[GL - Hoàn] Bạn nhỏ ơi, em thích chị phải không?
Chương 43. Hư rồi đó nha!
Chương 43Thảo Nghi ủ dột nhận ra dạo gần đây mình và Thạch Thảo hiếm khi đi hẹn hò, hầu như những cuộc gặp gỡ chỉ dừng ở chỗ ở của cô. Nghĩ một hồi, Thảo Nghi quyết định chọn một nhà hàng rồi nhắn tin hẹn Thạch Thảo dù chưa phải cuối tuần. Thảo Nghi mở tủ quần áo, lấy ra áo sơ mi trắng trơn tay dài form rộng phối cùng chiếc quần sooc jean, rồi đi đôi giày trắng, mang tất cao sọc đen. Nghi đeo đồng hồ, canh thời gian chạy qua đón Thạch Thảo.Cô nhắn tin: [ Em tới rồi. ]Thạch Thảo mở cửa kèm một nụ cười tươi. Hôm nay chị mặc váy đen bó sát ngắn trên đầu gối, cổ yếm viền đá nhỏ li ti. Cô dán tầm mắt lên đôi môi căng mọng tô son đỏ tươi, tôn lên vẻ quyến rũ vốn có của chị. Thạch Thảo nghiêng người sang một bên, nhường lối cho cô vào nhà. Thảo Nghi vào chào ba mẹ chị. Cô chở chị tới quán ăn, không gian ấm cúng và sang trọng toát lên từ cánh cửa chính đến cách bài trí bên trong. Khi cánh cửa mở ra, không gian phía bên trong được chiếu sáng hài hoà, pha trộn bởi ánh đèn tròn trắng trên trần nhà và ánh đèn vàng của những đèn led rèm giăng trên bức tường lát gạch thẻ cổ, một kiểu phong cách Châu Âu cổ điển. Họ bước qua lối đi mái vòm cong màu trắng để tới gian phòng thứ hai, lựa chọn một bàn đôi. Ánh nến lập lòe trong chiếc cốc nhỏ tỏa ra luồng sáng xung quanh mặt bàn, bình bông thủy tinh cạnh bên phản chiếu lại luồng ánh sáng dịu nhẹ ấy.Hai người kéo ghế, ngồi đối diện nhau."Em ăn ở đây bao giờ chưa?""Dạ chưa chị.""Sao em biết chỗ này vậy?""Bạn của em chỉ. Em có xem hình trên trang của quán, thấy không gian ở đây khá lãng mạn. Với lại tầng dưới là quầy thức uống nữa. Chút mình thử nha chị."Chị mỉm cười đầy chờ mong. "Được."Họ gọi set đồ ăn gồm bốn món. Thảo Nghi khá thích món salad củ dền phô mai tươi, bởi từng chi tiết nhỏ trong món ăn này phối hợp với nhau hài hòa đến lạ, cô thích cảm giác cay nóng ấm của hồng tiêu thoang thoảng trong khoang miệng. Khi ăn đến món thịt vịt, lớp da giòn cùng màu sắc hồng hào chính giữa lớp thịt trở nên hoàn hảo hơn khi chấm cùng lớp sốt bên dưới, Thảo Nghi nhìn Thạch Thảo cong cong đôi mắt tận hưởng món ăn. "Chị thấy sao chị?""Chị thấy món nào cũng ngon nhưng chị thích nhất món mì ý đen này nè," chị lấy nĩa và đút cho cô một miếng mì, vị sốt XO vừa miệng.Cô mỉm cười. "Anh trai em kêu là chị gửi CV qua và có thể bắt đầu đi làm vào đầu tháng sau.""Ừa, chị cũng vừa nhận được mail rồi. Cảm ơn cục cưng. Chị cũng có nói chuyện với người bên công ty đó rồi. Em có biết sếp bên đó không?""Dạ không, em chỉ biết là bạn của anh trai em.""Là sếp nữ, chị thấy trẻ lắm, chỉ khoảng hơn ba mươi tuổi thôi. ""Chính xác là ba mươi hai. Chị gặp mặt rồi hả?""Em quen à? Chị chưa gặp nhưng chị đã kết bạn qua ứng dụng làm việc rồi, chị thấy ảnh chụp."Cô gật đầu. "Anh trai em có nói qua là công ty mới thành lập vài năm gần đây, chị ấy mới ba mươi hai tuổi nhưng cách điều hành khá tốt.""Mong là môi trường làm việc phù hợp. À chị thấy bên công ty này cũng tuyển vị trí upsell, chị cũng nói Mỹ Anh đi phỏng vấn thử."Hai chị làm chung một chỗ cũng tốt, tuy rằng ở bộ phận khác nhau nhưng vẫn có thể thường xuyên chạm mặt.Cô nghĩ nghĩ một khắc. "Chị... chị có thấy em," cô ngập ngừng. "Nói chuyện chán không?"Thạch Thảo ngừng tay, nhướng mày nhìn cô."Em nói chuyện với chị toàn là đề tài công việc, em sợ là chị cảm thấy chán khi nói chuyện với em. Em cũng không trò chuyện với chị một cách đa dạng đề tài như chị Mỹ Anh được.""Nếu chị nói chán thì em sẽ làm gì?" Chị chống cằm nhìn cô.Thảo Nghi suy nghĩ một lúc. "Em sẽ tìm hiểu những thứ chị hứng thú để cùng chị trò chuyện về điều đó.""Ví dụ như là gì?""Ừm. Son, quần áo, chương trình giải trí chẳng hạn.""Son thì không có gì nhiều để nói, chỉ là cập nhật mẫu mới và chọn màu thôi. Cái này em vẫn có thể nói chuyện với chị được. Quần áo thì chị với em là hai kiểu khác nhau. Chị cũng không muốn em bỏ thời gian coi một chương trình mà em không quan tâm."Thảo Nghi đăm chiêu cúi đầu nhìn mặt bàn khiến Thạch Thảo bật cười."Nhưng chị không chán."Cô ngẩng lên bắt gặp nụ cười ngọt ngào của chị.Thạch Thảo nói tiếp: "Chị vẫn thích em như từ trước tới giờ.""Dạ." Ăn xong bữa tuối, cô nắm tay chị bước xuống tầng dưới, ngồi ở bàn ngay quầy bar và lựa chọn hai ly cocktail. Cô lựa ly rất nhẹ nghiêng về vị ngọt của trái cây. Hai người cụng ly và ngửa đầu uống. Thạch Thảo gọi thêm một ly nữa nặng đô hơn, uống một ngụm rồi đẩy ly về phía cô. Thảo Nghi nhìn dấu vết son môi lưu lại trên thành ly, cô đặt môi mình lên đó uống một ngụm, cảm nhận vị chát nhẹ ở đầu lưỡi và vị rượu thơm nồng lan tỏa.
Sau đó họ đi khách sạn rồi trở về chỗ ở của Thảo Nghi vào đêm muộn. Thạch Thảo mệt nhoài nằm sấp trên giường. Thảo Nghi cũng thả người nằm xuống, dính sát vào người bên cạnh, hôn rải rác vào bờ vai chị. Thạch Thảo đưa tay tát vào má cô một cái, đẩy mặt cô ra xa."Dừng. Mai chị đi làm," chị lười biếng nói. "Em không biết mệt à?"Cô lắc đầu xong lại gật đầu. Em biết mệt nhưng em chưa mệt. Nhưng cô cũng ngoan ngoãn chịu nằm yên, ôm chị vào lòng ngắm nhìn chị ngủ thiếp đi.Sáng sớm hôm sau, Thảo Nghi hăng hái đi làm như chiếc điện thoại được sạc đầy pin, đẩy nhanh tiến độ làm việc. Anh đồng nghiệp nghiêng người qua bàn làm việc của Thảo Nghi, nhìn vào màn hình máy tính. "Em bắt kịp mọi người nhanh thế?" Thảo Nghi gật đầu. Cô nghĩ anh chưa có vợ, anh không hiểu được cảm giác này đâu. Nhưng cô nói: "Em quen được một chút rồi.""Tuổi trẻ dạo này năng lực làm việc mạnh quá. À quên cái Tâm hôm qua nó ở lại làm muộn lắm. Lúc về anh đi ngang qua bên đó, không ngờ là còn có người làm trễ hơn mình.""Ừm."Trước đó cô cũng từng nghe vài anh chị đồng nghiệp khác nói về điều này rồi. Thảo Nghi dành ít thời gian buổi chiều xem lại video chuyến thiện nguyện được nhà trường đăng trên trang facebook, video này được khá nhiều lượt chia sẻ. Cô nhắn tin xin bản video gốc có độ phân giải cao và được gửi ngay sau đó. Thảo Nghi lựa chọn những thước phim trọng tâm và chú trọng đoạn có Thạch Thảo xuất hiện, cô cắt ghép thành một clip ngắn với trình tự hợp lý. Mặt khác, Thảo Nghi cũng lồng ghép khéo léo hình ảnh sản phẩm của nhà tài trợ cho chuyến thiện nguyện này như một cách quảng cáo. Kết thúc clip là cảnh cô và chị nhìn những đứa trẻ bằng cặp mắt trìu mến. Thạch Thảo đăng liền clip này lên hầu hết tài khoản mạng xã hội của chị vào buổi tối.Cô liên hệ với một người bạn của mình, đẩy clip này lên xu hướng ở một nền tảng đăng video.Thảo Nghi nhìn Thạch Thảo vui vẻ ngồi bên cạnh mình trên sô pha, chị đang theo dõi lượt yêu thích tăng lên nhanh chóng. Chị hôn một cái chóc vào má Thảo Nghi. Xem cho đã, chị bắt đầu vấn đề chính."Được rồi, giờ tụi mình ngồi xem lại số tiền đã chi hôm qua: Tiền ăn, tiền uống, tiền khách sạn."Chị lấy điện thoại, nhấn vào một ứng dụng quản lý thu chi. Cô lắc đầu nhất quyết không chịu nói giá tiền. "Share. Nói mau!" "Không mà. Lâu rồi em đâu có dẫn chị đi hẹn hò đâu.""Nhưng em là sinh viên mới ra trường.""Em cũng kiếm được tiền từ hai công việc mà.""Không nói nhiều.""Hôm qua là bữa tiệc mừng chị có công việc mới.""Nhưng khá tốn kém nếu em chịu một mình."Thảo Nghi mở điện thoại của mình ra và cho chị xem số dư."Em sẽ cố gắng tăng thêm thật nhiều."Thảo Nghi đứng lên lấy thẻ ngân hàng của mình và đưa cho Thạch Thảo. Chị nhướng mày và bật cười. Nhưng chị không cầm, dù sao tiền lương của Thảo Nghi sau này đều từ tài khoản của mình chuyển qua tài khoản chị."Cục cưng ngoan." Cô gật đầu. Em sẽ ngoan. Chị nói tiếp: "Được rồi vậy để chị thưởng cái khác cho em.""Một tuần được không chị?" Thảo Nghi ướm lời."Hả? À được.""Làm chuyện đó một tuần." – "Chị nấu ăn một tuần."Hai câu nói đồng loạt vang lên. Câu trước của Thảo Nghi, câu sau của Thạch Thảo. Chị lấy cái gối vuông ở trên sô pha, ném vào người cô. Thảo Nghi không né tránh, ngồi im chịu trận."Dạo này hư rồi đó nha! Coi chừng tui đó." Thạch Thảo đe doạ bằng chất giọng châm chọc.Hôm nay Thạch Thảo không ngủ lại đây, cô chở chị về nhà. Chị vẫy tay tạm biệt, đóng cổng lại rồi dường như nhận ra mình quên điều gì đó, chị mở cửa cổng và ló đầu ra. Chị tinh nghịch nói: "Chị sẽ không qua em mấy ngày. Chị cần ổn định công việc mới. Nhịn nha."Thảo Nghi bật cười.Thạch Thảo về tới nhà, chị nằm trên giường nhắn tin cho Mỹ Anh.[ Bạn iu ơi, mai mình bắt đầu làm ở công ty mới rồi. Phỏng vấn chưa? ][ Rồi nha bạn iu, sắp cùng công ty đó. ][ *biểu tượng hôn* ]Mỹ Anh nhân lúc này gửi một đường link qua cho Thạch Thảo. Thạch Thảo nhấn xem một bộ truyện tranh ngắn, gò má ửng hồng vì tư thế quan hệ đa dạng của hai nữ chính.Mỹ Anh: [ Nhớ thử *nhãn dán cáo cười haha*. ]Thạch Thảo: [ Ai mượn nhiệt tình vậy? ]Nhưng tay Thạch Thảo nhấn lưu đường link đó.
Sau đó họ đi khách sạn rồi trở về chỗ ở của Thảo Nghi vào đêm muộn. Thạch Thảo mệt nhoài nằm sấp trên giường. Thảo Nghi cũng thả người nằm xuống, dính sát vào người bên cạnh, hôn rải rác vào bờ vai chị. Thạch Thảo đưa tay tát vào má cô một cái, đẩy mặt cô ra xa."Dừng. Mai chị đi làm," chị lười biếng nói. "Em không biết mệt à?"Cô lắc đầu xong lại gật đầu. Em biết mệt nhưng em chưa mệt. Nhưng cô cũng ngoan ngoãn chịu nằm yên, ôm chị vào lòng ngắm nhìn chị ngủ thiếp đi.Sáng sớm hôm sau, Thảo Nghi hăng hái đi làm như chiếc điện thoại được sạc đầy pin, đẩy nhanh tiến độ làm việc. Anh đồng nghiệp nghiêng người qua bàn làm việc của Thảo Nghi, nhìn vào màn hình máy tính. "Em bắt kịp mọi người nhanh thế?" Thảo Nghi gật đầu. Cô nghĩ anh chưa có vợ, anh không hiểu được cảm giác này đâu. Nhưng cô nói: "Em quen được một chút rồi.""Tuổi trẻ dạo này năng lực làm việc mạnh quá. À quên cái Tâm hôm qua nó ở lại làm muộn lắm. Lúc về anh đi ngang qua bên đó, không ngờ là còn có người làm trễ hơn mình.""Ừm."Trước đó cô cũng từng nghe vài anh chị đồng nghiệp khác nói về điều này rồi. Thảo Nghi dành ít thời gian buổi chiều xem lại video chuyến thiện nguyện được nhà trường đăng trên trang facebook, video này được khá nhiều lượt chia sẻ. Cô nhắn tin xin bản video gốc có độ phân giải cao và được gửi ngay sau đó. Thảo Nghi lựa chọn những thước phim trọng tâm và chú trọng đoạn có Thạch Thảo xuất hiện, cô cắt ghép thành một clip ngắn với trình tự hợp lý. Mặt khác, Thảo Nghi cũng lồng ghép khéo léo hình ảnh sản phẩm của nhà tài trợ cho chuyến thiện nguyện này như một cách quảng cáo. Kết thúc clip là cảnh cô và chị nhìn những đứa trẻ bằng cặp mắt trìu mến. Thạch Thảo đăng liền clip này lên hầu hết tài khoản mạng xã hội của chị vào buổi tối.Cô liên hệ với một người bạn của mình, đẩy clip này lên xu hướng ở một nền tảng đăng video.Thảo Nghi nhìn Thạch Thảo vui vẻ ngồi bên cạnh mình trên sô pha, chị đang theo dõi lượt yêu thích tăng lên nhanh chóng. Chị hôn một cái chóc vào má Thảo Nghi. Xem cho đã, chị bắt đầu vấn đề chính."Được rồi, giờ tụi mình ngồi xem lại số tiền đã chi hôm qua: Tiền ăn, tiền uống, tiền khách sạn."Chị lấy điện thoại, nhấn vào một ứng dụng quản lý thu chi. Cô lắc đầu nhất quyết không chịu nói giá tiền. "Share. Nói mau!" "Không mà. Lâu rồi em đâu có dẫn chị đi hẹn hò đâu.""Nhưng em là sinh viên mới ra trường.""Em cũng kiếm được tiền từ hai công việc mà.""Không nói nhiều.""Hôm qua là bữa tiệc mừng chị có công việc mới.""Nhưng khá tốn kém nếu em chịu một mình."Thảo Nghi mở điện thoại của mình ra và cho chị xem số dư."Em sẽ cố gắng tăng thêm thật nhiều."Thảo Nghi đứng lên lấy thẻ ngân hàng của mình và đưa cho Thạch Thảo. Chị nhướng mày và bật cười. Nhưng chị không cầm, dù sao tiền lương của Thảo Nghi sau này đều từ tài khoản của mình chuyển qua tài khoản chị."Cục cưng ngoan." Cô gật đầu. Em sẽ ngoan. Chị nói tiếp: "Được rồi vậy để chị thưởng cái khác cho em.""Một tuần được không chị?" Thảo Nghi ướm lời."Hả? À được.""Làm chuyện đó một tuần." – "Chị nấu ăn một tuần."Hai câu nói đồng loạt vang lên. Câu trước của Thảo Nghi, câu sau của Thạch Thảo. Chị lấy cái gối vuông ở trên sô pha, ném vào người cô. Thảo Nghi không né tránh, ngồi im chịu trận."Dạo này hư rồi đó nha! Coi chừng tui đó." Thạch Thảo đe doạ bằng chất giọng châm chọc.Hôm nay Thạch Thảo không ngủ lại đây, cô chở chị về nhà. Chị vẫy tay tạm biệt, đóng cổng lại rồi dường như nhận ra mình quên điều gì đó, chị mở cửa cổng và ló đầu ra. Chị tinh nghịch nói: "Chị sẽ không qua em mấy ngày. Chị cần ổn định công việc mới. Nhịn nha."Thảo Nghi bật cười.Thạch Thảo về tới nhà, chị nằm trên giường nhắn tin cho Mỹ Anh.[ Bạn iu ơi, mai mình bắt đầu làm ở công ty mới rồi. Phỏng vấn chưa? ][ Rồi nha bạn iu, sắp cùng công ty đó. ][ *biểu tượng hôn* ]Mỹ Anh nhân lúc này gửi một đường link qua cho Thạch Thảo. Thạch Thảo nhấn xem một bộ truyện tranh ngắn, gò má ửng hồng vì tư thế quan hệ đa dạng của hai nữ chính.Mỹ Anh: [ Nhớ thử *nhãn dán cáo cười haha*. ]Thạch Thảo: [ Ai mượn nhiệt tình vậy? ]Nhưng tay Thạch Thảo nhấn lưu đường link đó.