[ Hyewon x Woori ] Vậy mà cô Kang lại thích em !?

cô cũng thích em.




   Những ngày sau đó, Woori cảm nhận rõ ràng sự thay đổi giữa mình và Hyewon. 

   Không còn những trêu chọc quá đáng, không còn những câu hỏi đầy ẩn ý khiến em lúng túng đến mức muốn trốn đi. 

   Thay vào đó, là những khoảnh khắc dịu dàng hơn. 

   Hyewon vẫn không vội vàng cho em một câu trả lời rõ ràng. Nhưng cô cũng không còn giữ khoảng cách nữa. 

   Chẳng hạn như sáng hôm nay, khi Woori vừa thức dậy, đã phát hiện mình đã nằm trong chăn của cô lúc nào không hay.

   Tối qua em nhớ rất rõ, khi em về thì cô đã ngủ, nên em chỉ dám nằm bên cạnh chứ không dám kéo chăn vì sợ cô sẽ tỉnh.

   Nhìn sang phía bên cạnh, Hyewon vẫn còn ngủ say. 

   Woori khẽ mỉm cười, không nói gì, chỉ nhẹ nhàng rời khỏi giường. 

   Những cử chỉ nhỏ nhặt như thế — có lẽ còn hơn cả một câu trả lời trực tiếp. 

--- 

   Buổi tối, khi cả hai đang ngồi trên sofa xem phim, Woori chợt lên tiếng: 

  - Cô Hyewon, hôm đó cô nói đợi... vậy cô đã nghĩ ra câu trả lời chưa? 

   Hyewon hơi nghiêng đầu, ánh mắt vẫn tập trung vào màn hình. 

  - Em sốt ruột à? 

   Woori chống cằm. 

  - Em chỉ tò mò thôi. 

   Hyewon im lặng một lúc, rồi bất ngờ vươn tay, khẽ vén một lọn tóc của Woori ra sau tai. 

  - Nếu tôi nói... tôi cũng đang thích em thì sao? 

   Woori sững người. 

   Lần này, không có sự trêu chọc nào trong giọng nói của cô. 

   Không có ý cười hay ẩn ý mơ hồ. 

   Chỉ là một câu nói rất đơn giản — nhưng đủ để khiến trái tim Woori lỡ mất một nhịp. 

   Hyewon nhìn em, bình tĩnh chờ đợi phản ứng. 

   Woori mím môi, rồi hít sâu một hơi, cố gắng giữ giọng mình không run lên: 

  - Vậy thì... em nghĩ mình không cần phải đợi nữa đâu. 

   Hyewon bật cười, ánh mắt ánh lên tia ấm áp. 

  - Ừ, có lẽ vậy thật.

   Woori có thể cảm nhận rõ ràng nhịp tim mình đang đập nhanh hơn bình thường, nhưng lần này, em không hề né tránh ánh mắt Hyewon nữa.

   Cô cũng không trêu chọc em như mọi khi.

   Chỉ là một sự im lặng dịu dàng, như thể cả hai đang chờ đợi đối phương nói gì đó trước.

   Cuối cùng, Hyewon khẽ nghiêng đầu, chậm rãi lên tiếng:

  - Vậy... bây giờ em muốn làm gì đây, Woori?

   Woori nuốt khan, cố gắng giữ bình tĩnh.

  - Em nghĩ... chúng ta có thể.

  - Có thể gì cơ?

  - Cô biết mà... đừng bắt em phải nói ra.

   Hyewon bật cười khẽ, ánh mắt ánh lên chút thích thú.

  - Tôi muốn nghe từ em.

   Woori cắn môi, nhìn cô một lúc lâu, rồi hít sâu một hơi, nhẹ giọng nói:

  - Chúng mình hẹn hò đi.

   Hyewon không đáp ngay.

   Cô chỉ lặng lẽ nhìn em, rồi bất ngờ vươn tay, nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay em đặt trên sofa.

   Ngón tay cô hơi lạnh, nhưng cái nắm lại vô cùng chắc chắn.

  - Được thôi.

    Chỉ hai từ đơn giản, nhưng lại khiến Woori cảm thấy cả người như nhẹ bẫng.

   Em đã đoán được câu trả lời của cô, nhưng khi thực sự nghe thấy, tim em vẫn không khỏi rung động.

   Hyewon xiết nhẹ tay em, khóe môi khẽ nhếch lên.

  - Nhưng mà này, Woori.

  - Dạ?

  - Em chắc chứ?

   Woori nhìn thẳng vào cô, không do dự mà gật đầu.

  - Chắc.

   Hyewon bật cười, rồi bất ngờ nghiêng người lại gần.

  - Vậy thì, kể từ bây giờ, tôi chính thức là của em nhé?

   Woori mở to mắt, tai nóng bừng.

  - Cô...!

   Hyewon cười khẽ, không để em kịp phản ứng, cô đưa tay lên, nhẹ nhàng chạm vào má em.

  - Ngủ sớm đi, mai còn có tiết đấy.

   Woori đờ người nhìn cô một lúc lâu, rồi thở dài, lẩm bẩm:

  - Cô vẫn không quên trêu em nhỉ...

   Hyewon cười nhẹ, không phủ nhận.

   Nhưng lần này, có lẽ Woori không còn muốn né tránh nữa.

   Bởi vì, từ giây phút này trở đi, em đã không còn là người duy nhất bối rối rồi.
______________________

Chương trước Chương tiếp
Loading...