[Friendly rivalry] Oneshot

sự lựa chọn



---

Mùa thu đến, ngôi trường danh tiếng luôn ngập tràn lá vàng, và những buổi chiều tan học dài lê thê khiến cho Subin cảm thấy lòng mình trống vắng. Dù xung quanh đầy đủ bạn bè, nhưng những người cô quan tâm chỉ có hai người: Hyeri và Hyewon.

Hyeri, cô bạn thân nhất của Subin, luôn là người mạnh mẽ, quyết đoán, và là thần tượng của bao nhiêu học sinh trong trường. Cô ấy có một vẻ đẹp kiêu sa, thông minh và tài năng trong mọi lĩnh vực. Nhưng bên trong vẻ ngoài lạnh lùng ấy là một trái tim ấm áp, luôn che chở và bảo vệ Subin, châm ngôn của cô "Đụng vào Subin là đụng vào tôi"

Hyewon, cô bạn cùng lớp với Subin, có phần nhút nhát và kiệm lời, nhưng lại rất ân cần, dịu dàng. Những buổi chiều học chung, Hyewon luôn là người chăm sóc Subin từng chút một, không bao giờ đụng đến cô bạn, nhưng mỗi khi cần một người để tâm sự, Subin luôn tìm đến Hyewon, châm ngôn "Bên cạnh cậu, là bổn phận của tôi"

Tình bạn giữa ba người rất đặc biệt. Nhưng từ khi Subin nhận ra tình cảm của mình dành cho cả Hyeri và Hyewon, mọi thứ bắt đầu trở nên rối ren. Cô biết rằng mình không thể mãi giấu kín cảm xúc này, nhưng mỗi lần nghĩ đến việc lựa chọn, trái tim cô lại thắt lại.

---

Một buổi chiều muộn, Subin ngồi trong góc thư viện, lặng lẽ đọc sách, tâm trí không tập trung vào dòng chữ trước mắt. Cô nghĩ về hai người con gái ấy.

Hyeri đã dành cho cô tất cả sự quan tâm. Lúc nào cũng vậy, Hyeri luôn xuất hiện đúng lúc, bảo vệ cô, quan tâm cô, và khiến Subin cảm thấy an toàn trong vòng tay của mình. Mỗi khi đối diện với những khó khăn trong cuộc sống, Subin chỉ cần nhìn vào đôi mắt kiên định ấy là mọi lo lắng đều tan biến.

Nhưng Hyewon thì khác. Cô ấy không bao giờ tỏ ra mạnh mẽ, nhưng lại luôn ở bên Subin khi cô cần nhất. Cảm giác mà Hyewon mang lại cho Subin là sự ấm áp, dịu dàng, như một vòng tay bao bọc, khiến cô cảm thấy yên bình đến lạ.

Và giờ đây, Subin phải lựa chọn. Cô không thể sống trong sự phân vân mãi được nữa.

---

Một buổi sáng, Subin đi cùng Hyewon về nhà sau giờ học. Họ vừa nói chuyện vừa cười đùa, nhưng Subin cảm nhận rõ rệt một thứ gì đó trong lòng. Một cảm giác lo lắng, một cảm giác không thể chia sẻ với ai.

Đột nhiên, điện thoại của Subin rung lên, là một tin nhắn từ Hyeri:

📲"Tối nay chúng ta đi ăn tối cùng nhau, nhé? Chị muốn nói chuyện với em."

Subin nhìn vào màn hình, một cảm giác bồn chồn dâng lên trong lòng. Cô đã chuẩn bị tinh thần để đối diện với cuộc đối thoại này. Hyeri có thể cảm nhận được sự thay đổi trong mối quan hệ giữa ba người họ. Nhưng cô không muốn nói ra. Subin biết rằng cuộc trò chuyện này sẽ quyết định rất nhiều.

---

Tối hôm đó, Subin gặp Hyeri tại một nhà hàng sang trọng. Hyeri ngồi đó, khuôn mặt cô bình tĩnh, nhưng đôi mắt sắc bén lộ vẻ lo lắng.

"Trời lạnh vậy, sao lại mặc phong phanh thế hả" Hyeri cởi áo khoác mình ra mặc lên người Subin.

"Chị cũng lạnh mà, mặc đi em không sao" cô tính cởi áo ra tính đưa lại cho Hyeri nhưng bị Hyeri chặn lại

"Mặc đi, em lạnh tôi sót" giọng cô trầm thấp nhưng ánh mắt ấy vẫn dịu dàng nhìn Subin.

"Subin, chị biết em có điều gì đó đang giấu chị, em không cần phải giấu nữa."Hyeri bắt đầu, giọng điềm tĩnh.

Subin nhìn vào đôi mắt ấy, không thể giấu được nữa. "Em không thể làm tổn thương cả hai người..."Cô nhẹ nhàng nói.

Hyeri nhìn cô, nở một nụ cười nhẹ. "Không cần phải chọn chị hay Hyewon. Em chỉ cần làm theo trái tim mình. Chị sẽ chờ."

Subin im lặng, nước mắt bắt đầu rơi. Hyeri nhìn thấy nước mắt em rơi, cô đặt hai bàn tay lên má cô, lau đi những giọt nước mắt ấy.

"Không được khóc, em khóc thì làm sao tôi kìm lòng được đây"

Cô không thể giữ im lặng mãi. "Em yêu chị, Hyeri. Em đã yêu chị từ rất lâu rồi, nhưng em không dám nói. Nhưng em đã có chút cảm tình với Hyewon..." Subin thổn thức, giọng nghẹn ngào.

Hyeri không nói gì, chỉ ôm trầm Subin, xoa dịu cô. "Chị không yêu cầu em phải lựa chọn ngay. Nhưng chị tin vào em. Hãy để thời gian trả lời."

---

Một tuần sau cuộc trò chuyện đó, Subin nhận ra một điều. Hyeri luôn là người mà cô muốn dành cả đời bên cạnh. Cảm giác yêu thương và sự bảo vệ mà Hyeri dành cho cô là điều không thể thay thế.

Cuối cùng, Subin quyết định gặp Hyewon. Hai người hẹn nhau ở một quán nước nhỏ. Hyewon đã đợi cô ở đó rất lâu. Khi cô đến Hyewon liền lộ ra vẻ mặt lo lắng

"Cậu có chuyện gì sao, lạnh không mặc áo tôi này, hay đi đường gặp chuyện gì à" một vàn câu hỏi lo lắng mà Hyewon đặt ra khiến Subin đau nhói trong lòng.

"Tớ không sao mà" cô ngồi xuống ghế, ánh mắt không dám nhìn thẳng vào Hyewon mà chỉ cúi xuống bàn, giọng nói nghẹn ngào.

"Tớ xin lỗi, Hyewon. Tớ biết trong khoảng thời gian từ trước đến giờ cậu đã bên cạnh tôi rất nhiều, quan tâm, yêu thương tớ nhưng bây giờ tớ phải nói ra điều này..." Giọng cô nghẹn ngào, nước mắt rơi lã trã cúi gằm mặt xuống.

Một bàn tay nhẹ nhàng đặt lên má cô, lau đi những giọt nước mắt.

"Hạnh phúc là do cậu lựa chọn, Hyeri rất tốt đừng bỏ lỡ cô ấy, nhưng nếu cô ấy tệ với cậu thì về đây, về với tôi."

Cô cảm thấy xót xa khi phải nói ra sự thật, nhưng Hyewon đã hiểu. Mặc dù trái tim đau đớn, nhưng Hyewon đã mỉm cười và nói: "Cảm ơn vì đã đến bên đời tôi tiếc là chúng ta không còn là của nhau nữa, hạnh phúc nhé cô gái"

Hai người cùng nhau dạo bộ, khi bước tới gần nhà Subin, Hyewon đứng lặng người nhìn người con gái phía trước. Subin ngoảnh lại, bước đến gần cô.

Subin mỉm cười, ôm Hyewon lần cuối. Hyewon biết đó là lần cuối được ôm cô nên đã ôm rất chặt, lần đầu tiên Subin thấy ánh mắt ấy lại rơi xuống những giọt lệ.

"Không khóc mà" vẫn là giọng nói đó nhưng sao lại chua xót thế này, Hyewon không trả lời chỉ dần dần rời xa vòng tay ấm áp ấy.

"Nhớ là phải hạnh phúc nghe chưa" cô cốc nhẹ đầu Subin, ánh mắt đỏ hoen vì khóc, giọng đã nấc lên.

"Đau tớ, nhớ rồi mà" Subin vẫy tay tạm biệt cô. Hyewon quay lưng bước đi không dám ngoảnh mặt lại, trời cũng buồn thay cô luôn rồi. Mưa bắt đầu rơi nhưng Subin vẫn đứng đó, nhìn người ấy bước đi mà lòng nặng trĩu, bỗng dưng có một chiếc ô nghiêng về phía mình.

"Trời mưa không biết chạy vào nhà à nhóc con" Hyeri không nhìn thẳng vào mắt cô mà nhìn về phía trước, đúng rồi đó là con đường mà Hyewon đang bước đi.

"Vào nhà thôi, lạnh lắm đấy mặc áo chị này" lại là hành động ấy, Hyeri lại cởi áo ra choàng lên người cô vợ bé bỏng. Lần này Subin không phản kháng mà mặc vào, mỉm cười nhìn cô mà chậm rãi bước vào nhà.

Hyewon đứng từ xa ngoảnh lại chứng kiến cảnh tượng ấy, cô không trách Subin, cô trách bản thân...vì đã bỏ lỡ người mình yêu.

Và rồi, Subin trở về với Hyeri. Cô không còn lưỡng lự nữa. Cô đã yêu người ấy từ rất lâu, và giờ đây, trái tim cô chỉ thuộc về một người duy nhất.

Hyeri nắm tay Subin, cả hai bước vào một tương lai tươi sáng, không còn sợ hãi về những lựa chọn.

---
KHÔNG KIỂM TRA CHÍNH TẢ
ĐỌC TRUYỆN VUI VẺE

Chương trước Chương tiếp
Loading...