[GL][Part 2][Hoàn] Muốn cùng em ngắm trăng lúc bình minh
Chương 219: Ngoại truyện đám cưới
*Ngoại truyện giới thiệu nhân vật P2After credit 1Được trông chờ nhất đối với các khách mời, đặc biệt là các cô gái trẻ chính là tiết mục tung hoa. Hoa cưới của Gia An đơn giản nhưng lại rất tinh tế, theo sắc tím chủ đạo của buổi tiệc với hoa lan tím, bao bọc xung quanh chính là những nhành hoa lavender tươi mới mạnh mẽ.-Xin vía thui, xin vía chị An nha!- Coco như cũ, tính tình hướng ngoại cực kỳ cởi mở.- Em ước mong cưới được một người chồng đại gia như chị. ..-Ha... có nghe câu mây tầng nào gặp gió tầng đó chưa?- Uyển Nhi bĩu môi.- Cậu muốn đám cưới thế kỷ thế này chí ít nên nhìn lại xem mình có được như chị An không đã! Vả lại, có mấy ai như chị Nguyệt Minh để cậu tán, vừa trẻ vừa giàu, sự nghiệp ổn định... Đại gia trong nước muốn được vậy đa số bụng phệ rồi, không thì đã có gia đình, còn không thì là gay, chỉ còn rich kids ngậm thìa vàng, mà thế hệ này hẳn còn trẻ, đại đa số chưa có suy nghĩ lâu dài với cậu đâu...-Ai nói cậu hông có á?- Coco hết sức bất bình mà chống nạnh.- Cậu quên thiên kim tiểu thư tập đoàn SUNSHINE đang ở bên kia tấu hài hả?... Tuy đúng là cái nết bả có hãm chút, nhưng với chiếc nhan sắc đó thì tha thứ được nha!-Cậu bảo cậu thẳng mà?- Uyển Nhi nhướng mày.-Thẳng nhưng húp được chị Fuyu tôi cong cũng được luôn!-Thẳng gì không có chính kiến vậy má? Vậy là thẳng dữ chưa?- Uyển Nhi nhìn Coco đầy kì thị-Vật chất quyết định ý thức.... cậu hiểu hông?- Coco vẫn đầy tự tin nói.-Chậc, cậu dám mơ tới vậy luôn hả?- Huyền Bích cũng góp vui, sau đó quay đầu nhìn cô bạn Lam Hạ kế bên, ánh mắt đầy ẩn ý.- Tớ cảm thấy chị Fuyu sẽ không phải loại người có thể tổ chức rình rang thế này, tính cách của chị ấy chắc sẽ thích kiểu thế giới hai người, cùng nhau trải nghiệm hơn, kiểu hứa hẹn thế này có khi lại là áp lực cho chị ấy, đúng không Hạ?-Hả? À, ừ, tớ không biết đâu... Sao lại hỏi tớ?- Lam Hạ bối rối cúi mặt xuống.-Ngược lại, tớ thấy Quiin có khả năng á nha! Loại người lạnh lùng nhưng có thể vì ai đó mà hái sao trời.- Huyền Bích ghé vào tai Lam Hạ mà nói nhỏ, ánh mắt dừng trên người Quiin mặt lạnh hai giây rồi lại thu liễm.- Nếu cậu thích...-Nhìn xem!- Uyển Nhi chỉ về nơi Hạ Băng đứng, lúc bấy giờ nàng đang được Jade ôm lấy.- Không tới lượt cậu mơ đâu nha! Cái chị bên kia vừa sexy vừa xinh như vậy, cậu thì sao? Đồ lép!Lam Hạ vô thức nhìn theo hướng tay Uyển Nhi, sau đó cúi xuống nhìn ngực mình... Hít một hơi lạnh.-Hừ, vậy tớ nghĩ con gái cưng của công ty đá quý Royal nổi tiếng cũng có thể nha.- Coco lại ôm lấy cánh tay Uyển Nhi mà nói.-Chê.- Uyển Nhi đẩy đầu Coco ra.- Chị đây thuộc dạng vô tính, thích 2D thôi!Các cô gái cứ như vậy lời qua tiếng lại, chỉ có mỗi Lam Hạ vẫn im lặng nhìn về hướng Hạ Băng, sau đó lại âm thầm cúi đầu, mím chặt môi.-Ây, Alex, bắt lấy hoa cho em nhé!- Min, bạn gái Alex cũng hào hứng không kém, biết người yêu mình có lợi thế chiều cao liền đẩy cô ấy ra trận.Alex cười bất đắc dĩ, đám cưới này cũng quá trội rồi, bắt cô ấy làm theo chắc chỉ có nước phá sản thôi!-Tuy chị đây đã ly hôn rồi, nhưng vẫn tới bắt hoa xin vía lấy chồng lần hai... Đời còn dài, trai còn nhiều!- Hà Anh nhiệt tình xắn tay áo tham dự.-Mọi người sẵn sàng chưa?- Gia An cười tít mắt, nhìn đám con gái phía dưới.-Không đến bắt hoa à?- Nguyệt Minh bên này khẽ hỏi Hạ Băng.-Lấy làm gì? Tế à?Hạ Băng không mặn không nhạt, Jade lúc này cũng đã chạy xuống dưới tham gia rồi.-Em không bắt luôn à- Nguyệt Minh lười so đo với Hạ Băng, cô hỏi Khả Hân.Em gái nhỏ khẽ cười rồi lắc đầu. Nguyệt Minh cau mày, nhìn vào Uyên Hà đang ngồi ở phía xa. Hai cái đứa này... còn cứu được không đây?-Cùng đếm đến ba nhé. Xem ai may mắn nào~- Gia An xoay người, nghe tiếng đếm ngược của mọi người.Khi số ba vang lên, bó hoa tung bay trên bầu trời đêm đầy sao, các cô gái hào hứng canh góc, vận hết sức bình sinh mà nhảy lên.-Oa???-Gì chứ?-Trời ơi, chị An cố ý đúng không!?Mấy cô nàng bĩu môi, nói to nhất vẫn là Coco. Cả đám nhìn về người bắt được hoa, ai đời người đứng nép vào góc cho đủ số lượng lại được hoa chui vào tay.-Bà Quiin, bà ảo thuật hay gì? Trời mé!?- Coco ôm mặt thất vọng ôi ước mơ làm dâu hào môn của cô nàng đi tong!Quiin nhìn bó hoa trong tay mình, lại nhìn các cô gái xung quanh đang xem mình như sinh vật quý hiếm, cũng phải thôi, bao nhiêu người thành tâm xin vía như vậy, lại rơi vào tay cô.Quiin lại nhìn Gia An ở trên bục, thấy nàng mỉm cười tít mắt, tay chỉ chỉ vào bóng lưng Lam Hạ. Quiin khẽ động khóe môi, lại xoay vòng bó hoa trên tay mình, rốt cuộc chủ động đi đến trước mặt Lam Hạ, chìa ra.-Cho Hạ.Lam Hạ: ???Tất cả mọi người đều nhìn về hai người...Nguyệt Minh khác với đám đông, cô nhìn Hạ Băng, đã thấy nàng quay lưng bước đi, Tổng giám đốc nhanh tay nắm lấy vạt áo bạn thân.Hạ Băng bị kéo liền quay lại với gương mặt khó ở, chưa kịp mắng thì Nguyệt Minh đã nhét vào tay nàng một bó hoa y hệt bó hoa của Gia An. Hoa vốn có hai bó, chỉ là Nguyệt Minh không muốn ném thôi.-Gì đây?-Tung hoa cho cậu.-Lắm trò, không nhận! Đưa Hân đi!-Chắc chưa?- Nguyệt Minh cười ẩn ý.Hạ Băng hừ một tiếng, cuối cùng vẫn bị Nguyệt Minh lần nữa nhét hoa vào người.-Đừng quên hứa gì với tớ, nói nhảm cả buổi rồi, cũng nên tập trung đi.-Vâng vâng, biết rồi khổ lắm nói mãi, muốn đàn tặng một bài đúng không?- Hạ Băng tuy nói bằng giọng bất đắc dĩ, nhưng chuyện này dù Nguyệt Minh không nói nàng cũng chủ động thực hiện.Lần này, Nguyệt Minh để Hạ Băng đi thật, dù vẫn còn khá quan ngại mức độ say xỉn của nhỏ bạn thân, nhìn thấy nàng cầm đóa hoa trên tay, nụ cười của cô càng thêm đậm. Cô đi đến chỗ đám đông, lần nữa nắm lấy tay Gia An, mười ngón tay lập tức đan xe vào như một thói quen.-Muốn cô bé Lam Hạ kia hát một bài không?- Nguyệt Minh ghé vào tai Gia An mà hỏi, cô cũng biết vợ yêu cực kỳ mê cô bạn nhỏ này.-Đến tiết mục hát rồi hả em?- Gia An đáp lời, cực kỳ hào hứng.-Đúng vậy, chị gọi Lam Hạ lên nha.-Nhạc thì sao? Cần tập trước với band không?-Không sao, "band nhạc" này xịn lắm nha vợ yêu.- Nguyệt Minh lại hôn vào má Gia An một cái rõ kêu.- Chắc tự match nhau thôi."Band nhạc" xịn theo lời Nguyệt Minh nói lúc này đang bị đơ tại chỗ, Hạ Băng vốn định lên thử đàn piano trước, đâu có ngờ lại vào thế đã rồi.Mà ngay cả ca sĩ "nhà trồng được" lúc này cũng lúng túng không biết làm sao, quay sang nhìn chủ nhân buổi tiệc liền bị mắt cười ngập tràn mong chờ của chị An làm cho lung lay.Hạ Băng thở dài, khẽ nhìn Lam Hạ rồi lại nhìn vào những phím đàn đen trắng. Ngón tay thon dài của nàng chầm chậm chạm vào mặt phím đàn lạnh lẽo, những nốt nhạc đầu tiên chầm chậm được rãi bước.Hạ Băng đàn một khúc nhạc dạo, Lam Hạ liền nhận ra ngay đây là khúc Thousand YearsKhông ai bảo ai, cũng chẳng cần chuẩn bị trước, họ để cho âm nhạc thay lời muốn truyền tải, Lam Hạ cất tiếng hát trong trẻo của mình một cách suôn sẻ nhuộm thêm lãng mạn cho lễ đường đầy sao trời.Heart beats fastTrái tim đập rộn ràngColors and promisesMuôn sắc màu và những lời hứa hẹnHow to be brave?Làm sao để em trở nên can đảm?How can I loveLàm sao em có thể yêu ngườiWhen I'm afraid to fallKhi em lo sợ vấp ngãBut watching you stand alone,Nhưng khi nhìn người đứng đơn độc một mình,All of my doubtTất cả những ngờ vực của emSuddenly goes away somehow.Không hiểu sao bỗng nhiên tan biến.-Em có vinh dự nhảy cùng vợ của em một bài không?- Nguyệt Minh cúi người, đưa tay ra.-Được thôi, vợ của chị.- Gia An nắm lấy.Hai người ngẫu hứng ôm lấy nhau, hòa vào giai điệu chậm rãi, giọng hát du dương của Lam Hạ.Vài người còn lại cũng dần nhún nhảy theo điệu nhạc, tạo thành vòng tròn xung quanh đôi vợ vợ Nguyệt An, chẳng mấy ai để ý rằng nơi sân khấu phía trên, cũng có một ánh nhìn đầy dịu dàng dành cho chủ nhân của giọng hát.Khoé môi Hạ Băng khẽ cong lên một nụ cười, nhưng rất nhanh bị nàng dập tắt, chỉ là nàng không biết rằng, má lúm đồng tiền đã phản chủ, không thể giúp nàng giấu đi nụ cười này khỏi người cần phải giấu.After credit 2 :vNguyệt Minh còn tưởng rằng câu nói: "Ở đây tôi lo được" của Hạ Băng là tiện mồm, xem ra cô vì quá vui vẻ khi cưới được vợ mà quên mất tính cách thật sự của bạn thân.Đúng vậy, nơi nào có nàng thì nơi đó chắc chắn sẽ bất ổn!Điều bất ổn đầu tiên chính là ngay khi điệu nhảy slow ngẫu hứng vừa kết thúc, ai kia đó đã chính thức biến nơi này thành cái ... cái gì đó rất khó diễn tả!?Trời đã về khuya, gần 12 giờ đêm, Nguyệt Minh và Gia An cũng đã thay ra hai bộ váy nhẹ nhàng để nhập cuộc after party, các bô lão cũng như các cháu nhi đồng lúc này đã trở về giường mà ngon giấc, nơi này chỉ còn lớp trẻ và hai daddy.-Nguyệt Nguyệt.- Không biết cháu Joy từ đâu chạy lại nắm lấy váy của Nguyệt Minh, ánh mắt sáng long lanh, tay cháu cầm chiếc micro như thể muốn khoe mẻ với dì út.Nguyệt Minh mở to mắt, nỗi ám ảnh về lần sinh nhật đầu tiên của Joy lại hiện về: !!!Micro, không ổn, tuyệt đối không ổn!Nhưng Nguyệt Minh nào có phản ứng lại kịp trước cặp song sát "cháu Joy và dì Băng", trong nháy mắt, Joy đã cao chạy xa bay lên sân khấu, Hạ Băng thì đứng bên bàn DJ mà bật baby shark rererereremix.Mí mắt Nguyệt Minh giật giật, đúng vậy, Joy cục cưng đang hát live trực tiếp ca khúc Baby shark huyền thoại của các cháu nhi đồng, mặc kệ cho việc đọc chữ chưa chạy, vì dù sao cháu cũng có một dàn bè chất lượng đến từ các chị idol...Chụt—-Vui lên đi nè, có gì đâu.Trái ngược với một Nguyệt Minh đang lúc trắng lúc xanh, Gia An lúc này khá là thoải mái, nàng hiếm khi uống rượu mà còn một tay nâng ly rượu, một tay vẫy vẫy vỗ vỗ cổ vũ cho cục cưng.-Oa, Joy có tài quá đi!Mấy chị gái trẻ xinh đẹp ra sức khen ngợi Joy cục cưng, đặc biệt là Coco, cô bé rất nghiêm túc với chuyện cưới đại gia.-Tôi có thể chờ Joy lớn, tôi có thể góp gạo từ bây giờ! Trở thành con dâu của T Group, nghe oách vcl!Uyển Nhi nhìn Coco, khinh thường ra mặt khi cô bạn chưa từ bỏ ý định làm dâu hào môn.Joy được nước trình bày thêm một lô ca khúc remix tiếng có tiếng không của mình, xin lặp lại lần nữa, bé có dàn bè hùng hậu chống lưng!!!Nguyệt Minh còn làm gì được nữa, chỉ biết đứng vỗ tay theo cháu mình, trong lòng thầm ghi hận nhỏ bạn thân.Cứ theo cái đà này, vài năm nữa cháu cô chắc chắn sẽ đòi vào showbiz mất, lúc đó cô biết khấu đầu tạ lỗi bao nhiêu cái với chị hai đây!? (Nhật Minh: Đâu chị thích vậy mà~)Màn trình diễn của Joy kéo dài được nửa tiếng, sau đó bé liền bị mommy Gia An bắt về đi ngủ, lúc nàng quay trở ra thì khu vực tổ chức lễ cũng chỉ còn có nhóm Lam Hạ và nhóm bạn của Nguyệt Minh, Uyên Hà cũng hòa cùng những người trẻ, thậm chí là khá hợp gu, vì dù sao cô ấy cũng theo chân Gia An đập không ít tiền vào các bạn nhỏ này.Họ ngồi thành hai khu, hay nói đúng hơn, đa số mọi người đều tụ lại một chỗ nói cười vui vẻ, chỉ còn lại trên quầy bar là Khả Hân, Hạ Băng, Jade cùng Nguyệt Minh.Sự khác biệt lớn nhất chính là không khí.Gia An liếc mắt nhìn, liền nhận ra cả ba người Hân-Băng-Nguyệt đều đã có chút say, trầm lắng đến lạ.Gia An chủ động đi đến gần, đưa tay đặt lên vai Nguyệt Minh. Tổng giám đốc vừa bắt gặp mùi hương quen thuộc liền vô điều kiện tựa vào ngực nàng. Gia An nhìn Nguyệt Minh đầy ẩn ý, cô nhún vai nói nhỏ.-Cứ kệ đi.-Chị An ơi.- Đúng lúc này có người gọi, bác sĩ An và Nguyệt Minh cùng quay lại.-Team F bọn em cũng muốn tặng quà cho hai người nữa ạ.- Huyền Bích lễ phép nói.Gia An ngay lập tức cười tươi.-Vậy thì chị cảm ơn nha.Vừa nói xong, các cô nhóc đã nắm tay nàng kéo ra sân khấu, vốn còn muốn kéo cả Nguyệt Minh, nhưng nhìn Chủ tịch cao cao tại thượng như vậy các bạn nhỏ vẫn có đôi phần rén, đành để chị An kéo hộ.Nguyệt Minh cũng rất vui vẻ mà bước đi theo, trước khi đi còn tốt bụng gọi Hạ Băng một tiếng, chỉ thấy cô bạn bợm nhậu đã nằm gục xuống bàn. Khả Hân thì khỏi nói, đang suy vô cực rồi.-Đi đi, em lo cho chị ấy được mà.- Jade xua xua tay.Thật tình, say như vậy rốt cuộc là nhiều cỡ nào đây?Món quà chính là tiết mục thương hiệu của team F trong chương trình "tuyển tú", các bạn nhỏ tự chơi nhạc cụ, trình diễn ca khúc What makes you beautiful, giọng ca chính vẫn là Lam Hạ. Hẳn là do trình diễn tự do, các bạn nhỏ không vướng bận áp lực mà tiết mục cực bay, đến cả Nguyệt Minh còn nhún nhảy theo.Lam Hạ chủ động đi xuống sân khấu nắm tay hai nhân vật chính kéo lên, phía dưới hú hét cực cuồng nhiệt.Lam Hạ đưa micro qua cho Nguyệt Minh.Baby, you light up my world like nobody else.The way that you flip your hair gets me overwhelmed.Tổng giám đốc cũng bị cuốn theo, hát hai câu, cũng may nhờ có Lam Hạ bè mà cô giữ được chút thể diện.Nhưng có thể qua mặt được người trần mắt thịt, làm sao mà có thể qua được tai của "antifan" cứng, Hạ Băng dù quắc cần câu vẫn bĩu môi lè nhè.-Tiếng đàn với tiếng hát mỗi đứa một lối. Xuống đê, xuống đê~Jade nghe phì cười, véo má Hạ Băng một cái, rốt cuộc không kìm được mà hôn lên má nàng.-Nè, em cũng muốn kết hôn thế này.Jade hiếm khi nhắc về chủ đề này với Hạ Băng, chỉ khi nàng say đến mất nhận thức, cô ấy mới có thể nói, chí ít sẽ không để nàng bận lòng.-Không cần cầu kỳ thế này cũng được, miễn là kết hôn thôi, chị mặc váy cưới chắc chắn sẽ rất đẹp. Du thuyền thế này cũng có thể.Hạ Băng đột nhiên mở mắt nhìn chằm chằm, đến nổi Jade thật sự nghi ngờ rằng nàng giả say.-Xin lỗi em.Jade vuốt nhẹ tóc Hạ Băng, cô ấy không đáp lời, chỉ cười buồn, phải ha, dù say hay tỉnh, câu trả lời vẫn vậy, chỉ là, dịu dàng hơn một chút.Một không gian tiệc cưới lại chia ra thành hai loại thái cực, một bên vui vẻ cùng nhau quẩy, phần còn lại có ba người ngồi im lặng. Jade thở dài một tiếng, véo má Hạ Băng lần nữa rồi chủ động hòa nhập cộng đồng, cùng mọi người vui vui vẻ vẻ, mặc kệ cái người xấu tính kia đi.Hết tiết mục này đến tiết mục khác, lần này không chỉ có mỗi team F ca hát, mà các khách mời đều lần lượt muốn thể hiện, đúng là đặc sản mùa cưới. Coco còn hưng phấn rủ cả đám sau này nhận show đám cưới kiếm tiền liền nhận được ánh mắt dè biểu từ các bạn.Hai thái cực bấy giờ được thu hẹp, một đám người và một mình Hạ Băng.Chẳng ai còn bận tâm đến cô nàng say xỉn kia nữa, họ nào biết nàng đang loạng choạng bước những bước không vững vàng để đi ngắm biển đêm.Bùm—Mặt hồ bơi thoáng động, từng đợt sóng dập dìu dập dìu, nhưng tiếng nhạc bên này lại lớn hơn. Mọi người nhìn về phía âm thanh, vẫn còn đang ngơ ngác chẳng hiểu gì.-Đi đâu vậy?- Coco hỏi lớn khi thấy Lam Hạ đột nhiên xuyên qua đám người.Lúc này, mọi người vẫn mơ hồ, nhìn theo bóng lưng cô nhóc nhỏ.Bùm—Lam Hạ dứt khoát nhảy xuống nước.Nguyệt Minh cau mày đi lên trước vài bước, lại liếc mắt nhìn về phía quầy bar không gặp bóng dáng của Hạ Băng.-Chị Băng té xuống nước!?- Khả Hân lúc này hốt hoảng chạy theo Lam Hạ nhảy xuống hồ, bước chân cũng không vững.Hồ bơi khá sâu, chỉ thấy được một chút ít bóng đen dưới hồ.-Khỏi đi.Nguyệt Minh thản nhiên chặn lại trong sự khó hiểu của Khả Hân.-Cậu ấy biết bơi mà.-Dù biết bơi nhưng trong tình trạng say cũng khá nguy hiểm đó em.- Gia An cũng lo lắng.- Ai không uống rượu có thể giúp không?- Nữ bác sĩ tốt bụng hỏi, vài người định ứng cứu.Nguyệt Minh khẽ nhếch môi, chẳng phải đã có người giúp hay sao?-Tôi nói không cần đâu- Tổng giám đốc khăng khăng nhận định, nếu không phải mọi người biết rõ mối quan hệ thân thiết của hai người, họ còn tưởng Nguyệt Minh mưu sát Hạ Băng-Không được!- Khả Hân vùng dậy, muốn nhảy xuống nước ngay lập tức.-Em cũng say mà?- Giọng nói quen thuộc vang lên phía sau khiến thư ký nhỏ ngẩn người.-Hả... em...- Khả Hân trong phút chốc không biết làm sao, Hạ Băng càng ở lâu dưới nước càng nguy hiểm, nhưng bây giờ Uyên Hà lại chủ động nói chuyện, Khả Hân thật sự bối rối. Bởi vì nàng nhớ về những cuộc cãi vã dẫn đến chia tay kia. Thư ký nhỏ hơi mím môi. Uyên Hà đọc ra bối rối trong mắt Khả Hân, cô hít vào một hơi."Nếu Nguyệt Minh hay Hạ Băng cùng người em yêu rơi xuống nước em sẽ cứu ai?"-Tùy em.- Cô ấy lùi về sau, giấu mình trong đám đông, chờ đợi giây phút Khả Hân nhảy xuống. Nhưng Khả Hân đã ngoan ngoãn đứng im.Mọi người trên bờ đang rất chăm chú theo dõi tình hình phía dưới hồ bơi, đã qua ít phút vẫn không mặt hồ khẽ động, chẳng chút tin tức từ mặt hồ, chỉ thấy hai vệt đen đã gần sát vào nhau.-Tránh ra.- Quiin có chút xúc động mà đẩy đám người ra, cô tiến về phía trước định nhảy xuống hồ.Đúng lúc này, mặt hồ lần nữa gợn sóng, hai bóng người lần lượt nổi lên. Trời tối quá, mọi người không rõ tình huống, chỉ thấy môi Hạ Băng khẽ mấp máy, hẳn là do quá lạnh đến phát run.Lam Hạ đưa tay muốn giúp, nhưng Hạ Băng đã sớm rẽ đi hướng khác. Lam Hạ hơi cúi mặt, giấu đi thất vọng nơi đáy mắt mà đi về phía lối lên ngược lại. Quiin liền chạy sang, đưa tay nắm lấy Lam Hạ, nhanh chóng cởi áo ngoài khoác lên người cô ấy.-Chị không sao chứ!?Khả Hân rất lo lắng, mang khăn lại choàng lên người Hạ Băng, chỉ thấy nàng cười rộ lên.-Muốn bơi một chút cho tỉnh, mọi người làm gì mà xem tôi như sinh vật lạ vậy?Nguyệt Minh tặc lưỡi một cái, chẳng thèm để ý đến Hạ Băng nữa, nắm tay Gia An quay lại quầy bar.-Hạ ơi, không sao chứ? - Coco lo lắng-Cậu làm tụi này lo lắm á.- Uyển Nhi cũng mở miệng quan tâm.-Sao lại lâu như vậy mới nổi lên?- Chỉ duy nhất Huyền Bích híp mắt, ẩn ý nhìn Lam Hạ.Đám bạn cực kỳ quan tâm Lam Hạ, cô bạn nhỏ chỉ biết cười trừ, an ủi mọi người vài câu.-Hơi lạnh, tớ đi thay đồ đã. Mọi người cứ chơi tiếp đi, đừng làm cho chị An không vui!- Lam Hạ đứng dậy.-Được rồi, đi nhanh trở lại ha.-Có cần tôi...- Quiin lúc này mới mở lời.-Không cần đâu.- Lam Hạ nhanh chóng từ chối, vỗ vai Quiin trấn an.- Hạ đi thay đồ thôi mà.Cánh cửa buồng tàu đóng lại, hoàn toàn tách biệt hai mảnh không gian, Lam Hạ đi được vài bước trên hành lang, rốt cuộc cũng khựng lại, đưa tay khẽ chạm vào môi mình, một tiếng thở dài lại kéo đến."Xin lỗi, tôi tưởng em là Jade."Cánh tay cô gái nhỏ khẽ rũ xuống, hệt như những giọt nước trên người cô lúc này. Khóe môi Lam Hạ giật giật, hẳn là do nước hồ bơi khiến mắt cô cay rồi, chắc chắn là vậy.Chị Fuyu cũng chỉ là nhầm người mà thôi, cũng không phải là hôn mình.*****Edit: Spoiler một chút thì hai vợ vợ nhà Nguyệt Minh phần sau chia hai phe, Nguyệt Minh support Băng- Hạ, Gia An đẩy thuyền Quyên- Hạ. Cùng chờ đợi màn war đỉnh cao từ hai shipper này :))))))Tác giả: Còn tui ship Băng-Jade :) Chỉ tiếc hai đứa không thành, Jade mãi không có danh phận ToTNguyệt Minh: Không thể tin được có ngày tui trở thành quân sư tình yêu!Gia An: Em rút cái tay ra, để phần 2 end trong 100 chương hộ chị cái!!!F