Khi Đại Lão Mãn Cấp Xuyên Thành Thánh Phụ - Thiên Tẫn Hoan
Văn án
Cố Diệp Phong đọc tiểu thuyết, ghét nhất là vai chính cứ động một tí là hắc hóa, bệnh kiều các kiểu.
Không thể làm thánh mẫu sao?Cho đến khi chính hắn trở thành người duy nhất làm thánh phụ giữa một đám hắc hóa bệnh kiều. Lại còn bị yêu cầu không được OOC (out of character ).Cố Diệp Phong: "..." Ta sai rồi!"Ai nha, tại hạ không cố ý, Cố đạo hữu không sao chứ?" Đối diện, nam nhân rút thanh kiếm cắm trên người Cố Diệp Phong ra."Không sao." Cố Diệp Phong nhẹ nhàng lắc đầu, vẻ mặt ôn hòa, như thể chẳng hề để tâm. (OS: Ha hả, ngươi mà không phải cố ý thì tên ta viết ngược luôn! Có giỏi thì chém ta thêm hai nhát nữa xem!)...Mặc Linh Nguyệt trời sinh đã có thuật đọc tâm. Nhưng mỗi một lần luân hồi trọng sinh đều không được chết già. Cho đến đời này.Gặp được Cố Diệp Phong."Ha hả, đạo hữu ngươi không sao chứ?" Người kia giọng nói nhẹ nhàng mang theo sự lo lắng, đỡ lấy hắn đang trọng thương, một bộ dạng trách trời thương dân. Nhưng nội tâm lại hoàn toàn khác. 【 Ai nha nha! Xem ta phát hiện được gì này, một tiểu khả ái đơn lạc! Người này thoạt nhìn có vẻ có tiền, hắn mà chết thì ta nhặt được đồ tốt hẳn không sao đâu nhỉ? Rốt cuộc sinh không mang đến, tử không mang đi. Oa, thanh kiếm này khí phách thật, hì hì, rất hợp với khí chất của ta. Sao hắn vẫn chưa chết nhỉ, đã bị thương đến thế này rồi mà vẫn chưa chết? Không biết ta làm bộ đỡ không chắc, lỡ tay quăng hắn một chút, liệu hắn có chết nhanh hơn không? 】Mặc Linh Nguyệt: "..."Nhìn Cố Diệp Phong đang chăm chú vào cây linh thảo, Mặc Linh Nguyệt đầy khó hiểu. Cây linh thảo đó vốn chẳng có gì đặc biệt, bất cứ đâu cũng có thể thấy. "Ngươi đang làm gì?""Ta chỉ đang xem cây linh thảo bị ngươi vừa rồi đè gãy. Thật đáng thương, nên ta đào nó lên rồi trồng ra cạnh bờ nước, như vậy nó có thể phát triển tốt hơn."【 Cha vừa mới đào mộ cho ngươi đấy. 】Mặc Linh Nguyệt: "..."Mặc Linh Nguyệt nhìn cái hố trước mặt, lại nhìn người nào đó đang chờ mong nhìn mình, khóe miệng giật giật. Hắn gian nan lấy ra đan dược từ ngực áo và nuốt xuống. Vết thương trên người bắt đầu lành lại rõ ràng.Cố Diệp Phong mở to mắt nhìn, trên mặt vẫn giữ nguyên vẻ thánh thiện. 【 Không phải chứ, mộ phần ta cũng đào xong rồi, ngươi bảo không chết là không chết à? 】Một đại lão bị ép giả làm tiểu bạch hoa công x mỹ nhân có thuật đọc tâmCố Diệp Phong x Mặc Linh NguyệtĐây là câu chuyện về một người não bổ tự bẻ cong chính mình, rồi dựa vào tâm lý đối phương mà bẻ cong người ta.Táo bạo lão ca, tình yêu hài hước hằng ngày. Hai đại lão chiến lực kịch trần mỗi ngày diễn một câu chuyện.Chỉ dẫn cho người đọc:1. Công không hề nhu nhược, thật ra là người mạnh nhất Tu Tiên giới.2. Thụ là vai chính, công thì không.3. Công giả thánh phụ, thật ra rất thù dai, có thù tất báo.
Không thể làm thánh mẫu sao?Cho đến khi chính hắn trở thành người duy nhất làm thánh phụ giữa một đám hắc hóa bệnh kiều. Lại còn bị yêu cầu không được OOC (out of character ).Cố Diệp Phong: "..." Ta sai rồi!"Ai nha, tại hạ không cố ý, Cố đạo hữu không sao chứ?" Đối diện, nam nhân rút thanh kiếm cắm trên người Cố Diệp Phong ra."Không sao." Cố Diệp Phong nhẹ nhàng lắc đầu, vẻ mặt ôn hòa, như thể chẳng hề để tâm. (OS: Ha hả, ngươi mà không phải cố ý thì tên ta viết ngược luôn! Có giỏi thì chém ta thêm hai nhát nữa xem!)...Mặc Linh Nguyệt trời sinh đã có thuật đọc tâm. Nhưng mỗi một lần luân hồi trọng sinh đều không được chết già. Cho đến đời này.Gặp được Cố Diệp Phong."Ha hả, đạo hữu ngươi không sao chứ?" Người kia giọng nói nhẹ nhàng mang theo sự lo lắng, đỡ lấy hắn đang trọng thương, một bộ dạng trách trời thương dân. Nhưng nội tâm lại hoàn toàn khác. 【 Ai nha nha! Xem ta phát hiện được gì này, một tiểu khả ái đơn lạc! Người này thoạt nhìn có vẻ có tiền, hắn mà chết thì ta nhặt được đồ tốt hẳn không sao đâu nhỉ? Rốt cuộc sinh không mang đến, tử không mang đi. Oa, thanh kiếm này khí phách thật, hì hì, rất hợp với khí chất của ta. Sao hắn vẫn chưa chết nhỉ, đã bị thương đến thế này rồi mà vẫn chưa chết? Không biết ta làm bộ đỡ không chắc, lỡ tay quăng hắn một chút, liệu hắn có chết nhanh hơn không? 】Mặc Linh Nguyệt: "..."Nhìn Cố Diệp Phong đang chăm chú vào cây linh thảo, Mặc Linh Nguyệt đầy khó hiểu. Cây linh thảo đó vốn chẳng có gì đặc biệt, bất cứ đâu cũng có thể thấy. "Ngươi đang làm gì?""Ta chỉ đang xem cây linh thảo bị ngươi vừa rồi đè gãy. Thật đáng thương, nên ta đào nó lên rồi trồng ra cạnh bờ nước, như vậy nó có thể phát triển tốt hơn."【 Cha vừa mới đào mộ cho ngươi đấy. 】Mặc Linh Nguyệt: "..."Mặc Linh Nguyệt nhìn cái hố trước mặt, lại nhìn người nào đó đang chờ mong nhìn mình, khóe miệng giật giật. Hắn gian nan lấy ra đan dược từ ngực áo và nuốt xuống. Vết thương trên người bắt đầu lành lại rõ ràng.Cố Diệp Phong mở to mắt nhìn, trên mặt vẫn giữ nguyên vẻ thánh thiện. 【 Không phải chứ, mộ phần ta cũng đào xong rồi, ngươi bảo không chết là không chết à? 】Một đại lão bị ép giả làm tiểu bạch hoa công x mỹ nhân có thuật đọc tâmCố Diệp Phong x Mặc Linh NguyệtĐây là câu chuyện về một người não bổ tự bẻ cong chính mình, rồi dựa vào tâm lý đối phương mà bẻ cong người ta.Táo bạo lão ca, tình yêu hài hước hằng ngày. Hai đại lão chiến lực kịch trần mỗi ngày diễn một câu chuyện.Chỉ dẫn cho người đọc:1. Công không hề nhu nhược, thật ra là người mạnh nhất Tu Tiên giới.2. Thụ là vai chính, công thì không.3. Công giả thánh phụ, thật ra rất thù dai, có thù tất báo.