[Hoàn] Chỉ Vì Yêu! - LingOrm

Ngoại truyện: Đứa thương, đứa không



Ngày hôn lễ diễn ra, ba mẹ của cô không xuất hiện...

Hoàng Mai là người nắm tay dắt Orm ra lễ đường trao cho cô. Còn người đứng cạnh cô, làm chủ hôn sự là dì Mum. Một người không có ruột rà máu mủ nhưng xem cô không khác gì con gái mà yêu thương.

Ling buồn nhưng giấu trong lòng, vẫn vui vẻ tiếp khách cho đến khi buổi tiệc kết thúc và chỉ có cô và em trong phòng riêng. Cô mới bộc lộ, khóc thành một trận uất ức - "Chị cũng là con của họ mà, bảo bảo..."

"Có em đây rồi, chị xem...có rất nhiều người yêu thương chị. Dì Mum, mấy anh chị...ai cũng đều yêu thương chị" - Orm kéo cô vào lòng ôm chặt - "Muốn khóc thì cứ khóc, khóc xong rồi thôi. Chúng ta xây dựng gia đình nhỏ, em tin ba mẹ chị ngày nào đó sẽ nhận ra..."

Orm hiểu cảm giác quạnh quẽ trong lòng khi không có gia đình trọn vẹn. Nhưng ít nhất em vẫn tốt hơn cô, ba mẹ của em không còn nữa, ba mẹ cô thì vẫn còn đấy nhưng đau lòng ở chỗ họ không khác gì đã mất rồi vậy, sự lạnh nhạt của họ đối với cô con gái như Ling...nhìn vào liền thấy bất công khó chịu, đặc biệt là em. Người như Ling không yêu thương, lại dồn tâm trí vào một đứa không ra gì. Chuyện khó hiểu vẫn diễn ra , giống như trong gia đình sẽ có một mối oan trái nợ nần như thế.

Trước ngày hôn lễ diễn ra một ngày, họ nghe tin em trai cô có ẩu đả với bạn ở trường Đại học. Ling chuẩn bị xong mọi thứ, cũng đã thông báo cho ba mẹ rất sớm. Cô chuẩn bị trang phục, tất cả mọi thứ cho họ, ba mẹ cô sẽ làm chủ hôn cho cô. Nhưng họ vẫn chọn em trai, bay sang Mỹ ngay trong đêm...

Ngày cô kết hôn là ngày trọng đại, còn nó chỉ ẩu đả có thể xử lí sau. Vậy mà...Ling làm sao không tủi thân cho được.

Để Ling khóc một trận cho đã, suốt quá trình đó em vuốt ve lưng cô đều đều. Tiếng khóc nhỏ dần rồi biến mất, vừa lúc đó khóa kéo phía sau lưng váy của cô cũng đã bị em kéo xuống.

Orm đỡ lưng Ling cho cô nằm xuống, môi hướng tới môi hôn lấy. Nụ hôn của em dịu dàng như muốn vỗ về cô khỏi ủy khuất, thì thầm qua những nhịp nghỉ - "Vợ...em yêu chị"

Một tiếng vợ...không chỉ được gọi bởi một danh xưng yêu đương, mà còn dựa trên sự hợp pháp của một mối quan hệ ràng buộc.

Ling cảm thấy em nâng niu mình nên để cho em hoàn toàn dẫn dắt làm chủ cuộc chơi...

Từng tấc da thịt của Ling được Orm hôn lấy, những cái chạm nhẹ khiến da gà cô nổi lên. Lửa tình nung đỏ từ trong cơ thể làm cô ưm nhẹ một tiếng, đem mắt nhắm lại tận hưởng sự chăm sóc của em.

Chiếc váy cưới được cởi bỏ hoàn toàn, chỉ để lại bộ đồ lót ren màu trắng. Orm ngẩn cả người ngắm nhìn cô, tỉ lệ cơ thể của cô quá đẹp, cơ bụng săn chắc theo mỗi nhịp thở lộ rõ múi cơ. Ling mở mắt ra, thấy Orm nhìn cơ thể mình.

"Bảo bảo..."

Orm rời mắt khỏi cơ bụng cô, nhìn cô...

Ling ngồi dậy, cũng cởi đi váy cưới của em. Hai chiếc váy trắng tinh nằm bừa bộn dưới sàn nhà. Ling kéo em vào một nụ hôn mới, đầy khao khát mãnh liệt.

Orm đặt bàn tay ôm trọn tiểu Ling, ngón cái đặt lên h.ạ.t đậ.u nh.ỏ, bốn ngón còn lại ấn vào hoa huyệt, cảm giác đáy quần con đã ẩm ướt một chút sau trận hôn mân mê vừa rồi...

Ling ngửa cổ, hai tay nắm chặt ga giường, cảm nhận rất rõ nơi đó của mình lại chảy ra thêm rất nhiều d.ị.c.h m.ậ.t, nhày nhụa ẩm ướt càng thêm khó chịu.

"Chị muốn...vợ~~~"

Chữ cuối kết thúc bằng một cái thở thật mạnh...Orm nhếch môi - "Thật thiếu kiên nhẫn..."

Không để Ling đợi lâu, muốn làm Ling vui nên em không chần chừ thêm. Em không cởi quần con của Ling ra, chỉ vén nó qua một bên...Hai ngón tay chen vào trong, đi đến nơi sâu nhất.

Cảm nhận được em tiến vào trong, Ling r.ê.n lên thành tiếng...

Bên trong ấm áp ôm lấy hai ngón tay của em, những thớ thịt gồ ghề trơn trượt nuốt nhả hai ngón tay, Orm càng động càng phấn khích, Ling r.ê.n càng lớn, tốc độ em đẩy càng nhanh...

Ling ưỡn ngực hứng chịu khoái cảm, bụng dưới co thắt liên tục, Orm biết Ling sắp lên đỉnh. Em dùng tay còn lại vén hẳn quần con qua một bên, lộ ra hạt đậu nhỏ cư.ơ.ng cứng màu mận đỏ...Orm cúi xuống ngậm lấy nó, môi lưỡi l.i.ế.m m.ú.t điên cuồng. Những nơi nhạy cảm nhất đều được em tận tình k.í.c.h thích. Chưa tới 10s sau, Ling đã cao trào. Cả người run lên vì sung sướng. Tay cô đang ghì chặt đầu em bỗng có xu hướng đẩy em ra. Em biết cô đang chịu không nỗi k.í.ch thích sau khi cao trào.

Tuy bình thường Ling rất mạnh, nhưng lúc này sức lực chẳng còn bao nhiêu, không thể đẩy nỗi em đang ghì chặt lên nơi yếu ớt của mình, mỗi lần li.ế.m, mỗi lần thúc đều như đánh cô đến tay rụng rời.

Orm thấy Ling có phản kháng, nhưng sức lực yếu ớt vô cùng. Em giữ chặt hông cô, miệng b.ú m.ú.t, tay điên cuồng ra ra vào vào, bên trong cô rất chặt, gần như muốn bẻ gãy hai ngón tay em. Ling oằn cả người, tay nắm ga giường đến nổi gân xanh, hai chân cô co lên, cả người run bần bật.

"A...a~~. Vợ...chị...chị...không ổn...rồi"

Orm biết Ling đang đến giới hạn, sau đó cô ngay lập tức lên đỉnh.

Ling che mặt mình, thở hổn hển. Hai chân khép lại...

Orm nhìn cô bị mình làm lên đến x.uấ.t ra, hoa huyệt liên tục co rút chảy ra một dòng dịch trắng đục. Trong lòng em dâng lên sự phấn khích cực độ, em nhìn mảng lớn ga giường ướt đến không hút hết nước, cười thật rạng rỡ.

Em lập tức nằm xuống, kéo cô vào lòng...đợi cô qua cơn khoái cảm này. Việc làm cô sư.ớ.ng đến xuất giống như một thành tựu của em vậy.

Ling sau khi bình ổn lại, trong lòng em khẽ lên tiếng - "Bảo bảo, chị hết mệt rồi"

"Tốt. Em đang đợi chị đây..."

Lúc làm cô, nhìn biểu cảm của cô, nghe cô r.ê.n...bụng dưới của em đã căng thẳng tê dại ham muốn rồi. Nảy giờ em nhịn đợi cô...em còn sợ cô sẽ ngủ mất, một câu nói của cô liền đem ngọn lửa đang âm ỉ liền cháy lớn.

Ling nằm nghiêng lòn tay vào trong quần lót của em - "Đã ướt đến vậy rồi cơ à??" - thật sự đã làm quần con ướt đến đáng thương.

Là đêm động phòng nhưng không phải lần đầu để ngại ngùng, cơ thể của nhau đối phương đều hiểu rất rõ...Ngón giữa của Ling duỗi thẳng, trượt lên xuống khe suối ướt sũng.

"Em muốn chị, vào trong đi..." - Orm không đủ nhẫn nại nữa, muốn cô thỏa mãn mình.

Nhưng Ling chỉ nghịch như thế, ngón giữa thẳng tấp đè ép khe hẹp ẩm ướt nhưng không có ý định tiến sâu hơn. Orm thở càng lúc càng gấp - "Vợ à..."

"Chị hết mệt rồi nhưng không phải sẽ đủ sức chiều em, đều là tại em..." - Cô cắn nhẹ lên vành tai em - "Đem mặt mũi chị đổ đi hết rồi. Hửm?? Muốn lắm sao?"

Orm gật gật đầu, tự động ép sát người mình chạm vào cô, tự đẩy áo lót lên cao lộ ra cặp bạch thỏ trắng thơm.

"Ngậm nó đi...vợ"

Orm muốn gì cũng đều đem thành lời nói ra, đôi mắt đê mê nhuốm màu dục vọng. Ling cực kì thích thú biểu hiện động tình cầu hoan của em. Chiều chuộng ngậm lấy một bên thỏa thích chơi đùa.

Cả hai nằm nghiêng, mặt cô vùi vào ng.ự.c em, tay đùa giỡn với hoa huyệt ư.ớ.t đ.ẫ.m. Cô chỉ cần ma sát lên xuống cũng nghe thấy âm thanh nhạy cảm do quá nhiều nước gây ra.

"Vào đi mà...LingLing Kwong"

Orm ôm lấy đầu cô, trên đỉnh đầu cô thở ra những hơi thở đầy nóng bỏng. Em khó chịu, khao khát mãnh liệt muốn được lắp đầu càng lúc càng nhiều.

Cảm thấy bản thân chịu không nỗi nữa, em chủ động giữ chặt lấy cổ tay cô, rồi lần mò xuống bàn tay, nắm hai ngón tay tự mình đưa vào trong, bên trong được lắp đầu em thỏa mãn thở ra một tiếng, khàn giọng mắng cô - "Đồ khốn, động đi...giúp em nhanh lên"

Đã đến nước này rồi, cô không chọc ghẹo em nữa, ở bên ngoài còn có thể kiềm chế được, đã vào trong thì tâm làm sao tịnh, tay làm sao yên.

Ling ngồi dậy, cởi hẳn quần con của em để phạm vi cử động được rộng rãi hơn, Ling mỗi lần vào trong đều dừng lại ngoáy tròn một cái chạm vào điểm G.

Orm nhìn cô vừa cười vừa thở...thật thỏa mãn. Sức mạnh, kĩ thuật của cô...chưa bao giờ làm em thất vọng cả.

Là người nhạy cảm, em cũng rất nhanh đạt cao trào.

Có lẽ Ling cũng mất sức do buổi tiệc kéo dài và cao trào hai lần trước đó. Cho tiểu Orm ăn no 3 lần thì thật sự đã mệt đến vừa nằm xuống thì ngủ mất, tay còn đầy d.ịc.h mật của em.

Orm nhìn cô nằm bừa trên giường chỉ lắc đầu khẽ cười, sửa cô lại ngay ngắn, sờ lên mặt cô...ánh mắt yêu thương vô hạn. Cảm thấy bên dưới bắt đầu khô lại khó chịu mới đi vào nhà vệ sinh, sau đó lấy khăn ấm lau sạch cho cô rồi cùng chui vào mền, ôm lấy cô. Em cũng quá mệt rồi...nên liền ngủ ngay sau đó.

Cả hai luôn chăm sóc nhau, một năm qua chưa cãi nhau lần nào. Chỉ có những lần ghen tuông vì xã giao công việc. Cô và em cưới nhau rồi, trong thương trường đều đã nghe đến. Dù vậy, vẫn không tránh khỏi ong bướm ve vãn một trong hai. Mỗi lần như thế, đều sẽ có một trong hai bị người còn lại điên cuồng chiếm hữu đến ngày hôm sau không thể rời khỏi giường...

................

Cho đến một tuần sau, ba mẹ cô mới quay về Băng Cốc. Họ lập tức cùng nhau chạy đến nhà cô.

Ling là người xem trọng tình thân, dù cô giận nhưng vẫn sẽ nghe ba mẹ nói, ít ra trong lòng cô sẽ cho họ cơ hội giải thích.

Orm chào hỏi, rót nước cho ba mẹ cô xong thì cùng vào trong với dì Mum, chuẩn bị một ít món cho bữa ăn gia đình, chỉ để Ling ngồi ở ngoài phòng khách nói chuyện với ba mẹ. Orm tôn trọng Ling về việc gia đình của cô, em suốt thời gian qua chưa gặp ba cô, mẹ cô thì không xa lạ gì nữa. Ở trong bếp nhưng lắm lúc sẽ nhìn ra bên ngoài, trong lòng lo lắng họ lại làm gì tổn thương LingLing Kwong của em.

"Ba mẹ uống nước đi..."

"LingLing, mẹ biết là hôm đó ba mẹ có lỗi với con vì không làm chủ hôn sự, mong con hiểu cho ba mẹ. Ba mẹ rất áy náy..."

"Chúng ta là gia đình, con buồn cũng buồn rồi. Dù sao nó cũng là em trai ruột của con, nó có chuyện gì con cũng không vui, ba mẹ buồn con cũng không muốn" - Thà là con buồn...

Ba mẹ cô nghe cô nói vậy liền nhìn nhau cười, thở phào một tiếng, ba cô lúc này mới lên tiếng - "LingLing, ba biết là con thương chúng ta mà, con sẽ không bỏ mặc em trai. LingLing, cứu em trai con đi...ba biết con làm được, chỉ có con cứu được nó. Con nhờ Bạch tổng giúp nó đi LingLing"

"Ý ba là sao?" - Ling nhíu mày...

"Em trai con vì một đứa con gái mà đánh người khác thương tật tới 70%, cảnh sát còn nói nó dùng ma túy, hành vi của nó cấu thành tội hình sự vì bên kia nhất quyết kiện tới cùng, nhẹ nhất cũng là đi cai nghiện và cải tạo, nặng nhất phải ở tù đến 10 năm. LingLing, chúng ta chỉ có một đứa con trai duy nhất, tương lai của nó còn rất sáng lạng. Con cứu em lần này đi, lần cuối thôi con, ba mẹ sẽ dạy dỗ em thật tốt"

Ling bàng hoàng sau khi nghe ba mình nói, không phải bàng hoàng chuyện xảy ra với em trai mà vì những lời ba vừa nói. Đứa con trai duy nhất...Tương lai sáng lạng...

Quá nực cười rồi...Ling thấy mắt mình cay xè, tim mình đau nhói. Cô ngồi trầm mặc chưa nói gì...

Mẹ cô chồm tới nắm lấy bàn tay cô, khóc lóc cầu xin - "LingLing...giúp ba mẹ lần này nữa thôi con"

Ling muốn rút tay ra nhưng mẹ cô nắm rất chặt, móng tay bà còn ghim vào mu bàn tay cô - "Mẹ buông tay con ra"

"LingLing, mẹ cầu xin con mà"

Orm ở bên trong chạy ra ngoài, gỡ tay bà Kwong ra khỏi tay cô, nhìn tay Ling bị móng tay bà làm chảy máu nhíu mày - "Vợ đau lắm không? Dì Mum ơi, lấy cho con một miếng băng cá nhân với"

Dì Mum cũng rất nhanh đưa băng cá nhân cho em, em dán nó lên tay cô, còn trước mặt mọi người hôn một cái lên đó - "Em thương"

"N'Orm..." - bà Kwong chuyển sang muốn nắm lấy cánh tay em.

Ling nhanh tay gạt tay bà ra, kéo Orm né đi cái đụng chạm vừa rồi - "Mẹ có thể làm đau con, nhưng không được đụng vào em ấy" - Ánh mắt và giọng nói của cô lạnh lẽo đi vài phần.

"Bà bình tĩnh đi, làm LingLing bị thương rồi kìa, sao mà nó chịu giúp mình" - Ông thấy tình hình căng thẳng nên kéo vợ mình lui về một bước.

"Mẹ xin lỗi, mẹ không cố ý...chỉ là mẹ nóng lòng quá" - Bà Kwong nhìn em, không từ bỏ ý định - "N'Orm à! Con rũ lòng thương em trai của Ling, nói giúp một tiếng đi con, Ling chắc chắn sẽ nghe lời con"

"Chuyện gia đình mình không liên quan đến em ấy...mẹ đừng làm khó N'Orm"

Orm cười với cô, vỗ nhẹ lên mu bàn tay cô như muốn nói em xử lí được, chị đừng lo.

"Đúng là chị ấy nghe lời con lắm. Nhưng mà...con không ưa cậu ấy, phải làm sao bây giờ??" - Môi em vẫn cười nhưng ý cười lại đậm chất chế giễu. Người làm tổn thương LingLing Kwong của em, em sẽ không nhân nhượng.

Ling mím môi, nhịn cười, nhìn qua dì Mum né tránh ánh mắt tra hỏi của ba mẹ cô. Giao phó cho bảo bảo xử lí. Cô quá mệt mỏi rồi...

"Hai người nói cậu ấy là con trai duy nhất, có nghĩ tới tâm trạng của chị ấy chưa?? Tương lai sáng lạng?? Cậu ấy có tương lai để mà sáng à?? Đám cưới của con mình còn không đến dự, quay về liền đòi cứu lấy đứa con trai duy nhất của hai người. Con nói thật, hai người không xứng làm ba mẹ của chị ấy. Có mặt mũi đến đây nữa con cũng nể thật đấy. Lúc trước, con đã cảnh báo hai người, sau đó hai người vẫn như cũ thì không nói, bây giờ còn quá đáng như vậy"

"Cô...cô là người đã gửi usb đó sao??" - Ông Kwong rất ngạc nhiên chỉ về phía em, bà Kwong biết em là người đứng sau nhưng ông thì không biết.

"Usb gì vậy bảo bảo??"

"Cô ta gửi cho ba mẹ một cái usb, vu khống em trai con, để chúng ta phải gửi nó sang Mỹ. Cô khiến cho chúng tôi xa nó, không quản không chăm sóc nó mới có cớ sự này. Đều tại cô, cô phải giúp nó vì đó là trách nhiệm của bọn cô" - bà Kwong từ đang hạ giọng nài nỉ chuyển sang nổi giận vì chuyện quá khứ, đối với bà đã có ác cảm vì đó là nguyên nhân khiến ông bà đưa cậu con trai quý tử sang Mỹ.

"Mẹ nên nói cho rõ, vì sao tôi lại gửi cái usb đó cho hai người?? Trước khi đi, tôi đã cảnh cáo hai người phải đối xử với vợ tôi cho tốt. Hai người bỏ qua nó, làm chị ấy buồn, tôi mới không nhịn được mà gửi cảnh cáo lần nữa. Bây giờ tôi mới thấy hối hận vì không công khai nó, để cậu ta thật sự chấm dứt tương lai ngày hôm đó, cho hai người sáng mắt sớm hơn"

Những thứ vừa nghe được quá lạ lẫm với Ling, đôi mắt cô mở to ngạc nhiên...Quãng thời gian hiếm hoi ba mẹ lo lắng cho cô là vì em ấy đã cảnh cáo họ về chuyện của em trai sao?? Ling cúi đầu, nước mắt rơi lã chã. Orm biết những lời vạch trần hôm nay sẽ làm tổn thương cô, nhưng mà...em không muốn họ day dưa phiền hà cô nữa, một lần sẽ có vô số lần sau. Giải quyết một lần cho xong, mới dứt nguồn cơn của câu chuyện. Em lùi lại một chút, đưa tay nắm chặt lấy bàn tay cô, trao một niềm tin, mong cô không giận em, hoặc có giận em cũng nghe em giải thích.

"Cô vì cái gì đó mới rời khỏi con gái tôi, chứ tôi đâu ép cô"

"Mẹ vừa nói cái gì? Mẹ đã gặp N'Orm sao?" - sao cô không biết gì hết vậy?

"Mẹ...mẹ chỉ muốn tốt cho con, nó không xứng với con"

"Chị bình tĩnh, mẹ chị có gặp em nhưng đó không phải lí do em rời xa chị, chị biết mà"

"Nhưng bà ấy đã đến gặp em, bà ấy...có nói gì tổn thương em không bảo bảo?"

"Không, không có..." - Orm lau nước mắt cho cô, thấy cô khóc cũng muốn khóc theo, mắt em đỏ hoe.

Ling nhìn ba mẹ mình, giọng chậm rãi, kiên định - "Hai người về đi, đám cưới của tôi hai người không đến thì tôi cũng đã coi như không có hai người nữa rồi. Tôi chỉ cần có em ấy, có dì Mum và những người yêu thương tôi thật lòng thôi"

"Ba mẹ là người sinh ra con đó, con ăn nói cái kiểu gì vậy, LingLing Kwong?? Con quên mất nguồn gốc của mình rồi sao?"

"Nguồn gốc, ba nói có thấy buồn cười không? Ba mẹ cảm thấy mình không sai, tôi nghĩ nói cũng vô ích thôi. 20% cổ phần Kwong ở Thái Lan có thể để hai người sử dụng cả đời không hết, nhưng núi nào cũng lỡ nếu tài nguyên bị khai thác quá mức. Ba mẹ lo cho bản thân mình đi, ba mẹ cũng không còn trẻ nữa đâu. Con sẽ không giúp ba mẹ lần nào nữa, hãy để quý tứ của ba mẹ chăm sóc ba mẹ sau này, hoặc tiền nhiều thì cứ thuê người chăm sóc chờ nó ra tù. Đừng ép con, con cho được sẽ lấy lại được đó. Ba mẹ về đi, con không tiễn" - Ling nói xong, quay gót đi về phòng mình, nếu ở lại ba mẹ cô sẽ lại níu kéo...

Ba mẹ Ling cũng không nói gì nữa, biết bản thân mình không đúng với cô, chuyện hôn sự có lẽ là giới hạn...Gương vỡ khó lành, tình cảm gia đình nguội lạnh cũng khó hâm nóng, huống chi nó đã lạnh hơn 20 năm rồi...Họ sai lầm, họ vẫn cứ chọn sai lầm.

................

Orm vào phòng với Ling, em thấy cô đứng ở cửa sổ, nhìn ra ba mẹ cô đang rời đi. Em đi đến ôm lấy cô từ phía sau, Ling có chút giật mình, nhanh chóng lau đi nước mắt đang lăn dài.

"Em xin lỗi đã giấu chị, em cảm thấy chuyện đó không ảnh hưởng đến tình cảm của chúng ta, em cũng không muốn chị sẽ buồn thêm, có giận em không??"

"Mẹ chị làm em buồn, thì chị có thể giận em sao??Chị cũng hiểu vì sao em không muốn gặp họ...Họ không phải lí do em rời đi, nhưng ít nhất cũng đac gây khó dễ cho em. Nhưng bảo bảo, chuyện chị đau lòng nhất chính là khoảng thời gian họ yêu thương chị, chỉ là...giả dối. Họ yêu nó, mới làm vậy với chị...Chị thật sự không hiểu được, chị có gì mà khiến ba mẹ ruột mình như vậy với mình. Chị đã yêu họ hết khả năng của mình rồi..."

Làm sao không cảm thấy bất công, một đứa giỏi giang hiếu thảo lại không thương, một đứa ngỗ nghịch quậy phá lại thương vô điều kiện làm khổ đứa kia.

"Chị cứ xem như bản thân mình nợ ba mẹ, nên là chị báo hiếu báo ân. Còn ba mẹ nợ em trai chị, nên họ phải trả...mà từ giờ chị dứt được là không nợ nữa"

"Vậy có phải bất hiếu rồi không?"

"Khờ quá, trước mắt chị phải để ba mẹ nhận ra đã...họ lớn tuổi có gì em cũng sẽ cùng chị lo cho họ mà. Chỉ là hiện tại như vầy là tốt nhất, đừng nghĩ nhiều được không? Hửm vợ yêu..." - Orm ở phía sau nghịch ngợm lòn tay vào trong áo xoa xoa bụng cô - "Không thôi, em lại đè chị ra...chẳng cho chị nghĩ gì nữa ngoài cảm thấy sướng thôi đó"

Ling quay lại đối diện với em, nựng má em một cái - "Hư hỏng. Mà bảo bảo, trong usb đó có gì?"

"À, chỉ là mấy cái chuyện chẳng ra gì mà em trai chị làm thôi, gái gú, ma túy, đánh nhau...cái gì cũng có. Sao?? Nghe xong có thấy cậu ta như giờ là đáng đời chưa?"

"Em làm sao có mấy cái thông tin đó?"

Orm mỉm cười - "Chị quên vợ chị từng hack tài liệu phạm tội của ba em à? Chuyện của em trai chị dễ hơn nhiều"

Ling nhìn Orm, xíu nữa là cô bị vẻ ngoài kiều mị, đáng yêu này làm cho quên mất vợ cô từng là một cô bé lớn lên trong hắc đạo, kiên cường, tài giỏi...còn là người chính tay đưa ba mình ra pháp luật. Em ấy rạch ròi như vậy, kể cả ruột thịt sai lầm em ấy vẫn không dung túng.

"Sau này chị có làm gì sai, có phải vợ cũng sẽ thẳng tay trừng trị không?"

"Em dung túng chị...được không?" - Orm kề má mình lên má cô, cạ qua cạ lại. Vừa làm nũng, vừa ra oai.

"Vợ chị giỏi quá, chị tự hào về em"

"Em cũng rất tự hào về chị"

Ling cười tươi, buồn trong lòng vơi đi rất nhiều không đáng để nhắc tới nữa. Cô nhìn em cưng quá chịu không nỗi liền hôn em...

Thứ gì thật lòng thì ta trân trọng, ân đã trả, nợ đã xong...Phần còn lại sẽ do lòng mình quyết định ra hành động, chỉ cần không thẹn với lương tâm là được. Người bên cạnh mình cả đời về sau, rồi sẽ là gia đình mới, hạnh phúc mới trọn vẹn nửa đời về sau!!

ΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩ

Mùng 3 đăng ngoại truyện cho mấy bạn đọc. Chúc các bạn năm mới vui vẻ, vạn sự như ý, may mắn, mạnh khỏe nhaaaa. Đặc biệt là phát tài cho tư bản bào 🤣🤣🤣

Nôn fmt quá mng ạ.

Chương trước Chương tiếp
Loading...