[GL - Hoàn] Bạn nhỏ ơi, em thích chị phải không?
Chương 21.The Handmaiden
Chương 21Thảo Nghi chạy xe theo chỉ dẫn của Thạch Thảo, tới một quán ăn cách đó không xa. Nhìn bề ngoài, quán ăn không có gì nổi bật kể cả ở vị trí lẫn cách trang trí, ngay cả những món ăn trên thực đơn cũng không đặc sắc. Nhưng khi các món ăn được đưa lên, cô nếm thử mùi vị mới hiểu vì sao quán này lại nổi tiếng đến như vậy, quả là danh bất hư truyền. "Em thử món mực này đi, ngon nè." Thạch Thảo gắp một miếng mực thả vào chén Thảo Nghi. Nghi cúi đầu ăn thử, rõ ràng chỉ là mực muối ớt nướng giấy gói bạc nhưng không hiểu vì sao lại có thể cho ra mùi vị xuất sắc tới như vậy. Mực tươi, gia vị thấm vào mực, vị cay tê của ớt quyện với vị the của sả đọng lại ở đầu lưỡi. Vẻ mặt Thảo Nghi hiện lên tầng thỏa mãn mờ nhạt. Thạch Thảo mỉm cười. Cô cũng gắp lại cho chị một miếng cá. Món này lúc nãy cô đã thử, rất ngon. Thỉnh thoảng chị cũng gắp vài miếng để vào chén của Mỹ Anh. Mỹ Anh không buồn nói nhiều, cô ấy tập trung ăn, mì xào ở đây là món khoái khẩu của cô ấy. Nếu Mỹ Anh chịu khó ngẩng đầu lên nhiều hơn sẽ bắt gặp hai người ngồi phía đối diện mình đang trao nhau cái nhìn dịu dàng. Cũng may Mỹ Anh không thấy, không thôi cô ấy sẽ có cảm giác như mình là người thừa."Tý tụi mình đi đâu?" Mỹ Anh ngẩng đầu lên, mỉm cười dịu dàng. Dáng vẻ khi ăn của cô ấy thùy mị, chậm rãi."Về tắm rồi mới đi tiếp," Thạch Thảo không ngẩng đầu, đáp lại. "Người tao hơi dính rồi.""Hợp ý tao đó. Mình tắm chung cho lẹ nha bạn iu.""Hai chị về tắm, nghỉ một chút rồi đi. Thời gian mình còn nhiều," Thảo Nghi sợ rằng hai chị còn mệt. Cô bổ sung thêm: "Có hai phòng tắm," đánh gãy ý tưởng tắm chung."Em tắm một phòng. Hai tụi chị tắm một phòng." Mỹ Anh cười. "Vậy lẹ hơn. Hay em muốn tắm chung với chị Thảo?" Tay cô cầm đũa đang gắp đồ ăn, run nhẹ một nhịp. Cô nhìn Mỹ Anh vẫn giữ nụ cười mỉm trên môi, vẻ ngoài đoan chính. Cô không trả lời, biết Mỹ Anh chỉ đang đùa cợt."Em đừng nghe nó nói linh tinh. Tụi chị cũng không có thói quen tắm chung đâu. Tắm riêng hết đó." Chị Thảo thản nhiên nói, cầm lấy chén của Mỹ Anh, gắp miếng mì xào cho cô ấy.Mỹ Anh bật cười. Cô nhường cho hai chị tắm trước. Khi cô tắm xong, hai chị cũng vừa sấy tóc xong. Nhưng cô còn chờ hai chị trang điểm thêm nửa tiếng nữa mới bắt đầu ra đường. Ba người dạo chơi ở dọc bờ kè bãi trước. Hiện tại không còn sớm nhưng người ra đường ngắm cảnh biển không ngớt. Tiếng sóng biển vỗ rì rào. Gió mang theo mùi của biển, thổi tung mái tóc dài của họ. Không khí mát lạnh vuốt ve làn da. Thành phố biển về đêm nhộn nhịp.Thảo Nghi ngồi ở bậc thềm bờ kè ngắm nhìn Thạch Thảo đang đứng tạo kiểu trước xe bán kem. Chị mặc một chiếc váy liền đơn giản màu vàng chanh, hở vai. Dòng người chuyển động, xung quanh náo nhiệt tiếng cười đùa bay bổng trong tiếng gió biển, nhưng trong mắt cô chỉ có bóng dáng của chị. Hai chị chụp hình một lúc, đến khi có bức ảnh như ý mới bắt đầu lựa kem. Thạch Thảo đưa cho Thảo Nghi một cây. Cô cảm ơn.Kem không ngon lắm, Nghi đoán Thạch Thảo cũng cảm thấy như vậy."Ê không ngon lắm ha." Thạch Thảo nói liền khi cắn miếng kem đầu tiên."Tao đang tính nói luôn." Mỹ Anh nói.Thạch Thảo quay sang Thảo Nghi: "Em có muốn thử cây của chị không?"Thảo Nghi nhìn cây kem chị ăn dở, nuốt nước bọt rồi mới chậm rãi cúi đầu nếm thử. Vị không khá hơn cây kem Thảo Nghi đang ăn, nhưng ít ra kem của cô không bị ngọt gắt. Nghi đưa cây của mình lại cho Thạch Thảo thử. Chị cúi đầu, đưa một tay vén tóc dài vào sau tai. Không giống như cô là cắn một miếng, chị khẽ đưa đầu lưỡi nhỏ hồng nếm thử cây kem sau đó mới cắn một miếng nhỏ. Mặt Nghi nóng bừng. Cô chuyển ánh mắt nhìn xuống mặt đường."Hình như cây của em đỡ hơn." Thạch Thảo ngẩng đầu nói."Ừm. Đỡ ngọt hơn của chị. Đổi không?"Thạch Thảo nhíu mày, nghĩ nghĩ một hồi quyết định không đổi. Chị không muốn Thảo Nghi ăn cây kem dở của mình. Nếu cây kem của cả hai có vị khác nhau và đều ngon thì chị sẽ chịu đổi. Đằng này lại không phải như vậy."Ráng ăn hết đi, mai chị dắt đi chỗ khác ngon hơn."Thảo Nghi ngoan ngoãn gật đầu."Phải quán kem ngay cạnh quán ăn lớn không?" Mỹ Anh quay nhìn sang hỏi, cây kem trên tay cô ấy còn hơn một nửa đang có dấu hiệu bị chảy. "Đúng rồi.""Duyệt!"Ăn xong kem, ba người bọn cô vẫn ngồi hóng gió biển một lúc, khi cái mát dần chuyển sang lành lạnh mới cùng chạy xe trở về chỗ nghỉ.Họ tẩy trang, thay vào bộ đồ ngủ. Thảo Nghi lén nhìn Thạch Thảo trong bộ váy ngủ. Khi ánh mắt cả hai giao nhau, Thảo Nghi cúi đầu, nhìn vào điện thoại của mình. Nhác thấy Thạch Thảo xách bịch trái cây xuống nhà bếp, cô đi theo sau, phụ chị rửa, cắt nhỏ. Mỹ Anh xếp chúng ngay ngắn, bỏ vào tủ lạnh. "Cái này mai làm rượu hoa quả đó," Thạch Thảo nháy mắt, sau đó lôi ra mấy chai rượu Vodka, Strongbow, một số lon nước ngọt đặt vào tủ lạnh. "Mai thử nha cục cưng."Vì đến nơi sớm hơn dự kiến nên họ dư giả thời gian vào buổi tối, tinh thần hào hứng trong chuyến du lịch khiến họ không muốn đi ngủ sớm. Một bên hai chị ngồi ở ghế sô pha tìm trò đốt thời gian. Một bên Thảo Nghi lấy tấm nệm topper trải ở phòng khách, thảy lên đó ba cái gối, kéo màn hình xuống rồi kết nối máy chiếu với laptop. Hai chị ngồi nhìn một loạt động tác của cô mới ngộ ra, thích thú cười, nằm trườn xuống tấm nệm."Chờ chút em vào làm bắp nổ." Thảo Nghi nhìn Thạch Thảo nằm sấp trên tấm nệm, cưng chiều nói.Thạch Thảo nhổm người dậy, nói với Thảo Nghi: "Vậy để chị đi lấy nước ngọt." Nói xong, chị lại thả người nằm xuống.Thảo Nghi gật đầu, đi vào bếp làm bắp."Bạn iu, đứng lên làm nước ngọt." Thạch Thảo bắn nhiệm vụ qua cho Mỹ Anh, lười biếng nằm nghiêng người cầm điện thoại lựa phim. "Hôm nay mình hiền, không thèm chấp bạn." Mỹ Anh cong mắt cười, đứng lên đập đá, chuẩn bị một ca coca lớn, mang theo ba cái ly rồi đặt trên bàn ở phía sau tấm nệm.Thảo Nghi cầm theo hai tô lớn đựng bắp, đưa cho mỗi chị một tô. "Hai chị muốn xem phim gì? Để em mở.""Phim gì hay ta?" Thạch Thảo vẫn nằm lướt điện thoại, chăm chú tìm phim, dây áo ngủ trượt xuống cánh tay, chị không buồn chỉnh lại."Ê, thử phim này không?" Chị Mỹ Anh thần thần bí bí nhìn hai người họ, mỉm cười như có như không. "The handmaiden.""Ồ," chị Thảo ồ một tiếng thật dài. Hai chị đánh mắt nhìn nhau rồi cùng bật cười khúc khích. "Được.""Vậy em mở nha?" Thảo Nghi không hiểu vì lý do gì mà hai chị cười nghịch ngợm như vậy.Mỹ Anh nói: "Để chị mở cho."Thảo Nghi đứng lên tắt đèn, mở hai hàng đèn tròn vàng trên trần, cảm thấy ánh sáng đủ thích hợp rồi mới nằm xuống bên cạnh Thạch Thảo. Chị nằm ở giữa, phía bên trái chị là Mỹ Anh. Đầu phim, Thảo Nghi không cảm thấy gì lạ, xem một lúc cô biết được bộ phim Hàn Quốc này dựa trên tiểu thuyết Fingersmith của nhà văn Sarah Waters. Cô đã đọc qua quyển này rồi. Cô vừa xem vừa so sánh vởi tiểu thuyết gốc. Thỉnh thoảng, cô nghe hai chị bình luận phim. "Ghen rồi kìa!" Mỹ Anh thốt lên. Thạch Thảo không đáp lại, vẫn chuyên chú xem phim, mắt không rời màn hình, đưa bắp về phía Thảo Nghi để cô ăn cùng. Nghi cầm lấy tô bắp, để giữa mình và chị."Để em cầm cho."Thảo Nghi cũng chăm chú xem phim chỉ là cô không ngờ cảnh nóng giữa hai nữ chính lại táo bạo tới vậy. Nghi đỏ mặt, cụp mắt, không dám nhìn trực diện màn hình lớn. Một bên tai nghe hai chị phấn khích đồng thanh: "Quàoooooo," rồi cả hai bật cười khúc khích."Kích con mẹ nó thích!" Mỹ Anh nói xong liền nhổm người dậy, bổ nhào về phía Thạch Thảo, ngồi trên người chị, đè chị dưới thân. "Thử thôi bạn iuuuu." Thảo Nghi giật bắn mình, toan đẩy chị Mỹ Anh ra thì Thạch Thảo đã nhanh nhẹn phản kháng. Chị lấy đầu gối kết hợp cùng hai tay, đẩy Mỹ Anh ngã xuống, ngồi thẳng người lên thoát khỏi cái tư thế nhạy cảm. Thạch Thảo cầm gối đánh Mỹ Anh túi bụi. Mỹ Anh không né, nằm đó chịu trận, miệng không ngừng kêu la."Đi chết đi!" Thạch Thảo phóng ánh mắt xuống Mỹ Anh. Chị đánh thêm một cái nữa mới chịu dừng. "Tà dâm!""Ui daaa. Lần này đánh đau quá vậy bạn iu." Mỹ Anh rên rỉ xong lại bật cười không ngớt. Nghi sợ hãi với trò đùa của Mỹ Anh. Cô biết là cô ấy sẽ không làm thật nhưng hành động tiếp xúc cơ thể như vậy quá mức thân mật. Cô cũng cảm thấy Thạch Thảo dường như đã quá quen với hành động ngả ngớn của Mỹ Anh nên sắc mặt chị không hẳn giận dữ, chỉ là muốn chỉnh đốn hành vi của bạn mình. Cô nhíu mày, cảm thấy mình phải đề phòng Mỹ Anh nhiều hơn.Ba người tiếp tục nằm xuống coi phim, tua lại đoạn bị bỏ lỡ nhưng Mỹ Anh cố tình tua lại đoạn hai nữ chính thân mật. Thảo Nghi tiếp tục cụp mắt, dáng vẻ e thẹn này của cô bị Thạch Thảo bắt gặp. Chị quay người kề sát mặt cô, đưa tay xoa xoa một bên tai của Thảo Nghi, thì thầm: "Coi phim như vậy là coi ăn gian, to mắt lên nhìn đi bạn nhỏ."Tai Thảo Nghi nóng dần, nhích người về phía sau, thoát khỏi cái vuốt ve của Thạch Thảo. Cô đỏ mặt. Chị cười tủm tỉm, tha cho cô. Bộ phim gần hai tiếng đồng hồ cũng hết. Ba người bọn họ đánh răng chuẩn bị ngủ, hai chị tốn kha khá thời gian để dưỡng da. Nhìn tấm nệm được trải sẵn trước đó ở phòng khách, cả ba quyết định hôm nay ngủ ở đây. Thảo Nghi vào phòng lấy ra một tấm chăn lớn. Cô nằm xuống bên cạnh Thạch Thảo, nhắm chặt mắt cố đi vào giấc ngủ nhưng cả người căng thẳng không sao ngủ được. Thạch Thảo nằm bên cạnh khiến Nghi không dám nhúc nhích. Cô đưa lưng về phía chị. Dường như cô càng cố ép mình chìm vào giấc ngủ thì hương thơm trên người Thạch Thảo càng quấy phá đầu óc cô nhiều hơn. Mùi dầu gội, mùi nước hoa nhẹ chưa tiêu tán hết của chị như đang vuốt ve cô. Thảo Nghi trằn trọc một lúc lâu. Khi quay người lại, cô đã thấy Thạch Thảo rúc vào người Mỹ Anh, gương mặt họ kề sát, vẻ mặt say ngủ. Thảo Nghi nhìn cảnh trước mắt, thở dài. Cô nhẹ nhàng kéo Thạch Thảo về phía mình, bàn tay đặt sau lưng chị để một lúc mới buông ra. Cô nằm nghiêng người ngắm nhìn chị ở khoảng cách thật gần. Thạch Thảo như tìm được hơi ấm, cơ thể vô thức nhích sát vào người nằm bên cạnh. Thảo Nghi mỉm cười, đặt tay ngay phía sau lưng chị, hài lòng với tư thế này rồi chìm vào giấc ngủ.Thảo Nghi dậy sớm hơn hai chị một chút. Dọn dẹp máy chiếu rồi mới vệ sinh cá nhân. Cô ngồi chờ, không đánh thức họ. Một lúc sau, chuông báo thức từ điện thoại của Thạch Thảo vang lên, chị với tay tắt đi, nhổm người dậy, lay lay Mỹ Anh nằm bên cạnh mình.Thảo Nghi ngồi trên sô pha, mỉm cười với chị. "Em dậy sớm vậy?" Thạch Thảo thoáng ngạc nhiên. "Qua em ngủ cũng trễ mà.""Dạ, em quen rồi chị."Thạch Thảo đứng lên, đi về phía nhà tắm, khi bước ra chị đã thay một bộ váy đi biển. Mỹ Anh còn nằm một lúc nữa mới thức dậy hẳn. Thảo Nghi gấp chăn nệm, cất vào tủ. Chị đứng đó nhìn cô làm hết thảy. Chị cười tủm tỉm, khen cô: "Ngoan ghê." "Dạ?" "Đợi chị trang điểm chút rồi mình đi."Thảo Nghi gật đầu theo sau Thạch Thảo. Cô ngồi ở đầu giường chờ chị trang điểm. Cô không trang điểm gì ngoại trừ việc tô son nên đã xong từ trước. Lớp trang điểm nhẹ tôn lên vẻ yêu kiều của Thạch Thảo. Khi chị gần xong, Mỹ Anh mới bước vào. Cô ấy đứng phía sau lưng Thạch Thảo, khom người ngắm nghía khuôn mặt Thạch Thảo phản chiếu trên gương bàn trang điểm, gật gật đầu hài lòng. "Tới lượt mình. Bạn iu nhích cái mông."Thảo đứng lên nhường chỗ cho Mỹ Anh, ngồi xuống bên cạnh Thảo Nghi. Chuẩn bị hết thảy, Thảo Nghi mới để ý hai chị mặc đồ cặp. Hai chiếc váy giống nhau về cả màu sắc lẫn họa tiết, chỉ khác nhau về kiểu dáng. Mỹ Anh là váy cổ vuông, tay bồng khá kín đáo. Còn váy của Thạch Thảo là váy dây, ngắn ngang đầu gối, khe ngực lấp ló, không hở hang mà chỉ mang đến cảm giác mát mẻ.Thảo Nghi nhìn Thạch Thảo không rời. Nhớ lại đêm qua, mình đã được ôm người này mà ngủ."Đi thôi." Chị nói, kéo cô ra khỏi cơn mê mẩn."Ừm."Kế hoạch đi chơi của ngày hôm nay đã được lên chi tiết, Thảo Nghi tuỳ ý để hai chị sắp xếp. Bước ra đường, tầng ánh sáng nhẹ chào ngày mới đổ tràn lên cảnh vật. Thảo Nghi hít thở bầu không khí tươi mát mang mùi của biển. Cô mỉm cười, lòng ngập tràn cảm xúc thỏa mãn nho nhỏ. Bầu trời hôm nay thật quang đãng.