JenSoo • Đồng Nghiệp Là Thẳng Nữ

Chap 24



- Em làm sao vậy? Chị nhìn gương mặt của em thấy hốc hác lắm.

Jennie đang ngồi ở trên chiếc ghế cho chuyên viên trang điểm giúp mình thì nhận được một câu hỏi từ người quản lý riêng, đôi mắt của nàng mơ hồ nhìn Alison, sau đó liếm môi nói:

- Em cũng không biết nữa, bỗng dưng sáng hôm nay em cảm thấy có chút đau đầu, hiện tại thì cảm thấy có chút nóng, nhưng mà có lẽ là không có gì đáng ngại lắm.

Alison nghe được liền đưa tay sờ sờ vầng trán của Jennie, gương mặt của cô có chút lo lắng, hoảng hốt nói:

- Em rất nóng, em có thật sự cảm thấy ổn không? Nếu không ổn thì hôm nay em không cần lên sân khấu. Chị sẽ thông báo cho công ty đi bài truyền thông.

Nhưng Jennie nhanh chóng ngắt lời Alison, gương mặt có chút mệt mỏi nhìn vào hình ảnh của mình được phản chiếu trong gương.

- Không, em nghĩ em vẫn lên sân khấu được, người hâm mộ đã chờ ngày hôm nay rất lâu, em không thể vì một chút sốt mà không đến được.

Jennie là một người cứng đầu, cho nên sẽ không nghe bất cứ lời khuyên của ai khi mà nàng đã quyết định một việc gì rồi. Alison thấy nàng kiên quyết như vậy thì chỉ biết đứng đó mà thở dài. Đứa trẻ này thoạt nhìn trông rất khỏe khoắn, nhưng lại mang rất nhiều bệnh ở trong người. Sức khỏe cũng không thuộc dạng tốt, chỉ cần thời tiết thay đổi một chút liền sẽ đổ bệnh. Nhìn Jennie cố gắng như vậy thì Alison cũng không khỏi có chút cảm thán về sức chịu đựng của nàng.

Alison là quản lý của Jennie, cho nên cùng nàng đi đây đi đó, theo chân những lịch trình của nàng mà cô còn cảm thấy mệt huống hồ gì nàng là người của công chúng, phải luôn dùng bộ mặt tươi cười trước ống kính. Chỉ cần một chút thái độ không vui vẻ thì liền sẽ lên đầu tin của trang báo, ít nhiều cũng sẽ bị mắng chửi.

Đúng là khi trở thành thần tượng thì phải chịu một áp lực rất là kinh khủng, ngày nào cũng có người mắng mình. Nếu đổi lại là cô thì cô đã sớm từ bỏ rồi, cô cảm thấy để tồn tại trong ngành giải trí này không những phải có một sức khỏe thật tốt mà còn phải có một tâm lý vững. Những vụ tự sát của các thần tượng không phải là chuyện hiếm gặp nữa rồi.

Alison tiến lại gần Jennie, đưa bàn tay gầy khẽ vuốt lấy mái tóc vẫn chưa được tạo kiểu ấy, nàng dùng gương mặt có chút đỏ ửng vì sốt lên nhìn cô, cô chăm sóc cho nàng như chăm sóc một đứa em của mình, giọng cô khẽ trầm xuống và nói:

- Nếu như em cảm thấy không ổn thì hãy nói với chị ngay nhé, Đừng để mình ngất xỉu trên sân khấu.

Jennie được Alison lo lắng như vậy thì liền cảm thấy yên tâm, xem ra nàng đã nhìn không lầm người, nàng mỉm cười sau đó nhanh chóng gật đầu mấy cái đồng ý với cô.

Lúc này thì Alison mới yên tâm sau đó rời ra bên ngoài để chuẩn bị một số công việc hỗ trợ cho mọi người. Jennie ngồi ở đó, vẫn tiếp tục đợi cho stylist trang điểm cho mình. Đột nhiên ở bên ngoài có người tiến vào, nàng liếc mắt nhìn qua thì thấy đó là Chaeyoung. Bên tay trái em cầm một cốc cà phê, bên tay phải em khiêng năm sáu phần bánh pizza cỡ lớn, em tươi cười tiến vào giữa căn phòng và đặt phần bánh pizza xuống, nói:

- Mọi người đã chuẩn bị vất vả rồi. Cả sáng hôm nay mọi người chưa ăn gì cả, em có mua bánh pizza cho mọi người, mọi người hãy đến ăn cho vui nha.

Sau lời nói của Chaeyoung thì liền có một tràng vỗ tay phát ra khiến cho em đỏ ửng mặt vì những lời khen có cánh dành cho em, em thực sự là một "nàng tiên đồ ăn" của mọi người, em rất biết cách quan tâm và thấu hiểu cho cảm giác của mọi người. Giữa em và các staff không có phân biệt rạch ròi, chỉ là những người bạn quan tâm và chăm sóc lẫn nhau trong suốt quá trình vừa qua.

Sau khi bày biện những phần bánh pizza ra trên bàn tròn thì Chaeyoung nhanh chóng đi lại gần Jennie và đưa cho nàng cốc cà phê ấy. Gương mặt của em tươi cười, ánh mắt hướng về Jennie và nói:

- Chị hôm nay thật sự rất xinh đẹp đó!

Một lời khen từ tận đáy lòng thốt ra khiến cho Jennie không khỏi đỏ mặt, một phần là do sốt một phần là vì ngại ngùng, Chaeyoung chẳng bao giờ tiếc lời khen ngợi người khác cả, nàng cười tươi làm lộ ra đôi má bánh bao đáng yêu của mình. Ánh mắt cũng không giấu được sự vui vẻ. Tuy rằng những lời này nàng đã nghe qua rất nhiều, nhưng chính miệng những người thân yêu ở bên cạnh khen ngợi thì nàng cũng cảm thấy có chút vui hơn.

- Hôm nay em cũng rất xinh đẹp.

Chaeyoung cười tít mắt, dùng tông giọng đáng yêu nói:

- Chúng ta đều rất xinh đẹp!

Hai người cùng nhau nói chuyện qua lại một vài câu nữa thì bên ngoài lại có thêm người đi vào. Đó là Jisoo cùng với Lisa, khi hai người bước vào thì bầu không khí liền có chút trầm trọng khó nói, Chaeyoung đang vui vẻ nói cười với Jennie thì đột nhiên im lặng. Thầm than đã qua bao lâu rồi em mới có thể nhìn thấy Lisa, cô lúc này cũng nhìn em, nhưng lại chẳng hề nói gì cả.

Về phần Jennie thấy hai đứa em của mình có những biểu hiện như vậy thì liền lấy làm thắc mắc. Bởi vì trong trí nhớ của nàng rằng Chaeyoung và Lisa vẫn đang trong một mối quan hệ tốt, luôn ở bên cạnh nhau như hình với bóng. Trừ những lúc hai người có lịch trình riêng, còn những ngày rảnh rỗi thì liền ở bên cạnh nhau. Giống như nam châm khác cực vậy, cho nên sự im lặng này khiến nàng có chút xa lạ.

Chaeyoung thấy Lisa đang tiến lại gần mình và Jennie thì liền lập tức giả ngơ mà đi ra chỗ khác, hòa nhập cùng mọi người cười nói vui vẻ ăn vài miếng pizza. Cô thấy phản ứng của em như thế thì không khỏi phát ra một tiếng thở dài, sau đó ngồi xuống bên cạnh nàng đợi chờ được trang điểm.

- Em với Chaeyoung có chuyện gì sao? Chị thấy hai đứa có vẻ không ổn lắm.

Lúc này Lisa mới đánh mắt qua nhìn Jennie, gương mặt không thể giấu nổi một tia buồn bã. Nàng cũng chỉ nghĩ đơn thuần hai đứa em của mình đang cãi vã hay hờn dỗi gì lẫn nhau thôi, bởi vì hai đứa nhỏ này đôi khi nói chuyện với nhau một vài câu không hợp đã nhe nanh múa vuốt giận hờn, nhưng vài ngày sau lại có một người nhận sai và xuống nước xin lỗi trước thì mọi chuyện vẫn như ban đầu, cho nên lúc này Jennie vẫn đang trong trạng thái có chút trêu chọc.

- Chuyện này để mà nói thì dài lắm, nhưng em là người có lỗi với cậu ấy trước.

Jennie nghe vậy thì liền bật cười, ánh mắt có chút không tin được nhìn đứa em của mình, Lisa rất ít khi nào mà nhận sai trước, hiện tại lại có thể nhìn ra lỗi lầm của mình nhưng lại bày ra một gương mặt buồn bã như thế nàng cũng thấy có chút xa lạ.

- Làm sao đây? Nếu biết mình sai thì mau xin lỗi em ấy đi?

Lúc này thì Lisa lại cúi đầu, mi mắt xinh đẹp không cam tâm mà có chút trĩu xuống, không nén nổi một tiếng thở dài.

- Em đã không còn cơ hội xin lỗi nữa rồi...

Jennie khẽ chau mày khó hiểu, tại sao lại không xin lỗi được, nếu biết mình sai thì có thể sửa lỗi. Chaeyoung không phải là một người tính toán với bạn bè người thân của mình như vậy, nhất là đối với Lisa. Jennie thừa biết điều đó, Lisa cũng vậy, nhưng tại sao lại có biểu hiện này? Ở bên trong chắc chắn có uẩn tình nào đó mà nàng chưa biết.

Khi Jennie định nói một vài câu thì đột nhiên đầu óc có chút choáng váng khiến tầm mắt phía trước đột nhiên tối sầm, Lisa thấy biểu hiện của Jennie có chút gì đó không đúng. Đôi chân mày của Lisa khẽ chau, lại lập tức hỏi han:

- Jennie, chị làm sao vậy?

Nhưng đáp lại chỉ là cái phất tay của Jennie, nàng đưa tay lên xoa xoa vầng trán đang không ngừng kêu ong ong lên vì đau của mình, đáp lời Lisa:

- Chị chắc hạ đường huyết một chút, không sao đâu.

Nhưng Lisa lại không cho là đúng, liền lập tức phản bác nói với Jennie bằng một giọng lo lắng không thôi:

- Không được, nếu chị không khỏe thì chị nên hạn chế lên sân khấu thôi, đừng cố gắng quá sức, vũ đạo của chúng ta không phải là dễ dàng.

Cuộc trò chuyện bên này của hai người đã bị Jisoo nghe thấy, chị mím môi giống như tỏ vẻ không quan tâm đến Jennie, nhưng mỗi cử chỉ, mọi hoạt động của nàng, chị đều đặt bên trong tầm mắt. Lúc nãy chị đã thấy sắc mặt của nàng có chút không đúng, nhưng chẳng có can đảm để tiến đến hỏi han nàng. Hiện tại nghe lén hai người cùng trò chuyện hì biết nàng đã sinh bệnh cho nên liền lo lắng không thôi. Nhưng Jisoo vẫn là không tiến đến hỏi Jennie mà chỉ chạy đến và nói với nhân viên rằng buổi concert hôm nay hãy chú ý đến biểu hiện của Jennie.

...

Rất nhanh cũng đã đến giờ trình diễn concert, bốn người nhanh chóng di chuyển theo hành lang đã được nhân viên lắp đặt sẵn mà đi. Bên trong cho dù có chút tối nhưng các cô vẫn cố gắng nương theo ánh đèn flash mờ mờ đến từ điện thoại mà đi thẳng đến những chiếc bục đang được kéo xuống đợi chờ bốn người bước lên. Khi đang chuẩn bị dàn xếp đội hình thì lúc này Jennie cảm thấy mình thật sự không chịu nổi nữa rồi, phía trước mờ ảo, xung quanh dường như đang quay cuồng.

Jennie không muốn ảnh hưởng đến tâm trạng của ba thành viên còn lại cho nên cố ý tách bản thân ra xa khỏi ba người nhưng cánh tay của nàng bị một bàn tay khác bắt lại, lúc này nàng mới giật mình nhìn qua thì thấy Jisoo đang lo lắng nhìn nàng. Jennie liền mỉm cười và mở ra khẩu ngữ ra hiệu mình ổn thì Jisoo mới thôi nhìn nàng.

Khi cả bốn đã ổn định đội hình thì chiếc bục từ từ ở phía dưới sân khấu nâng lên. Tiếng hoan hô ồn ào như tiếng sóng lớn, tiếng cổ vũ cuồng nhiệt bùng nổ phát tan bầu không khí tĩnh lặng lúc nãy. Đánh bay đi âm thanh ồn ào đến từ những chiếc loa phát nhạc.

Tiếp đó, bốn người bắt đầu trình diễn những bản nhạc mà bản thân họ đã không ngừng tập luyện và nhảy nhót hàng trăm nghìn lần đến mức nó đã trở thành một phản xạ tự nhiên của họ. Những tiếng hò reo cùng với những tiếng âm nhạc xập xình đến từ những chiếc loa cỡ lớn, Jennie vẫn nghe thấy được, nàng vẫn còn nghe được tiếng tút tút ở bên trong tai nghe, nhưng trước mắt của nàng chỉ có một mảng mơ hồ, tất cả những thứ đang diễn ra, chỉ dựa vào phản xạ theo thói quen ở bên trong đầu của nàng. Hiện tại nàng đã chẳng phân biệt được ở đâu là sân khấu ở đâu là bên dưới cánh gà nữa rồi.

Jennie cố gắng dùng hết tất cả sức lực của cơ thể nhỏ bé đã trải qua bao ngày cùng lịch trình dày đặc không có một khe hở của mình mà cố gắng trình diễn những bản nhạc. Nhưng cuối cùng là thân thể vẫn không chịu được, phía trước mơ hồ, từng bước nhảy của nàng cũng dần suy yếu, điều này làm thu hút nhân viên đã được Jisoo dặn dò lúc nãy. Khi thấy những động tác có chút mệt mỏi của nàng thì đã không ngừng hô hoán gọi nàng rời khỏi sân khấu nhưng nàng vẫn tiếp tục bỏ ngoài tai những lời đó mà trình diễn cho hết bản nhạc của mình.

Khi chuẩn bị đến đoạn drop của Lovesick Girl thì Jennie đã chịu không nổi nữa mà quay lưng đi xuống cánh gà, bên tai còn nghe được những lời nói: "Jennie I love you", "We love you Jennie".

Jennie đột nhiên bật khóc, sự trông ngóng cùng chờ đợi của bọn họ cuối cùng để đổi lại cái quay lưng rời khỏi sân khấu của nàng. Những tiếng nức nở xin lỗi không ngừng phát ra từ đôi môi nhỏ nhưng không mấy ai nghe thấy vì thanh âm ồn ào.

Tấm phông bạt của sân khấu vừa được buông xuống thì thân thể nhỏ bé cũng ngã oạch vào vòng tay của Alison.

Chương trước Chương tiếp
Loading...