[Hoàn] Chỉ Vì Yêu! - LingOrm
Ngoại truyện: Bí mật
Cả hai quyết định sang HongKong thăm Hoàng Mai, sau hôn lễ cũng đã hơn một năm không gặp lại chị. Nghe đâu, chị thật sự đang đầu tư một bộ phim bách hợp chuyển thể từ tiểu thuyết. Hoàng Mai đêm đó không chỉ nói cho vui...chị làm thật."Hai đứa có cân nhắc được chuyện sẽ đóng phim của chị không?? Tìm mãi chẳng thấy cặp nào hợp ngoài hai đứa luôn đấy, đẹp thì không thiếu nhưng vẫn thấy thiếu thiếu cái gì đó khiến nó không tròn trịa"Ling và Orm nhìn nhau cười, Hoàng Mai như nhìn ra được gì đó liền nói tiếp - "Đấy, chính là cảm giác này...Ôi, chắc chị bỏ cuộc thôi. Nhìn thấy ai cũng không phù hợp bằng hai đứa hết. LingLing, Mỹ Linh...thật sự không thể cân nhắc đóng phim sao??""Không mà, em không phải diễn viên, em mà đóng đến khi nào phim chị mới quay xong chứ, rắc rối lắm, lịch trình bận rộn nữa, em chỉ muốn ngày ngày đi làm về nhà với vợ thôi""Vậy còn em?? LingLing...có một người rồi thì tìm thêm một người cũng dễ hơn"Vừa dứt câu, Hoàng Mai thấy có một ánh nhìn như đạn bắn về phía mình, sát khí lạnh lẽo - "Bạch Hoàng Mai, LingLing Kwong là của em, chị tính kế mang chị ấy đi gặp gỡ cô gái khác em làm ma cũng không tha cho chị"Ling xoa xoa vai dỗ ngọt em đang hùng hổ bên cạnh, Hoàng Mai mà nói bậy tiếng nữa, tách trà trên bàn bay vào mặt chị ta liền - "Thôi mà, thôi mà...Chị cũng đâu có nói sẽ đồng ý. Chỉ có em chị mới nhìn như thế thôi, không phải em thì không là ai khác hết, bảo bảo""Mắc ói..." - Hoàng Mai bụm miệng làm ra điệu bộ muốn nôn.Đồ ăn cuối cùng cũng bưng lên, cả ba vừa vui vẻ dùng bữa vừa trò chuyện, Orm kể cho chị nghe những chuyện quan trọng xảy ra trong một năm qua...........HongKong nhiệt độ bên ngoài hiện tại chỉ còn 10°C. So với Thái thì rất lạnh. Cả hai đều mặc đồ rất dày, mặc thêm áo khoác dài tới chân, khoác lấy tay nhau đi dạo trên phố."Lạnh lắm không em?? Chúng ta tìm quán nào ấm cúng một chút vào ha"Orm hơi rụt cổ lại, mỉm cười gật đầu. Ling nhìn thấy một quán rượu truyền thống, màu sắc đèn trang trí trang nhã ấm cúng.Là một quán rượu nhỏ nhưng cực kì đông khách, lí do chính là vì trong quán có một mỹ nữ mặc Hán phục, trang điểm và nhảy múa như một yêu tinh xinh đẹp cực kì câu dẫn. Điều đặc biệt, khách trong quán 80% là phụ nữ.Chọn một bàn trống nhỏ vừa đủ hai người ngồi, khoảng cách giữa các bàn không xa. Nhạc trong quán luôn là các bài hát cổ trang.Mỹ nữ đó sẽ đi từng bàn, mỗi bước đi đều uyển chuyển lướt trên nền nhạc, ánh mắt vừa ngây thơ vừa sắc sảo ma mị, có khi cô ấy còn dùng khăn the chùm đầu một vị khách nữ và cô ấy, má kề má rất gần lả lướt trêu ghẹo."Wow...cô ấy rất cuốn hút, đúng không chị? Giống mấy mỹ nhân trong phim ấy""Cô ấy đang đóng vai mỹ nhân mê hoặc các vị vua đó, em có nghe về Đắc Kỷ Trụ Vương chưa??"Orm lắc đầu. Ling kể cho em nghe đó là một giai thoại nổi tiếng như thế nào.Mỹ nữ đó đi tới bàn của họ...đôi mắt sắc sảo nhìn qua lại cô và em. Khuôn miệng cô ấy cười rạng rỡ, lòng thầm cảm thán cả hai vị khách trước mặt đều quá đỗi xinh đẹp. Cảm giác muốn tiếp đãi cũng nhiệt tình hơn một chút.Cô ấy cắn phần cây của một cây kẹo mút, cơ thể lúc nào cũng nhảy múa theo nhạc, cái đầu nhỏ uyển chuyển lượn qua lại trước mặt Ling, cô cười nhẹ trước vẻ đẹp của mỹ nhân, một nụ cười khen ngợi lịch sự. Cô ấy kề sát lại gần cô hơn, đút kẹo cho cô, cô há miệng ngậm lấy. Cô ấy xoay một vòng, rút ở thắt lưng ra một cây quạt, lại xoay một vòng nữa rồi mở quạt ra, cô ấy kề sát mặt Ling lần nữa, dùng quạt che mặt cô và cô ấy.Tầm nhìn của Orm bị quạt che mất, chỉ nhìn thấy mắt của cô cong lên một ý cười. Tay Orm dưới bàn âm thầm siết lại, cô ấy có ý gì với LingLing Kwong của em vậy, nấn ná uốn lượn ở đây cũng đã khá lâu rồi. Và họ có hôn nhau không?? Đây chính là suy nghĩ xâm chiếm lí trí và cảm xúc của em ở hiện tại.Orm nghĩ đến đó, ghen tuông bao trùm lấy cả cơ thể, toát ra khí tức lạnh lẽo đáng sợ, đôi mắt màu hổ phách như phát ra một ngọn lửa băng giá.Ling khẽ nhìn qua, thấy ánh mắt sắc như dao của em...trong lòng lo sợ. Đúng lúc đó cô ấy cũng rời ra, lướt qua bàn của em và cô đến với những vị khách tiếp theo.Ling thấy em có vẻ không vui, nắm lấy tay em ở dưới bàn, em khẽ rút tay lại né tránh cô, trực tiếp cầm ly rượu trên bàn nốc cạn."Về thôi, em buồn ngủ rồi"Orm lập tức đứng dậy, hướng về phía cửa đi thẳng không thèm nhìn cô lấy một cái.Ling lấy tiền đặt lên bàn, lấy cây kẹo ra khỏi miệng vứt đi, chạy theo em."Bảo bảo, cô ấy làm vậy với mọi vị khách chứ không phải chỉ với chị thôi...""Chị nói với em làm gì?? Em nhìn thấy mà, thời tiết lạnh quá nên em muốn về phòng ngủ thôi"Ling bước tới, nắm lấy tay em, em không rút lại, nhưng chỉ để cô nắm vậy thôi, không có ý đáp trả. Chân dài đều bước đi về phía khách sạn.Ling mím môi, nhất thời bối rối vì thái độ của em. Sao em không nổi nóng...tự dưng trong lòng thấy đau.Orm vẫn vậy, trầm lặng cho đến khi đứng trước cửa phòng, lúc mở cửa em rút tay ra khỏi tay cô, Ling liền thấy hụt hẫng - "N'Orm..."Orm nghe thấy nhưng không trả lời, em vừa giận vừa tủi, không biết phải làm gì...Không phải lần đầu thấy có người khác tản tỉnh hay trêu ghẹo cô, nhưng khi nảy Ling nhìn người ta rất thích thú, không giống mấy lần trước đều lạnh nhạt né tránh hoặc giữ thái độ lịch sự xa cách. Cô còn kể với em, Đắc Kỷ là mỹ nhân không một ai có thể chối từ...Em ghen, em giận, em buồn...nhưng em không muốn bộc phát, vì thế nên mới có thái độ như hiện tại.Em vào nhà vệ sinh trước, thay ra một bộ đồ ngủ vừa thoải mái vừa đủ ấm áp với thời tiết ở đây. Chuyện này vừa vặn làm em tỏa ra sự lạnh nhạt cấm dục hiếm thấy. Ling im lặng quan sát, vẻ mặt bình thản của em càng làm cô sợ hãi, nuốt nước bọt một miếng, so với dáng vẻ ghen tuông ra mặt, lên giường có bao nhiêu khó chịu đều trút lên người cô thì thái độ này thật sự quá bức cô rồi.Orm leo lên giường nằm ngay ngắn, kéo mền đắp đến cổ, nhìn cô vẫn đang ngồi ở cuối giường lười biếng lên tiếng - "Chị đi thay đồ đi"Ling ừm một tiếng, đi vào nhà vệ sinh. Orm bên ngoài thở dài, lồng ngực lại có chút âm ỉ khó chịu. Chị ấy nói một câu lúc ra khỏi quán rượu là không nói gì nữa hết...Orm bực mình nhắm mắt lại, nghĩ rằng mình đã đè nén được nó nảy giờ đến lúc này bộc phát thật mất mặt, lại thở ra một hơi nặng nề...Ling thay đồ bước ra, cũng không hẳn là thay đồ. Cô chỉ cởi sạch quần áo. Một thân trần trụi bước ra. Thấy Orm nhắm mắt, hơi thất vọng. Ling leo lên giường với tư thế bò, đến rất gần lay nhẹ vai em - "Bảo bảo..."Orm biết nhưng giả vờ ngủ, em không muốn nhìn thấy cô lúc này."Vợ...Trần Mỹ Linh...Tiểu Kim Mao..."Ling vẫn kiên nhẫn gọi em, giọng không cao không thấp, trầm đều ấm áp.Orm bực mình, mở mắt ra định mắng cô. Nhìn thấy cô trần chuồng, mắt lại va vào cặp bạch thỏ đang buông thả. Em kinh ngạc lập tức lấy mền trùm cô lại - "Trời lạnh như vậy, chị bị điên sao mà không mặc đồ. Kẻo lại..."Ling thấy phản ứng của em, biết là em đã chú ý tới mình, bị em ôm trong lòng em nói nhỏ - "Kẻo lại sao...kẻo lại có người chịu không nỗi cơ thể này hả?"Orm đỏ mặt, thật thì em rất mê mẫn cơ thể này của cô, vừa khỏe khoắn vừa quyến rũ."Kẻo lại bệnh..."Ling bĩu môi, bày ra bộ dạng làm nũng hiếm có - "Vậy là vợ không mê cơ thể của chị nữa sao??"Orm nghe tim choang một cái mềm nhũn, là chị muốn dỗ dành em sao LingLing Kwong?? Chị ấy biết điểm yếu của mình, chị ấy biết rấy rõ điểm yếu của mình...Orm tự nhủ lòng mình như thế.Orm không trả lời, Ling thấy tủi thân...Orm ít khi bơ cô như vậy, nếu có chỉ là cô như thế với em. Thì ra...bị bơ sẽ khó chịu như vậy sao??Ling có động thái muốn rời khỏi cái ôm, Orm liền ôm chặt hơn - "Chị muốn làm gì?""Em đừng căng thẳng, chị chỉ muốn đi mặc quần áo thôi. Sẽ không làm em khó chịu"Orm nhận ra cô tủi thân rồi, giọng rất buồn bã. Orm lật người đè lên cô, hai chóp mũi chạm vào nhau, mắt đối mắt, môi đối môi."Ai cho, em thích thế này...đừng mặc"Đôi mắt màu hổ phách nhìn xoáy vào cô, mang theo nhiều ngọn lửa nhỏ bập bùng của dục vọng, ánh nhìn cực kì cháy bỏng, Ling còn thấy yết hầu của Orm lên lên xuống xuống. Cá cắn câu rồi..."Em nói sao chị nghe vậy..."Bộ dạng ngoan ngoãn e ấp này thật sự quá mức đáng yêu rồi, Orm không nhịn được hôn lên môi cô, hôn vài cái kêu lên chùn chụt..."Ai dạy chị cái cách dỗ dành em thế này hửm? Chị mới là Đắc Kỷ đó...đồ yêu tinh""Chị...chỉ muốn làm em vui, em đừng giận nữa, có được không? Chị không giỏi dỗ dành..." - Má Ling đỏ ửng, cô suy nghĩ dữ lắm mới dùng tới kế sách này, bản thân còn sợ em sẽ không coi trọng mình...Nhưng mà, cô không biết làm gì khác khi em cứ lạnh nhạt như vậy."Chị cứ thế này, em không nhịn được nữa đâu"Ling kéo tay ra khỏi mền, câu qua cổ Orm, đôi mắt phượng trở nên câu dẫn nhìn em - "Không cần nhịn, Bảo bảo muốn gì...thì cứ phát tiết lên chị đi, được không??""Là chị thấy có lỗi nên bù đắp cho em hả?""Không có, chỉ là chị không muốn em buồn...chị ưmmm"Đôi môi mọng của cô bị em ngậm lấy, mút mạnh thịt môi, còn cắn nhẹ lên đó...môi cô lạnh nhưng hơi thở lại nóng, hôn mãi không chán.Nụ hôn của Orm mang tính chiếm hữu rất mạnh mẽ, cằm cô bị em nâng lên, lúc hôn dùng lực đè ép lên cánh môi mỏng...lúc nụ hôn kết thúc, môi cả hai đều hơi sưng đỏ."LingLing Kwong, ướt chưa...tự kiểm tra em xem"Cô ngại nên chưa biết làm sao?? Yêu cầu này của em có hơi..."Không làm thì thôi, chị đi mặc quần áo vô đi"Orm có động thái muốn rời ra, cô hoảng hốt ôm em lại - "Chị làm..."Đôi mắt cô hơi rũ xuống mang chút ủy khuất bị ức hiếp, Orm cưng chiều hôn lên mí mắt cô một cái - "Với em còn ngại vậy sao?"Ling đưa tay xuống hạ thân, dùng ngón trỏ tự mình kiểm tra xem có ướt chưa, đầu ngón trỏ chạm vào hoa huyệt, vùng nhạy cảm bị chạm vào làm cô thở ra một cái. Đầu ngón trỏ cảm nhận được hoa huyệt ấm nóng, nhanh chóng dính dị.c.h m.ậ.t."Thế nào??"Orm quan sát hết toàn bộ quá trình, ánh nhìn dõi theo tay cô, cho đến khi cô đưa ngón tay bóng loáng ở phần đầu cho em xem, không nói gì, gò má rực lửa."Ngậm nó đi..."Ling nhìn em, mắt chớp vài cái, há miệng ngậm lấy ngón trỏ của chính mình, vị mằn mặn của dị.c.h m.ật nhanh chóng lan tỏa trong miệng. Sao nó không ngon bằng của em nhỉ??Em chăm chú nhìn cô, cô ngại ánh nhìn cháy bỏng đó nên nhắm mắt lại...vô tình lại khiến hình ảnh trước mắt thêm phần d* mĩ. LingLing Kwong quyến rũ đến phát điên...Orm không chịu nỗi nữa, kéo tay cô ra, hôn xuống môi cô, rất muốn khi dễ Ling ngay lập tức. Bàn tay vuốt ve bụng cô, từng thớ cơ cảm nhận vô cùng rõ rệt...rất mê người. Tay đi xuống thêm một chút, chạm vào đám lông có độ dày vừa phải của cô mà nghịch, Ling hơi nhột vô thức co chân lại. Orm chen giữa vào cả người cô, tung mền ra vứt nó sang một bên. Góc nhìn từ vị trí này quả thật rất mê người, như một bức tranh hoang sơ xinh đẹp. Orm nhìn từ gương mặt, lướt qua đôi bạch thỏ vung đầy, cơ bụng săn chắc...dừng lại ở khu rừng nhỏ ma mị.Orm lùi người lại một chút, cầm hai chân cô làm nó co lên tạo thành chữ M. Khe hẹp nửa lộ nửa kín...làm dây thần kinh Orm căng thẳng, kề môi xuống hôn lên hai cánh hoa. Do thời tiết nên nó hơi lành lạnh, Orm đưa lưỡi quét một đường khiến nó vì nước bọt mà bóng lên."Ưn...Mỹ Linh~~"Hoa huyệt khép mở, như muốn mời gọi Orm tới thỏa mãn."Tiểu Ling đói rồi...chị có muốn em cho nó ăn no không?""Muốn...""Hôm nay, chị hư hỏng thật...Em sẽ phát tiết lên chị, một lần tính hết bất mãn, có hối hận không?"Ling khẽ lắc đầu, mắt cô đã phủ một tầng sương mỏng vì dục vọng, chỉ muốn em phát tiết lên mình, làm mình lên đỉnh. Cô đã không thể nghĩ gì nhiều khi các nơ ron thần kinh đều hứng chịu khoái cảm của dục vọng mang lại.Orm hài lòng, tay vẫn giữ hai chân cô ở tư thế gần như phơi bày tất cả nơi tư mật. Lưỡi nhỏ lúc cứng lúc mềm càn quét từ miệng hoa huyệt đến hạt đậu nhỏ. Hôm nay, em đặc biệt dùng lực lớn, tỏ rõ thái độ muốn trừng phạt cô, khí tức lẫn hành động đều có sự nổi giận trong đó.Chiếc lưỡi nhỏ gồng cứng, đâm vào miệng nhỏ đói khát, ngoáy tròn vài vòng làm Ling thở gấp..."Chị sắp...thêm chút nữa, Bảo bảo"Orm tận lực chiều theo cô, môi lưỡi xen kẻ hoạt động cùng lúc, tiếng liếm láp nghe rất kích thích, cằm em lúc này đã ướt đẫm những dòng nước yêu thường từ cô chảy ra. Ling cong người, ngân một tiếng rất dài lên đỉnh...Mất một lúc khoái cảm qua đi, cô mở mắt ra liền bắt gặp một nụ cười có phần nham hiểm của em. Ling muốn ngồi dậy đảo ngược em nằm dưới thì em lại ấn cô nằm xuống trở lại. Hai tay cô bị em nắm giơ lên cao, em lại hôn cô, dày vò đôi môi căng mộng đến sưng đỏ...Cạch...hai tay Ling bị còng khóa lại lúc mất cảnh giác, Ling mở mắt nhìn em, nhìn tay mình đã bị phong ấn bởi một cái còng bằng lông - "Vợ...em làm gì vậy?""Em đã nói là tối nay tính hết một lần mà...Đừng lo lắng, chị sẽ thích nó...Lỗ nhỏ này cũng sẽ thích nó"Ling nuốt nước bọt một cái ực, trước mặt là một bảo bảo rất khác. Có chút sợ hãi...Orm lấy một dải lụa mỏng màu đen, đem mắt cô bịt lại. Ling vì hành động này của em mà hơi thở có chút gấp gáp..."Chị thật sự rất đẹp đấy vợ"Góc cạnh gương mặt, chiếc mũi cao vút, đôi môi đầy đặn hé mở, còn thêm những giọt mồ hôi bóng bẩy dọc thái dương do một lần chinh chiến vừa rồi. Hình ảnh này chỉ có một mình Orm Kornnaphat em được thấy thôi.Orm rời giường, chừng 1 phút sau thì quay trở lại. Lúc này, em cũng ở trạng thái chẳng mặc gì ngoài quần con, trên hông còn đeo thêm một thứ mà em muốn dùng nó để dạy dỗ lại Ling một chút.Ling cảm giác chỗ giường ở phần mông của mình hơi thụng xuống, có lẽ là Orm đang ở đó.Orm đặt tay lên eo cô, kéo cô lại gần mình hơn."LingLing Kwong..."Ngón trỏ của em khều nhẹ hạt đậu nhỏ một cái, Ling giật nảy lên - "Ưmmm"Xem ra hoa huyệt đã đủ ướt, Orm nắm lấy vật nam tính giả trong tay, kích cỡ không lớn không nhỏ, nhưng so với hai ngón tay của em thì...lại rất khác biệt. Em đặt đầu của nó ngay lỗ nhỏ, thật ra...em cũng hơi sợ. Chuyện này, em không có chút kinh nghiệm nào, phần chủ động tất nhiên sẽ rất khác với bị động rồi.Không thấy gì làm Ling rất hồi hộp vì không biết em sẽ làm gì mình. Nhưng khi bớt một giác quan, những giác quan còn lại sẽ tăng thêm sự nhảy cảm. Ling cảm thấy vật gì đó lành lành, tròn tròn cạ bên ngoài tiểu huyệt - "N'Orm...""Vợ, em vào nhé..."Ling chỉ nghĩ em nói vậy sẽ như thường lệ là dùng tay, nhưng khi thấy hai tay em đặt trên eo mình, vậy thì em sẽ vào bằng gì. Chưa kịp nhận thức được chuyện gì, Orm ghì hông cô kéo lại, vật gì đó to lớn và dài đi thẳng vào tiểu huyệt, như muốn xuyên thủng cô. Ling nhất thời đau đớn, la lên một tiếng...nước mắt trào ra thấm ướt khăn bịt mắt. Lúc này cô đã biết thứ em đưa vào trong mình là gì...Thấy biểu hiện của Ling đau đớn, Orm sợ hãi không dám cử động."Bảo bảo...lấy nó ra đi" - Ling thở ra một hơi thật mạnh, hạ thân bí bách.Orm tất nhiên sẽ không làm vậy, em bắt đầu cử động hông một cách chậm rãi. Cảm giác truyền đến đại não chính là vừa đau vừa sướng, Ling chưa thích ứng được với thứ này.Ban đầu chậm, nhưng vì dịch mật tiết ra lúc càng nhiều khiến chuyển động mượt mà hơn, Orm đẩy càng lúc càng nhanh.Ling cắn lấy môi, không van nài gì...hứng chịu toàn bộ những gì Orm mang lại.Ling không thích thứ này, còn phải nói là rất ghét. Cảm giác bên trong 7 phần đau 3 phần sướng đan xen giày vò. Đây là cảm giác mà những lúc cô làm em phải chịu đựng sao?? Nhưng Ling nhớ, có lẽ mình dùng sức hơn, đẩy mạnh và sâu hơn so với Orm hiện giờ. Trong lòng dâng lên cảm giác có lỗi, vậy nên cô không phàn nàn cũng không phản kháng dù bên trong bị nong chặt căng nứt ra đau rất nhiều."Khi nảy cô ta có hôn chị không??"Ling lắc đầu, giọng thều thào qua những nhịp thở - "Không...có""Chị chỉ được là của em...có biết chưa LingLing Kwong?"Ling ngoan ngoãn gật đầu, khi nảy có lẽ biểu hiện lịch sự đáp lại cô gái kia đã khiến em không vui, cô nhận lỗi về phần mình.Orm đang đẩy đều nhịp, đột nhiên rút ra gần hết rồi dừng lại một chút, sau đó bất ngờ đẩy sâu vào bên trong, làm như thế vài lần, Ling mỗi lần bị thúc sâu đều nhăn mặt cắn môi, giọng em bên tai cô khàn đi - "Em có phải người duy nhất chị làm tình không? LingLing Kwong!"Câu hỏi của em làm cô sực tỉnh, câu hỏi này đánh thẳng vào trọng tâm...Ling dường như đã quên mất một điều. Cô quên thú tội chuyện cô và Hoàng Mai từng có một đêm với nhau. Sau khi hỏi xong, Orm cảm thấy cơ thể Ling có phần căng cứng, mắt cô bị bịt lại nên rất khó đoán được tâm tình. Orm tháo khăn bịt mắt cho cô, Ling chớp mắt vài cái rồi nhìn em."Lúc chị nói sang HongKong có việc, lúc chị bỏ Kwong...chị và Hoàng Mai đã...""Thật sao?" - ngữ khí của Orm hơi lạnh đi, hông cũng đã dừng lại.Ling gật đầu, hơi nghiêng đầu né ánh nhìn của em. Em giữ đầu cô lại - "Nhìn em...chị và chị ấy đã làm gì??"Ling nhìn em, đôi mắt đen mang chút dáng vẻ đáng thương tội lỗi - "Bọn chị có một đêm, nhưng đó là điều kiện Hoàng Mai đưa ra nếu chị muốn bỏ Kwong và lấy 20% cổ phần cho ba mẹ. Đêm đó chị ấy cho chị uống thuốc, chị không nhớ gì hết N'Orm...""Tại sao không nói với em? Bây giờ em hỏi mới nói""Có quá nhiều chuyện xảy ra, chị quên mất...vì chị thật sự không có chút kí ức nào về đêm đó hết""Vậy thì phải phạt, đúng không??"Ling gật đầu...cô chịu phạt. Chuyện đó cũng là cái gai trong lòng cô, nếu Orm giận hãy phát tiết, xong rồi...cả cô cũng nhẹ nhõm hơn.Orm lại tiếp tục cử động hông, khoái cảm đang mất lại ập đến. Lực đẩy của Orm mạnh hơn ban đầu, mỗi cú thúc vừa mạnh vừa sâu."A...đau...""Chị cũng biết bị thứ này giày vò sẽ đau sao? Bây giờ đã hiểu cảm giác của em chưa?""Xin lỗi, chị...hiểu...rồi Bảo...bả...o"Cô vừa rên vừa trả lời. Orm cúi xuống hôn cô, tay cô bị còng nên chỉ có thể choàng hờ qua đầu em đáp trả nụ hôn. Cô muốn dỗ dành em, cho nên mặc em muốn làm gì thì làm.Chuyển động một lúc trở nên thành thạo, cái hông nhỏ đều đặn lắc lư, đem Ling từ đau đớn lại thành sung sướng, rên mỗi lúc một lớn."Chị...lại sắp rồi...""Xem ra chị không bài xích thứ này, được...em cho chị đây"Những cú thúc dứt khoát đánh vào hoa tâm bên trong, Ling vì vậy cũng đạt cao trào, cả cơ thể trở nên căng cứng. Cổ ngửa ra, ánh mắt tan rã...Orm vẫn đẩy vài nhịp rồi rút ra, sự rời đi để lại một tiếng "pa" rất rõ, tiện tay em cũng tháo dây đeo hông vứt đi thứ đó. Orm lại hôn cô, em rất thích nhìn dáng vẻ lúc này của cô, thật sự khiến từng tế bào trong em nhảy nhót vui sướng."LingLing Kwong chỉ được là của em thôi...chị nói em ích kỉ cũng được, nhưng Ling...có khi em rất sợ""Cởi còng ra cho chị đi"Orm ngồi dậy, cởi còng tay cho cô. Vừa được giải thoát, Ling đặt ôm lấy mặt em, dịu dàng hôn lên má em - "Bảo bảo sợ cái gì?"Mắt em đã đỏ hoe, giọng run run - "Sợ mất chị, chị xem...chị xinh đẹp, giàu có, giỏi giang...đi đến đâu cũng thu hút ong bướm. Em biết là chị yêu em, nhưng..."Cô chặn môi em bằng một nụ hôn khác, giọng có chút giận dỗi mà tông thấp đi - "Em cũng xinh đẹp, giàu có, giỏi giang, cũng có rất nhiều người theo đuổi. Và quan trọng...chị yêu em, đến chết vẫn yêu em. Chị không cho phép em sợ điều đó. Em không tin tưởng chị sao?""Có chứ, em rất tin tưởng chị...chỉ là em không chắc em có đủ tốt để giữ chị không?""Chúng ta đã kết hôn, ràng buộc bởi một tờ giấy. Chị sẽ viết thêm một bản cam kết, nếu chúng ta li hôn...dù bất cứ lí do gì tài sản riêng của chị cũng sẽ thuộc về em""Này, chị điên hả? Lỡ đâu em vì tài sản mà muốn li hôn rồi sao? Có cần phải vậy không, cái đồ ngốc này!""Biết ngốc mà sợ cái gì không biết. Bảo bảo...em hết giận chị chưa? Cả chuyện khi nảy lẫn chuyện của Hoàng Mai...""Em có vài bí mật muốn nói cho chị nghe"Ling nhìn em, nhướng mày chờ em nói. "Vợ và chị Hoàng Mai không có chuyện gì xảy ra cả" Hoàng Mai đã từng kể về chuyện này cho em nghe, thật ra Hoàng Mai cũng không bỉ ổi đến nỗi sẽ ép Ling làm chuyện đó, dù có chút giận vì Ling rời bỏ Kwong, nhưng lí do thì Hoàng Mai có thể hiểu được. Chấp niệm của Ling rất lớn trong tình yêu dành cho em. Chị cho cô uống thuốc, nhưng cũng đã cho cô uống thuốc giải. Ling mê man ngủ...chị cũng chỉ taoh hiện trường. Đó là lí do vì sao Ling không có kí ức nào về tối hôm đó. Ling nghe xong chân mày cau lại, sắc mặt căng thẳng...nhưng vẫn không nói gì. "Còn nữa..." "Còn nữa??" "Lúc trước em nói dối chị rằng em nghỉ học vì không có tiền đóng học ấy. Thật ra...là em chưa từng đến trường sau khi mẹ em mất...Lúc gặp chị em còn mang thai năm 17 tuổi, em sợ chị nghĩ em là người xấu cho nên em đã nói dối về chuyện đó để được ở lại" "..."Ling nghe xong, chỉ im lặng không nói gì hết, leo xuống giường đi vào nhà vệ sinh. Orm chạy theo đập cửa nhà vệ sinh - "Vợ à...chị giận em sao? Em xin lỗi mà, em lúc đó không đủ can đảm để nói vì em không có gì sánh được với chị. Bây giờ mới có thể...Vợ à" Ling vào nhà vệ sinh không phải vì giận. Mà là vui buồn lẫn lộn. Cô không giỏi bộc lộ cảm xúc nên khi nảy mặt chỉ một nét không biết phản ứng thế nào. Cô vui vì cô và Hoàng Mai trong sạch, rốt cuộc tảng đá trong lòng đã trút bỏ hoàn toàn. Buồn vì...Bảo bảo của cô có lẽ đã từng rất khổ tâm. Cô không giận em, chỉ thấy đau lòng cho em. Cô không có tư cách giận em, cô tự hào về em rất nhiều. Cô không quan tâm quá khứ, em hiện tại không phải ai có quá khứ tốt đẹp cũng sẽ làm được. Em không học hành đàng hoàng, đã dành hơn mười năm để trốn chạy...vậy mà giờ đây em là CEO của một công ty, nhan sắc, tài năng...không phải ai cũng có thể sánh được. Nhưng khi ra ngoài, Ling vẫn mặt lạnh không nói gì với em. Orm ôm cô từ đằng sau, nũng nịu với cô. "Bảo bảo, em còn bí mật nào nữa không?" "Không, em hết rồi...thề là hết rồi" "Từ nay về sau, giữa chúng ta không được có bí mật nào hết. Hứa với chị đi..." "Em hứa..." Trong một mối quan hệ gắn kết cả đời, không nên có bất kì một bí mật nào. Cả hai bắt đầu yêu nhau vì lần gặp gỡ oái oăm, quá trình bên nhau lại đầy gian khó, xa nhau hai lần vì hoàn cảnh, thoát chết cũng mấy lần. Mạng thật sự lớn...Ling ôm em trong vòng tay, cả hai thủ thỉ nhau nghe chuyện buồn vui của quá khứ. Những chuyện đã trải qua...đau đớn cũng hóa nhẹ nhàng.
Và sẵn tiện Sun gỡ khúc mắc chuyện các bạn khó chịu chuyện Ling và Hoàng Mai. Đây là từ đầu, không phải ý tưởng sau khi end. Cho nên L trong sạchhhhh nhaaaaaaNgoại truyện đọc cho vui, trong khi chờ truyện mới nha. Truyện sau ngược Ling nha 😆😆. Đang có hứng ngược pí quá...
Và sẵn tiện Sun gỡ khúc mắc chuyện các bạn khó chịu chuyện Ling và Hoàng Mai. Đây là từ đầu, không phải ý tưởng sau khi end. Cho nên L trong sạchhhhh nhaaaaaaNgoại truyện đọc cho vui, trong khi chờ truyện mới nha. Truyện sau ngược Ling nha 😆😆. Đang có hứng ngược pí quá...