JenSoo • Đồng Nghiệp Là Thẳng Nữ

Chap 50



Chaeyoung đứng trước bục sân khấu, ánh đèn vàng ấm áp phủ xuống mái tóc vàng của em tạo nên một vầng hào quang dịu nhẹ. Em nhắm mắt hít một hơi thật sâu để lấy lại bình tĩnh. Lồng ngực em vẫn còn hơi thắt lại từ cơn cảm lạnh hôm qua nhưng trước ánh nhìn mong chờ của hàng nghìn người hâm mộ em quyết tâm trình diễn hết mình.

Chaeyoung giơ tay lên chào khán giả, nụ cười của em thêm phần rạng rỡ như muốn nói rằng mình vẫn ổn. Giai điệu sâu lắng và nhịp nhàng của Hard to Love bắt đầu vang lên mang theo cảm giác vừa dịu dàng vừa da diết. Em cầm lấy micro, bước chậm rãi ra giữa sân khấu, ánh mắt lướt qua biển người hâm mộ đang vẫy tay cổ vũ. Lời hát đầu tiên vang lên nhưng ngay khi câu đầu vừa được cất lên một điều không ngờ xảy ra: âm thanh phát ra từ loa đột ngột ngắt quãng.

Không gian khựng lại. Chaeyoung ngừng lại trong một tích tắc, đôi mắt mở to trong thoáng bối rối. Phía dưới, khán giả cũng sững sờ, những tiếng xì xào nhỏ dần vang lên. Em cầm chặt micro trong tay, nụ cười vẫn giữ nguyên dù lòng đang dâng lên một nỗi lo lắng. Em cố giữ bình tĩnh, môi khẽ mím lại để ngăn sự bối rối hiện lên quá rõ. Trong giây phút ngắn ngủi đó ánh mắt em khẽ liếc về phía sau cánh gà - nơi các nhân viên kỹ thuật đang hoảng hốt chạy tới chạy lui để khắc phục sự cố.

- Không sao đâu cứ tiếp tục đi Chaeyoung

Giọng hát trong trẻo và cảm xúc của Chaeyoung ngay lập tức xoa dịu không gian căng thẳng. Dù không có nhạc nền từng câu hát của em vẫn vang lên mạnh mẽ và tràn đầy tình cảm như thể em đang truyền tải chính trái tim mình qua từng lời ca. Cả khán đài lặng đi trong một giây trước khi vỡ òa bởi tiếng cổ vũ.

Khán giả phía dưới bắt đầu hát theo em, những tiếng đồng thanh hòa quyện tạo nên một bầu không khí xúc động. Biển lightstick lung linh lắc lư nhịp nhàng như muốn an ủi và cổ vũ em. Khi đến đoạn cao trào, phần âm thanh cuối cùng cũng được khắc phục.

Chaeyoung kết thúc bài hát trong tiếng reo hò vang dội, ánh mắt em ngấn nước nhưng nụ cười lại rạng rỡ. Em cúi đầu thật sâu, hai tay ôm lấy micro như muốn cảm ơn từng người hâm mộ đang cổ vũ phía dưới.

Phía sau cánh gà, Jisoo và Lisa đứng lặng người nhìn em, ánh mắt tràn đầy tự hào. Jennie đặt tay lên ngực khẽ mỉm cười, trong lòng chỉ muốn chạy lên sân khấu để ôm lấy em thật chặt.

Chaeyoung rời khỏi sân khấu trong tiếng vỗ tay không ngớt. Đôi chân em hơi run nhưng trong lòng lại cảm thấy ấm áp lạ kỳ. Ở nơi đây, Hà Nội - Việt Nam dưới sự cổ vũ cuồng nhiệt ấy em nhận ra rằng tình yêu từ người hâm mộ chính là động lực lớn nhất để em tiếp tục tiến bước.

Ngay sau khi Chaeyoung rời khỏi sân khấu, ánh sáng bỗng tối sầm chỉ còn lại những tia sáng laser xanh đỏ rực rỡ quét ngang qua khán đài. Bầu không khí như nén lại trong vài giây trước khi tiếng bass mạnh mẽ và những nhịp trống dồn dập của bản hit Money vang lên.

Sân khấu được thắp sáng trở lại, Lisa xuất hiện ở giữa toát lên vẻ tự tin và quyến rũ. Cô diện bộ trang phục ánh kim, đôi boots cao cổ phản chiếu ánh đèn làm nổi bật từng động tác mạnh mẽ và dứt khoát.

- It's the end of the month and the weekend...

Giọng hát trầm khàn đầy nội lực của Lisa cất lên, khiến khán giả bên dưới như bùng nổ.

Lisa bước những bước dài mạnh mẽ về phía trước, ánh mắt sắc sảo lướt qua biển người hâm mộ. Cô xoay người, từng động tác vũ đạo nhanh nhẹn và chính xác như được khắc họa bởi ánh sáng laser xung quanh.

Phía dưới, khán giả hò reo cuồng nhiệt, những chiếc lightstick lắc lư theo nhịp nhạc. Tiếng hô vang "Lisa! Lisa!" không ngớt, hòa quyện với nhạc nền, tạo nên một khung cảnh vừa náo nhiệt vừa sôi động.

- Dollar bills, dollar bills, watch it fallin' for me..

Jisoo, Jennie cùng Chaeyoung ngồi sau cánh gà, cuối cùng cũng tận hưởng được một chút thời gian rảnh rỗi hiếm hoi giữa những phần trình diễn căng thẳng. Jisoo dựa lưng vào ghế, ánh mắt dõi theo màn hình điện thoại tập trung chơi trò chơi yêu thích. Cách chị nhíu mày khi nhân vật của mình thất bại khiến Jennie bật cười khe khẽ.

Jennie ngồi bên cạnh, tay cầm chai nước, đôi chân nhún nhảy nhẹ nhàng theo nhịp điệu sôi động từ màn trình diễn của Lisa ngoài kia. Nàng khẽ lắc đầu theo nhạc, đôi mắt ánh lên vẻ thích thú.

- Chị lại thua rồi phải không?

Jennie nghiêng đầu, đôi môi cong lên đầy trêu chọc khi thấy Jisoo thở dài.

- Đừng có chọc chị.

Jisoo đáp nhưng khóe môi lại cong lên không giấu được nụ cười nhỏ.

- Lần này chị sẽ thắng.

- Thắng hay không thì cũng phải để ý tới em chứ.

Jennie bỗng nghiêng người tựa đầu lên vai Jisoo. Hơi ấm từ mái tóc nàng khiến Jisoo khẽ giật mình nhưng rồi chị nhanh chóng quen với cảm giác đó, nhẹ nhàng nghiêng đầu để nàng thoải mái hơn.

Chaeyoung ngồi cách đó không xa, tay cầm một túi snack nhỏ thong thả nhai từng miếng trong khi nhìn hai người với ánh mắt nửa trêu chọc nửa bất lực.

- Hai người có thể làm ơn chú ý tới em đang ngồi đây không?

Em lên tiếng, nhấn mạnh từng chữ, giọng điệu vừa đùa vừa thật.

Jisoo quay lại cười nhẹ:

- Ai bảo em cứ thích ăn một mình? Lại đây chơi chung với bọn chị này.

- Không thèm!

Chaeyoung bĩu môi nhưng vẫn mỉm cười. Em biết những khoảnh khắc như thế này quý giá đến nhường nào và chỉ cần nhìn thấy sự thoải mái, vui vẻ của mọi người là đủ rồi.

Jennie khẽ hất tóc, ngẩng đầu nhìn Jisoo, hỏi nhỏ:

- Chị thấy sao về buổi diễn hôm nay?

Jisoo ngừng trò chơi, ngón tay dừng lại trên màn hình, ánh mắt nghiêm túc nhìn Jennie.

- Em có cảm thấy mệt không?

Jennie lắc đầu, đôi mắt lấp lánh niềm vui:

- Không mệt chút nào. Thật ra em rất thích. Em chỉ đang nghĩ, làm sao để buổi diễn ngày mai còn tuyệt hơn nữa.

Jisoo bật cười, đưa tay xoa nhẹ mái tóc Jennie:

- Tham vọng ghê nhỉ Jennie Kim. Nhưng không sao, chị tin chúng ta sẽ làm được.

Jennie nhìn chị, đôi mắt đầy sự tin tưởng và thân thương rồi nàng cười khẽ, tựa đầu trở lại lên vai chị tiếp tục ngân nga theo nhạc. Cả ba người dù chỉ ngồi lại với nhau trong chốc lát cũng cảm nhận được sự bình yên hiếm hoi giữa những giây phút bận rộn của ánh đèn sân khấu.

Jennie khẽ ngẩng đầu lên nhìn vào mắt Jisoo, hỏi với vẻ thích thú:

- Chị nghĩ chúng ta nên đi đâu sau khi kết thúc tour diễn? Em muốn dành một chút thời gian nghỉ ngơi... nhưng không biết nên chọn nơi nào.

Jisoo vẫn đang chăm chú nhìn vào màn hình điện thoại, ngón tay lướt qua các nhân vật trong trò chơi. Và câu hỏi bất ngờ của Jennie khiến chị giật mình. Điện thoại trượt khỏi tay rơi xuống chiếc ghế bên cạnh, âm thanh nhỏ nhưng vẫn đủ rõ để Chaeyoung ngồi gần đó nhận ra.

Em liếc qua Jisoo, ánh mắt thoáng nét tò mò pha chút quan sát như thể đang cố đọc từng biểu cảm thoáng qua trên gương mặt chị. Sự ngỡ ngàng hiện rõ trong mắt Jisoo nhưng chỉ trong khoảnh khắc. Chaeyoung khẽ nhếch môi, định lên tiếng thì lại thôi, vờ như không thấy điều gì khác lạ.

Jennie nhíu mày, nghiêng đầu:

- Sao thế? Câu hỏi của em khó trả lời lắm à?

Nàng bật cười, ánh mắt long lanh khi nhìn chị. Jisoo nhanh chóng lấy lại bình tĩnh. Chị cúi xuống nhặt lại chiếc điện thoại, mỉm cười nhưng nụ cười ấy thoáng qua một chút gượng gạo:

- À... không có gì. Chị chỉ... bất ngờ vì câu hỏi của em thôi.

- Thật à?

Jennie chống cằm nhìn Jisoo, ánh mắt nghi ngờ nhưng vẫn ánh lên vẻ vui vẻ thường ngày.

- Vậy chị nghĩ sao?

Jisoo khẽ vuốt tóc, ánh mắt thoáng nhìn xa xăm.

- Ừm... có lẽ là Positano.

Chị nói, giọng điệu nhẹ bẫng như gió thoảng nhưng lại không thực sự trả lời một cách dứt khoát.

- Biển ở đó đẹp lắm, em sẽ thích.

Jennie nhoẻn miệng cười, đôi mắt cong lên đầy hài lòng:

- Positano? Chúng ta sẽ đi cùng nhau.

Chaeyoung từ phía đối diện đôi mắt thoáng lướt qua Jisoo một lần nữa. Em thấy sự dao động vừa rồi của chị, từng chi tiết nhỏ nhặt không qua nổi sự tinh tế của em. Nhưng Chaeyoung chọn cách im lặng, giữ lấy suy nghĩ của riêng mình. Em quay lại với túi snack còn dang dở, đôi môi nhếch lên một nụ cười nhẹ.

Không gian lại rơi vào im lặng trong vài giây chỉ còn tiếng nhạc từ sân khấu vọng lại và tiếng hò reo không ngừng của khán giả bên ngoài. Trong lòng mỗi người có lẽ đều có những cảm xúc riêng chưa thể chia sẻ.

Jisoo tựa lưng vào ghế, tay khẽ xoay chiếc điện thoại ánh mắt như đang đắm chìm trong những dòng suy nghĩ. Khung cảnh hậu trường nhộn nhịp với tiếng bước chân của staff và âm thanh từ màn trình diễn của Lisa phía ngoài sân khấu nhưng dường như chị chẳng để ý. Jennie ngồi bên cạnh nghịch vài lọn tóc mềm mại của mình, liếc nhìn Jisoo rồi cất tiếng hỏi:

- Chị sao thế? Từ lúc xuống đây em thấy chị hay thẩn thờ lắm nhé. Nghĩ gì mà nhập tâm vậy?

Jisoo bật cười, một tiếng cười khẽ nhưng đầy ý tứ. Chị quay sang Jennie, ánh mắt phảng phất nét bối rối xen lẫn chút thích thú:

- Chị chỉ đang nghĩ đến lúc chị hát Flower ấy. Fan bên dưới làm chị hơi bất ngờ.

Jennie nhướn mày, ánh mắt tò mò:

- Bất ngờ? Làm sao cơ?

Jisoo chống tay lên thành ghế, ngả người ra sau, nét mặt đầy xúc cảm khi kể:

- Chị vừa cất giọng hát thì bên dưới... họ không hát theo lời bài của chị mà lại chuyển sang... một giai điệu khác. Nghe như một bài hát tiếng Việt. Lúc đó chị hơi lúng túng nhưng cố không để lộ ra.

Jennie phá lên cười, nghiêng đầu nhìn chị:

- Chẳng trách lúc đó ánh mắt chị hơi lạ. Em còn tưởng chị đang xúc động vì fan hát to quá. Nhưng rốt cuộc là bài gì thế?

Jisoo lắc đầu, nhún vai như thể chính chị cũng không rõ:

- Chị không biết nữa. Giai điệu quen thuộc nhưng không thể đoán ra. Chắc là một bài gì đó có ý nghĩa với người Việt hoặc họ muốn truyền tải điều gì đó.

Chaeyoung đang ngồi với tai nghe trên đầu, lúc này tháo tai nghe xuống và xen vào:

- Giai điệu lạ? Có khi nào họ cố tình tạo bất ngờ không? Nhưng sao chị lại lúng túng? Em nghĩ fan làm vậy chắc vì yêu chị thôi.

Jisoo khẽ cười, nhìn em bằng ánh mắt trìu mến:

- Đúng là đáng yêu thật. Nhưng lần đầu gặp tình huống thế này không lúng túng sao được? Chị chỉ sợ hát sai nhịp mất.

Jennie đặt tay lên vai chị, bật cười trêu:

- Thì ra là thế. Nhưng mà chị giấu giỏi thật, trên sân khấu không ai nhận ra luôn.

Đúng lúc này, Lisa từ ngoài bước vào, trên tay cầm chai nước lạnh, mắt liếc nhìn cả ba với vẻ mặt tò mò:

- Nói gì mà vui thế?

Jennie nhanh nhảu kể lại chuyện Jisoo vừa chia sẻ khiến Lisa bật cười lớn:

- Fan Việt đúng là đỉnh. Nhưng mà Jisoo unnie này, lần sau chị phải hỏi xem họ hát bài gì. Biết đâu lại là một câu chuyện cảm động đằng sau đấy.

Jisoo gật đầu, ánh mắt trở nên dịu dàng hơn. Trong lòng chị, những khoảnh khắc bất ngờ ấy dù nhỏ bé nhưng luôn khắc sâu như một món quà tinh thần quý giá.

Jennie nhìn thấy vẻ trầm ngâm trên gương mặt chị, bất giác chọc nhẹ:

- Vậy mà lúc nãy em hỏi đi du lịch sau tour thì chị chẳng nói được một lời rõ ràng. Thế mà ở đây lại bận tâm chuyện fan hát giai điệu lạ.

Cả Chaeyoung và Lisa đều phá lên cười. Jisoo chỉ biết mỉm cười lắc đầu, nhịp sống của những thần tượng như họ đôi lúc chỉ cần một khoảnh khắc giản dị như vậy để thấy lòng mình ấm áp hơn.

_

Ơi trời, Wattpad bị lag riết tui nản luôn đó mấy bà.

Chương trước Chương tiếp
Loading...