[GL - Hoàn] Bạn nhỏ ơi, em thích chị phải không?

Chương 38. Động vật ăn cỏ



Chương 38

Chỉ còn một tháng nữa thôi là đến kì thi kết thúc học phần, Thảo Nghi cần mẫn học hành.  Tuy việc học hầu như choán phần lớn thời gian nhưng Nghi cũng tham công tiếc việc, vẫn liên tục nhận những công việc làm thêm. Thảo Nghi nhìn đồng hồ đã gần 1 giờ sáng. Công việc mà cô đang làm chưa đến hạn chót nhưng nó vẫn còn dang dở, Thảo Nghi muốn hoàn thành rồi mới đi ngủ. Thảo Nghi miệt mài vào máy tính mà quên cả giờ giấc, căn phòng tĩnh lặng chỉ có thể nghe thấy tiếng quạt thổi vù vù, đệm thêm tiếng gõ bàn phím nho nhỏ vang lên.

Vừa lúc Nghi làm xong, đồng hồ điện tử trên bàn cũng nhảy sang số hai. Cô thấy vai mình mỏi nhừ, mắt nhức nhức. Thảo Nghi gỡ mắt kính ra, xoa xoa mắt. Hai đêm liền làm tới sáng, thời gian ngủ cũng không nhiều. Hai ngày nay khi Thạch Thảo gọi video cho Thảo Nghi, cô không dám mở đèn quá sáng, sợ rằng quầng thâm trên khuôn mặt trắng trẻo của mình bị chị phát hiện. Thạch Thảo sẽ biết cô nói dối việc cô đi ngủ sớm.

Trăng sáng tỏ, hắt một quầng sáng qua khung cửa sổ, đậu lên người cô như một tấm chăn mỏng. Khí trời những ngày giữa tháng Tư thổi những cơn gió nhẹ đem theo cái mát mẻ, xua tan đi cái nóng của tháng trước. Tiết trời dễ chịu giúp Thảo Nghi dễ dàng chìm vào giấc ngủ sâu.

Thảo Nghi kết thúc buổi học, ghé quán nước chờ hai người bạn của mình. Họ đến khá đúng giờ. Thảo Nghi nhìn vẻ mặt ngạc nhiên của họ khi cô công khai xu hướng tính dục của mình nhưng ngoài vẻ ngạc nhiên dễ đoán, họ không còn phản ứng nào đặc biệt. Họ cũng hỏi thăm Thảo Nghi về phản ứng của gia đình cô, Nghi chỉ nói tạm thời ba mẹ chưa chấp nhận. Hai người bạn khẽ gật đầu hiểu điều đó.

Hai người bạn này là bạn thân từ cấp ba, không liên lạc quá thường xuyên nhưng mối quan hệ giữa họ vẫn duy trì tương đối tốt đẹp, là mối quan hệ ít gặp mặt ít nói chuyện nhưng mỗi lần gặp nhau đều tự nhiên như vừa mới gặp hôm qua.

Nhóm họ thực chất là bao gồm bốn người: ba nữ, một nam nhưng người bạn nam hiện đang du học bên nước ngoài, tương lai có thể về Việt Nam làm việc. Tính cách trung bình của nhóm cô có thể miêu tả bằng từ khô khan, nếu không nói về công việc cũng là nói về những vấn đề xã hội, rất ít đề cập đến những đề tài chuyện phiếm. Nhóm này từ khi đi học đã bị bạn bè và thầy cô gắn mác "Nhóm cụ non" vì chỉ nói toàn chuyện học tập và kiến thức. Họ hoàn toàm thoải mái với biệt danh này, chối làm sao được khi mọi người chỉ nói sự thật thôi chứ.

Họ trò chuyện một lúc rồi đứng lên tạm biệt. Thảo Nghi cảm thấy nhẹ nhõm khi đã thông báo với bạn bè thân thiết của mình và nhận được sự ủng hộ, quan tâm giản dị từ họ.

.

Dạo gần đây công việc của Thạch Thảo cũng tương đối bận, cuối tuần này chị sẽ đi công tác ở Vũng Tàu hai ngày một đêm. Chị đã lên ý tưởng cho một vài clip của mình nhưng chưa gửi cho Thảo Nghi xem. Thạch Thảo chờ khi có thời gian mới cùng Thảo Nghi chỉnh sửa rồi đăng tải lên một số nền tảng đăng video.

Đêm nay, Thạch Thảo sẽ qua đêm ở chỗ Thảo Nghi. Cô nhanh chóng trở về nhà chuẩn bị cơm tối.

Chị đứng bên cạnh Thảo Nghi, quan sát cô nấu các món ăn đơn giản, không nhúng tay vào kể cả lúc cô phạm một vài lỗi nhỏ. Chị giúp cô bày thức ăn lên bàn. Nghi chờ đợi giáo viên riêng của mình đánh giá.

Chị tủm tỉm. "Thì ra cũng có cái em không giỏi," nói rồi chị vui vẻ suốt bữa cơm.

Thảo Nghi gật đầu thừa nhận điều đó. "Sao trông chị vui vậy?"

"Vì nếu cái gì em cũng giỏi chị cảm giác như em không phải người bình thường." Chị tinh nghịch nói.

"Em cũng còn nhiều cái cần phải học mà." Cô ngại ngùng.

Sau bữa cơm tối, Thạch Thảo kiểm tra lại vali thêm lần nữa. Dù chị đã chuẩn bị đồ khá kĩ từ nhà nhưng giờ vẫn kiểm tra hết một lượt những đồ dùng mà chị đã chuẩn bị cho chuyến công tác vào ngày mai. Thảo Nghi ngồi bên cạnh Thạch Thảo phụ chị sắp xếp lại một số đồ dùng cá nhân, cô thoáng đỏ mặt khi vô tình chạm tay vào quần lót được xếp gọn ở một góc nhỏ trong vali. Chị cười khẽ.

"Em đỏ mặt cái gì. Dù gì sau này em cũng tự tay cởi của chị ra thôi."

"Dạ?" Cô ngẩn tò te với lời vừa nói của Thạch Thảo, ngẩng đầu nhìn chị quỳ gối bên cạnh đang nhét túi đựng đồ dưỡng da vào túi lưới của vali.

Thạch Thảo ngó lơ khuôn mặt ngơ ngác của Thảo Nghi. Sau khi đã kiểm tra đủ, chị để vali qua một góc phòng cạnh tủ đồ.

"Tủ đồ này cũng là em mang qua hả?" Chị ngước nhìn tủ đồ, hỏi cô.

"Dạ không. Riêng tủ này thì có sẵn. Còn lại là của em mang qua hết."

Thạch Thảo gật đầu ra chiều đã đoán trước được. "Hèn chi chị thấy nó hơi khác so với những đồ dùng còn lại."

Thạch Thảo cảm thấy căn hộ cũ dần theo thời gian này giống như được Thảo Nghi thổi luồng sức sống mới, khơi dậy vẻ đẹp đã từng có ở quá khứ bằng cách bố trí từng góc trong nhà một cách khoa học và còn tỉ mỉ đặt một vài món đồ trang trí nhỏ phù hợp với từng gian phòng. Thạch Thảo có thể thấy bạn nhỏ nhà mình rất để tâm vào không gian riêng tư.

"Hehe. Em quyết định dọn nhà trước khi come out là kịp chuyển đồ từ nhà qua đây đó. Nếu không em sợ ba mẹ em tới cả cái tủ cũng không cho em mang đi." Cô cười, hướng về phía chị chờ một lời khen.

Thạch Thảo phì cười. Lần đầu tiên chị thấy bạn nhỏ nhà mình bộc lộ nét trẻ con trong tính cách. Hóa ra Thảo Nghi cũng có vẻ mặt này. Chị đưa tay nhéo má cô.

"Cũng biết tính kế với ba mẹ em nữa hả."

Thảo Nghi gật đầu như gà mổ thóc. Cô muốn tự lập nhưng có một thực tế mà ai cũng hiểu, nếu đã có tài nguyên thì phải biết tận dụng.

"Được rồi. Hôm nay đi ngủ sớm đi," chị đưa tay vuốt quầng thâm mắt hơi nhạt dưới mắt cô. "Nói thật đi, em có giấu chị thức đêm không?"

Thảo Nghi biết hiện tại quầng thâm không còn hằn rõ trên khuôn mặt mình nữa nhưng cô vẫn chột dạ. Cô không biết có phải Thạch Thảo đang thử độ thật thà của mình không. "Em không có."

Thạch Thảo nhìn cô đầy nghi ngờ nhưng cũng tạm tha cho cô.

Cả hai bò lên giường nhưng vì thời gian còn khá sớm nên họ quyết định đọc một vài trang sách rồi mới đi ngủ. Trong khi cô còn đang lựa sách thì Thạch Thảo đã nằm trên giường, chăm chú đọc. Chị nằm nghiêng người, đưa lưng về phía cô, lớp váy ngủ mỏng tanh bám sát vào da thịt chị, để lộ đường cong hoàn mỹ. Thảo Nghi nhìn bờ mông đầy đặn trên giường rồi lại thẹn thùng. Cô quay người lại, rút một quyển sách ra rồi nằm xuống chỗ trống bên cạnh.

Cô đọc một quyển sách có bối cảnh Thế Chiến Hai, một quyển sách mỏng nhưng hấp dẫn từng câu từ, đã được chuyển thể thành phim. Toàn bộ diễn biến trong quyển này đề được viết theo hướng nhìn của một chú bé. Cô như đắm chìm vào từng trang sách, mắt đọc không rời. Cô bỗng thấy Thạch Thảo nhích người lên, ngực chị dán vào cánh tay của cô. Cô vòng một tay ra sau, ôm Thạch Thảo vào lòng và tiếp tục đọc. Chị nhúc nhích người, nhìn cô chằm chằm.

"Sao chị?" Cô dời tầm mắt ra khỏi trang sách, cúi đầu nhìn chị.

Chị rướn người hôn cô một cái ngắn nhưng đầu lưỡi nhỏ hồng của chị liếm nhẹ môi cô rồi nói: "Không có gì. Em đọc tiếp đi," chị đưa mắt nhìn cô với cái nhìn ướt át, đôi môi của chị hé mở.

Cô đỏ mặt, nói bẽn lẽn: "À dạ."

Thảo Nghi kín đáo liếc mắt nhìn vào cổ áo của Thạch Thảo. Hai bầu ngực trắng nõn lấp ló, áp sát trước người cô. Nghi bỗng cảm thấy khí trời cuối tháng Tư không còn mát mẻ nữa. Cảnh đẹp trước mắt khiến Nghi không tài nào tập trung lại vào quyển sách, cô thả nó xuống bên cạnh và cúi đầu hôn chị. Hai tay cô đặt trên má Thạch Thảo. Dạo đầu chỉ là những cái mơn trớn nhẹ, sau cô lấy lưỡi tách hàm răng của chị ra, trượt vào bên trong. Chị đáp lại cô. Từng cái đưa lưỡi nhẹ nhàng chạm vào rồi lại tách ra nhịp nhàng. Sự yên tĩnh của gian phòng chỉ làm tăng thêm cái sức nóng của những âm thanh ướt át.

Nụ hôn kết thúc. Cô nhìn xuống gương mặt Thạch Thảo, di chuyển ánh mắt mình một lượt từ đầu tới hai cẳng chân lộ ra dưới gấu váy bị vén lên cao do chuyển động của người nằm dưới. Thảo Nghi dùng ánh mắt vuốt ve cơ thể chị, lướt xuống bờ vai, di chuyển tới xương quai xanh, nấn ná ở lồng ngực phập phồng. Thảo Nghi thôi không dám nhìn nữa, ôm Thạch Thảo vào lòng. Chị thoát khỏi cái ôm của cô, hôn nhẹ vào chóp mũi khiến cả người cô ngứa ngáy. Vẫn là kiểu cười và tiếng cười khe khẽ đầy quyến rũ.

"Mình ngủ thôi chị."

Thạch Thảo cười như không cười.

Thảo Nghi đứng lên tắt điện, mở đèn ngủ ngay đầu giường và nằm xuống, ôm Thạch Thảo vào lòng và chìm vào giấc ngủ, để lại Thạch Thảo một ngàn dấu chấm hỏi phía trên đỉnh đầu.

Thạch Thảo ngẩng đầu nhìn khuôn mặt của Thảo Nghi đang chìm sâu vào giấc ngủ, hơi thở đều đều. Cũng đã gần hai tháng từ khi hai người chính thức mối quan hệ, Thạch Thảo không biết Thảo Nghi có muốn mình hay không nhưng chị thì thèm muốn chết!

Thạch Thảo cảm thấy hoang mang. Lời nói ẩn ý chị cũng đã nói ra rồi, hành động gợi mở cũng đã làm nhưng có vẻ như Thảo Nghi vẫn trì độn không hiểu.

Trời đất ơi! Không lẽ em ấy dành cả đời chỉ để hôn mình thôi sao. Nói không chừng nếu như mình và em ấy cùng lứa tuổi như nhau, em ấy còn muốn bồi dưỡng tình cảm với mình bằng cách giải bài tập*.

Thạch Thảo nhẹ giãy ra khỏi cái ôm chặt của Thảo Nghi. Người nằm bên cạnh Thảo nhúc nhích nhưng mắt vẫn nhắm ghiền, ngủ sâu. Chị gào thét trong lòng.

Em là đồ ngu ngốc! Đồ động vật ăn cỏ!!!

Thạch Thảo ôm cục tức trong người mà đi ngủ.

Sáng sớm hôm sau, Thạch Thảo dậy từ sớm nhưng đã thấy Thảo Nghi dậy trước mình.

"Sao em không ngủ thêm? Còn sớm mà."

"Em dậy ăn sáng với chị. Em có chạy ra đầu đường mua cháo rồi, quán này mở sớm lắm. Chị dậy ăn rồi đi."

"Ừm." Giọng của chị còn đặc âm mũi.

Hai người cúi đầu ăn cháo. Nghi đứng lên rót cho chị một ly sữa.

"Chị đi nha," Thạch Thảo đứng lên lại gần chỗ Thảo Nghi đang ngồi, cúi đầu hôn má cô. "Tối mai chị về đến nhà rồi chị sẽ nhắn tin cho em."

Thảo Nghi ngoan ngoãn gật đầu, tay kéo vali cho chị, cùng xuống dưới.

Thời gian còn rất sớm, Thảo Nghi trở lại phòng làm bài. Hôm nay cô không có tiết học buổi sáng nên khoảng thời gian này dành để tự học, chuẩn bị thật kĩ cho kì thi kết thúc học phần cận kề. Cô cũng chuẩn bị cho những việc cần thiết khi sau khi cô tốt nghiệp. Nghi đã liên hệ với một chị, tuy rằng hai người cách tuổi khá nhiều nhưng được tính như mối quan hệ bạn bè thân thuộc, họ biết nhau qua anh trai Thảo Nghi. Sau lần gặp gỡ đầu tiên, họ đã giữ liên hệ vì ngành học của Thảo Nghi liên quan đến công việc của chị ấy. Cô sẽ vào công ty của chị ấy làm việc theo đúng dự tính từ năm trước.

_________________________________

*Trước đó Thảo Nghi từng kể với Thạch Thảo, Thảo Nghi và bạn lớp trưởng quen nhau, hai người không nắm tay, chỉ cùng nhau giải bài tập.

Tác giả: Chúc mừng Thảo Nghi quay vào ô mất lượt.

Chương trước Chương tiếp
Loading...