[ Hyewon x Woori ] Vậy mà cô Kang lại thích em !?
hơi lạ.
Sáng hôm sau, Woori thức dậy với tâm trạng có chút lạ. Không phải vì em ngủ không ngon — thật ra, em ngủ ngon hơn bình thường nữa là khác. Nhưng chỉ là... bây giờ, khi nhìn về phía người phụ nữ đang đứng trong bếp pha cà phê, Woori cảm thấy có một sự khác biệt rõ rệt. Hyewon vẫn là Hyewon. Vẫn dáng vẻ bình thản ấy, vẫn mái tóc mượt mà ấy, vẫn chiếc áo sơ mi hơi rộng, tay áo xắn lên hờ hững khi rót cà phê vào cốc. Nhưng khác ở chỗ... Đây không còn là "cô Hyewon" chỉ đơn thuần là giảng viên của em nữa. Bây giờ, cô ấy là người mà em đang hẹn hò.
Chỉ nghĩ đến điều đó thôi, Woori đã cảm thấy mặt mình nóng lên rồi. - Sao em đứng đó nhìn tôi hoài thế? – Hyewon lên tiếng, nhướng mày nhìn em. Woori giật mình, vội lắc đầu: - Đâu có! Em chỉ... - Chỉ sao? - Chỉ là... chưa quen lắm. Hyewon bật cười khẽ, bước đến gần, đưa cho Woori một cốc cà phê. - Vậy thì từ từ mà quen đi. Tôi có định thay đổi gì đâu. Woori nhận lấy cốc cà phê, nhỏ giọng lẩm bẩm: - Không thay đổi gì mới là lạ đó... Hyewon nghiêng đầu, ánh mắt đầy vẻ thích thú. - Sao? Em mong tôi thay đổi điều gì à? Woori mím môi, không đáp. Thật ra... có một chút. Em đã chuẩn bị tinh thần rằng sau khi xác định quan hệ, Hyewon sẽ ngừng trêu em, hoặc ít nhất sẽ đối xử dịu dàng hơn. Nhưng không. Cô ấy vẫn điềm tĩnh, vẫn ung dung như chẳng có gì xảy ra, vẫn giữ dáng vẻ ung dung tự tại đó. Chỉ có Woori là cứ mãi bối rối mỗi khi nhớ lại câu nói tối qua. "Vậy thì, kể từ bây giờ, tôi chính thức là của em nhé?" Mỗi lần nhớ đến, tim em lại đập nhanh hơn một nhịp. Hyewon dường như đoán được Woori đang nghĩ gì, cô khẽ cười, rồi bất ngờ vươn tay xoa đầu em. - Đừng suy nghĩ nhiều, Woori. Chúng ta cứ thoải mái như trước là được. Woori ngẩng lên, chạm phải ánh mắt dịu dàng của cô. Em không nói gì, chỉ khẽ gật đầu. Ừ, cứ từ từ mà quen dần vậy. Nhưng mà... Làm sao để không bối rối mỗi khi cô ấy đến gần đây?
______ Sau bữa sáng, Woori rời khỏi nhà để đến trường. Mọi thứ vẫn giống như mọi ngày. Chỉ khác ở chỗ, hôm nay em không đi một mình, mà bên cạnh em là cô Hyewon. Bình thường em toàn trượt ván tới trường, còn cô thì đi xe. Vậy mà hôm nay cô lại ngỏ ý muốn đi cùng em, không còn cách gì để từ chối nên em cũng đành đi cùng cô. Woori đi bên cạnh Hyewon, cố gắng giữ dáng vẻ bình thường, nhưng tim lại không ngừng đập nhanh. Chỉ cần nghĩ đến chuyện hai người bây giờ đã xác định quan hệ là em lại cảm thấy có chút hồi hộp. Có nên đi xa một chút để tránh bị phát hiện không nhỉ? Hay là cứ giữ khoảng cách như bình thường? Nhưng nếu cố tình giữ khoảng cách, có khi nào Hyewon sẽ để ý và lại trêu em không? Đang mải suy nghĩ, Woori bất giác cảm nhận được ánh mắt của Hyewon. - Sao em đi chậm thế? Cô nghiêng đầu hỏi. - A... không có gì đâu.
Woori vội bước nhanh hơn. Hyewon khẽ nhướng mày, nhưng cũng không hỏi thêm. Em thở phào nhẹ nhõm, nhưng ngay sau đó, lại nghe thấy giọng nói trầm thấp đầy ẩn ý của cô: - Em đang lo lắng gì sao? Woori cứng người, lắp bắp: - L-Lo gì chứ?
Hyewon mỉm cười, chậm rãi bước sát lại gần hơn. Khoảng cách giữa hai người gần đến mức Woori có thể cảm nhận được hơi thở ấm áp của cô. - Em sợ bị người khác phát hiện à? Woori mở to mắt, hoảng hốt nhìn xung quanh. - Cô... nhỏ giọng một chút! Hyewon cười nhẹ, vẻ mặt đầy thích thú. - Thế nghĩa là chuyện này là bí mật sao? Woori cắn môi, lúng túng không biết phải trả lời thế nào. Thật ra em cũng không nghĩ đến việc phải giấu, nhưng nếu bị bạn bè phát hiện, chắc chắn sẽ bị trêu đến chết mất! Thấy Woori im lặng, Hyewon khẽ nghiêng đầu, tỏ vẻ suy tư. - Hmm... nếu là bí mật thì tôi nên giữ khoảng cách với em trên trường, đúng không? Woori vội vàng gật đầu. - Đúng! Như trước đây là được rồi! Hyewon nhướng mày, ánh mắt đượm chút ý cười. - Nhưng mà Woori này... - Gì ạ? - Em quên rồi sao? Trước đây, dù tôi không cố ý, em vẫn bị bạn bè trêu mà. - ... Không thể phản bác lại được. Hyewon bật cười, đưa tay xoa đầu em một cái rồi bước đi trước. - Được rồi, tôi sẽ không làm khó em đâu. Woori thở phào nhẹ nhõm, nhưng trong lòng lại có chút khó hiểu. Không làm khó em ư? Vậy mà vừa rồi cô ấy rõ ràng cố ý trêu em đấy thôi! Đúng là, Hyewon mãi mãi vẫn là Hyewon. Và em... chắc chắn còn phải làm quen với điều này dài dài.
___________