LingOrm | Keep Wonder (FULL)

KW 15



Orm Kornnaphat trở về nhà với một tâm trạng trên cao, cả một đêm cô ngủ với nụ cười vô thức trên môi, không phải lần đầu Orm Kornnaphat được tỏ tình, nhưng nếu vui đến mức ngủ không an ổn thế này là lần đầu tiên, chính cô lắng nghe được trái tim rộn ràng trong lồng ngực giữa đêm đen tĩnh lặng, bên tai còn văng vẳng một câu "Chị yêu em, Nong Orm!" của Lingling Kwong. Vậy ra, được một người tỏ tình, lại có thể hạnh phúc đến như vậy, Orm Kornnaphat khẽ nâng nụ cười.

Orm Kornnaphat đón chào ngày mới với một tâm trạng tươi vui, đến mức mẹ cô phải hỏi thẳng có phải rằng con gái bà đang yêu không mà cả một bữa sáng chỉ lén mỉm cười một mình. Lời mẹ nói ra khiến Orm Kornnaphat đỏ mặt tìm cớ trốn đi nhanh chóng, trên đường đến công ty, nụ cười trên môi vẫn không tắt.

- Korn tổng! - Sein cúi đầu kính cẩn, hôm nay tâm trạng Orm Kornnaphat rất tốt, thậm chí là lần đầu Sein thấy mùa xuân trong đôi mắt hổ phách kia

- Ừ? - Orm Kornnaphat phá lệ dịu dàng đáp lại

- Có bưu phẩm từ phía Kwong tổng gởi cho cô, tôi đã để trên bàn làm việc rồi ạ! - Sein bất giác mỉm cười, cô cảm nhận được Orm Kornnaphat đang rất vui vẻ

- Được! Cảm ơn Sein! - Orm Kornnaphat cười tươi đạp giày cao gót bước đi, để lại muôn vàn đôi mắt như muốn rớt ra vì một Korn tổng quá sức mềm mại

- Korn tổng thế này làm trái tim tôi loạn nhịp mất... - Một nữ nhân viên khẽ lên tiếng

- Tôi hình như cũng mê cô ấy rồi.. - Một người khác phụ họa

- Con gái còn thế này, cánh đàn ông chúng tôi thật sự mê mẩn... - Một nam nhân viên cảm thán

- Được rồi, đi làm việc đi! - Sein nhanh chóng cắt đứt tâm trạng bát nháo của đám nhân viên, cô không biết Orm Kornnaphat sẽ duy trì trạng thái vui vẻ này trong bao nhiêu lâu

Bên ngoài nháo nhào quay lại chỗ làm việc, thì bên trong văn phòng Orm Kornnaphat cũng đã ngồi vào bàn làm việc của chính cô, trước mắt là một phong bì hồ sơ với bên ngoài là logo của Always Wonder, người gởi là Lingling Kwong.

Orm Kornnaphat mở phong bì, bên trong là một xấp giấy, không khí đang ấm áp vì tâm trạng vui vẻ bỗng dưng đông lại, lạnh ngắt khi Orm Kornnaphat nhìn thấy nội dung bên trong của xấp giấy tờ, cô lạnh lùng lấy điện thoại nhấn gọi.

- Chị đây! - Lingling Kwong nhấc máy nhanh chóng với một giọng điệu đầy dịu dàng

- Lingling Kwong, ý gì đây? - Giọng Orm Kornnaphat hoàn toàn ngược lại, thậm chí có chút giận dữ

- Em nhận được rồi sao? - Lingling Kwong lập tức hiểu ra Orm Kornnaphat đang nói đến điều gì

- Cái này là sao đây?

- Ước định của chúng ta, chị chỉ thực hiện nó thôi! - Lingling Kwong nhẹ giọng giải thích

- Chị... - Orm Kornnaphat hoàn toàn á khẩu, cô không biết phải nói gì

- Trên đó chị đã kí và đóng dấu rồi, chỉ cần em kí nữa sẽ có phía luật sư lo liệu chuyện chuyển nhượng, sau khi hoàn tất, Always Wonder sẽ là một nhánh của Keep Silent nếu em muốn! - Lingling Kwong hoàn toàn không có chút tiếc nuối gì khi mang tâm huyết của chính cô trao cho Orm Kornnaphat

- Nếu tôi xóa sổ nó luôn thì như thế nào? - Orm Kornnaphat hoàn toàn bộc phát rồi, cô thật sự giận dữ với điều mà Lingling Kwong đang làm, dù rằng cô biết vốn dĩ từ đầu ước định này là do cả hai cùng đồng thuận

- Tùy ý em xử lý, chị đã giao AW cho em, thì là của em rồi! - Lingling Kwong nhận ra Orm Kornnaphat đang giận, cô chỉ có thể nhẹ nhàng nói

- Chẳng phải chị bảo đợi chị 3 ngày hay sao? - Orm Kornnaphat giọng không còn chút độ ấm nào

- Nhưng nó không ảnh hưởng đến ước định đúng không? - Lingling Kwong nhẹ giọng nói

- Chị... - Orm Kornnaphat nghiến răng, cô thật sự muốn đấm cho Lingling Kwong một cú

- Nong Orm, em đừng giận... - Lingling Kwong co vòi bắt đầu dỗ dành người kia

- Chị muốn tôi không giận đúng không? - Orm Kornnaphat lạnh giọng

- Ừ..

- Đến đây, lấy thứ này về và hủy nó đi! - Orm Kornnaphat giọng điệu ra lệnh cho Lingling Kwong

- Nhưng...

- Vậy để tôi hủy nó! - Orm Kornnaphat gằn từng chữ - Tôi mà chính tay hủy nó rồi, thì chị không xong với tôi đâu!

- Ách.. được rồi.. sáng nay chị có cuộc họp.. chiều sẽ sang chỗ em lấy về... - Lingling Kwong thật sự sợ Orm Kornnaphat rồi

- Nhớ đó! - Orm Kornnaphat phun ra hai chữ rồi trực tiếp ngắt máy không cho Lingling Kwong nói thêm một câu nào

Cô quẳng tệp tài liệu trên tay lên bàn, môi mím lại khống chế lại lửa giận trong lòng, sáu chữ "Hợp đồng chuyển nhượng cổ phần" đập thẳng vào mắt cô khiến Orm Kornnaphat tức điên lên. Lingling Kwong đang làm cái quái gì vậy, câu trả lời cũng chẳng muốn nghe, mang cái thứ này đến cho cô, trước khi dây dưa với Lingling Kwong, thứ trước mắt là thứ cô theo đuổi, nhưng bây giờ không phải, người kia chưa từng hỏi cô muốn gì, chưa từng nghe cô nói, cứ tự bản thân suy diễn rồi làm ra những việc mà Lingling Kwong tự cho là đúng, điều này chính là thứ khiến Orm Kornnaphat phẫn nộ.

- Lingling Kwong, đợi 3 ngày sau xem em chỉnh chị như thế nào! - Orm Kornnaphat mím môi lầm bầm

Tâm trạng Orm Kornnaphat tuột dốc không phanh, cô nén lại sự bực bội trong lòng, Lingling Kwong không nghe câu trả lời của cô, trốn tránh đối diện với cô, mang AW lập tức giao cho cô, người kia rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì vậy. Orm Kornnaphat đang làm việc không thể tập trung, cô buông tài liệu thở dài.

Orm Kornnaphat nhớ đến Lingling Kwong, người kia rất mạnh mẽ cùng lạnh lùng, thế nhưng, cô luôn có thể bắt được một sự đượm buồn trong đôi mắt nâu kia, có đôi lúc bên cạnh nhau, Lingling Kwong ôm cô thật chặt như sợ rằng cô sẽ biến mất. Một căn nhà chỉ có một đôi dép, một bộ chén dĩa, tất cả những thứ xung quanh Lingling Kwong đều phản ánh rằng chủ nhân nó đã sống một cuộc sống cô đơn đến tận cùng.

Orm Kornnaphat đưa tay bóp trán, cô đã cho người điều tra về Lingling Kwong và gia tộc Kwong, chỉ vỏn vẹn là thông tin cơ bản, Lingling Kwong có 2 người em, một trai một gái, cô là người ưu tú nhất vì vậy được giao cho nắm quyền điều hành cơ ngơi của gia tộc. Orm Kornnaphat chỉ biết đến đó, có vài chi tiết đồn đại không được xác nhận chính là Lingling Kwong rất ít khi về nhà và người kia ra ngoài sống riêng cũng từ rất sớm, hình như là năm Lingling Kwong 15 tuổi, ngoại trừ Pey, căn nhà của Lingling Kwong chưa từng có một người nào khác ghé qua hay ngủ lại, cho đến khi Orm Kornnaphat bước vào đó.

Nhấp một ngụm matcha, Orm Kornnaphat thở dài, không lẽ Lingling Kwong không được yêu thương sao, một người ưu tú như vậy, đáng ra phải là thiên chi kiêu nữ trong lòng trưởng bối gia tộc chứ, Orm Kornnaphat càng nghĩ càng không thể xác định được, cô dứt khoác bỏ qua không nghĩ nữa, ngày mốt cô sẽ hỏi rõ Lingling Kwong.

- Korn tổng! - Sein gõ cửa

- Vào đi! - Orm Kornnaphat quay lại bộ dáng lạnh băng ngày thường

- Gia chủ Kwong muốn gặp cô! Không biết tôi nên từ chối hay như thế nào? - Sein báo cáo

- Gia chủ Kwong? Ông nội của Lingling Kwong?

- Vâng ạ!

- Ông ta gặp tôi làm gì?

- Tôi cũng không biết, nhưng Quản gia của Kwong đang đợi dưới sảnh, nếu cô không muốn tiếp, tôi sẽ từ chối họ!

- Không cần! - Orm Kornnaphat đứng dậy cầm điện thoại và túi xách sau đó liếc nhìn hồ sơ chuyển nhượng trên bàn, nghĩ nghĩ một lúc rồi cầm bỏ vào túi xách bước đi

- Có cần tôi đi theo không ạ? - Sein lo lắng hỏi

- Cô cho là họ sẽ đồng ý sao?

- Chắc là.. không..

- Nếu biết rõ như vậy thì không cần cưỡng cầu, tôi tự lo liệu được! - Orm Kornnaphat cười nhạt

- Vậy.. có chuyện gì hãy gọi cho tôi! - Sein không khỏi lo lắng nói

- Yên tâm, tôi là Kornnaphat Sethratanapong đó P'Sein à! - Orm Kornnaphat cười tươi nhìn Sein

- Vâng! - Sein cười xòa gật đầu, lâu lắm rồi Orm Kornnaphat mới gọi cô là "P'Sein"

- Tôi đi đây, các công việc khác cô xử lý nhé!

- Vâng, tôi biết rồi!

Sein nhận lệnh nhìn Orm Kornnaphat rời đi cùng với Quản gia của Kwong, đáy lòng có chút không yên tâm, cô bước vội đến căn phòng sát bên phòng làm việc của cô.

- Ace! - Sein mở cửa bước vào

- Cô không biết gõ cửa sao? - Ace nhăn mặt nhìn Sein, đều là trợ lý riêng của Orm Kornnaphat nhưng hai người như nước với lửa vậy

- Cô quen Pey của AW đúng không?

- Không.. không có! - Ace lập tức chối bay chối biến, nếu để Orm Kornnaphat biết cô quen biết Pey, rồi điều tra ra mấy chuyện cá nhân của Orm Kornnaphat là do Ace nói với Pey, thì Orm Kornnaphat sẽ cạo đầu cô mất

- Đừng chối nữa, tôi có bằng chứng hết, nếu cô chối, tôi lập tức gởi cho Korn tổng!

- Đừng! - Ace hoảng hốt - Được rồi.. tôi có quen với cô ấy!

- Nhắn cho cô ấy, nhờ cô ấy nói với Kwong tổng, Gia chủ Kwong cho người đến đón Korn tổng, yêu cầu gặp mặt riêng rồi!

- Cái gì?

Ace nghe xong liền lấy điện thoại nhấn gọi nhưng lại vào chế độ thư thoại, Ace đoán được Pey đang họp, nhìn Sein, cô hiểu được, trước khi đến đây, Sein đã gọi sang muốn gặp Lingling Kwong, nhưng Kwong tổng đang họp, mọi người không ai được làm phiền. Ace nhìn Sein, cả hai có chút căng thẳng, cô liền soạn gởi cho Pey một cái tin, hy vọng rằng Pey sẽ đọc được rồi nói với Lingling Kwong, cả hai trợ lý của Orm Kornnaphat ngồi nhìn nhau trong căng thẳng.

Bên này, Orm Kornnaphat cũng có chút căng thẳng chờ đợi gặp mặt gia chủ Kwong, cô âm thầm suy đoán nguyên nhân người đó muốn gặp cô, có lẽ chính là vì thứ Lingling Kwong gởi sang sáng nay, đúng thật là làm sao họ có thể ngồi yên cho Lingling Kwong tự tiện định đoạt cơ ngơi của gia tộc được.

Rất nhanh Orm Kornnaphat đã đến trước một biệt thự rộng lớn xa hoa, xung quanh là một mảng vườn xinh đẹp, người làm đi đi lại lại đông đúc, Orm Kornnaphat khẽ nhíu mày, nơi Lingling Kwong sống thì lạnh lẽo cô độc, nơi này thì lại ấm áp đông vui, đôi mắt hổ phách lạnh dần, cô đạp giày cao gót, sống lưng thẳng tắp đi vào theo sự hướng dẫn đến thư phòng của gia chủ Kwong. Orm Kornnaphat bước vào trong, trước mặt đang là 3 người, nhìn qua cô đoán được đó là ông bà nội Lingling Kwong và ba của Lingling Kwong, trong lòng cô khẽ cười nhạt, muốn lấy đông hiếp yếu sao.

- Mời ngồi! - Ông nội Lingling Kwong giọng đanh thép vang lên

- Cảm ơn! - Orm Kornnaphat cười nhạt chấp nhận trận đối kháng này

- Cô Kornnaphat không hổ danh là một trong những hắc mã gần đây của thương trường, rất khí phách! - Ông nội Lingling Kwong cười như không cười lên tiếng tán thưởng

- Cảm ơn ông đã quá khen! - Orm Kornnaphat không xiểm nịnh không tự cao cười đáp lại

- Thật sự rất giỏi! - Ông nội Lingling Kwong gật gật cười cười, nhưng ánh mắt chỉ toàn là một mảng lạnh băng

- Gia chủ Kwong, chắc hẳn ông gọi tôi đến đây không phải để khen tôi đúng không? - Orm Kornnaphat cười nhạt xé rách bộ mặt giả tạo kia

- Phải! Gọi cô đến chính là vì thứ mà Lingling gởi cho cô sáng nay! - Ông ta cũng chẳng duy trì bộ dạng hòa nhã của trưởng bối, vì ông ta biết, Orm Kornnaphat hoàn toàn nắm được ý định của ông ta

- Tại sao không hỏi chị ấy, lại đi gọi tôi làm gì? - Orm Kornnaphat đôi mắt lạnh lùng nhàn nhạt lên tiếng

- Việc đó không cần cô bận tâm, thứ hiện tại cô cần làm, chính là không được kí vào đó và lập tức mang thứ đó trao lại cho tôi! - Ông nội Lingling Kwong gằn từng chữ

- Tại sao tôi lại không được kí? Tại sao phải đưa cho ông? - Orm Kornnaphat nheo mắt nhìn ông ta

Orm Kornnaphat không phải trẻ con, trên hồ sơ này Lingling Kwong đã kí và đóng mộc, người nào kí bên nhận chuyển nhượng sẽ là chủ nhân của AW, những người này không gọi cho Lingling Kwong yêu cầu Lingling Kwong thu hồi, mà lại gọi cô đến đây muốn cô giao ra, Orm Kornnaphat nở nụ cười nửa miệng

- Ông muốn tranh giành cơ ngơi của Lingling Kwong? - Orm Kornnaphat nhướng mày lên tiếng

- Không phải chuyện của cô! Cô chỉ cần giao hồ sơ ra là được! - Ông nội Lingling Kwong nghiến răng đáp lại Orm Kornnaphat nhưng không giấu được sự chột dạ trong ánh mắt, ông ta không ngờ chỉ có một câu mà Orm Kornnaphat đã đoán ra được ý định thật sự của ông ta

- Các người vô duyên vô cớ gọi tôi đến đây, sau đó bảo tôi giao hồ sơ cho các người, rồi lại bảo không phải chuyện của tôi.. - Orm Kornnaphat cười như không cười nhìn ba kẻ trước mặt - .. Kwong lão, ông cũng từng là người trên thương trường, trong phương diện này, có chuyện tốt vậy sao?

- Cái đứa con gái này!! - Ba của Lingling Kwong gầm lên, ông ta không nhịn được nữa

- Xem ra các người không muốn bàn chuyện rồi, tôi về đây! - Orm Kornnaphat liếc sang người đàn ông kia cười nhạt một cái rồi làm động tác muốn đứng dậy

- Chậm đã! - Ông nội Lingling Kwong lên tiếng, sau đó nhìn ba của Lingling Kwong khiến người kia im lặng cúi đầu, nuốt cục tức vào trong

- Sao hả? - Orm Kornnaphat ngừng lại động tác hỏi

- Cô Kornnaphat, tôi biết quan hệ giữa cô và Lingling nhà chúng tôi! - Ông nội Lingling Kwong bắt đầu giở chiêu trò

- Quan hệ? Giữa chúng tôi là quan hệ làm ăn, ai chẳng biết? - Orm Kornnaphat cười nhạt, nhưng trong lòng bắt đầu cảnh giác

- Cô không cần giả mù sa mưa, khách sạn mà Lingling hay ở là một trong những cơ ngơi của Kwong, nơi đó tai mắt của tôi đều có đủ!

- Ồ vậy sao? - Orm Kornnaphat cười nhạt, vậy ra những người này theo dõi Lingling Kwong sao, Orm Kornnaphat cảm giác hơi không vui trong lòng

- Không ngại nói cho cô biết, Lingling Kwong chỉ là một bức bình phong của gia tộc Kwong, sau này, toàn bộ cơ ngơi của Kwong sẽ được trao cho Xian Kwong, cháu đích tôn của Kwong tộc!

- Rồi? - Orm Kornnaphat tỏ vẻ hứng thú nhìn lão già trước mặt

- Tôi đã chuẩn bị tất cả để trao thừa kế cho Xian, vậy nên, cô có kí vào hồ sơ đó nhận được chuyển nhượng đi chăng nữa, thì đến khi Xian thừa kế, cô sẽ trắng tay! - Ông ta cười nhạt

- Vậy nên? - Orm Kornnaphat cười cười hỏi

- Nếu cô giao cho tôi hồ sơ chuyển nhượng chưa kí, tôi sẽ cùng cô làm một giao dịch, đảm bảo khi Xian thừa kế, cô sẽ nhận được cổ phần của AW!

- Để xem nào... - Orm Kornnaphat nhịp nhịp ngón tay lên thành ghế, bộ dáng như nữ vương nhìn thế gian, môi mỏng hé mở - Khi Xian Kwong thừa kế, bằng một cách nào đó AW sẽ rời khỏi tay của Lingling Kwong về lại sở hữu của Xian Kwong, nên phần cổ phần mà Lingling Kwong chuyển nhượng cho tôi sẽ mất hiệu lực?

- Đúng vậy! Lingling Kwong chưa từng thật sự sở hữu AW! - Ông nội Lingling Kwong nhìn khuôn mặt Orm Kornnaphat đang đánh giá tình hình, vẻ đắc thắng dần dần trỗi lên trong đôi mắt đục ngầu

- Nhưng làm sao tôi biết được đó là sự thật? Lỡ như ông đang gạt tôi thì như thế nào? Vì Lingling Kwong không phải là cháu gái ông sao? Tôi không tin ông lại đối xử với cháu gái của ông như vậy, tôi không thể tin các người với vài lời nói được! - Orm Kornnaphat nhăn mặt tỏ vẻ đắn đo không tin tưởng

- Người ngoài sẽ nghĩ Lingling Kwong là cháu gái của Kwong, nhưng thực chất chỉ là ở mặt sinh học di truyền mà thôi! - Ba của Lingling Kwong cười nhạt

- Ồ? - Orm Kornnaphat tỏ vẻ ngạc nhiên chờ đợi người đàn ông kia nói tiếp, cô thấy được trong đôi mắt kia chính là sự ghét bỏ

- Đứa con gái đó chỉ mang dòng máu của Kwong, trên dưới Kwong gia ai ai cũng biết Lingling Kwong chỉ có cái họ chứ chẳng có gì cả, thậm chí, tên của nó còn không được ghi vào trong gia phả nhà họ Kwong! - Ba Lingling Kwong cười khinh bỉ như thể hắn ta đang nói về một người nào đó

- Đó chỉ là lời các người nói thôi! - Orm Kornnaphat lại tiếp tục lắc đầu không tin tưởng

- Mang ra đây! - Ông nội Lingling Kwong nhìn quản gia bên cạnh ra hiệu

Orm Kornnaphat nhìn theo quản gia đi ra đáy lòng có chút lạnh, vậy ra, vì cổ phần của Lingling Kwong, ngay cả gia phả cũng muốn cho cô xem, thật chịu chi quá rồi.

- Cô xem đi! - Ông nội Lingling Kwong lật ra một trang rồi đẩy về phía Orm Kornnaphat

Orm Kornnaphat nhìn vào, nơi đó chỉ có một cái tên duy nhất được ghi nhận "XIAN KWONG", Orm Kornnaphat khẽ nhíu mày, cô hít một hơi cười cười nhìn ba người trước mặt

- Không phải Lingling Kwong có 1 em trai 1 em gái sao? Các người trọng nam khinh nữ nên chỉ ghi nhận Xian Kwong à? - Orm Kornnaphat lần nữa tỏ vẻ hứng thú

- Đó không phải việc của cô, cô chỉ cần biết, Lingling Kwong không có trong gia phả, nghĩa là chúng tôi chưa từng xem nó là con cháu gia tộc Kwong, hiện tại nó chỉ là kẻ được thuê mướn để điều hành AW, nếu cô tiếp xúc gần gũi với nó, cô sẽ chẳng nhận được gì cả! - Ông nội Lingling Kwong lạnh lùng nói

- Thật sao? - Orm Kornnaphat nhướng mày

- Cô không thấy xung quanh Lingling Kwong chẳng có lấy một người bạn sao? Tất cả những kẻ tiếp xúc với nó, đều cân đo đong đếm được lợi ích - Ông nội Lingling Kwong nhìn ra Orm Kornnaphat gần như thuận theo ý ông ta liền thừa thắng nói tiếp - Sẽ không ai muốn làm bạn hoặc giao thiệp với một kẻ bị Kwong gia chối bỏ cả! Cô cũng là người làm ăn, cô biết rằng lợi ích mới là vĩnh viễn mà, đúng không?

Orm Kornnaphat không trả lời, cô cúi đầu suy tư, không ai nhìn thấy được vẻ mặt của cô, lúc này, có ba người trước mặt chờ đợi câu trả lời của Orm Kornnaphat, và cũng có một người vừa đến đang đứng trước cửa vừa dừng lại động tác muốn mở cửa xông vào, vì người đó dường như cũng muốn lằng nghe câu trả lời của cô, tuy rằng, trong lòng chưa từng có một tia hy vọng nào.

- Đúng là... - Orm Kornnaphat cuối cùng cũng lên tiếng, giọng cô lành lạnh vang lên - .. chẳng ai muốn ở cạnh một kẻ bị chối bỏ như Lingling Kwong thật!

- Cô cuối cùng cũng hiểu ra rồi đấy! - Cả ông nội và ba Lingling Kwong cười phá lên thoải mái, bà Lingling Kwong bên cạnh cũng tủm tỉm cười nhạt

Trong phòng là ba kẻ đang hài lòng với chiến thắng, bên ngoài là một trái tim vỡ vụn, linh hồn đông cứng lại, cánh tay đặt lên cửa cũng run rẩy mà thu hồi, đôi chân dường như không còn chút sức lực nào đổi hướng muốn rời đi, nhưng lại khựng lại vì thanh âm trong trẻo một lần nữa vang lên.

- Thế nhưng tôi lại muốn như vậy đấy! - Orm Kornnaphat gằn từng chữ, cô thấy được biểu cảm đông cứng của ba kẻ trước mắt, nụ cười đắc thắng lúc này méo xệch

- Cô .. Kornnaphat? - Ông nội Lingling Kwong nghiến răng gọi Orm Kornnaphat - Cô vừa nói gì, tôi nghe không rõ!

- Ông già rồi đấy! - Orm Kornnaphat cười cười châm chọc - Tôi nói, tôi chọn ở cạnh Lingling Kwong!

- Đây là ý gì hả? - Ông ta gằn từng chữ

- Hừ! - Orm Kornnaphat khuôn mặt không còn một nụ cười, đôi mắt hổ phách đầy lửa giận nhìn những con người trước mặt, giọng lạnh như băng vang lên - Cuối cùng thì tôi cũng đã hiểu được lý do vì sao chị ấy lại luôn mang một vẻ cô độc bất cần như vậy!

Ba kẻ trước mặt im bặt vì khí thế bức người của Orm Kornnaphat

- Các người muốn chiếm lấy tâm huyết của chị ấy sao? Nằm mơ! - Orm Kornnaphat gằn giọng giận dữ

- Kornnaphat Sethratanapong! - Ông nội Lingling Kwong đập bàn đứng dậy

- Ông cũng biết họ của tôi là Sethratanapong sao? - Orm Kornnaphat cũng đập bàn đứng dậy

- Cô... - Ông nội Lingling Kwong á khẩu khi đối diện với đôi mắt hổ phách đang trừng trừng nhìn ông ta

- Sethratanapong!! - Orm Kornnaphat gằn từng chữ - Cái tên này có gợi nhớ cho ông điều gì không?

- Mày .. mày là cháu của Ron Sethratanapong? - Lão ta run rẩy

- Phải! Tôi là cháu gái ruột của Ron Sethratanapong, là người mà năm xưa ông dùng mưu hèn kế bẩn mua chuộc nhân viên của ông tôi ăn cắp bản thảo dự án lại khiến cho ông nội tôi chậm trễ đến buổi đấu thầu! - Orm Kornnaphat nghiến răng đỏ mắt nhìn khuôn mặt già nua trước mắt - Cơ ngơi của ông bắt đầu trên xương máu của ông tôi, sau buổi đấu thầu đó, ông còn chặn đứng các đường làm ăn của ông tôi, khiến ông tôi phải rơi vào tình trạng thiếu hụt dòng tiền, cũng chính là ông đã thuê người làm giả hàng của ông tôi rồi tuồng ra thị trường gây thiệt hại cho đối tác, ông tôi vì đền bù hợp đồng mà phải bán đi 8 phần gia sản rồi biến mất trên thương trường.

- Mày.. mày... - Ông ta chỉ biết lắp bắp khi Orm Kornnaphat chỉ tội ông ta

- Hôm nay, thù cũ hận mới, tôi sẽ tính đủ với ông! - Orm Kornnaphat gầm lên

- Mày muốn cái gì?

- Ông hại ông nội tôi gặp cú sốc lớn đến mức nhập viện, sau đó chỉ có thể ngồi xe lăn mãi mãi.. - Orm Kornnaphat giọng lành lạnh vang lên, lửa giận trong lòng bốc ngùn ngụt - .. các người lại đối xử tệ bạc với người tôi yêu, khiến chị ấy lúc nào cũng bị sự bi thương vây lấy, Kornnaphat Sethratanapong tôi mà không chơi chết các người thì tên của tôi viết ngược!!

- Mày dám!! - Ba của Lingling Kwong gầm lên

- Ông nghĩ tôi dám không? Muốn giành AW của Lingling Kwong sao? Các người không có bản lĩnh đó đâu! Khi nào còn tôi ở bên cạnh chị ấy, thì tất cả các người, ai cũng đừng hòng tổn thương chị ấy một lần nào nữa! - Orm Kornnaphat chỉ thẳng mặt những người trước mắt tuyên bố

- Mày.. mày..

- Không còn từ nào khác à? - Orm Kornnaphat cười nửa miệng

- Con ngu xuẩn này, rượu mời không uống mày muốn uống rượu phạt sao? - Ba Lingling Kwong gầm lên, hùng hổ bước đến chỗ Orm Kornnaphat

Orm Kornnaphat nhíu mày bước lui lại, khuôn mặt căng thẳng, nhưng đôi mắt không chút sợ hãi, khí thế vẫn kiên cường như trước. Một tiếng mở cửa vang lên, vài người chạy vào giữ lấy người đàn ông đang hướng về phía Orm Kornnaphat đang muốn hành hung cô, Orm Kornnaphat quay sang, một thân ảnh cao gầy bước vội về phía cô, khuôn mặt không giấu được sự lo lắng, nhưng Orm Kornnaphat thấy rõ bên trong đôi mắt nâu thăm thẳm kia sự cô độc cùng bi thương dường như đã biến mất, lúc này thay vào đó là ý cười trong trẻo xen lẫn một vài tia hạnh phúc

- Lingling? - Orm Kornnaphat khẽ gọi

- Chị đây! Có làm em sợ không? - Lingling Kwong cười dịu dàng vuốt ve khuôn mặt của Orm Kornnaphat

- Không có! - Orm Kornnaphat lắc đầu

- Lingling Kwong! - Ba Lingling Kwong gầm lên, hắn cố gắng thoát khỏi sự khống chế của vệ sĩ nhưng không được, toàn bộ các vệ sĩ của Kwong gia đều bị vệ sĩ của Lingling Kwong khống chế

- Mày là đứa phản phúc, mang cơ ngơi đi tặng cho người khác, mày nghĩ sự việc dễ dàng như vậy sao hả? - ông nội Lingling Kwong run rẩy chửi bới Lingling Kwong

- Tôi mang AW đi tặng, chứ tôi đâu có mang Quảng Thị đi tặng đâu, ông kêu ca cái gì vậy? - Lingling Kwong đứng chắn trước mặt Orm Kornnaphat cười như không cười nhìn những "người thân" của cô

- Ý mày là sao? - Ông nội Lingling Kwong cảm nhận có vấn đề liền căng thẳng nhìn Lingling Kwong

- Trước khi đổi tên thành AW, cơ ngơi của ông là một cái công ty mang tên Quảng Thị không phải sao? Với một đống nợ nần trên đầu đó ông quên rồi à? - Lingling Kwong nhàn nhạt nói

Cả đám người trước mắt đều im bặt chờ đợi Lingling Kwong khai thông cho họ

- Các người nghĩ rằng tôi không biết các người xem tôi là gì sao? - Lingling Kwong cười cười - Tôi đâu có ngu đến mức đi trải đường hoa cho kẻ khác!

- Là... là như thế nào? - Ông nội Lingling Kwong run rẩy

- Ba năm đầu tiên tiếp quản Quảng Thị, tôi cố gắng kéo dài hơi tàn của nó, cho các người một cuộc sống sung túc xa hoa hơn trước, cho đến khi các người hoàn toàn không còn phòng bị, giấy tờ hồ sơ cũng không còn xem qua, ông nghĩ tôi không biết ông bố trí người theo dõi tôi sao? - Lingling Kwong cười nửa miệng - Nhưng như ông nói đó, lợi ích mới là quan trọng, ông trả cho họ 1 tôi đưa họ gấp 10, ông nghĩ họ sẽ chọn ai làm chủ?

- Cái gì...

- Tôi sẽ trả Quảng Thị lại cho ông, còn AW là của tôi, nên tôi muốn làm gì thì tôi làm! Ngày mai sẽ có luật sư đến xử lý tất cả, các người chỉ việc ngồi yên đợi chủ nợ đến đòi tiền là được! - Lingling Kwong cười tươi rói

- Tại.. tại sao... - ông nội Lingling Kwong lắp bắp, ông ta vẫn chưa hiểu được gì cả

- Đáng lý ra tôi dự tính khi các người giành lại thì sẽ trả lại một Quảng Thị không nợ nần xem như sự báo đáp, chỉ là.. - Lingling Kwong tắt đi nụ cười trên môi, cô nhìn thẳng vào những người trước mặt - .. ngày hôm nay các người dám động vào vảy ngược của tôi, thì các người phải trả giá!

Khuôn mặt Lingling Kwong vốn dĩ luôn lạnh lùng khi đối diện với những người này, nhưng cô chưa từng thể hiện sự phẫn nộ, thay vào đó là sự trào phúng, nhưng hôm nay, cô mang một bộ dáng phừng phừng lửa giận, khí thế còn áp đảo hơn ngày thường khiến tất cả những người kia đều chỉ biết né tránh ánh mắt của Lingling Kwong.

- Pey! - Lingling Kwong cất tiếng gọi

- Vâng thưa Kwong tổng! - Pey bước vào cúi đầu

- Xử lý những thứ ở đây đi! - Lingling Kwong ra lệnh

- Em hiểu rồi! - Pey nhận lệnh

- Chúng ta đi thôi! - Lingling Kwong quay sang nhìn Orm Kornnaphat bộ dáng dịu dàng như thể sát thần vừa nãy không phải cô

- Được! - Orm Kornnaphat cười tươi nhìn Lingling Kwong, cô không e ngại đưa tay nắm lấy bàn tay kia khiến Lingling Kwong có chút thụ sủng nhược kinh (ý nghĩa: được yêu thương mà lo sợ) ngây ra rồi lại cười khờ siết lấy tay Orm Kornnaphat cùng nhau rời khỏi

Orm Kornnaphat đeo dây an toàn sau đó tựa vào lưng ghế, Lingling Kwong điều chỉnh độ ngả ghế cho Orm Kornnaphat thoải mái hơn

- Em có đói bụng không? - Lingling Kwong quay sang nhìn Orm Kornnaphat quan tâm

- Về nhà đi, em muốn về nhà! - Orm Kornnaphat vẻ mặt mệt mỏi thoải mái ngáp một cái

- Được chị đưa em về! - Lingling Kwong cưng chiều đáp

- Chị có biết em đang nói về nhà nào không? - Orm Kornnaphat chu môi ý cười đầy mặt

- Về nhà em? Không đúng sao? - Lingling Kwong ngạc nhiên hỏi

- Không! - Orm Kornnaphat lắc đầu cười

- Vậy... - Lingling Kwong nghĩ đến một đáp án khác hơi có chút chần chừ, cười cười nói ra - Về nhà chị .. phải không?

- Phải! - Orm Kornnaphat gật đầu cười rộ lên, cô thích nhìn Lingling Kwong có chút bẽn lẽn thế này, rất thú vị - Em muốn về nhà cùng chị!

- Được! - Lingling Kwong đáy lòng tràn ra đầy sự ngọt ngào.

Orm Kornnaphat nhìn góc nghiêng hoàn hảo khuôn mặt của Lingling Kwong đang chứa đựng sự hạnh phúc, đáy lòng cô cũng tràn đầy vui vẻ, người con gái này, hợp với nụ cười hơn là lạnh lùng băng lãnh.

Rất nhanh họ về tới nhà Lingling Kwong, Orm Kornnaphat thoải mái bước vào như đây là nhà của cô, kệ dép lúc này đã có thêm một đôi dành cho cô, Orm Kornnaphat vui vẻ mang dép đi trong nhà bước vào rửa tay cho mát mẻ rồi lấy hai ly nước sang sofa ngồi xuống. Lingling Kwong nhìn Orm Kornnaphat một bộ dáng như chủ nhân ngôi nhà liền nở nụ cười cưng chiều, cô cũng đi rửa tay sau đó mở tủ lạnh lấy ra đĩa nho đã được lặt sẵn từng trái và rửa sạch mang đến chỗ Orm Kornnaphat đang ngồi.

- Hôm nay nhà chị có cả trái cây à? - Orm Kornnaphat tròn mắt ngạc nhiên

- Ừ, đã mua đầy đủ, còn có thêm một tủ đồ ăn vặt nữa! - Lingling Kwong gật đầu

- Chuẩn bị cho ai mà chu đáo vậy? - Orm Kornnaphat liếc nhìn Lingling Kwong trêu chọc

- Cho em đó! - Lingling Kwong phì cười thừa nhận

- Vậy thì được! - Orm Kornnaphat hài lòng, cô nhấp ngụm nước sau đó nhìn sang túi xách, với tay lấy ra một tệp hồ sơ đặt lên bàn

- Không nhận thật sao? - Lingling Kwong nhìn được đó là gì liền hỏi Orm Kornnaphat

- Tại sao chị lại muốn em nhận? - Orm Kornnaphat hỏi ngược

- Vì ước định trước đó của chúng ta, chị đã yêu em rồi, nên chị sẽ phải tặng AW cho em! - Lingling Kwong lần nữa nhắc lại ước định của họ

- Vậy thì ngày mai em sẽ phải chuẩn bị một bản chuyển nhượng rồi! - Orm Kornnaphat chu chu môi tinh nghịch nói

- Sao cơ? - Lingling Kwong ngây ngốc, trái tim cô thịch lên một nhịp

Orm Kornnaphat quay sang nhìn Lingling Kwong, cô nhích người ngồi gần người kia, nhìn thẳng vào đôi mắt nâu trong veo của Lingling Kwong, lắng nghe trái tim Lingling Kwong đang đập mạnh mẽ vì cô, môi trái tim vẽ một nụ cười hoàn mỹ đầy xinh đẹp

- Em nói là nếu chị tặng AW cho em vì chị yêu em, thì em cũng phải mang KS tặng cho chị rồi! - Orm Kornnaphat giọng mềm mại vang lên

- Vì.. vì sao? - Lingling Kwong lắp bắp, cô hiểu ý nghĩa của câu nói này, nhưng cô có chút không dám tin

- Lingling Kwong, em yêu chị! - Orm Kornnaphat nhìn thẳng Lingling Kwong trực tiếp nói ra tình cảm của chính mình

- Thật... thật sao? - Lingling Kwong không dám tin giọng có chút run rẩy muốn xác nhận

Lúc nãy ở Kwong gia Lingling Kwong đã nghe Orm Kornnaphat gọi cô là "người tôi yêu", lần đầu tiên có người bảo vệ cô trước sự công kích của gia tộc, bạn bè cô trước đây khi bị gọi đến Kwong gia, ra về chỉ có xa lánh cô, ngay cả những người nói yêu cô, chỉ cần Kwong gia gây áp lực họ sẽ rời bỏ, thậm chí những kẻ có địa vị trên thương trường, nghe đến cô không phải là người thừa kế chính thức liền quay lưng với cô, từ đó, trong mắt Lingling Kwong chỉ có hai chữ lợi ích. Nhưng Orm Kornnaphat lại không như thế, người con gái này đã không từ bỏ cô vì lợi ích, trái tim Lingling Kwong run rẩy

- Mỗi ngày đều nhớ chị, rất thích được ở cạnh chị, mỗi lần được chị ôm, trái tim em đều loạn nhịp, được chị quan tâm, em rất vui... - Orm Kornnaphat ôm lấy Lingling Kwong gục đầu lên vai người kia nhẹ giọng nỉ non

- Orm.. - Lingling Kwong ôm lấy người trước mặt lắng nghe chủ nhân trái tim cô thổ lộ

- Em hiểu bản thân đã yêu chị.. nhưng có quá nhiều thứ từ chị khiến em không an tâm.. - Orm Kornnaphat chu chu môi giọng đầy nũng nịu

- Sao vậy? - Lingling Kwong khó hiểu hỏi

- Chị nổi tiếng là sát gái, mà không phải mỗi phụ nữ, đàn ông cũng bị chị hấp dẫn, sau đêm đầu tiên, em điều tra thì biết chị có cả một sớ dài phụ nữ bên cạnh.. - Orm Kornnaphat nghĩ đến đây bụng lại một bình giấm ngồi thằng lại nhìn Lingling Kwong, khuôn mặt cau có

- Chị.. chị xin lỗi... tại ... tại... - Lingling Kwong ấp úng không biết phải giải thích như thế nào, nếu biết có hôm nay, trước kia cho vàng cô cũng không dám dây dưa với những người kia

- Nhưng sau đó vì dỗ em mà dầm mưa.. - giọng Orm Kornnaphat hòa hoãn - rồi cuối cùng.. chị nói yêu em..

Orm Kornnaphat vuốt ve gò má xinh đẹp của Lingling Kwong, tay chạm vào nốt ruồi quyến rũ kia, môi khẽ cười

- Em đã rất hạnh phúc.. - giọng Orm Kornnaphat đầy mềm mại rót vào tai Lingling Kwong

- Orm..

- Lingling, không cần phải sợ hãi, cũng không cần lo lắng, sau này, hạnh phúc của chị sẽ do em gánh vác, có được không? - Orm Kornnaphat chân thành nhìn vào đôi mắt nâu kia mềm mại hỏi

- Được.. trao cho em.. hạnh phúc của chị! - Lingling Kwong cười gật đầu

Nước mắt Lingling Kwong dâng lên, đó không phải là nỗi chua xót đắng cay bi thống như những ngày tăm tối quen thuộc, đó là sự vỡ òa của hạnh phúc cùng ấm áp, cuối cùng, cũng đã có người cần cô, có người yêu cô, có người chấp nhận gánh vác hạnh phúc của cô, nước mắt Lingling Kwong trượt dài trên má, nhưng nụ cười thiên thần không tắt trên môi.

- Lingling, em yêu chị! - Orm Kornnaphat hôn lên đôi mắt kia nuốt lấy nước mắt hạnh phúc của người cô yêu, sau đó hôn lên nốt ruồi xinh đẹp trên má Lingling Kwong, khẽ thì thầm một câu yêu thương

- Chị cũng yêu em, bé con của chị! - Lingling Kwong ôm lấy Orm Kornnaphat đáp lại - Cảm ơn em đã yêu chị.. cảm ơn em.. cảm ơn...

- Ngốc.. - Orm Kornnaphat cuối cùng không nhịn được cũng rơi nước mắt khi nghe Lingling Kwong cảm ơn cô, người này, thật sự đã tổn thương quá nhiều rồi, từ hôm nay, cô sẽ là người chữa lành những vết thương đang rỉ máu đó

- Orm.. - Lingling Kwong thẳng người, đưa tay lau đi những hạt ngọc trên má người cô yêu, giọng đầy chân thành gọi Orm Kornnaphat

- Em đây... - Orm Kornnaphat đặt tay lên bàn tay đang vuốt ve gò má của cô, nở nụ cười chờ Lingling Kwong nói tiếp

- Trao hạnh phúc của em cho chị, để chị một đời này yêu thương và bảo hộ cho em, được không?

- Được! Cho chị... - Orm Kornnaphat vòng tay ôm lấy cổ Lingling Kwong, giọng mềm mại từ từ rút ngắn khoảng cách, khẽ thì thầm trước đôi môi đang chờ đợi cô - ... tất cả của em...

Thanh âm thì thầm của Orm Kornnaphat vừa dứt liền được thay thế bằng thanh âm ngọt ngào hơn, dịu dàng hơn của sự hòa quyện đôi môi giữa hai người yêu nhau, hơi thở nóng ấm từ từ hòa lại làm một, hai trái tim nảy lên từng nhịp đồng điệu, linh hồn cả hai cùng nhau cộng vũ.

Một nụ hôn hoàn mỹ cho tình yêu của Lingling Kwong và Orm Kornnaphat.

END CHAP 15

Chương trước Chương tiếp
Loading...