[Jimminjeong]-Ghen
Không thoát được nữa
Winter bị ép sát vào ngực karina, từng hơi thở gấp gáp quện chặt lấy nhau. căn phòng dường như thu hẹp lại, chỉ còn tiếng tim đập và sự rối loạn trong lồng ngực.karina luồn tay qua lưng em nhỏ, kéo mạnh, khiến cơ thể winter gần như dính chặt vào mình. giọng chị trầm khàn, hơi thở nóng rực bên tai:
“em run như thế này… nhưng vẫn ôm chặt chị, minjeong à.”winter khẽ cắn môi, không đáp, nhưng vòng tay bé nhỏ lại siết chặt hơn, như sợ nếu buông ra thì sẽ mất đi điều gì đó.“chị đã nói rồi…” – karina nghiêng đầu, môi lướt dọc theo gò má đỏ bừng. – “một khi chị đã giữ, em không còn lối thoát.”chị cúi xuống, cướp lấy đôi môi nhỏ lần nữa, mãnh liệt, gần như bùng nổ. nụ hôn sâu đến mức cả hai phải ngắt quãng để thở, nhưng rồi lại lao vào nhau như bị cuốn đi bởi ngọn lửa không thể dập tắt.“karina… chị…” – winter khẽ gọi, giọng đầy nghẹn ngào và khao khát.karina dừng lại một nhịp, trán tựa vào trán em nhỏ, ánh mắt như muốn nuốt trọn. “gọi tên chị nữa đi… để chị biết, em thật sự chỉ thuộc về mình chị thôi.”trong ánh nhìn đó, winter không còn kháng cự. cô khẽ gật đầu, đôi môi hé mở như lời cam chịu.và khoảnh khắc ấy, cả hai biết rằng… họ đã vượt qua giới hạn của sự trốn tránh, để rơi thẳng vào vòng xoáy ngọt ngào nhưng nguy hiểm này.
“em run như thế này… nhưng vẫn ôm chặt chị, minjeong à.”winter khẽ cắn môi, không đáp, nhưng vòng tay bé nhỏ lại siết chặt hơn, như sợ nếu buông ra thì sẽ mất đi điều gì đó.“chị đã nói rồi…” – karina nghiêng đầu, môi lướt dọc theo gò má đỏ bừng. – “một khi chị đã giữ, em không còn lối thoát.”chị cúi xuống, cướp lấy đôi môi nhỏ lần nữa, mãnh liệt, gần như bùng nổ. nụ hôn sâu đến mức cả hai phải ngắt quãng để thở, nhưng rồi lại lao vào nhau như bị cuốn đi bởi ngọn lửa không thể dập tắt.“karina… chị…” – winter khẽ gọi, giọng đầy nghẹn ngào và khao khát.karina dừng lại một nhịp, trán tựa vào trán em nhỏ, ánh mắt như muốn nuốt trọn. “gọi tên chị nữa đi… để chị biết, em thật sự chỉ thuộc về mình chị thôi.”trong ánh nhìn đó, winter không còn kháng cự. cô khẽ gật đầu, đôi môi hé mở như lời cam chịu.và khoảnh khắc ấy, cả hai biết rằng… họ đã vượt qua giới hạn của sự trốn tránh, để rơi thẳng vào vòng xoáy ngọt ngào nhưng nguy hiểm này.