LingOrm | Believe Me (FULL)

BELIEVE ME - CHAP 1



[Ngày tuyển dụng nhân sự của Keep Silent]

- Nghe nói CEO chỉ mới 22 tuổi?

- Phải! Là con gái thứ hai của Sethratanapong!

- Giỏi dữ vậy?

- Ừ, cô ấy còn xuất sắc hơn cả chị của mình nữa!

- Tên gì vậy? Tôi cố gắng tìm hiểu nhưng không có thông tin đầy đủ!

- Orm Kornnaphat Sethratanapong!

Một đám người tay cầm hồ sơ đứng đợi thì thầm nói chuyện cùng nhau, bàn tán về một công ty con thuộc Sethratanapong sẽ chuyên kinh doanh về mảng thời trang, hôm nay là ngày tuyển dụng Trợ lý riêng cho Tổng giám đốc, chính là tuyển cho Orm Kornnaphat.

Tuyển dụng diễn ra trong 5 vòng, tất cả các kỹ năng mềm, kỹ năng chuyên môn đều được kiểm tra kỹ lưỡng và công tâm, cuối cùng, chỉ chọn ra 3 người xuất sắc nhất đưa lên để Orm Kornnaphat trực tiếp chọn lựa.

Orm Kornnaphat nhìn 3 hồ sơ toàn là nữ giới khiến cô cười khổ, chị của cô cũng quá cẩn thận rồi, bảo rằng đám nam nhân sẽ rất nguy hiểm vì dù gì cô cũng chỉ mới 22, lo rằng sẽ bị tên nào đó dụ dỗ mà hỏng, lại chưa từng nghĩ tới, cô không hề thích đàn ông.

Orm Kornnaphat cong từ bé, lại còn đặc biệt yêu thích các chị gái lớn tuổi, Orm Kornnaphat đôi khi cũng tự nghĩ bản thân khẩu vị thật nặng, nhưng không sao cả, nữ nhân trưởng thành sẽ có tư vị đậm đà hơn, nghĩ thì nghĩ vậy, nhưng cô vẫn chưa có một mối tình nào, thậm chí chưa từng đụng chạm qua phụ nữ, một câu hỏi lớn với cô chính là bản thân nằm trên hay nằm dưới, nhưng sau vài lần tìm hiểu, cô quyết định, phải xem đối tác của bản thân như thế nào, Orm Kornnaphat thuận theo tự nhiên.

Nhìn ba hồ sơ trước mặt, Orm Kornnaphat chăm chú xem, đối chiếu với các hồ sơ mà Sein đã điều tra về ba người này, Orm Kornnaphat nhanh chóng cầm lên một tài liệu, thường thì chụp hình thẻ sẽ không đẹp, nhưng người này dường như không bị ảnh hưởng gì, một khuôn mặt xinh đẹp, sắc sảo đến bức nhân, hơn nữa...

- 7 tuổi sao? - Orm Kornnaphat nhỏen miệng cười đầy hứng thú, hai người kia lớn hơn cô đến hơn 10 tuổi, riêng người này thì không quá cao, cô thích phụ nữ lớn tuổi, nhưng cũng không phải là một bà cô già, Orm Kornnaphat nhấn nút gọi Sein

- Nhị tiểu thư! - Sein cung kính chào

- Chọn cô ấy! - Orm Kornnaphat đưa cho Sein hồ sơ, mỗi vòng thi tuyển của K:S đều chặt chẽ, đến tay cô chỉ là để cô chọn người hợp với cô thôi, Orm Kornnaphat tin vào cảm giác của chính mình, người này, sẽ là người phù hợp với cô.

- Khun Lingling Kwong ạ? - Sein xác nhận lần nữa

- Đúng! Bảo cô ấy sáng mai đi làm ngay! Chúng ta có rất nhiều việc cần làm!

- Tôi hiểu rồi!

***

Lingling Kwong nhận được cuộc gọi từ K:S về việc cô đã đậu phỏng vấn, mặt không chút biểu cảm, không vui mừng vì như thể việc này chắc chắn sẽ đến, bản thân cô năng lực như thế nào cô đều hiểu rõ.

- Kwong tổng! - Pey nhỏ giọng gọi - Cô thật sự đi làm trợ lý sao ạ?

- Ừ! Hiện tại hơi nhàm chán nên muốn tìm gì đó cho khuây khỏa thôi! Tôi sẽ không đi lâu đâu! - Lingling Kwong cười cười

- Còn việc ở công ty? - Pey có chút lo lắng

- Tôi vẫn sẽ theo sát, cô chỉ cần báo cáo kịp thời cho tôi là được! - Lingling Kwong dặn dò

- Nếu chủ tịch có hỏi...

- Cứ nói với ba rằng tôi chỉ đang tìm chút niềm vui trong cuộc sống thôi!

- Tôi hiểu rồi ạ!

Lingling Kwong quay ghế nhìn ra bầu trời xanh trong bên ngoài, đôi môi cong vút nở nụ cười đầy hứng thú.

***

- Sawadee kha, Lingling Kwong kha!

Lần đầu tiên gặp nhau, Lingling Kwong khoác lên mình bộ vest xanh navy thanh lịch, vừa vặn từng đường nét, tôn lên vóc dáng cao thẳng và thần thái ngự tỷ không thể nhầm lẫn, tóc đen xõa dài, suôn mượt như thác lụa, một bên được vén gọn sau tai, để lộ chiếc khuyên tai mảnh khảnh, đơn giản mà đầy tinh tế, làn tóc còn lại buông hờ hững bên vai, càng tôn lên gương mặt lạnh lùng mà cuốn hút.

Bên trong vest là sơ mi trắng ngà cổ chữ V sâu vừa phải, không quá phô trương nhưng đủ để khiến người đối diện phải nuốt khan khi nhìn lâu, quần tây ống đứng phối cùng giày cao gót mũi nhọn, lưng đứng thẳng tắp, toát ra sự tự tin và cao ngạo không thể che giấu, Lingling Kwong chính là kiểu người vừa khiến người ta muốn chạm vào, vừa khiến người không dám lại gần.

- Sawadee kha, Orm Kornnaphat kha!

Orm Kornnaphat bước đến đưa bàn tay xinh đẹp hướng Lingling Kwong nở nụ cười ngọt ngào, Lingling Kwong cũng không để Orm Kornnaphat đợi, bàn tay ấm áp có phần to hơn đón lấy những ngón tay thon dài đầy lạnh lẽo kia, đáp lại người trước mắt một nụ cười thập phần hoàn mỹ.

Lingling Kwong âm thầm ngắm nhìn người con gái trước mặt, Orm Kornnaphat khoác hờ một chiếc blazer trắng kem dáng lửng, phần vai may cứng cáp nhưng được để mở tự nhiên, tạo cảm giác nửa nghiêm túc, nửa buông thả quyến rũ, bên trong là một chiếc váy lụa ôm sát màu champagne, ngắn trên đầu gối, cắt may vừa khéo để tôn trọn đôi chân dài mảnh mai và nước da trắng như sứ.

Váy cổ chữ V sâu, ôm sát phần eo và hông, đường cắt gọn gàng, mượt mà theo từng chuyển động, gợi cảm đến ngột ngạt nhưng vẫn giữ nguyên sự tinh tế, mái tóc dài màu vàng kim được uốn xoăn tỉ mỉ, từng lọn tóc buông rơi mềm mại như sóng, bóng mượt và có độ bồng bềnh vừa đủ để làm nổi bật khí chất vừa ngọt ngào, vừa táo bạo.

Mà thứ khiến Lingling Kwong bị thu hút chính là đôi mắt màu hổ phách hiếm có, sáng như mật ong dưới ánh đèn, có chút huyền bí quyến rũ, một sự dịu dàng lan tỏa từ đôi mắt khiến Lingling Kwong có chút say mê, cảm giác bản thân như bị kéo vào một trò chơi tình ái, mà nơi đó, Orm Kornnaphat chính là nữ vương của cuộc chơi.

Bàn tay nóng ấm hòa với bàn tay lạnh lẽo, siết chặt lấy nhau trong vô thức không muốn rời...

Định mệnh bắt đầu làm nhiệm vụ của nó...

***

- Lingling! - Orm Kornnaphat nhấn nút gọi

Ngay lập tức cửa mở ra, thân ảnh cao gầy bước vào, Lingling Kwong tỏ vẻ cung kính với Orm Kornnaphat

- Korn tổng!

- Chuẩn bị tài liệu để họp với bên hãng C chưa? Tôi cần phải xem qua trước! Đợt đấu thầu này rất quan trọng với chúng ta!

- Đã chuẩn bị xong, tôi cũng đang định mang vào đưa cho cô đây! - Lingling Kwong bước đến đặt tài liệu lên bàn cho Orm Kornnaphat

Đôi mắt Orm Kornnaphat khẽ động, khi Lingling Kwong tới gần một mùi hương đầy nồng nàn quyến rũ ập vào mũi cô, Orm Kornnaphat biết mùi hương này, cũng không phải lần đầu ngửi thấy, nhưng ở trên người Lingling Kwong lại thêm nhiều ý vị, cô có chút yêu thích.

- Tối nay sau khi họp xong chúng ta sẽ mời bên đó một bữa cơm! - Orm Kornnaphat vừa xem tài liệu vừa nói

- Tôi đã đặt bàn xong, cũng đã chọn món phù hợp với sở thích của Kei tổng bên đó rồi! - Lingling Kwong nhàn nhạt trả lời

- Làm tốt lắm!

Orm Kornnaphat hiếm khi khen ngợi người khác, nhưng sáu tháng qua cô đã khen Lingling Kwong không biết bao nhiêu lần, người này dường như thấu được ý nghĩ của cô mà làm việc, Orm Kornnaphat không quá mệt mỏi như những trợ lý trước mà cô đã làm việc cùng.

Lingling Kwong chỉ mỉm cười gật đầu, cô không quá cao ngạo cũng không xiểm nịnh, bản thân cũng có chút tán thưởng Orm Kornnaphat, người này rất có năng lực, đúng là không dễ dàng gì lại đứng ở vị trí này trong độ tuổi còn non trẻ như vậy.

Nhờ tài liệu Lingling Kwong chuẩn bị mà Orm Kornnaphat rất dễ dàng thuyết trình với khách hàng, những số liệu cũng rất tỉ mỉ, phương án chi tiết, cuối cùng, thành công ký được hợp đồng, đây là lần thứ 5 trong tháng, Orm Kornnaphat ký được hợp đồng ngay lần đầu thuyết trình, tất cả là nhờ công lao chuẩn bị tài liệu của Lingling Kwong.

Sau khi ăn tối xong, Orm Kornnaphat tiễn khách hàng ra xe, cô ngẩng đầu hít một hơi đầy thỏa mãn, dự án này đã mang lại rất nhiều lợi ích cho K:S, mà cô cũng vì vậy đã làm việc liên tục hơn 10 ngày rồi

- Cô có muốn đi uống rượu không? - Orm Kornnaphat quay sang nhìn Lingling Kwong cười tươi, người này cũng đã tăng ca làm việc suốt 10 ngày qua với cô, chắc cô phải lên lương cho Lingling Kwong thôi, Orm Kornnaphat ngẫm nghĩ

- Cô không nghỉ ngơi sao? Hơn 10 ngày cô chưa nghỉ đấy! - Lingling Kwong vẫn bộ dáng bình thản hỏi Orm Kornnaphat

- Hôm nay tôi rất vui, mệt mỏi cũng không còn, chỉ muốn đi uống một chút chúc mừng thành công của hôm nay, nếu cô mệt thì có thể về! - Orm Kornnaphat không làm khó Lingling Kwong, nhân viên có cuộc sống riêng của họ, không thể bắt họ dành tất cả cho lãnh đạo được

- Cô sẽ đi uống với ai? - Lingling Kwong hỏi lại

- Tôi sẽ đi một mình!

- Sẽ không tốt!

- Không sao, chỗ quen! Tôi sẽ không say đến mức không biết gì đâu! - Orm Kornnaphat cười cười - Cô về đi!

Orm Kornnaphat lấy chìa khóa trong tay Lingling Kwong muốn tự mình lái xe đi, lại bị Lingling Kwong chụp lấy chìa khóa

- Lingling? - Orm Kornnaphat ngạc nhiên

- Tôi đi uống với cô! - Lingling Kwong nói một câu sau đó đưa chìa khóa cho nhân viên lấy xe

- Được! Cảm ơn cô! - Orm Kornnaphat vui vẻ

Đã lâu lắm rồi cô mới đi uống rượu, từ khi tiếp nhận công ty Orm Kornnaphat rất ít khi có thời gian cho bản thân, Sein là trợ lý của ba cô, chỉ có thể giúp cô một thời gian đầu, sau vẫn là do bản thân tự xử lý, Orm Kornnaphat mới phải tuyển một trợ lý riêng, rất may, cô đã tìm được Lingling Kwong, năng lực vượt trội, có khi còn giỏi hơn cả Sein.

***

Âm nhạc xập xình vui tai, Orm Kornnaphat vẻ mặt thoải mái uống rượu

- Cô không uống sao? - Orm Kornnaphat quay sang nhìn ly rượu vẫn còn nguyên của Lingling Kwong

- Tôi còn phải lái xe! - Lingling Kwong thành thật nói

- Nếu thích cô cứ uống đi, một lát nữa tôi sẽ gọi người đến lái xe!

- Không sao, không cần như vậy đâu!

- Được! Tùy cô thôi!

Orm Kornnaphat không ép buộc Lingling Kwong, bình thản thưởng thức rượu của chính mình, hôm nay cao hứng, Orm Kornnaphat uống liên tục mấy ly, Lingling Kwong nhìn Orm Kornnaphat uống rượu như uống nước lã, mày cũng cau lại thành một đường.

- Korn tổng! Cô uống nhiều rồi đó!

- Tôi muốn uống thêm một chút nữa!

- Cô chỉ nên uống xong một ly đó rồi dừng lại là được rồi!

- Được, nghe theo cô!

Orm Kornnaphat ngửa cổ uống cạn phần rượu còn lại trong ly, sau đó quay sang sang nhìn Lingling Kwong cười nhẹ, đôi mắt hổ phách ngắm nhìn gương mặt người kia, Lingling Kwong thật sự rất đẹp, đôi mắt nâu thăm thẳm đầy dịu dàng, ngày đầu tiên gặp nhau, cô đã nghĩ rằng người kia là một người rất khó gần, lãnh ngạo cùng xa cách nhưng ở bên cạnh ba tháng vừa qua, cô mới hiểu rằng bên trong của Lingling Kwong là một sự dịu dàng và mềm mại đến vô cùng, không hiểu vì sao Orm Kornnaphat rất thích sự nhẹ nhàng đó, hơn nữa, ở bên Lingling Kwong cô cảm giác rằng trái tim mình có chút rung động khó tả.

Lingling Kwong nhận ra Orm Kornnaphat đang ngắm nhìn cô, đôi môi cong đầy đặn nhẹ nhàng vẽ nên một đường bán nguyệt đầy hoàn mỹ, nhãn thần màu nâu ánh lên từng tia mềm mại, sáu tháng qua, Lingling Kwong có chút yêu thích với đôi mắt màu hổ phách kia, lúc này đã nhuốm đậm màu men rượu càng khiến nó trở nên thu hút hơn.

- Về thôi! - Orm Kornnaphat nở nụ cười rồi loạng choạng đứng dậy

Lingling Kwong nhanh chóng đỡ lấy Orm Kornnaphat đang đứng không vững khiến người kia rơi gọn vào lòng cô, hương thơm ngọt ngào của Orm Kornnaphat hòa cùng với hơi rượu thơm nồng vây lấy Lingling Kwong, bàn tay đã đỡ lấy eo thon bất giác siết chặt lại khiến Orm Kornnaphat ép sát vào người Lingling Kwong, đổi mắt hổ phách ngẩn ngơ nhìn người trước mặt, trái tim đập liên hồi trong ngực.

Lingling Kwong nhận ra bản thân có chút thất thố liền hơi đỏ mặt, điều chỉnh lại tư thế của cả hai rồi đưa Orm Kornnaphat lên xe thắt dây an toàn cho người kia rồi mới về lại ghế lại

- Lingling .. - Orm Kornnaphat ngà ngà say gọi

- Tôi đây! - Lingling Kwong giọng có chút ấm áp không rõ đáp lại tiếng gọi kia

- Đưa tôi đến khách sạn đi! - Orm Kornnaphat nhắm mắt hưởng thụ men rượu đang vây lấy đại não

- Sao... sao cơ? - Lingling Kwong đứng hình với đề nghị của Orm Kornnaphat - Korn tổng.. tôi...

- Cô đang nghĩ cái gì vậy? - Orm Kornnaphat nhíu mày mở mắt nhìn Lingling Kwong - Tôi say thế này không về nhà đâu, sẽ bị chị hai mắng cả buổi đó!

Orm Kornnaphat nhớ lại một lần kia đi uống rượu, người đã say rồi, muốn đi ngủ lại bị chị hai của cô dựng dậy, thuyết giáo, mỗi lần Orm Kornnaphat nhắm mắt, sẽ bị chị cô cho người lau mặt cho Orm Kornnaphat tỉnh táo mà nghe thuyết giảng, từ đó, Orm Kornnaphat say sẽ ngủ bên ngoài luôn, sáng hôm sau tỉnh lại nghe mắng vẫn tốt hơn là vừa say vừa nghe càm ràm, mà lâu dần, chị cô cũng biết nơi Orm Kornnaphat sẽ ngủ lại sau khi uống rượu, cũng yên tâm hơn phần nào.

- Ah... tôi hiểu rồi! - Lingling Kwong tự mắng chính mình suy diễn lung tung, sau đó đạp ga rời đi

Orm Kornnaphat nói cho Lingling Kwong một cái tên sau đó nhắm mắt nghỉ ngơi, Lingling Kwong nhanh chóng lái xe đến khách sạn Orm Kornnaphat vừa yêu cầu, nhân viên thấy Orm Kornnaphat liền nhanh chóng hướng dẫn, Lingling Kwong không mất quá nhiều thời gian để đưa người kia lên phòng.

- Korn tổng, cô đi đâu vậy? - Lingling Kwong vừa mới quay lưng treo áo khoác của cả hai, lên lại thấy người kia ngồi dậy loạng choạng đi vào nhà tắm

- Tôi .. đi tắm.. - Orm Kornnaphat ngà ngà nói, bước từng bước vào phòng tắm lớn

- Khoan.. - Lingling Kwong vội vã chạy theo vào ngăn Orm Kornnaphat lại - Cô đang say, không nên tắm đâu!

- Không được.. khó chịu lắm.. cô tránh ra.. - Orm Kornnaphat gạt tay Lingling Kwong ra muốn bước đến chỗ bồn tắm lớn lại bị Lingling Kwong giữ lại

- Korn tổng, nghe tôi..

- Không mà...

Orm Kornnaphat giãy tay ra liền bị mất thăng bằng

- Cẩn thận! - Lingling Kwong hốt hoảng bước đến muốn đỡ lấy Orm Kornnaphat

Orm Kornnaphat loạng choạng bước lui, theo bản năng đưa tay ra sau vịn lấy bức tường, khách sạn dùng hệ thống vòi phím đàn, xui kiến như thế nào Orm Kornnaphat lại vô tình nhấn phải, nước từ vòi phun mưa phía trên xả xuống

- Á.. - Cả hai đều giật mình la lên

Orm Kornnaphat cảm nhận nước ấm bất chợt dội thẳng lên người khiến cô thanh tỉnh không ít, trước mặt là Lingling Kwong cũng đang bất ngờ với dòng nước tưới lên người.

Orm Kornnaphat ngẩng ra, trong hơi nước mờ ảo của dòng nước ấm, Lingling Kwong bị ướt đẫm, áo sơ mi đen ôm chặt lấy cơ thể, đường cong hoàn mỹ không chút tì vết hiện lên rõ mồn một dưới lớp vải ướt sũng, làn da trước ngực lộ ra, tương phản với màu áo, sáng như ngọc, mềm mại đến mức Orm Kornnaphat gần như muốn chạm vào.

Mái tóc đen dài ướt đẫm, từng lọn tóc mảnh dính sát vào cổ và vai Lingling Kwong, tạo thành những đường cong mềm mại, đầy gợi cảm, gò má người kia hơi ửng đỏ vì hơi nóng, nốt ruồi bên má trái như một vết chấm lửa đầy quyến rũ, khiến ánh nhìn của Orm Kornnaphat không thể rời đi, như thể nó đang kéo cô vào một vòng xoáy không lối thoát.

Mà Lingling Kwong cũng không khác gì Orm Kornnaphat, cô ngẩn người ngắm nhìn người con gái trước mặt, Orm Kornnaphat đứng đó, lưng tựa nhẹ vào tường, chiếc áo sơ mi trắng đã bị nước thấm ướt hoàn toàn, dính chặt lấy cơ thể mềm mại, vạch rõ từng đường cong gợi cảm khiến người ta không dám nhìn thẳng nhưng cũng chẳng thể quay đi.

Làn da trắng mịn nổi bật sau lớp vải ướt, xuyên qua chiếc áo sơ mi mỏng giờ như tấm voan trong suốt, bờ vai mảnh, xương quai xanh lộ rõ, ngực tròn trịa phía sau chiếc bra màu nude và vòng eo nhỏ đến mức chỉ muốn ôm trọn, chiếc váy ngắn bó sát cũng bị ướt sũng, dính vào đôi chân dài, uốn lượn gợi cảm như tượng tạc, phần viền váy cong lên nhẹ nhàng theo đường đùi, gợi lên những suy nghĩ không nên có.

- Korn.. tổng.. cô .. cô tắm đi! - Lingling Kwong liếm môi nuốt khan một ngụm rồi quay lưng muốn bước ra ngoài

Chân vừa nhấc lên lại bị giữ lại bởi một cái ôm ướt át và nóng bỏng, Orm Kornnaphat kéo Lingling Kwong trở lại, ép người kia vào tường tránh đi dòng nước ấm kia, đôi mắt hổ phách nhìn thẳng vào đôi mắt nâu xinh đẹp, cô thấy được từng tia lửa nóng đang dần dần phủ lấy nhãn thần người trước mắt

- Korn.. tổng... - Lingling Kwong run rẩy gọi

- Gọi em.. Nong Orm... - Orm Kornnaphat khẽ nói, khoảng cách với đôi môi Lingling Kwong càng lúc càng gần

- Tôi...

- Chị thích đàn ông sao?

- Không..

- Vậy thích phụ nữ?

- Không.. không .. biết..

- Đêm nay sẽ biết..

- Khoan.. ưm...

Lời chưa kịp nói đã bị đôi môi trái tim kia nuốt lấy, khi Orm Kornnaphat hôn Lingling Kwong, lần đầu tiên, tất cả như bừng tỉnh.

Nụ hôn ấy không vội vã, nhưng cũng không hề ngập ngừng, lúc đầu chỉ là một cái chạm nhẹ, như thể dò xét, như thể thăm dò cảm xúc, nhưng chỉ một giây sau, cả Orm Kornnaphat cùng Lingling Kwong đều không thể kiềm nén, Lingling Kwong đưa tay ôm lấy eo của Orm Kornnaphat kéo sát lại gần, khiến nụ hôn mỗi lúc một sâu hơn.

Môi của Lingling Kwong như lửa, vừa dịu dàng lại vừa mãnh liệt, như muốn thiêu đốt mọi lý trí của Orm Kornnaphat, mà Orm Kornnaphat cũng không kém cạnh, đầu lưỡi Orm Kornnaphat khẽ lướt trên môi Lingling Kwong, khiến trái tim cô đập thổn thức, cô cảm giác như thể một thế giới mới đang mở ra, một thế giới mà Lingling Kwong không thể rời đi, dù là chỉ một bước.

Cả hai chìm đắm trong nụ hôn ấy, không ai nói một lời, chỉ có sự kết nối mượt mà và cuồng nhiệt của những trái tim bộc phát tình yêu lần đầu tiên.

Sau nụ hôn đầu tiên, mọi thứ dường như đã thay đổi, không còn khoảng cách, không còn sự ngượng ngùng, không còn e dè, cảm giác bùng cháy giữa hai trái tim như ngọn lửa không thể dập tắt, cứ thế lan tỏa, cuốn hút Lingling Kwong cùng Orm Kornnaphat vào một vòng xoáy không thể lùi lại.

Lingling Kwong không nói lời nào xoay người đặt Orm Kornnaphat dựa vào tường, áo sơ mi của Orm Kornnaphat bị cô kéo tuột ra, để lộ làn da mịn màng, còn Orm Kornnaphat cũng không rảnh rỗi, cô nâng tay khéo léo tháo dần từng chiếc cúc áo của Lingling Kwong, luồn tay vào chạm phải cơ bụng rắn chắc của Lingling Kwong thầm cảm thán, Lingling Kwong có tập gym hay sao mà múi cơ lại săn chắc đàn hồi như vậy khiến Orm Kornnaphat yêu thích không rời.

Mà Lingling Kwong cũng không nhịn được run nhè nhẹ, cảm giác khi tay Orm Kornnaphat chạm vào làn da cô, ngón tay mảnh khảnh đang vẽ từ vai xuống đến rãnh ngực quyến rũ lại trượt xuống cơ bụng khỏe khoắn rồi miết theo eo thon ra phía sau lưng ôm lấy, động tác mười phần yêu mị, làm cho Lingling không thể kìm được tiếng thở dốc.

Chỉ trong thoáng chốc cả hai cơ thể xinh đẹp không còn một mảnh vải vướng víu nào, hai đôi môi tách ra lại dán vào rồi lại rời đi sau đó lại tìm kiếm nhau, nước trong phòng chỉ ở nhiệt độ ấm ấm, nhưng hơi thở của Lingling Kwong và Orm Kornnaphat lại khiến không khí sôi sục như núi lửa

- Korn... - Lingling Kwong muốn gọi Orm Kornnaphat lại bị một ngón tay thon dài đặt lên môi chặn lại lời muốn nói

- Gọi em.. Orm.. Nong Orm... - Giọng đầy mị hoặc

- Nong.. Orm.. - Lingling Kwong gọi khẽ, cả cô và Orm Kornnaphat đều run lên

- Lingling.. - Orm Kornnaphat thở dốc, cô cảm nhận bên dưới của bản thân đã ướt đẫm, mà Lingling Kwong cũng không khác gì cô đều đã ngập nước

- Tắm nhanh rồi ra ngoài được không...? - Lingling Kwong cắn vành tai của Orm Kornnaphat

Cô không nhịn được sự khao khát trong trái tim, cô nói với Orm Kornnaphat cô không biết mình thích ai, nhưng Lingling Kwong hiểu rõ, bản thân cô không hề thẳng, bao nhiêu năm qua bao nhiêu người tiếp cận cô, nhưng cô không hề có cảm giác, cho đến khi gặp Orm Kornnaphat, sáu tháng qua, trái tim cô mơ hồ đã khắc ghi người này lên nó.

- Được.. - Orm Kornnaphat hiểu ý Lingling Kwong gật đầu, vẻ mặt đầy phong tình

Lingling Kwong nuốt khan một ngụm, cô tiến tới hôn lên đôi môi của Orm Kornnaphat lần nữa quấn lấy, nuốt nhanh mật ngọt say đắm của người trước mặt

- Lingling... - Orm Kornnaphat ngẩng cổ cố gắng hít thở lấy lại không khí, ngực phập phồng theo nhịp thở của cô

- Orm.. - Lingling Kwong hôn lên cổ, ôm siết Orm Kornnaphat vào lòng như muốn xoa dịu sự khát khao của linh hồn

- Chị cứ như vậy... em không tắm được... - Giọng mềm nhũn

Lingling Kwong cắn răng nhịn lại hỏa dục trong lòng, buông Orm Kornnaphat ra, cả hai cố gắng nhanh chóng tập trung cho việc trước mắt, nhịn lại nóng bức trong lòng.

Rất nhanh công cuộc tẩy rửa cũng trôi qua, khi nước trên người được lau khô, ngay lập tức, cả hai lại quấn lấy nhau, không có bất kỳ thứ gì che chắn, hai đôi môi ghì chặt đối phương không rời, hai cơ thể gần nhau, sự nóng bỏng trong từng cái chạm, từng hơi thở càng thêm mãnh liệt.

Lingling Kwong đặt Orm Kornnaphat lên giường, rồi lặng lẽ đứng nhìn dáng hình hoàn hảo, da thịt non mềm bên dưới, như để ghi nhớ từng đường cong trên cơ thể ấy.

Orm Kornnaphat cảm nhận tầm mắt nóng rực của Lingling Kwong, đôi đồng tử màu hổ phách hiếm có nhìn người kia đầy dụ hoặc khiến Lingling Kwong đắm chìm, nhanh chóng phủ phục thân thể mịn màng của cô lên người Orm Kornnaphat.

Đôi môi Lingling Kwong lần nữa chạm lên môi Orm Kornnaphat, lần này sâu sắc hơn, quyết liệt hơn, những nụ hôn ướt át dần lan rộng, những ngón tay thon dài của Lingling Kwong khéo léo di chuyển khắp cơ thể Orm Kornnaphat làm cho người kia chỉ biết ngửa đầu thở dốc, để mặc cảm xúc dẫn lối.

Cảm giác như thời gian ngừng lại, không còn gì ngoài những tiếng rên rỉ đầy si mê cùng với những cái chạm mê hoặc.

Một đêm tràn ngập đam mê và sự khát khao cháy bỏng, cả hai cô gái trao cho nhau lần đầu tiên, trao cho đối phương tất cả những gì họ có...

Một đêm đầy mặn nồng...

-END CHAP 1-

Au: Hổng ấy mình ít đi uống rượu lại nha hai CEO!!

Chương trước Chương tiếp
Loading...