JenSoo • Đồng Nghiệp Là Thẳng Nữ
Chap 39
Trên đường đến Stade de France, Jennie dạo bước qua những con phố Paris rực rỡ, lòng đầy hồi hộp và có phần lo lắng. Ánh nắng vàng rực chiếu sáng từng ngóc ngách nhưng trong tâm trí nàng những mảng tối vẫn lảng vảng. Cảm giác chộn rộn trong lòng khiến nàng không thể tập trung vào những âm thanh nhộn nhịp xung quanh. Hình ảnh Jisoo với nụ cười tỏa sáng và ánh mắt dịu dàng cứ hiện hữu trong tâm trí khiến nàng thêm phần xao xuyến. Nàng nhớ những khoảnh khắc vui vẻ, những cuộc trò chuyện đêm khuya và cả những tiếng cười vang vọng, nhưng giờ đây tất cả chỉ còn là những kỷ niệm ngọt ngào giữa bầu không khí căng thẳng. Bất chợt, Jennie bị cuốn hút bởi một tiệm hoa nhỏ xinh đẹp ven đường. Những bông hoa tươi sáng đủ màu sắc khoe sắc dưới ánh nắng như một bức tranh sống động khiến nàng dừng bước. Có lẽ đây là cơ hội mà nàng đang tìm kiếm, một cách để diễn đạt những điều mà nàng không thể thổ lộ bằng lời.Nàng dừng lại, đôi mắt lấp lánh ngắm nhìn từng bó hoa. Hương thơm ngọt ngào lan tỏa, mang lại cho nàng cảm giác dễ chịu và thoải mái hơn một chút. Thật lạ, ngay cả trong những giây phút như vậy nàng vẫn cảm thấy nỗi lo âu không nguôi. Jennie biết rằng đây là cơ hội hoàn hảo để gửi lời xin lỗi đến Jisoo - người mà nàng đã để lại trong sự im lặng suốt những ngày qua. Nàng không muốn mất đi mối quan hệ quý giá này nhưng sự im lặng của nàng như một bức tường vô hình khiến cả hai ngày càng xa cách.Khi bước vào tiệm, nàng được chào đón bởi một người phụ nữ lớn tuổi với nụ cười tươi rói.- Chào cô gái, hôm nay có gì đặc biệt mà cô tìm kiếm không?Jennie mỉm cười nhưng nụ cười của nàng chứa đựng nhiều cảm xúc hơn cả sự hài lòng đơn thuần.- Tôi đang tìm một bó hoa. Có thể nói là... một món quà đặc biệt cho một người rất quan trọng.- À, có phải là người yêu không? Hoa hồng luôn là lựa chọn hoàn hảo cho những tâm tư tình cảm.Jennie hơi ngại ngùng nhưng không thể không cười trước sự khéo léo của chủ tiệm. - Không hẳn là người yêu, nhưng có thể nói là... một người chị mà tôi rất quý mến. Tôi muốn gửi lời xin lỗi đến cô ấy.- Vậy thì hoa hồng đỏ là sự lựa chọn tuyệt vời. Nó biểu tượng cho tình yêu và sự tôn trọng. Cô có muốn thêm một ít hoa baby không? Chúng sẽ làm bó hoa trông mềm mại và dễ thương hơn.Nàng gật đầu, cảm thấy thích thú với sự kết hợp này. Thực ra nàng không chỉ muốn một bó hoa đơn thuần; nàng muốn gửi gắm cả những cảm xúc sâu sắc, những điều chưa nói thành lời.- Nghe có vẻ tuyệt vời đấy! Bà chắc chắn rằng hoa baby sẽ làm mọi thứ thêm phần ngọt ngào?- Chắc chắn rồi! Chúng như những lời nhắn nhủ nhỏ xinh gửi đến trái tim cô ấy.Jennie bật cười, thả lỏng hơn khi nghĩ về Jisoo. Nhưng ngay sau đó một cảm giác nặng nề lại ập đến, liệu Jisoo có hiểu những gì nàng muốn nói không? Liệu món quà này có đủ để xóa nhòa khoảng cách mà sự im lặng đã tạo ra không?- Cảm ơn! Tôi hy vọng bó hoa này sẽ giúp tôi "làm hòa" với cô ấy.- Cô hoàn toàn có thể tin tưởng! Nếu có điều gì xảy ra không như mong muốn, hãy quay lại và tôi sẽ giúp cô chọn một bó khác.- Cảm ơn bà, thật là tốt bụng! Nếu mọi thứ suôn sẻ, có thể tôi sẽ quay lại để mua hoa cho lần sau.Cuối cùng, sau khi nhận bó hoa xinh đẹp từ người bán hàng, Jennie cảm thấy lòng mình ấm áp hơn. Nàng biết rằng món quà nhỏ này không chỉ thể hiện sự hối lỗi mà còn chứa đựng cả tình cảm chân thành dành cho Jisoo. Những bông hoa này sẽ là cầu nối giữa những tâm hồn, giúp nàng xóa tan những mảng tối trong lòng. Với bó hoa trên tay, Jennie tiếp tục hành trình đến Stade de France, quyết tâm sửa chữa những hiểu lầm và làm cho mọi thứ trở lại như trước. Nàng không thể để mất đi người mà nàng yêu quý, vì trong lòng nàng biết rằng tình yêu chân thành có thể vượt qua mọi trở ngại.
...
Jennie bước vào phòng chờ của Stade de France trước giờ soundcheck, nơi không khí bận rộn và sôi động. Âm thanh tiếng nhạc vang lên từ phía xa, hòa cùng những tiếng nói cười rộn rã của cả nhóm. Lisa và Chaeyoung đang tranh nhau món ăn vặt, miệng không ngừng kêu ca và cười đùa. Trong khi đó Jisoo ngồi một góc, ánh mắt dán chặt vào màn hình điện thoại dường như không mấy quan tâm đến sự ồn ào xung quanh.- Đưa cho tớ một miếng đi mà! Lisa vừa nói vừa cố gắng với tay ra chụp lấy gói snack trong tay Chaeyoung.- Không! Cậu vừa ăn miếng cuối cùng rồi mà! Tớ còn đói hơn!Chaeyoung hất hàm, cố gắng giữ chặt gói snack. Cả hai tiếp tục tranh giành trong tiếng cười rộn rã. Jennie nhìn cảnh tượng ấy với một nụ cười nhẹ nhưng nỗi lo lắng trong lòng nàng lại không hề giảm đi. Nàng cảm thấy như mình là một kẻ ngoài cuộc đứng giữa những tiếng cười vui vẻ mà tâm trí lại quay cuồng với những cảm xúc lẫn lộn về Jisoo.Khi Lisa nhìn thấy Jennie cầm bó hoa trên tay, cô lập tức nở nụ cười tinh nghịch.- Ôi, Jennie unnie mua hoa tặng cho ai đây? Sao có mỗi một bó thế này, chắc dành để cầu hôn ai đó rồi.Jennie cảm thấy mặt mình nóng bừng, ánh mắt của mọi người đổ dồn vào nàng. Nàng chỉ có thể lúng túng cười đáp.- Thì... chỉ là một món quà nhỏ thôi.Chaeyoung nhanh chóng cốc đầu Lisa một cái, không quên nhắc nhở.- Đừng có trêu chị ấy.Chaeyoung kéo Lisa ra bên ngoài nhường lại không gian yên tĩnh cho Jennie và Jisoo. Tâm trí Jennie vẫn bối rối, cảm giác như những từ ngữ nằm chực chờ trong lòng nhưng lại khó khăn để thốt ra. Nàng nhìn vào mắt Jisoo tìm kiếm sự động viên nhưng chỉ thấy vẻ mặt nghiêm túc của chị.- Jisoo, em xin lỗi vì đã im lặng suốt thời gian qua. Em đã suy nghĩ rất nhiều về những gì đã xảy ra...Lời nói của nàng chậm rãi, trôi qua từng chữ như thể nàng đang cố gắng xé bỏ những rào cản vô hình giữa hai người. Tay nàng siết chặt bó hoa, cảm giác như nó đang nặng trĩu hơn cả những suy nghĩ trong đầu. Cuối cùng nàng quyết định đưa hoa cho Jisoo, ánh mắt đầy mong chờ.- Đây... một bó hoa dành cho chị. Em hy vọng nó sẽ giúp em "làm hòa" với chị.Nhưng điều khiến Jennie bất ngờ là Jisoo không nhận bó hoa ấy. Chị nhìn thẳng vào mắt nàng, vẻ mặt nghiêm túc.- Cảm ơn em, Jennie. Nhưng chị không cần hoa để biết em quan tâm đến chị.Những lời này như một mũi tên bắn trúng trái tim Jennie khiến nàng cảm thấy chao đảo. Nàng hiểu rằng mặc dù Jisoo biết nàng yêu quý chị nhưng điều đó dường như không đủ để xóa nhòa khoảng cách mà sự im lặng đã tạo ra.Jisoo quay đi, ánh mắt có phần xa xăm như thể chị cũng đang cố gắng hiểu được cảm xúc của chính mình. Jennie cảm thấy lòng mình nặng trĩu, chao đảo giữa những cảm xúc: sự hối hận, nỗi nhớ nhung và cả nỗi sợ mất đi mối quan hệ quý giá này. Những bông hoa trong tay nàng bỗng trở nên vô nghĩa khi chúng không thể chuyển tải được hết những điều nàng muốn nói. Trong khoảnh khắc yên lặng ấy, cả hai người đều cảm nhận được bầu không khí căng thẳng đang bao trùm. Jennie biết rằng nàng cần phải tìm cách để bù đắp cho những sai lầm của mình nhưng không biết bắt đầu từ đâu. Nàng chỉ hy vọng rằng một ngày nào đó Jisoo sẽ hiểu được tấm lòng chân thành của nàng.Cùng lúc đó, một nhân viên trong đội ngũ chạy đến và thông báo rằng thời gian soundcheck sắp đến. Jennie và Jisoo liền di chuyển ra ngoài, nơi mà Chaeyoung và Lisa đã đứng chờ sẵn. Âm thanh tiếng hò reo vang lên từ phía người hâm mộ tràn ngập không gian và khiến cả bốn người cảm thấy hồi hộp.Lisa và Chaeyoung luôn tràn đầy năng lượng bắt đầu chạy nhảy khắp nơi, hát những giai điệu vui tươi. Tiếng cười của họ hòa vào tiếng hò reo của fan tạo nên một bầu không khí sôi động. Ngược lại Jennie chỉ đứng một chỗ chậm chạp hoàn thành phần line hát của mình. Nàng cảm thấy như mình đang bị giam cầm trong những suy tư không thể hòa mình vào không khí xung quanh. Mỗi tiếng cười của họ như nhắc nhở đến những khoảnh khắc vui vẻ trước đây, nhưng giờ đây tất cả chỉ còn là sự im lặng đáng sợ giữa những ồn ào.Nỗi nhớ Jisoo vẫn đè nặng trong lòng nhưng nàng biết rằng mình phải cố gắng để tỏ ra vui vẻ. Mặc dù vậy, mỗi lần nhìn về phía Jisoo, một nỗi đau xé nát tim nàng lại trỗi dậy. Jennie cảm thấy sự hối hận chồng chất, tự hỏi liệu bó hoa mình đã mua có đủ để hàn gắn mọi thứ hay không.Jisoo đứng bên cạnh, ánh mắt không thể rời khỏi Jennie. Chị nhìn nàng, cảm nhận được sự cô đơn và nỗi buồn tê tái trong ánh mắt ấy. Nhưng chị cố gắng làm lơ đi, cắn răng để không bộc lộ bất kỳ sự lo lắng nào. Jisoo biết mình cũng đang chịu tổn thương vì những điều không thể nói ra. Chị không muốn làm tổn thương Jennie nhưng sự xa cách cũng khiến chị cảm thấy trống trải. Chị không biết làm thế nào để giải quyết mọi thứ khi mà khoảng cách giữa hai người càng lúc càng lớn. Thật sự, Jisoo cũng nhớ Jennie rất nhiều nhưng chị cảm thấy cần phải kiềm chế cảm xúc của mình, không thể làm cho tình hình trở nên tồi tệ hơn.Bỗng nhiên, Chaeyoung không biết từ đâu lấy ra một bó hoa, khuỵu một chân xuống trước mặt Jisoo, tạo ra một động tác như sắp cầu hôn chị.- Jisoo, liệu em có thể làm người yêu chị không? Chaeyoung nói với giọng điệu hài hước, khiến mọi người bật cười.Jisoo nhìn thấy Jennie đang dõi theo từ một góc, ánh mắt nàng không rời khỏi khoảnh khắc này. Thời gian như ngừng lại khi chị nhận ra Jennie là một phần không thể thiếu trong cuộc đời chị. Nhưng chính cảm giác lo lắng, sợ hãi lại khiến chị không thể bước tới, không thể đưa tay ra chạm vào tay Jennie như trước.Trong khi đó, Lisa đứng bên cạnh Jisoo, ra hiệu cho Chaeyoung đưa hoa cho mình nhưng em phất lờ và đưa hoa cho Jisoo.- Này, chị hãy nhận lấy đi! Chaeyoung nháy mắt, vẻ mặt vô cùng hứng khởi.Jisoo vui vẻ nhận lấy bó hoa, ôm vào lòng. Hình ảnh ấy khiến Lisa ngỡ ngàng, bĩu môi và thì thầm những câu khó chịu với Chaeyoung mà không ai nghe thấy. Dù là một trò đùa nhưng việc Jisoo nhận bó hoa này cũng khiến Jennie cảm thấy nỗi ghen tị và thất vọng trào dâng trong lòng.Khi nhìn Jisoo ôm bó hoa vào lòng, tai Jennie như ù đi, nàng không còn để tâm đến bất kỳ điều gì xung quanh nữa. Mọi cảm giác ngọt ngào về mối quan hệ giữa họ giờ đây bị dập tắt bởi sự thật rằng Jisoo không còn nhìn về phía nàng như trước. Nỗi đau trong lòng Jennie trở nên như một cái vòi rồng, cuốn lấy tất cả những kỷ niệm và hy vọng. Hình ảnh Jisoo chán ghét bó hoa mà mình đã chuẩn bị khiến nàng cảm thấy cô đơn.Giữa không gian ồn ào ấy, Jennie như bị mắc kẹt trong một thế giới riêng, không thể tiến lên cũng không thể quay lại. Nàng biết mình cần phải làm gì đó để thay đổi nhưng chính những rào cản vô hình giữa họ khiến nàng không thể mở lời. Trái tim nàng như một cánh đồng khô cằn, khát khao sự tha thứ và tình yêu từ Jisoo nhưng lại không thể làm cách nào để thổ lộ những cảm xúc đó. Thế giới bên ngoài vẫn đang sống động, nhưng trong lòng nàng chỉ còn lại nỗi trống trải không có điểm dừng._
Sao thấy khó HE quá à