hữu Viễn Cổ Tà Khí, là thuốc bổ cho Ma tộc! - Ruin lẩm bẩm

- Phải! Truyền thừa của Ma Tộc chúng ta có một đoạn nhắc đến Hắc Vũ Phượng Hoàng, vì vậy, ta tương kế tựu kế muốn nàng ta đọa ma, trở thành Ma Hậu của ta.. - Sakda nhìn Orm Kornnaphat vẻ mặt dần dần méo mó đến ghê rợn - .. nhưng tại sao.. tại sao ngươi lại là Cửu Vĩ Thiên Hồ? TẠI SAO?? HẢ??

Sakda gầm lớn, lực lượng cuối cùng của hắn bộc phát phẫn hận lao về phía Orm Kornnaphat lại bị một cái đuôi của nàng vả mạnh khiến hắn bay qua một bên rồi lăn lông lốc như một thứ vừa bị vứt bỏ.

- Tại sao à? - Orm Kornnaphat cười nhạt, đôi đồng tử hồ ly từ màu đỏ chuyển dần về lại màu hổ phách trong veo nhìn 5 người Jawat, nàng nhướn mày - Các ngươi chắc cũng thắc mắc đúng không?

Cả 5 kẻ kia chỉ cắn răng không đáp nhưng ánh mắt không cam tâm kia đã bán đứng bọn hắn, không ai trong bọn chúng chấp nhận sự thật rằng Orm Kornnaphat không phải Phượng Hoàng mà là Hồ Ly.

- Phượng Hoàng Cửu Vũ vốn dĩ không phải ta.. - Orm Kornnaphat ngẩng đầu nhìn lên trời nơi mặt trăng đang đứng cạnh mặt trời, giọng nàng thanh lãnh vang lên - .. mà là.. Lingling Kwong!

Một câu Orm Kornnaphat nói ra khiến Lục Đế Tôn của Lục giới cứng đơ người, đáy mắt hiện lên một tia không thể tin được, hoảng loạn nhìn vô định trong không trung

- Không thể nào.. - Luek lên tiếng đầu tiên, ả lẩm bẩm như điên dại - Không thể nào..

- Phải! Không thể.. làm sao .. Lingling Kwong lại là Phượng Hoàng Cửu Vũ chứ.. - Jawat ánh mắt đờ đẫn

- Nữ nhân mà ta yêu.. - Orm Kornnaphat mặc kệ bọn người Jawat đang trở nên điên dại, nàng tiếp tục để giọng nói đầy hoài niệm vang vọng trong không gian - .. Lingling Kwong chính là Viễn Cổ Chí Tôn Thần Thú, Phượng Hoàng Cửu Vũ, Thiên Đạo Chi Nữ mượn vị diện Hỗn Mang mà thành hình.. còn ta, Hỗn Độn Chi Thú, Cửu Vĩ Thiên Hồ, vì một vết nứt của Hỗn độn mà lạc đến Đại vị diện Hỗn Mang hóa hình, cuối cùng, lại gặp được nữ tử khiến ta yêu đến tận xương tủy..

- END CHAP 19 -

Tác giả: có ai ngã vì cú cua gắt này không??? hhhhh

Chương trước Chương tiếp
Loading...