LingOrm | Nhất Niệm Cố Nhân, Dạ Dạ Tâm (FULL)
NNCNDDT - Chap 20
Lingling Kwong đuổi theo Orm Kornnaphat về đến khách điếm liền gặp Pleen đang đợi mọi người trước cửa, nữ hài nhận ra Lingling Kwong liền chạy đến ôm chầm lấy Lingling Kwong- Đại cô cô, tiểu Pleen nhớ người!- Pleen ngoan, đại cô cô cũng nhớ ngươi! - Lingling Kwong cưng chiều xoa đầu tiểu hài tửOrm Kornnaphat nhìn một màn, nheo mắt, khóe miệng nhếch lên nhìn Lingling Kwong khinh bỉ- Tiểu Pleen! - Orm Kornnaphat hướng tiểu nữ hài đáng yêu nhẹ gọi- Ân, Orm tỷ tỷ xinh đẹp gọi Pleen! - Pleen nhanh chóng buông Lingling Kwong ra chạy sang chỗ Orm Kornnaphat lấy lòng.- Tỷ tỷ? - Lingling Kwong nhăn mặt, nàng đây là không nghe nhầm đấy chứ?- Sao không ở trong phòng mà lại ở đây chứ? - Orm Kornnaphat ngồi xuống vuốt vuốt má của Pleen cười dịu dàng khiến Pleen nhịn không được đỏ mặt e thẹn- Tiểu Pleen ... chờ Orm tỷ tỷ ... - Pleen lí nhí nóiLingling Kwong thấy một màn phát sinh, thấy tư thái e thẹn của Pleen lại thấy Orm Kornnaphat dịu dàng, lập tức nổi đóa đi đến nắm lấy tay Orm Kornnaphat đang vuốt má Pleen kéo nàng đứng dậy- Đại cô cô? - Pleen bất mãn nhìn Lingling Kwong- Hừ! Không được gọi nàng là tỷ tỷ! - Lingling Kwong bá đạo giở tính trẻ con cãi nhau với Pleen- Vì sao? Ta thích thì ta gọi, hơn nữa đợi khi lớn lên ta sẽ thú nàng! - Pleen gân cổ ngước nhìn Lingling Kwong cãi lại- Ngươi dám! - Trán Lingling Kwong nổi gân xanh, làm sao mới mấy ngày lại nhảy ra một kẻ muốn giành lão bà với nàng lại còn là tiểu điệt nhi của nàng nữa vậyLingling Kwong nhìn qua Orm Kornnaphat chỉ thấy nữ nhân kia nhún nhún vai, vẻ mặt không sợ thiên hạ đại loạn của Orm Kornnaphat khiến Lingling Kwong có chút đau đầu, Orm Kornnaphat đây là đang chỉnh nàng rồi.- Ta vì sao không dám! Nàng xinh đẹp, ta rất thích nàng! - Pleen tức giận nhìn Lingling Kwong, đại cô cô trước giờ không tranh giành với tiểu hài tử lúc này lại muốn giành thê tử với Pleen sao, nàng mới không cho Lingling Kwong giành, mặt nhỏ giận dữ đỏ mắt nhìn Lingling Kwong- Nàng là thê tử của ta! - Lingling Kwong bá đạo tuyên bố, tay vẫn nắm chặt lấy tay của Orm Kornnaphat- Hở ... cái gì? - Pleen tròn mắt- Ta nói nàng là thê tử của ta! - Lingling Kwong lặp lại- Này! Đại cô cô, sao lại cướp người yêu của ta? - Pleen nhăn mặt nói- Nàng làm sao lại là người yêu của ngươi? - Lingling Kwong không cho là đúng nói - Nhóc con hỉ mũi chưa sạch! - Rất nhanh thôi ta sẽ lớn sẽ thú nàng làm thê tử! - Pleen không sợ chết ngẩng mặt đối mắt với Lingling Kwong- Cướp lão bà của ta, dù ngươi có là tiểu điệt nhi của ta ta cũng đánh cho ngươi sưng mặt! - Lingling Kwong chống nạnh cúi nhìn Pleen đôi mắt tỏa ra khí tức cảnh cáo- Hừ! Ta mới không sợ! - Pleen chu môi cãi lại - Ta sẽ tu luyện một thân độc y độc chết Đại cô cô ngươi!- Pleen! - Ploy nhìn một lớn một nhỏ đấu nhau cảm thấy đau đầu, lại thấy Pleen bất kính với Lingling Kwong liền gằn giọng- Ân, đại mẫu thân! - Pleen cụp mắt, bước đến bên cạnh Ploy chu môi ủy khuất- Không được bất kính! - Ploy ngồi xuống dặn dò- Nhưng mà Orm tỷ tỷ... - Pleen nhất quyết không buông xuống- Không được gọi Orm cô cô là tỷ tỷ, phải gọi là cô cô! - Ploy dặn dò nữ nhi- Tại sao chứ? - Pleen không vui không thỏa hiệp- Vì Orm cô cô là thê tử của Đại cô cô, cũng như nhị mẫu thân là thê tử của đại mẫu thân vậy! - Malee bước đến khuyên nhủ tiểu hài tử- Hai nàng là một đôi, Pleen hiểu chưa? - Ploy đứng dậy nhìn ái nhân của nàng cười cười rồi quay sang dịu giọng với Pleen- Ai là thê tử của nàng? - Orm Kornnaphat trầm giọng lên tiếng khiến ba lớn một nhỏ ngẩng ra nhìn nàng- Tiểu Orm.. nàng đừng giận nữa... - Lingling Kwong cuống cuồng tay chân- Ai là một đôi với ngươi? - Orm Kornnaphat nghiến răng- Orm tỷ tỷ.. - Malee bước tới muốn giảng hòa - ... có chuyện gì có thể bình tĩnh nói!- Ta là vì tảng băng này mới tự vận! - Orm Kornnaphat đơn giản phun ra một câu, sau đó mạnh mẽ rút tay ra khỏi tay của Lingling Kwong, quay lưng một đường đi thẳng lên phòng- Ah ha! Ra là do người! Hừ! Băng sơn cô cô đáng ghét! - Pleen trừng mắt nhìn Lingling Kwong, uổng công tiểu hài tử luôn ngưỡng mộ Lingling Kwong, lấy Lingling Kwong làm mục tiêu phấn đấu - Đại cô cô, tiểu Pleen đã nhìn lầm người!- Đại sư tỷ... - Malee không thể tin nhìn Lingling Kwong - Bình thường nhìn tỷ đạo mạo như vậy, hóa ra tỷ lại tệ bạc như thế! - Ta thật sự nhìn lầm tỷ! - Ploy nheo nheo mắt, lạnh giọngTrong cái ngẩng người của Lingling Kwong, hai lớn một nhỏ vứt cho Lingling Kwong ánh mắt khinh thường- Uổng công ta thay tỷ cầu tình! - Malee nói tiếp - Hóa ra kẻ trăng hoa kia chính là tỷ! - Ta... - Lingling Kwong nghẹn lại muốn giải thích- Mắt tỷ để làm cảnh hay sao? - Ploy càng nói càng độc - Người xinh đẹp như Orm tỷ tỷ mà tỷ cũng không cần? - Không... không phải... - Lingling Kwong bị hai sư muội của nàng mỗi người một câu làm nàng á khẩu- Lúc nãy ta có nghe Orm tỷ tỷ nói đến nữ nhân tên Luek? - Malee nhớ ra thái độ của Orm Kornnaphat ban nãy - Nàng còn nói chúng ta nên gọi nữ nhân kia là tẩu tử thay vì nàng...- Lingling Kwong! Chẳng lẽ tỷ????? - Ploy nghe tới đây mắt càng lạnh hơn trừng trừng nhìn Lingling Kwong- Nghe ta nói đã... - Lingling Kwong biết Ploy rất ít lộ ra cảm xúc nhưng lúc này lại nhìn nàng tức giận, Malee cũng đồng dạng, bình thường trẻ con đáng yêu nhưng giờ lại nhìn nàng như thể một kẻ lòng lang dạ sói, tiểu hài Pleen thì khỏi nói, bao nhiêu phẫn nộ bày hết lên mặt nhỏ rồi - .. Luek trúng độc của Bách Hoa Lân nên ta...- Bách hoa lân? Âm tàn xuân dược? - Malee nhăn mặt lên tiếng cắt lời Lingling Kwong, nàng là y sư tất nhiên biết loại này, nghe Lingling Kwong nói xong khuôn mặt càng lạnh hơn- Sao vậy? - Ploy nhìn thê tử của nàng, rất lâu rồi mới thấy Malee mang vẻ mặt này- Xuân dược chỉ có thể dùng cơ thể nữ tử làm giải dược! - Malee hít một ngụm khí lạnh, quay lưng nói với Ploy một câu sau đó nắm lấy tay Pleen kéo đi - Đi thôi, không cần nhiều lời với tỷ ấy nữa! - Malee.. - Lingling Kwong khốn khổ, vốn muốn nói với hai sư muội nhờ các nàng hướng Orm Kornnaphat nói đỡ cho Lingling Kwong ai ngờ lại chọc giận Malee luôn rồi- Sư tỷ! - Ploy ánh mắt sắc bén nhìn Lingling Kwong - Tỷ vốn dĩ không nên tìm đến đây!Ploy phun một câu chốt hạ rồi quay lưng rời đi, Lingling Kwong cúi đầu, đôi mắt có chút buồn bã, là nàng có lỗi, nhưng nàng không muốn mất Orm Kornnaphat, Lingling Kwong mím môi bước vào trong, dù như thế nào nàng cũng sẽ không để Orm Kornnaphat rời xa nàng lần nào nữa.Orm Kornnaphat quay về phòng đang định đóng cửa lại thì một thanh kiếm chặn lại cửa phòng nàng, mày khẽ nhíu lại nhìn thân ảnh bạch y trước mắt, mở miệng mang theo ý tứ khó chịu- Ngươi làm gì?- Ta không thuê được phòng! - Lingling Kwong cười vô hại nói- Không phải chuyện của ta! - Orm Kornnaphat muốn đóng cửa lại- Ta không muốn ở ngoài đường! - Lingling Kwong chặn cửa- Ngươi có thể sang phòng sư muội ngươi! - Orm Kornnaphat cố gắng đóng cửa- Hai nàng là một đôi! - Lingling Kwong nhắc nhở Orm KornnaphatOrm Kornnaphat nhíu mày nhìn Lingling Kwong cứ dằn co với nàng, Orm Kornnaphat nheo nheo mắt muốn nhìn ra được suy nghĩ của Lingling Kwong, nhưng chỉ thấy một đôi mắt nâu tình ý nồng đậm nhìn nàng, mang theo vẻ mặt kiên định, Orm Kornnaphat suy nghĩ một lúc cũng buông tay quay lưng đi vào, nàng không muốn đẩy đưa với Lingling Kwong nữa, nữ nhân kia muốn làm gì thì làm, nàng mặc kệ, không quan tâm.Lingling Kwong thấy Orm Kornnaphat không còn đuổi nàng nữa liền nhanh chóng vào phòng đóng cửa lại, đặt Băng Hỏa song kiếm lên bàn, đứng nhìn Orm Kornnaphat.Orm Kornnaphat chỉ lẳng lặng lấy y phục, một lát sau tiểu nhị cũng đem nước ấm vào đổ đầy dục bồn, Orm Kornnaphat thưởng cho hắn một nén bạc rồi bảo hắn ra ngoài chuẩn bị thêm nước nóng, Orm Kornnaphat nghĩ Lingling Kwong cũng cần tắm rửa vì nhìn Lingling Kwong cũng rất mệt mỏi rồi.Orm Kornnaphat chuẩn bị thay đồ đi tắm thì thấy Lingling Kwong vẫn chỉ nhìn nàng chằm chằm- Ngươi không ra ngoài sao? - Orm Kornnaphat giọng đầy khó chịu- Vì sao ta phải ra ngoài? - Lingling Kwong mang bộ mặt không hiểu chuyện hỏi- Ta đang chuẩn bị đi tắm! - Orm Kornnaphat nhắc nhở- Ân, nàng cứ tắm đi! - Lingling Kwong tỏ vẻ vô hại- Ngươi không ra ngoài làm sao ta tắm? - Nhíu mày không vui- Vì sao ta ở trong này nàng không tắm được? - Lingling Kwong thừa nhận giờ phút này nàng trở nên dày mặt rồiOrm Kornnaphat nheo nheo mắt nhìn Lingling Kwong, tảng băng này đang muốn đo độ dày của da mặt với nàng sao? Là cố ý đúng không?- Được thôi! Tùy ngươi!Nói rồi, Orm Kornnaphat mỉm cười nhìn thẳng đôi mắt của Lingling Kwong, khí tức câu dẫn toát ta, môi mỏng vẫn giữ nụ cười nhẹ nhàng, sóng mắt hổ phách mê ly, môi trái tim giãn ra thêm, hoàn thiện một nụ cười hoàn mỹ tô điểm thêm cho mị nhãn của nàng, Orm Kornnaphat hướng Lingling Kwong cười cười, tay bắt đầu cởi đai lưng, cả người bao trùm hơi thở nóng bỏng, gợi cảm, Orm Kornnaphat lúc này chân chính biến đổi thành yêu nghiệt xinh đẹp chuyên đi hút hồn nhân loại, quyến rũ tà mị khiến người ta hít thở không thông.Lingling Kwong nhìn thấy Orm Kornnaphat hướng nàng phao mị nhãn, lại thấy hơi thở câu nhân của Orm Kornnaphat bao trùm lấy nàng, mắt vô hồn nhìn tay Orm Kornnaphat đang thoát ra đai lưng, lớp hồng y bên ngoài được cởi bỏ, Lingling Kwong cảm thấy máu mình đang sôi lên, tim đập nhanh, hơi thở dồn dập. Từng lớp từng lớp y phục của Orm Kornnaphat được cởi bỏ, Lingling Kwong như bị đóng băng, đứng sững người nhìn Orm Kornnaphat, hơi thở yêu nghiệt của hồ ly ngàn năm câu dẫn quyến rũ bao lấy nàng, Lingling Kwong càng nhìn càng thấy ngộp thở, thẳng đến lúc Orm Kornnaphat chỉ còn lớp trung y ôm trọn thân hình hoàn hảo của nàng, Lingling Kwong cảm thấy mình đến giới hạn rồi, một cảm giác nóng nóng ngay mũi, Lingling Kwong liền đưa tay bịt lấy mũi mình ngăn không cho máu chảy ra, quay đầu hướng ra cửa chạy trối chết- Nàng tắm đi, ta không làm phiền! - Nói rồi đem cửa đóng sầm lại, đứng tựa cửa thở hồng hộc, thầm mắng mình không có tiền đồ, chỉ mới nhìn Orm Kornnaphat thay đồ đã không chịu được, sau này phát sinh thêm chuyện có phải là đến mức ngất luôn khôngLingling Kwong đứng ngơ ngơ nhớ lại hình ảnh trong phòng, đường cong mềm mại được y phục ôm lấy, sau lớp trung y là cần cổ trắng nõn nà, xương quai xanh gợi cảm ẩn hiện, nụ cười mỹ nhân hút hồn người, lại còn yếm đỏ quyến rũ, nhớ lại đêm đó xúc cảm mềm mại đàn hồi dưới lòng bàn tay, lần này Lingling Kwong không chút hình tượng trực tiếp chảy máu mũi, Lingling Kwong lập tức ngẩng mặt, nhanh chóng lau đi. "Tiểu Orm .. nàng đúng là yêu nghiệt chuyển thế!" Lingling Kwong nghiến răng kiềm chế cảm xúc sôi trào trong tâm, ngẩng mặt không để máu mũi chảy ra nữa, tự mắng chính mìnhLại nói đến Orm Kornnaphat, lúc thấy Lingling Kwong ôm mũi chạy ra khỏi phòng, tự nhiên lòng nàng vui vẻ, nở nụ cười tươi rói- Tảng băng nhà ngươi hôm nay tính đội lốt sắc lang à? Còn chưa đủ khả năng đâu! - Orm Kornnaphat thì thầm sau đó cởi đi lớp quần áo còn lại, bước vào bồn nước ngâm mình.Orm Kornnaphat ngồi trong bồn tằm nghĩ nghĩ một hồi mặt cũng không nhịn được đỏ lên, nàng không nghĩ nàng lại lớn mật làm ra hành động như vậy trước mặt Lingling Kwong, vốn dĩ là trêu người kia, lúc nãy mà Lingling Kwong chỉ nán lại thêm một tí nữa thôi thì Orm Kornnaphat đã không nhịn được mà la lên rồi, thật sự may mắn vì da mặt tảng băng kia không quá dày như nàng nghĩ. Orm Kornnaphat thấy phản ứng của Lingling Kwong lòng chợt ngọt ngào thêm một tí, nàng rõ ràng rất có ảnh hưởng tới khối đá kia, nghĩ đến đây liền nở cười vui vẻ, cũng đã một thời gian rồi nàng mới thấy thoải mái như vậy.Orm Kornnaphat tắm xong, thay đồ lại gọi người thay nước cho Lingling Kwong tắm, Orm Kornnaphat ngồi trên bàn thưởng trà, mặt Lingling Kwong tuy khôi phục vẻ lạnh lùng nhưng vành tai vẫn còn đỏ ửng, chứng tỏ Lingling Kwong vẫn còn rất xấu hổ.- Orm ... Tiểu Orm! - Lingling Kwong lí nhí gọi- Chuyện gì? - Orm Kornnaphat ngước nhìn Lingling Kwong- Ta ... ta phải tắm - Lingling Kwong nhịn không được đỏ mặt xấu hổ- Ngươi cứ tắm, nói ta làm gì? - Orm Kornnaphat da mặt không mỏng, liền trưng ra bộ dáng bình tĩnh nói với Lingling Kwong- Nàng .. có thể ra ngoài không? - Lingling Kwong càng nói càng nhỏ, vành tai đỏ hồng lúc trước lúc này lại càng đỏ hơn, nàng thừa nhận nàng không đủ can đảm diễn cho Orm Kornnaphat một màn tắm tiên đâu- Vì sao ta phải ra ngoài? Đây là phòng ta! - Orm Kornnaphat không cho là đúng nói- Ta ...- Ngươi làm sao?- Ta... - Lingling Kwong ấp úng- Lúc nãy, ta muốn tắm ngươi không chịu ra ngoài, giờ bảo ta đi ra ngoài? - Orm Kornnaphat nhìn nhìn Lingling Kwong, thời thế đổi dời, lúc này muốn nàng ra ngoài sao, nằm mơ đi.- Nhưng ...- Ngươi tắm đi, ta không nhìn! - Orm Kornnaphat ra vẻ quân tử nói, quay người cầm ly trà lên xem như không để ý- Tiểu Orm, nàng đang chỉnh ta đúng không? - Lingling Kwong thẹn quá hóa giận- Ta làm sao chỉnh được ngươi! - Orm Kornnaphat chu chu môi vẻ mặt bình thản nhàn nhạt nóiLingling Kwong cứng họng, bực bội quay lưng lại bắt đầu thoát y phục, nàng cũng không tin Orm Kornnaphat có thể chịu đựng khi xem nàng thay y phục, Lingling Kwong cho rằng nàng chịu không được thì Orm Kornnaphat cũng không chịu được, nhưng đáng tiếc, thần kinh của nữ nhân nào đó vốn dĩ rất chắc chắn, rất khó lay chuyển.Orm Kornnaphat đặt ly trà lên bàn, ngước nhìn bóng lưng Lingling Kwong, từng lớp từng lớp y phục được rũ bỏ, khí tức băng lãnh mang theo một tí ngại ngùng khiến Lingling Kwong lúc này lại toát ra một tư vị khác, khí tức đó bao trùm lấy Orm Kornnaphat khiến nàng ngẩn ngơ nhìn bóng lưng nữ nhân ấy không chớp mắtNữ tử trước mặt nàng chính là người nàng nhớ nhung bao nhiêu thời gian qua, là người nàng yêu tận tâm can, khắc sâu tận đáy lòng, là người luôn luôn che chở nàng, là người luôn sủng nịnh cưng chiều nàng, là người hàng đêm nàng nằm mơ đều muốn ôm vào lòng, cũng là người nàng khao khát có được.Orm Kornnaphat thẩn thờ như nhập ma từ từ đứng dậy tiến đến sau lưng Lingling Kwong, vòng tay ôm lấy Lingling Kwong khiến Lingling Kwong giật mình. Lingling Kwong đang túng quẫn trong việc thay đồ để tắm trong khi ánh mắt nóng rực của Orm Kornnaphat ở phía sau nàng, đang chưa kịp suy nghĩ liền rơi vào cái ôm ấm áp của người nào đó, hai khỏa mềm mại của Orm Kornnaphat dán trên lưng nàng, vòng tay Orm Kornnaphat siết chặt lấy eo nàng, Lingling Kwong giờ phút này cảm thấy thở cũng có chút khó khăn.- Tiểu Orm?Lingling Kwong nhẹ giọng gọi Orm Kornnaphat, Orm Kornnaphat hơi nới lỏng vòng tay, Lingling Kwong quay lưng lại mặt đối mặt với Orm Kornnaphat, đôi nhãn thần màu nâu của nàng đối với mâu quang hổ phách trong veo của Orm Kornnaphat, Lingling Kwong nhìn rất rõ hình ảnh của chính nàng trong mắt Orm Kornnaphat, lúc này đôi mắt hổ phách tuyệt mỹ kia chỉ có nhung nhớ đong đầy- Tiểu ... Orm... - Lingling Kwong giọng đầy từ tính, thì thầm gọi Orm KornnaphatOrm Kornnaphat nghe Lingling Kwong gọi, nàng như mê man, đưa khuôn mặt từ từ tiến tới, mắt nàng nhắm lại, Lingling Kwong thấy khuôn mặt Orm Kornnaphat từ từ phóng đại trước mắt, một cảm giác chờ mong dâng lên trong lòng, nàng cũng nhắm mắt lại........."Lingling! Cầu ngươi cứu Luek!"Một hình ảnh chợt lóe trong đầu Orm Kornnaphat, khiến nàng đình chỉ động tác, mở mắt nhìn Lingling Kwong đang nhắm mắt chờ đợi nụ hôn của nàng, nỗi khó chịu dâng trào, liền buông Lingling Kwong ra, quay lưng ra khỏi phòng- Orm? - Lingling Kwong bị Orm Kornnaphat đẩy ra liền mở mắt đã thấy Orm Kornnaphat rời đi, nàng hốt hoảng gọi lại- Chuyện gì? - Orm Kornnaphat khựng lại- Nàng ...- Ngươi tắm đi! - Orm Kornnaphat nói rồi mở cửa phòng đóng sầm lạiLingling Kwong nhíu mày, nàng cảm nhận rất rõ Orm Kornnaphat là đang tức giận, là đang sinh khí, là đang uất ức, là đang phẫn nộ. Vì sao Orm Kornnaphat lại thay đổi tâm tình như vậy? Rõ ràng còn muốn hôn nàng cơ mà? Lingling Kwong nhăn nhăn mặt khó chịu, rốt cuộc Orm Kornnaphat là vì sao vậy chứ?Orm Kornnaphat đứng bên ngoài, lòng âm ỉ khó chịu, nàng biết Lingling Kwong là bất đắc dĩ, nhưng tận tâm nàng vẫn không thể bỏ qua việc Lingling Kwong cùng Luek có gian tình được, nàng muốn buông bỏ chuyện đó để ở cạnh Lingling Kwong nhưng đến cuối cùng vẫn không bỏ qua được, Orm Kornnaphat cảm thấy thật khó khăn, nàng muốn ở bên cạnh Lingling Kwong, muốn được Lingling Kwong yêu thương, cũng muốn yêu thương Lingling Kwong, nhưng nàng lại không thể chấp nhận Lingling Kwong cùng nữ nhân khác phát sinh quan hệ.Orm Kornnaphat cảm thấy nàng thật ích kỷ nhưng nàng không thể làm gì khác cả, nếu như thật sự là Lingling Kwong không thể phản kháng, hay đang hôn mê mà bị Luek chiếm lấy, có thể nàng sẽ dễ dàng bỏ qua hơn, đằng này nàng biết Lingling Kwong thanh tỉnh, nữ nhân kia hoàn toàn tỉnh táo quyết định trong thời khắc đó, hình ảnh nữ nhân nàng yêu đẩy cửa bước vào căn phòng kia cùng với nữ tử khác, không phải nàng, vẫn âm ỉ quấn lấy linh hồn Orm Kornnaphat, khiến nàng không buông xuống được.Lingling Kwong nói yêu nàng, nhưng lại ở bên cạnh người khác không phải nàng..."Lingling Kwong! Nói cho ta... làm sao ta có thể tha thứ cho ngươi?"Orm Kornnaphat nhắm mắt đau đớn, nàng muốn tha thứ, lí trí nói với nàng Lingling Kwong không cố ý, là Lingling Kwong buộc phải lựa chọn như vậy, nhưng trái tim nàng lại phản kháng không chấp nhận, Orm Kornnaphat mệt mỏi, phải chăng nàng lại nên rời đi?Có những chuyện nếu vô tình trở thành một vết sẹo, sẽ rất khó xóa bỏ ...mà hình ảnh Lingling Kwong đẩy cửa bước vào căn phòng của Luek đêm đó chính là nỗi ám ảnh một đời của Orm Kornnaphat ...---End chap 20Au: Không xử được cái nút này là SE đầu tay...