[GL - Hoàn] Bạn nhỏ ơi, em thích chị phải không?

Chương 24. Không biết đùa



Chương 24

Lịch học tuần này của Thảo Nghi rất ít, chỉ có bốn ngày. Nghi cũng dành ra hai buổi tối tham dự một khóa học ở trung tâm. Khoảng thời gian của những ngày nghỉ còn lại cô tương đối nhàn rỗi nên đã xong luôn phần việc làm thêm. Nghi kiểm tra số dư trong tài khoản của mình, gật đầu tính toán một số kế hoạch. Sau đó, cô ngồi trên giường đọc một quyển tiểu thuyết viết lên sự cô đơn của hai nhân vật chính, ngay cả đến khi họ tìm đến với nhau trong tình yêu họ vẫn cảm thấy bản thân mình lạc lõng vô định bởi những tấm màn tâm lý giăng trên họ. Nội dung của quyển tiểu thuyết khiến cô thở dài.

Điện thoại báo có tin nhắn, Thảo Nghi mở ra đọc.

Tú Minh: [ Tối nay đi ăn không? Đi với tụi thằng Phúc. ]

Cô cân nhắc, nghĩ tới khoảng thời gian trống, cô soạn tin nhắn.

[ Được. ]

[ Hiếm khi thấy bà chịu tụ tập với tụi này. Vui ghê. ]

[ Ừm. Mấy giờ? ]

[ Tối nay bảy giờ, bà cứ đến cổng trường đợi nha. ]

Cô nhắc nhở: [ Nói tụi nó đừng giờ cao su. ]

Tú Minh: [ OK! ]

Tú Minh: [ À tui nói bà nghe cái này. Cái file pp mà tui với bà thiết kế bữa, chị đó khen quá trời luôn. Mời hai đứa mình hôm nào đi ăn. ]

[ Không cần đâu. ]

[ Vậy để tui nói với bả. À bả xin facebook bà đó, tui cũng cho rồi. ]

[ Ừm. ]

Thảo Nghi vào kiểm tra facebook, thấy có lời kết bạn mới nhưng cô không chấp nhận. Cô vào trang cá nhân của Thạch Thảo xem. Mấy ngày gần đây, chị chỉ chia sẻ một số video về cách chăm mèo. Hôm nay chị chưa đăng gì mới. Cô khóa màn hình điện thoại.

Thảo Nghi có mặt trước cổng trường sớm năm phút, Tú Minh đã đợi sẵn ở đó. Khoảng nửa tiếng sau, cao kều mới xuất hiện. Cô nhăn mặt nhìn anh bạn. Anh bạn cười hì hì cho qua.

"Đợi tụi nó lâu lắm, tụi mình tới quán ăn trước đi." Cao kều nói rồi chạy xe trước dẫn đường tụi cô đến một quán nướng ngoài trời. Cao kều nhanh nhẹn nhờ nhân viên ghép bàn lại đủ chỗ cho năm người ngồi.

Ba người gọi món trước. Cao kều ga lăng nướng hết thảy. Khi cô đang nhai miếng thịt nướng thì điển trai mới tới, đi cùng cô bạn. Thảo Nghi liếc nhìn đồng hồ trên tay. Người đi cùng điển trai là một gương mặt mới, khả năng lớn là người yêu của điển trai.

"Trễ vậy mày?" Cao kều nói, nhét một miếng bạch tuộc vào miệng.

"Xin lỗi, xin lỗi." Điển trai vô tư nói, kéo ghế cho bạn nữ ngồi xuống.

Bạn nữ đầu chào mọi người trong bàn. Mọi người gật đầu đáp lại.

"Nay dắt bạn theo luôn mày, còn chờ gì mà không giới thiệu cho bạn bè đi nữa." Cao kều thích chí nói.

"Bạn gái tao, tên Chi." Bình giới thiệu bạn mình.

"Em chào anh chị."

"Thằng cao kều này là Phúc. Nhỏ này là Tú Minh, kia là Thảo Nghi." Điển trai chỉ từng người, giới thiệu mọi người với bạn gái.

"Tính ra trong bàn này có mỗi mình Nghi là chưa có người yêu thôi đó," cao kều cười nói rôm rả. "Xuất sắc quá không quen được ai luôn."

"Tui cũng tò mò người yêu sau này của Nghi lắm luôn đó nha ông, bữa giờ thấy mặt mày vui vẻ hẳn tui còn tưởng Nghi đang quen ai luôn." Tú Minh nhai một xiên đồ nướng nhưng không quên nhiều chuyện.

"Anh quên nói với em, bạn này sinh viên ưu tú đó. Con nhà người ta trong truyền thuyết."

Điển trai hất cằm về phía Thảo Nghi rồi nhìn bạn gái cười một cái. Điển trai nhận lấy chén đũa vừa đưa lên, lột vỏ tôm, bỏ tôm vào chén rồi mới đưa cho Chi. Trong lúc ăn, anh bạn luôn tận tình săn sóc người yêu. Hai người họ không tính là đẹp đôi vì em ấy chỉ ở mức ưa nhìn nhưng khi ngồi cạnh nhau lại trông thấy hợp đến kì lạ. Điển trai có ngoại ngoại nổi bật. Vóc dáng cao, săn chắc theo kiểu cân đối, gương mặt đạt tiêu chuẩn đẹp trai cùng với nụ cười thu hút. Tính cách cũng rất tốt. Thế nhưng vì lý do nào đó, đường tình cảm của anh bạn không mấy dài, có thể nói là ngắn ngủi.

Khi nghe điển trai nói xong, Chi ngưỡng mộ nhìn Thảo Nghi.

"Thổi phồng quá thôi." Thảo Nghi cười cười, nhẹ giọng đáp lại.

"Khiêm tốn nữa." Điển trai nói.

Cô lắc lắc đầu không muốn tiếp tục đề tài này nữa.

"Ủa có lịch nghỉ tết chưa mọi người?" Tú Minh nhai rau rột rột, ngẩng đầu hỏi.

"Qua tuần có." Thảo Nghi đáp.

"Ừ, có sớm cho mấy đứa tụi này còn về quê sớm. Có ai ở đây về quê không?"

Cả bàn cùng lắc đầu, kể cả bạn gái của điển trai.

"Tính ra tụi mình bốn năm chưa có chuyến du lịch nào chung theo lớp. Tổ chức không? Quất cái vào dịp tết luôn." Cao kều sảng khoái nói, bừng bừng khí thế tụ tập.

"Bất khả thi," Tú Minh phản bác. "Chơi theo nhóm còn đang muốn tan đàn xẻ nghé."

"Thì tổ chức nhóm nhỏ mà đi," Cao kều kiên nhẫn. "OK không Nghi?"

Thảo Nghi lắc đầu. "Mới đi du lịch đây rồi. Tết này ở nhà."

Vả lại, trong mỗi dịp tết, gia đình cô đều có kế hoạch nhưng cô không định nói ra.

"Mày sao Bình?" Cao kều hỏi điển trai.

"Cũng được. Tính lấy xe đi phượt, du lịch trải nghiệm. Mày có muốn đi không? Đi với nhóm tao. Tao chở Chi đi nữa. Mày hỏi bạn gái mày coi có đi không?"

"Bao giờ?"

"Chưa rõ, có lịch cụ thể tao báo sau nhưng là trong dịp nghỉ tết."

"Chốt!"

Ăn xong, cao kều gọi thêm một số bạn học nữa, cùng nhau kéo tới quán karaoke gần đó. Nhóm bạn sửng sốt khi thấy Thảo Nghi đồng ý đi chung. Cô lạnh nhạt không đáp lại cái nhìn ấy, cũng không buồn giải thích một câu, theo họ đi vào phòng. Nhóm năm người giờ đã tăng lên tám người, thêm tóc xoăn và hai bạn học nữ nữa. Họ náo nhiệt trong phòng, thay phiên nhau hát. Có một bạn nữ từ đầu tới cuối đều cầm mic, bài hát nào cũng góp giọng, chỉ cần lên nhạc là lên giọng!

Thảo Nghi ngồi một bên, không hát, chỉ quan sát mọi người líu lo. Chẳng qua cô muốn cùng bạn học đốt chút thời gian rảnh rỗi khó chịu. Trong bầu không khí náo nhiệt, cô lẳng lặng cúi đầu xem điện thoại.

Bài đăng của Thạch Thảo hiện ở đầu bảng tin, đăng những tấm ảnh trong chuyến đi biển gần đây với chú thích "with my bestie *biểu tượng đôi môi*". Chị đăng những tấm ảnh cá nhân, ảnh chung của chị và Mỹ Anh ở biển, hai tấm cuối là ảnh cô và chị đang đùa giỡn. Nghi mỉm cười, thả tim bài đăng rồi thả tim từng tấm ảnh.

Ít ra chị cũng không ghi chú thích "with my sister". Thảo Nghi cười như không cười. Lần đầu tiên trong đời, khi nghe tới từ em gái nhỏ cô lại cảm thấy ngán ngẩm tới như vậy. Cô đọc từng bình luận.

[ Ảnh đẹp! Ảnh đẹp! Cảm ơn người chụp chưa? ] Mỹ Anh bình luận ngay lập tức.

> [ Do mẫu đẹp nữa bạn iu. ] Thạch Thảo trả lời bình luận.

[ Quàooooo, mấy tấm đang đùa giỡn ở biển xuất sắc luôn. ]

[ Tao mới xem bộ ảnh cùng bạn thân đi khắp nơi của trang du lịch, xong giờ thấy mày đăng ảnh tương tự. ]

[ @Mỹ Anh ảnh đợt này mày hơi bị chìm = )) ]

> [ Mày ngon chụp với Thảo đi? Coi có bị chìm không nè bạn iu? *nhãn dán Pusheen rơi nước mắt* ]

> [ Huhuhu ý tao là bộ đồ của mày chìm. Mà có một sự thật là mày đứng cạnh nó là đẹp nhất rồi. ]

> [ Mày lươn! ]

> [ Đúng rồi! Thảo của tao đẹp nhất! Hai tấm Thảo chụp với bạn áo sơ mi rất nghệ. Mốt đi chụp tao vậy nha. ]

> [ Ehehe, tao chụp là phải đẹp. *biểu tượng sáng mắt* ]

[ Làm chuyến với anh nè em. ]

[ Ảnh đẹp quá chị iu. ]

[ Mlem mlem. ]

Dat Nguyen: [ Làm một chuyến với "with my love" đi em *biểu tượng nháy mắt* ]

Nghi đọc bình luận của anh ta, căng người lên chờ Thạch Thảo trả lời, sợ chị đồng ý. Nhưng vài phút sau, Thạch Thảo chỉ thả tim bình luận của anh ta, không trả lời lại. Nghi nghĩ mãi không hiểu thả tim có thay cho lời đồng ý không, nghĩ tới khi đầu cô ong ong mới thôi. Những bình luận sau của mọi người cũng chỉ là những bình luận tự động, cô không đọc nữa. Nghi thở dài. Những tấm ảnh ở hồ bơi, Thạch Thảo không đăng, cô đoán chị để dành khi khác.

Thảo Nghi cất điện thoại, tiếp tục quan sát bạn bè hát và gào thét, cô uống một ngụm nước chanh. Nghi cảm thấy lâu hòa mình vào không khí nhộn nhịp như thế này cũng ổn, ít ra nó làm đầu óc bớt suy nghĩ vẩn vơ. Bù lại, cô phải chịu lỗ tai bị tra tấn. Thảo Nghi miễn cưỡng nghe bạn nữ gào thét đau đớn trong một bản nhạc buồn, giọng hát lệch nhịp, giọng đi trước, giai điệu dí theo sau. Cả đám đang chuẩn bị trêu ghẹo bạn nữ thì bạn ấy khóc rống lên. Tiếng nức nở tru tréo trong mic, đánh thùm thụp vào gian phòng nhỏ.

Thảo Nghi ngạc nhiên, những người còn lại hoảng hốt.

"Bị gì vậy con này?" Tóc xoăn phản ứng trước.

"Bà sao vậy?" Tú Minh ngồi bên cạnh, vỗ vỗ lưng bạn nữ.

"Nó đá tao rồi." Bạn nữ ôm mặt khóc. "Vừa chia tay tao tối qua xong sáng nó công khai đăng ảnh quen con khác luôn."

"Vậy thì mày tiếc gì cái loại đó? Quên phắt đi! Quen liền qua ngày hôm sau là coi chừng nó cắm sừng mày rồi đó!" Một bạn nữ khác bức xúc lên tiếng.

"Đâu? Thằng nào? Nói đi tao đến hỏi chuyện nó." Cao kều an ủi, không có ý định tới tìm tên đó thật.

"Không cần. Tao đấm nó rồi." Bạn nữ tiếp tục khóc nức nở.

Nhóm bạn cảm thấy buồn cười với lời nói sau cùng của cô bạn nhưng không một ai cười thành tiếng.

"Vậy được rồi, nín đi. Nín đi." Tú Minh vẫn vỗ về.

Điển trai ngồi một bên cười khổ. "Sau này sẽ gặp người tốt hơn."

Thảo Nghi thở dài. Người ta thất tình, còn cô chưa kịp tỏ tình đã thất bại. Cô lấy bịch khăn giấy trong ba lô, đưa cho bạn nữ. Bạn ấy nhận lấy.

"Thôi. Nín. Đứng lên hát vài bài xả giận đi." Cao kều khuyến khích bạn nữ.

Bạn nữ sụt sịt đồng ý.

Về tới nhà cũng đã gần 22 giờ, Thảo Nghi chuẩn bị hết thảy rồi lên giường ngủ. Cô cảm thấy ngày hôm nay cũng không quá tệ, dù rằng phần lớn thời gian cô chỉ nhìn các bạn học náo nhiệt nhưng tâm trạng cô cũng thoải mái được phần nào. Cô lấy điện thoại, nhắn tin cho Thạch Thảo.

[ Chị ngủ ngon. ]

"Cục cưng ngủ ngon." Chị gửi một tin nhắn thoại.

Cô nhấn nghe đi nghe lại.

[ Giờ em ngủ luôn hả? ]

[ Chưa. ]

[ Em có thấy video cảnh tỏ tình của trường mình chưa? ]

[ Video nào chị? ]

[ Mấy nay trên mạng đăng quá trời nè. Cảnh tỏ tình hình như ở hôm tất niên đó. ]

[ Ừm. Em chưa xem nhưng hôm đó em có chứng kiến. ]

[ Đáng yêu ha! ]

[ Chị thích tỏ tình như vậy hả? Ý em là tỏ tình trước mặt nhiều người. ]

[ Không! Chị nói đáng yêu là thái độ của hai bạn trong video. ]

[ Ừm. ]

[ Chuyện thú vị vậy mà chị không thấy em kể. Chị nhớ hôm đó sau tiệc tất niên mình có gọi điện thoại nói trời nói đất mà em cũng không kể. ]

[ Em sợ chị không có hứng nghe mà. Nếu người chị thích tỏ tình công khai kiểu vậy, chị thấy sao? ]

[ Chị không thích tỏ tình phô trương vậy đâu. Nhưng mà người chị thích thì tỏ tình kiểu gì chị cũng ưng. ]

Chị nhắn thêm: [ Chị cảm thấy chị tiêu chuẩn kép ghê. *biểu tượng cười lớn* ]

[ Chị Thảo là đồ lươn lẹo. ]

[ Em gái nhỏ nay biết mỉa chị nữa hả? *nhãn dán mèo giận dữ* ]

Thảo Nghi nhập rồi lại xóa, lại nhập. Đầu ngón tay lơ lửng ở nút nhấn gửi. Cô nhắm mắt, nhấn gửi. [ Em không phải em gái của chị đâu. ]

[ Ồ. Vậy em là gì của chị? ]

Cô nuốt nước bọt. Đàn em? Bạn bè? Cặp đôi trong một trò chơi?

Cái nào cũng đúng cả nhưng nó chẳng gợi mối liên kết chặt chẽ nào giữa hai người. Cuối cùng, cô nhắn [ Đàn em. ]

[ Ngốc nghếch. ]

Thảo Nghi nhìn tin nhắn cuối của Thạch Thảo, đắn đo một hồi lâu, muốn mượn gan hùm để trêu ghẹo Thạch Thảo, nhắn rằng chị là vợ em mà nên em cũng là vợ chị. Nhưng ngón tay cô không nhấn nổi những dòng tin nhắn kiểu vậy. Phải chăng tính cách cô khô khan quá không? Nghiêm túc đến nhàm chán, không biết đùa.

[ Ừm. ] Dù rằng không biết phải nhắn gì nhưng cô vẫn trả lời lại chị. [ Vợ ngủ ngon. ]

Thạch Thảo không nhắn gì nữa.

Chương trước Chương tiếp
Loading...