[GL - Hoàn] Bạn nhỏ ơi, em thích chị phải không?
Chương 45. Đổi tên
Chương 45Thảo Nghi và Thạch Thảo chuyển chỗ ở, thuê xe vận chuyển đồ đạc sang chung cư mới. Đây là căn hộ của bạn Thạch Thảo để trống vì đã định cư sang nước ngoài cùng gia đình trong thời gian gần đây, cho thuê lại với giá cả hợp lý. Một căn hộ 2LDK, Thảo Nghi dành ra một phòng để làm phòng làm việc kết hợp phòng đọc. Căn hộ tương đối tiện nghi. Một trong những điểm cộng là ở đây có ban công, từ trên cao nhìn xuống sẽ thấy cung đường rợp bóng hai hàng cây xanh. Vị trí địa lí lý tưởng, khá gần trung tâm thành phố. Hợp đồng một năm. Điều bất tiện duy nhất là căn hộ còn lưu lại khá nhiều đồ dùng cá nhân của chủ cũ nên thành ra hai người mất hơn một tuần để ổn định chỗ ở mới. Không gian nhà bếp là nơi tiêu tốn nhiều thời gian của họ nhất. Hai người sắp xếp, trang hoàng nó đúng theo ý của mình và mua thêm một số đồ dùng cần thiết khác nữa. Vì sắp tới đây Thạch Thảo sẽ bắt đầu quay toàn cảnh vào bếp, thậm chí là phát trực tiếp. Dạo gần đây, chị cũng nhận một vài lời mời gợi ý booking. Hai người sau khi nhận lời mời sẽ không đồng ý liền mà dành thời tìm hiểu sản phẩm, dịch vụ đó; cảm thấy nó đạt chất lượng mới nhận lời nên thành ra sau khi chắt lọc từ vài lời mời ít ỏi, Thạch Thảo chỉ còn nhận booking với số lượng đếm trên đầu ngón tay. Chờ cho đến khi bản thân đủ sức ảnh hưởng, chị sẽ lấn sang hình thức kiếm tiền bằng tiếp thị liên kết.Sau một ngày tất bận dọn nhà, Thảo Nghi đặt đồ ăn ngoài, cô xuống nhận đồ ăn và đặt lên bàn. Thạch Thảo vừa bước ra từ nhà tắm, trên người chị thơm mùi sữa tắm và dầu gội. Cô ôm trọn vòng eo nhỏ nhắn của chị, bàn tay nghịch ngợm nắn bóp mấy nhịp. Chị đánh vào tay hư một cái, đi vào phòng ngủ sấy tóc. Thảo Nghi giúp chị hong khô mái tóc. Sau khi làm xong cô còn vụng trộm hôn vào gáy Thạch Thảo.Ăn xong bữa tối, chị ngồi lên đùi Thảo Nghi và đút cho cô vài miếng táo. "Mai em về sớm nha.""Dạ," cô biết ngày mai là sinh nhật mình. "Chị có bất ngờ gì cho em không?""Có chị nè, thích không?" Thạch Thảo liếc nhẹ Thảo Nghi bằng đôi mắt hoa đào rồi chị cắn đầu miếng táo, ngả người về phía trước, Thảo Nghi cúi đầu cắn đầu còn lại. Họ kết thúc miếng táo bằng một nụ hôn sâu. Hai người dành thời gian rảnh rỗi hiếm hoi để vào game. Hơn nửa năm nay, game đang trên đà phát triển, độ phổ biến tăng nhanh thu hút rất nhiều người chơi mới mà Thảo Nghi suốt thời gian này hầu như không chơi nên kĩ năng đánh trận của cô không lại những gương mặt nổi trội gần đây. Hôm nay là lần đầu tiên cô và chị bị "ăn hành" hai trận liền. Thạch Thảo bĩu môi, ném cái nhìn trách móc về người gánh tạ.Thật ra khó mà trách Thảo Nghi được, chẳng qua do Thạch Thảo chơi "gà" tới mức chạm đáy rồi."Ai cũng có lúc thất bại mà." Cô cười xu nịnh."Thấy ghét. Người ta đã gà nên mới tìm người gánh mà vậy đó." Thạch Thảo giả vờ ngúng nguẩy."Đến cả Alexander Đại Đế chinh phục hầu như toàn thế giới mà còn có lúc thất bại nữa mà huống chi là em." Thảo Nghi nói. "Giờ mình chơi lại nha, em thắng bù lại cho chị."Chị nhướng mày, khuôn mặt tỏ vẻ hứng thú. "Mà thất bại như thế nào vậy?""Thất bại trong việc hòa trộn lối sống và tư duy của người Hy Lạp với văn hóa dân tộc phương Đông.*"Chị buông điện thoại, nhìn cô. "Sao thất bại vậy?""Vì người Hy Lạp và Macedonia không hài lòng, tự bản thân họ cho rằng mình là kiểu người tự do, họ cũng rất kiêu ngạo không chịu cúi đầu trước bất kì ai cả. Nên với họ, việc tiếp nhận một kiểu sống của dân tộc khác là điều không chấp nhận được. Thậm chí để thúc đẩy tham vọng đó của mình, Alexander còn tổ chức một bữa tiệc cưới rất lớn để mười ngàn binh lính Hy Lạp và Macedonia có thể cưới phụ nữ Ba Tư làm vợ. Nhưng cuối cùng tham vọng hòa trộn này của ông không thành*."*Nội dung tham khảo từ Lược sử thế giới của E.H. Gombrich. Hy Lạp và Ba Tư được nhắc đến ở đây là Hy Lạp cổ đại và Ba Tư cổ đại."Cái tên của em có liên quan gì đến thời đại Hy Lạp cổ đại này không? Menelaus ấy?"Thảo Nghi đoán Thạch Thảo đã tìm hiểu về cái tên Menelaus và biết được phần nào lý do cô đặt tên đó rồi nhưng chị vẫn muốn chính miệng cô tự nói ra."Tên của em liên quan đến tên của chị đó.""Tên chị là chị chọn bừa một cái tên phổ biến thôi á.""Em cũng đoán vậy. Helen với Menelaus là hai nhân vật trong thần thoại Hy Lạp," cô ngại ngùng gãi tai. "Là vợ chồng."Chị ồ lên một tiếng, cười đầy ẩn ý. "Thì ra ý đồ muốn lấy chị làm vợ thể hiện ở cái tên game luôn rồi.""Chị biết rồi mà đúng không?"Thạch Thảo bật cười, dán lên người cô. "Lúc em đổi tên đó, chị cũng tò mò ra coi Menelaus là ai, chị đọc được bài viết có ghi là chồng của Helen. Lúc đó chị chỉ nghĩ đơn giản là em đặt tên đôi với chị cho đẹp thôi. Không ngờ có ngày chị nằm ở đây với em thật."Cô thẹn thùng bởi sự kết tội trực tiếp của chị, đánh trống lảng: "Chuyện về Menelaus và Helen còn nữa đó. Thời gian sau Helen đem lòng yêu người khác, bỏ trốn với người đó nhưng cuối cùng cũng bị Menelaus giành lại được. Điều này đã gây ra một trận chiến lớn đó."Thảo Nghi giật mình bởi cái giãy nảy của Thạch Thảo."Gì? Chị ngoại tình với thằng khác á? Không được, vô đổi tên. Lẹ!"Chị nắm cánh tay cô, kéo cô ngồi dậy rồi nhấn vào biểu tượng game. Cô cũng ngoan ngoãn chiều ý chị."Đổi gì giờ? Thần thoại Hy Lạp có cặp nào chung thủy với nhau cả đời mà không có lằng nhằng với ai khác không?"Cô nghĩ nghĩ một hồi. "Hình như không có, mối quan hệ trong đó phức tạp lắm. Em cũng không rành thần thoại Hy Lạp lắm. Nhưng có Athena, Artemis và Hestia là trinh nữ. Chị có muốn chọn tên của ba nữ thần này không?""Nữ thần Athena và Artemis thì chị biết. Nhưng mà trinh nữ thì..." Thạch Thảo lấp lửng, chị chìa nắm tay về phía Thảo Nghi. Cô không hiểu nhưng vẫn xòe tay ra và chỉ nhận được một nhúm không khí. Trong khi cô còn đang chưa biết phải làm gì thì chị đã đưa ngụm không khí đó vào miệng và ngửa đầu uống cái "ực".Chị nói: "Uống đi, thuốc đó."Thảo Nghi cũng ngửa đầu uống viên thuốc tưởng tượng, phối hợp diễn rồi mới hỏi: "Thuốc gì vậy chị?""Thuốc hồi trinh," chị bật cười ha hả. "Rồi giờ đổi tên được rồi đó."Thảo Nghi cười khúc khích vì sự đáng yêu của chị. Cô cưỡng không lại sự hấp dẫn ấy, đè Thạch Thảo xuống giường mà hôn không ngừng nghỉ.Sau đó hai người đã thực sự đổi tên khác: Vo_cua_Nghi, Vo_cua_Thao.Họ vừa đổi tên xong, HanabiChan nhắn tin bùm bùm ở ô Clan, nhắn như pháo nổ.HanabiChan: [ Đã đẹp đôi, xin đừng đặt tên sến! ]HanabiChan: [ Đã vậy còn ghi không dấu. ]HanabiChan: [ Hai người không biết là game update cho đặt tên có dấu rồi hả? ]HanabiChan: [ Sao có thể đổi tên quê mùa dữ vậy huhuhu. ]Anne_Nguyen: [ Sao em bắt sóng lẹ vậy? ]HanabiChan: [ Em vô coi điểm Clan, vô tình thấy tên thành viên =)). ]Thạch Thảo mím môi đọc tin nhắn, ngẩng đầu nhìn sang Thảo Nghi, hỏi: "Tên sến lắm hả?""Có đâu. Hay mà." Cô sao mà dám chê với tên mà chị đã chọn được. Thảo Nghi bấm bấm điện thoại.Vo_cua_Thao: [ Tên hay mà. ]HanabiChan: [ Nay thua liền 2 trận nữa chứ =)). ]Vo_cua_Nghi: [ Giờ tui thắng cho mấy người coi. ]HanabiChan: [ Nữ thần ơi, em nghĩ do chị càng ngày càng gà đó chứ Đại Thần không hề xuống trình. *biểu tượng cười lớn* ]Chủ Clan: [ Tôi cũng nghĩ vậy. ]Thạch Thảo cắn môi, dựng đầu Thảo Nghi ngồi dậy gánh liền thêm ba trận nữa. Ba trận toàn thắng!
Chiều ngày hôm sau, Thảo Nghi vừa đặt chân ở ngưỡng cửa đã ngửi thấy mùi đồ ăn thơm nức từ phía nhà bếp. Cô đi vào, ngó đầu nhìn Thạch Thảo đang làm beefsteak. Chị ra hiệu cho cô đi tắm. Cô sấy tóc và thay bộ đồ chỉnh tề rồi mới đi ra bàn ăn, phụ chị xếp đĩa.Bàn ăn trong phút chốc trở nên bắt mắt nhờ bốn món ăn được trình bày chu đáo và trang nhã: salad, súp nấm, mì ý sốt kem, beefsteak kèm khoai tây chiên. Hẳn là chị đã tốn rất nhiều thời gian cho bữa ăn này. Cô mỉm cười dịu dàng, tiến tới ôm chị từ phía sau, đặt lên khoé môi chị một nụ hôn phớt. Thạch Thảo đang vươn tay lấy ra hai ly thuỷ tinh, hơi bất ngờ vì hành động bột phát của cô."Đợi chị dội người một chút rồi chị ra. Chị tắm rồi mà sợ người ám mùi đồ ăn quá." Chị nói.Thảo Nghi tắt bớt điện trong nhà đi, đặt vài cây nến lên bàn ăn. Cô trang trí bàn ăn xong thì chị cũng đi ra. Mái tóc quăn dài của Thạch Thảo vẫn cột cao, chị mặc váy dây đen không quá cầu kì nhưng đủ quyến rũ.Chị nhón chân, hôn phớt lên môi Thảo Nghi. "Cục cưng, sinh nhật vui vẻ."Nghi ôm eo chị, mổ mổ vào đôi môi căng mọng, rồi mới nói: "Cảm ơn chị."Thạch Thảo cầm nĩa lên nhưng chưa ăn, ngồi nhìn Thảo Nghi ăn với vẻ mặt chờ đợi.Vị béo ngậy của kem và phô mai quyện vào từng sợi mì nhưng không quá ngấy. Miếng thịt bò được chị nấu ở mức độ medium rare, phần nước sốt thịt kết hợp với từng hạt muỗi nhuyễn rải rác trên miếng khoai tây dày, từng hương sắc đọng lại ở khoang miệng một lúc như cách chú bướm dạo chơi trong khu vườn. Đậm đà và thơm ngon."Em thích nhất món nào?" Thạch Thảo thăm dò."Em thấy món nào cũng ngón nhưng em thích nhất là hai món này," cô chỉ vào mì ý sốt kem và beefsteak.Chị hài lòng gật đầu rồi cười nghịch ngợm. "Hai món này là chị làm, còn hai món còn lại là chị mua. Hơi ăn gian một chút nhưng chị bù cho em cái khác."Thảo Nghi vui vẻ gật đầu lia lịa. Cô hẳn là gà nhà chị nuôi rồi nên mới hợp khẩu vị với món của chị đúng y như thế. "He he."Chị phì cười, đút cho cô một miếng thịt bò. Bữa ăn ấm áp kết thúc bằng vài cái cụng ly, hơi men đọng lại trong người, mang đến cảm giác lâng lâng.Lúc Thảo Nghi từ nhà tắm trở lại phòng đã thấy chị ngồi ở cuối giường cười quyến rũ. Chị ngoắc ngoắc ngón tay ra hiệu cho cô lại gần. Thảo Nghi vừa đặt mông ngồi lên giường, Thạch Thảo đã dính sát vào người cô, đưa điện thoại mở sẵn một trang.Thảo Nghi nhìn lướt qua những hình vẽ trên đó, chưa hiểu mục đích của việc này là gì. "Đọc đi." Chị nói nhỏ vào tai cô, mách bảo cô mau làm chuyện xấu đi.Ngón tay lướt màn hình, Thảo Nghi đọc đến nửa truyện, tai khẽ ửng đỏ với những tư thế thân mật đa dạng đầy mãnh liệt của hai nhân vật chính. Thạch Thảo chờ cho cô đọc xong.Chị cười khẽ, môi ghé sát vào tai cô, thì thầm: "Em biết vì sao hôm nay chị mặc váy này không?""Dạ, vì đẹp?"Chị lắc đầu, lời nói của chị khiến cả người cô ngứa ngáy: "Vì dễ cởi."Hai cơ thể trườn về phía đầu giường. Những nụ hôn phát ra âm thanh gợi cảm. Lưỡi của Thảo Nghi lần mò rồi đẩy lưỡi Thạch Thảo một cách nhịp nhàng. Khi chị vươn đầu lưỡi nhỏ hồng ra ngoài, cô ngậm lấy mà mút. Hai bàn tay Thảo Nghi vân vê khối núi, hai đỉnh núi bởi vì sự vuốt ve mà dựng đứng. Cô lần người xuống đó, lưỡi xoay tròn một vòng rồi dùng hai hàm răng nghiến nhẹ, chị bấu vào vai cô, bật ra một tiếng rên rỉ. Thảo Nghi đặt những nụ hôn ướt át đầy mãnh liệt, trượt dài từ hai ngọn núi xuống cao nguyên rồi dừng lại ở nơi đồng bằng cỏ lúa xanh tốt. Cô dán mặt vào nơi đó, từng chuyến đẩy đưa rồi đưa răng cắn nhẹ hạt lúa căng mẩy đầy sức sống đang vươn mình lên đón những những cái vuốt ve âu yếm. Bàn tay người nông dân chăm chỉ chăm sóc nơi đồng bằng, cấy lúa vào vùng đất ẩm ướt bằng hai ngón tay nhanh nhẹn. Âm thanh nóng bỏng vang lên, bầu không khí tĩnh lặng bỗng chốc sống động bởi tiếng thở dốc và tiếng rên khe khẽ bật ra từ đôi môi căng mọng của chị. Thạch Thảo rũ người, nhìn người nằm trên mình bằng cặp mắt hoa đào ngập nước, hai hàng mi ươn ướt sáng lấp lánh dưới ánh đèn vàng. Cô nhớ lại tư thế trong truyện, đặt một chân chị lên vai mình rồi để đồng bằng của hai người quấn lấy nhau, từng nhịp đi từ dịu dàng đến cuồng nhiệt. Đêm nay còn rất dài.Sáng sớm hôm sau, Thảo Nghi dậy trước, cô với tay lấy điện thoại xem giờ rồi mới ôm lại cơ thể trần trụi của Thạch Thảo vào lòng mình, tiếp tục ngủ vùi. Một ngày tháng Tám mát mẻ. Phía bên ngoài cửa sổ, những hạt mưa rơi lất phất. Hai cơ thể tìm đến nhau, cuộn mình dưới lớp chăn dày ấm áp.
Chiều ngày hôm sau, Thảo Nghi vừa đặt chân ở ngưỡng cửa đã ngửi thấy mùi đồ ăn thơm nức từ phía nhà bếp. Cô đi vào, ngó đầu nhìn Thạch Thảo đang làm beefsteak. Chị ra hiệu cho cô đi tắm. Cô sấy tóc và thay bộ đồ chỉnh tề rồi mới đi ra bàn ăn, phụ chị xếp đĩa.Bàn ăn trong phút chốc trở nên bắt mắt nhờ bốn món ăn được trình bày chu đáo và trang nhã: salad, súp nấm, mì ý sốt kem, beefsteak kèm khoai tây chiên. Hẳn là chị đã tốn rất nhiều thời gian cho bữa ăn này. Cô mỉm cười dịu dàng, tiến tới ôm chị từ phía sau, đặt lên khoé môi chị một nụ hôn phớt. Thạch Thảo đang vươn tay lấy ra hai ly thuỷ tinh, hơi bất ngờ vì hành động bột phát của cô."Đợi chị dội người một chút rồi chị ra. Chị tắm rồi mà sợ người ám mùi đồ ăn quá." Chị nói.Thảo Nghi tắt bớt điện trong nhà đi, đặt vài cây nến lên bàn ăn. Cô trang trí bàn ăn xong thì chị cũng đi ra. Mái tóc quăn dài của Thạch Thảo vẫn cột cao, chị mặc váy dây đen không quá cầu kì nhưng đủ quyến rũ.Chị nhón chân, hôn phớt lên môi Thảo Nghi. "Cục cưng, sinh nhật vui vẻ."Nghi ôm eo chị, mổ mổ vào đôi môi căng mọng, rồi mới nói: "Cảm ơn chị."Thạch Thảo cầm nĩa lên nhưng chưa ăn, ngồi nhìn Thảo Nghi ăn với vẻ mặt chờ đợi.Vị béo ngậy của kem và phô mai quyện vào từng sợi mì nhưng không quá ngấy. Miếng thịt bò được chị nấu ở mức độ medium rare, phần nước sốt thịt kết hợp với từng hạt muỗi nhuyễn rải rác trên miếng khoai tây dày, từng hương sắc đọng lại ở khoang miệng một lúc như cách chú bướm dạo chơi trong khu vườn. Đậm đà và thơm ngon."Em thích nhất món nào?" Thạch Thảo thăm dò."Em thấy món nào cũng ngón nhưng em thích nhất là hai món này," cô chỉ vào mì ý sốt kem và beefsteak.Chị hài lòng gật đầu rồi cười nghịch ngợm. "Hai món này là chị làm, còn hai món còn lại là chị mua. Hơi ăn gian một chút nhưng chị bù cho em cái khác."Thảo Nghi vui vẻ gật đầu lia lịa. Cô hẳn là gà nhà chị nuôi rồi nên mới hợp khẩu vị với món của chị đúng y như thế. "He he."Chị phì cười, đút cho cô một miếng thịt bò. Bữa ăn ấm áp kết thúc bằng vài cái cụng ly, hơi men đọng lại trong người, mang đến cảm giác lâng lâng.Lúc Thảo Nghi từ nhà tắm trở lại phòng đã thấy chị ngồi ở cuối giường cười quyến rũ. Chị ngoắc ngoắc ngón tay ra hiệu cho cô lại gần. Thảo Nghi vừa đặt mông ngồi lên giường, Thạch Thảo đã dính sát vào người cô, đưa điện thoại mở sẵn một trang.Thảo Nghi nhìn lướt qua những hình vẽ trên đó, chưa hiểu mục đích của việc này là gì. "Đọc đi." Chị nói nhỏ vào tai cô, mách bảo cô mau làm chuyện xấu đi.Ngón tay lướt màn hình, Thảo Nghi đọc đến nửa truyện, tai khẽ ửng đỏ với những tư thế thân mật đa dạng đầy mãnh liệt của hai nhân vật chính. Thạch Thảo chờ cho cô đọc xong.Chị cười khẽ, môi ghé sát vào tai cô, thì thầm: "Em biết vì sao hôm nay chị mặc váy này không?""Dạ, vì đẹp?"Chị lắc đầu, lời nói của chị khiến cả người cô ngứa ngáy: "Vì dễ cởi."Hai cơ thể trườn về phía đầu giường. Những nụ hôn phát ra âm thanh gợi cảm. Lưỡi của Thảo Nghi lần mò rồi đẩy lưỡi Thạch Thảo một cách nhịp nhàng. Khi chị vươn đầu lưỡi nhỏ hồng ra ngoài, cô ngậm lấy mà mút. Hai bàn tay Thảo Nghi vân vê khối núi, hai đỉnh núi bởi vì sự vuốt ve mà dựng đứng. Cô lần người xuống đó, lưỡi xoay tròn một vòng rồi dùng hai hàm răng nghiến nhẹ, chị bấu vào vai cô, bật ra một tiếng rên rỉ. Thảo Nghi đặt những nụ hôn ướt át đầy mãnh liệt, trượt dài từ hai ngọn núi xuống cao nguyên rồi dừng lại ở nơi đồng bằng cỏ lúa xanh tốt. Cô dán mặt vào nơi đó, từng chuyến đẩy đưa rồi đưa răng cắn nhẹ hạt lúa căng mẩy đầy sức sống đang vươn mình lên đón những những cái vuốt ve âu yếm. Bàn tay người nông dân chăm chỉ chăm sóc nơi đồng bằng, cấy lúa vào vùng đất ẩm ướt bằng hai ngón tay nhanh nhẹn. Âm thanh nóng bỏng vang lên, bầu không khí tĩnh lặng bỗng chốc sống động bởi tiếng thở dốc và tiếng rên khe khẽ bật ra từ đôi môi căng mọng của chị. Thạch Thảo rũ người, nhìn người nằm trên mình bằng cặp mắt hoa đào ngập nước, hai hàng mi ươn ướt sáng lấp lánh dưới ánh đèn vàng. Cô nhớ lại tư thế trong truyện, đặt một chân chị lên vai mình rồi để đồng bằng của hai người quấn lấy nhau, từng nhịp đi từ dịu dàng đến cuồng nhiệt. Đêm nay còn rất dài.Sáng sớm hôm sau, Thảo Nghi dậy trước, cô với tay lấy điện thoại xem giờ rồi mới ôm lại cơ thể trần trụi của Thạch Thảo vào lòng mình, tiếp tục ngủ vùi. Một ngày tháng Tám mát mẻ. Phía bên ngoài cửa sổ, những hạt mưa rơi lất phất. Hai cơ thể tìm đến nhau, cuộn mình dưới lớp chăn dày ấm áp.