[Girl × Girl] Hoa Vô Sắc
38. Cây Thông
Tháng 12 , Mùa Đông .Lại một ngày máy đĩa than hoạt động hết công suất , bản nhạc du dương vang lên khắp căn nhà tràn ngập không khí Noel , bên ngoài giờ phủ dầy đặc tuyết trắng xoá cả một vùng , hôm nay là Giáng Sinh cũng là sinh nhật muộn của Charlotte , cô lúc đầu muốn đón nó đúng ngày nhưng trễ một chút thôi là đến Giáng Sinh , được tổ chức vào ngày này cũng đặc biệt mà đúng không ? Năm trước đã đón sinh nhật lần đầu cùng em , năm nay cũng muốn nhưng không may mắn rồi , thôi thì đón sinh nhật xa vậy . "Ừm...không biết như này đã đẹp chưa ta ?" - ngắm nghía mình trong gương cùng bộ đồ mới em tặng , cũng đẹp đấy chứ nhưng hơi màu mè , vốn cô chẳng thích những thứ đầy sắc màu này đâu , nhưng đồ em tặng dù là gì cô cũng thích ."Chào ! Giáng Sinh an lành " - cất lời chào với chiếc máy quay đang hoạt động , công việc hàng ngày mà , chăm chỉ một chút sẽ vui hơn nhiều đó . "Giờ để xem nên trang trí cây thông này làm sao đây , Charlotte nói em ấy thích những thứ lấp lánh ừm...thôi nhà còn gì cứ treo lên hết vậy " - bắt tay vào trang trí cây thông cao to suýt chạm đến trần nhà , hết dây đèn chớp rồi lại những trái châu đủ màu sắc sáng bóng nặng trĩu cả tán lá . Loay hoay một hồi lâu cuối cùng cây thông đã choàng lớp áo mới hoàn toàn . Ngắm nhìn từ trên xuống dưới đột nhiên lại cảm thấy thiếu thiếu , nhìn một lượt nữa thì nhận ra là thiếu ngôi sao trên ngọn cây , ôi trời quên lẫn mất . Được rồi , đến trung tâm thương mại một chuyến thôi vì còn khá nhiều thứ cần mua cho cả năm sau chứ không riêng gì mùa đông năm nay . Khoác chiếc áo ấm cùng cái khăn len lên người đi ra ngoài , vì trời tuyết dày đặc nên chẳng thể lái xe máy đành phải tản bộ đến đó , một phần là mua đồ , một phần muốn dạo vòng quanh phố sau trận tuyết lớn , lâu lắm không nhớ lần ra ngoài dạo chơi là khi nào hai hay ba tháng gì đó không chừng .London lúc này nhọn nhịp hơn bao giờ hết , tất cả con đường nơi đây đầy ấp âm thanh đặc trưng của Giáng Sinh , người người , nhà nhà đều khẩn trương chuẩn bị cho ngoài lễ sắp đến và Charlotte không khác họ , nàng hiện đang trong kỳ nghỉ đông ngắn hạn , tranh thủ cùng đứa em mình trang trí cây thông bé nhỏ nhưng là thứ không thể thiếu khi đông đến ."Snack à em để đó là sai rồi , phải treo lên kia kìa !" "Rồi rồi em treo lại đây , ừ mà công việc của chị dạo này sao rồi ? Tiến triển gì không ?" "Có , chị được tham gia vào đoàn phim mới với vai trò thực tập " "Oi nhanh thế ? Mới mấy tháng thôi chị đã vào được đoàn phim rồi á ?" "Ừm , sếp nói chị cần phải cố gắng thêm " "Thôi gấp gáp làm gì , dù gì London cũng là thị trường có thể khai thác mà , cứ dự vào đó để làm mới bản thân " - để trái châu cuối cùng lên cành rồi ngồi phịch xuống sofa , thời tiết lạnh như này phải dậy sớm đối với nó là cực hình to lớn ."Đông thế này ở nhà hoà thật chán , chị từ khi sang đây đến giờ chưa khám phá London đúng không ? Đi chơi ha ?" "Chị còn đang định rủ em đi đây , thấy sao đồ hôm nay chị bận đẹp không ?" - vui vẻ đứng dậy xoay một vòng cho Snack ngắm ."Đẹp , vậy thì đi thôi " Thế là cả hai người cao , người vừa vừa choàng tay nhau ra ngoài phố , đường sá lộng lẫy xa hoa vô cùng đắt đỏ của nơi này không hổ danh là thành phố ngàn đô .Bước đi giữa dòng người tấp nập , lướt qua bao nhiêu cửa hàng thời trang sang trọng thứ làm nàng dừng chân lại là một nhạc sĩ violin dạo đứng đó kéo đàn cho những vị khách qua đường . Snack bên cạnh liền khó hiểu , đi qua bao nhiêu điều thú vị nhưng chị ấy chẳng mảy may chú ý đến vậy nghệ sĩ dạo này có điều gì đặc biệt ?"Sao lại ở đây ? " "Chỉ là nhìn ông ấy chị lại nhớ Engfa ""Đúng rồi , Engfa cũng là người chơi loại nhạc cụ này mà " - ngợ ra mọi thứ , những đoạn video ngắn nó thường xem qua điện thoại đã thấy cô đẹp đến mức nào huống hồ chi là nhìn trực tiếp như Charlotte ."Chị ấy không chỉ giỏi mình loại đàn này đâu , chị ấy tài năng hơn nhiều "- nói đến lại nhớ chị , lâu lắm chẳng thấy chị gọi cũng không có thời gian để nói chuyện với nhau , có vẻ chị lại thấy mình làm phiền nàng nữa rồi . "Biết biết , Engfa là giỏi nhất ! Cười lên đi cô công chúa ơi , nhớ nhung làm gì chị đang trong kỳ nghỉ đông , lát về nhà gọi là được rồi ?" "Em nhắc chị mới nhớ , chắc chị phải chủ động nhiều hơn " - rời khỏi nhóm người vay quanh lấy vị nhạc sĩ , vừa bước đi vừa trò chuyện "Chắc chắn rồi , yêu ai chả thích đối phương chủ động chứ ? cả hai đang trong tình cảnh yêu xa , cần nắm chặt tay nếu không sẽ bỏ lỡ nhau cho coi " "Sao em lại nói vậy ?" "Em đã từng trải qua cảm giác của chị bây giờ , em chỉ muốn nhắc nhở chị hãy trân trọng người yêu thương mình hết lòng , chị biết không , khi ta gặp được định mệnh cho dù như thế nào cũng phải ra sức giữa lấy , đừng để một ngày sẽ không còn cơ hội gặp lại nhau " - khẽ thở dài , từ khi gặp Charlotte và biết đến Engfa , trong lòng nó vô cùng ngưỡng mộ hai người này , tình yêu của họ đẹp đến mức nó chỉ mong họ hạnh phúc bên nhau . "Vậy là em đã từng thích một người sao ?" "Ừm ""Chị không ngờ em lạ sâu sắc đến vậy , em gái chị đã trưởng thành rồi""Tất nhiên , em trưởng thành từ khi sống với chị rồi ""Con bé này " - bật cười rạng rỡ choàng lấy cổ người bên cạnh cùng nó dạo bước hết con đường .