[Friendly rivalry] Oneshot
trưởng phòng Yoo p1
---
Văn phòng 808 vào một sáng thứ Hai. Không có gì đặc biệt, chỉ là những màn tán gẫu sớm của các nhân viên tài chính, một chút công việc nhẹ nhàng, rồi lại chìm vào không khí yên ả. Nhưng tất cả những điều đó nhanh chóng bị thay thế khi trưởng nhóm Yoo Jae Yi bước vào. Ánh mắt cô lạnh lùng, dáng người thẳng thớm, đi qua những bàn làm việc như một cơn gió. Mọi ánh nhìn đều đổ dồn về phía cô. - "Seul Gi."– Yoo Jae Yi gọi tên trợ lý của mình, làm dậy lên một làn sóng trong đám nhân viên. Seul Gi, lúc đó đang mải mê với mớ tài liệu trên bàn, ngẩng lên. Ánh mắt cô bối rối một chút khi nhìn thấy đôi mắt đen láy của Jae Yi. - "Trưởng nhóm Yoo, có gì không ạ?"– Seul Gi hỏi, cố gắng giữ bình tĩnh dù cô biết trong lòng mình đang có một thứ cảm giác kỳ lạ mà cô chưa từng trải qua. Jae Yi bước lại gần, môi cong lên đầy ẩn ý. - "Làm việc hiệu quả nhé, Woo Seul Gi."Câu nói nhẹ nhàng nhưng mang một sức nặng lạ kỳ. Seul Gi không thể hiểu nổi, tại sao chỉ một câu nói ngắn gọn của trưởng nhóm lại khiến cô cảm thấy như bị cuốn vào một vòng xoáy không lối thoát.---Một tuần sau. Bản kế hoạch tài chính mà Seul Gi đang chuẩn bị bị yêu cầu chỉnh sửa vào phút chót. Để hoàn thành kịp tiến độ, cô phải ở lại văn phòng muộn. Đang mải mê với đống tài liệu, Seul Gi không nhận ra thời gian đã trôi qua khá lâu. Chỉ đến khi nghe tiếng cửa phòng khẽ mở, cô mới ngẩng lên. - "Trưởng nhóm Yoo..."– Seul Gi ngạc nhiên. Jae Yi bước vào, ánh mắt nhìn Seul Gi không chút biểu cảm. - "Cô còn ở đây sao? Không sợ mệt sao?"– Jae Yi hỏi, giọng điệu bình thản. - "Cần phải hoàn thành công việc, mà... tôi không sao."– Seul Gi cố gắng mỉm cười, nhưng thực tế thì cô đang mệt mỏi cực độ. - "Để tôi giúp cô."– Đúng lúc đó, Jae Yi tiến lại gần bàn làm việc của Seul Gi, đưa tay vuốt nhẹ qua tài liệu. Khi bàn tay Jae Yi vô tình chạm vào tay Seul Gi, một dòng điện chạy qua cơ thể cô. Seul Gi cảm thấy trái tim mình đập nhanh hơn, nhưng cô nhanh chóng gạt đi cảm giác kỳ lạ đó. - "Không sao đâu, tôi làm được."– Seul Gi lúng túng trả lời, nhưng trước sự kiên quyết của Jae Yi, cô không thể từ chối. Một vài phút sau, khi cả hai đang làm việc bên nhau, không gian trở nên yên tĩnh, chỉ còn lại âm thanh của những ngón tay gõ trên bàn phím. Bỗng nhiên, Jae Yi ngừng lại, quay sang nhìn Seul Gi. - "Tôi không thể không thừa nhận... cô làm việc rất chăm chỉ."– Giọng Jae Yi dịu dàng hơn thường lệ, nhưng vẫn mang theo vẻ lạnh lùng đặc trưng. Seul Gi ngẩng lên, thấy đôi mắt Jae Yi có một tia lấp lánh kỳ lạ. - "Cảm ơn..."– Seul Gi nói khẽ, nhưng ngay lập tức cảm nhận được một sự thay đổi trong không khí. Jae Yi đứng dậy, tiến lại gần cô. Và rồi, như thể không thể kìm lại được, Jae Yi bất ngờ cúi xuống, hôn nhẹ lên môi Seul Gi. - "Đừng làm việc quá sức. Có khi tôi sẽ phải giúp cô thư giãn một chút đấy."– Jae Yi thì thầm, nhưng lại không rời đi ngay mà chỉ để lại một cảm giác bất định trong lòng SeulgiĐêm đó, Seul Gi không thể nào quên được cảm giác đó, cảm giác như bị hút vào một thế giới khác, nơi mà ranh giới giữa công việc và tình yêu không còn tồn tại nữa. Cô không thể hiểu nổi bản thân mình, cũng không biết liệu Jae Yi có thật sự nghiêm túc với mình không, hay tất cả chỉ là trò chơi quyền lực trong văn phòng này.
Văn phòng 808 vào một sáng thứ Hai. Không có gì đặc biệt, chỉ là những màn tán gẫu sớm của các nhân viên tài chính, một chút công việc nhẹ nhàng, rồi lại chìm vào không khí yên ả. Nhưng tất cả những điều đó nhanh chóng bị thay thế khi trưởng nhóm Yoo Jae Yi bước vào. Ánh mắt cô lạnh lùng, dáng người thẳng thớm, đi qua những bàn làm việc như một cơn gió. Mọi ánh nhìn đều đổ dồn về phía cô. - "Seul Gi."– Yoo Jae Yi gọi tên trợ lý của mình, làm dậy lên một làn sóng trong đám nhân viên. Seul Gi, lúc đó đang mải mê với mớ tài liệu trên bàn, ngẩng lên. Ánh mắt cô bối rối một chút khi nhìn thấy đôi mắt đen láy của Jae Yi. - "Trưởng nhóm Yoo, có gì không ạ?"– Seul Gi hỏi, cố gắng giữ bình tĩnh dù cô biết trong lòng mình đang có một thứ cảm giác kỳ lạ mà cô chưa từng trải qua. Jae Yi bước lại gần, môi cong lên đầy ẩn ý. - "Làm việc hiệu quả nhé, Woo Seul Gi."Câu nói nhẹ nhàng nhưng mang một sức nặng lạ kỳ. Seul Gi không thể hiểu nổi, tại sao chỉ một câu nói ngắn gọn của trưởng nhóm lại khiến cô cảm thấy như bị cuốn vào một vòng xoáy không lối thoát.---Một tuần sau. Bản kế hoạch tài chính mà Seul Gi đang chuẩn bị bị yêu cầu chỉnh sửa vào phút chót. Để hoàn thành kịp tiến độ, cô phải ở lại văn phòng muộn. Đang mải mê với đống tài liệu, Seul Gi không nhận ra thời gian đã trôi qua khá lâu. Chỉ đến khi nghe tiếng cửa phòng khẽ mở, cô mới ngẩng lên. - "Trưởng nhóm Yoo..."– Seul Gi ngạc nhiên. Jae Yi bước vào, ánh mắt nhìn Seul Gi không chút biểu cảm. - "Cô còn ở đây sao? Không sợ mệt sao?"– Jae Yi hỏi, giọng điệu bình thản. - "Cần phải hoàn thành công việc, mà... tôi không sao."– Seul Gi cố gắng mỉm cười, nhưng thực tế thì cô đang mệt mỏi cực độ. - "Để tôi giúp cô."– Đúng lúc đó, Jae Yi tiến lại gần bàn làm việc của Seul Gi, đưa tay vuốt nhẹ qua tài liệu. Khi bàn tay Jae Yi vô tình chạm vào tay Seul Gi, một dòng điện chạy qua cơ thể cô. Seul Gi cảm thấy trái tim mình đập nhanh hơn, nhưng cô nhanh chóng gạt đi cảm giác kỳ lạ đó. - "Không sao đâu, tôi làm được."– Seul Gi lúng túng trả lời, nhưng trước sự kiên quyết của Jae Yi, cô không thể từ chối. Một vài phút sau, khi cả hai đang làm việc bên nhau, không gian trở nên yên tĩnh, chỉ còn lại âm thanh của những ngón tay gõ trên bàn phím. Bỗng nhiên, Jae Yi ngừng lại, quay sang nhìn Seul Gi. - "Tôi không thể không thừa nhận... cô làm việc rất chăm chỉ."– Giọng Jae Yi dịu dàng hơn thường lệ, nhưng vẫn mang theo vẻ lạnh lùng đặc trưng. Seul Gi ngẩng lên, thấy đôi mắt Jae Yi có một tia lấp lánh kỳ lạ. - "Cảm ơn..."– Seul Gi nói khẽ, nhưng ngay lập tức cảm nhận được một sự thay đổi trong không khí. Jae Yi đứng dậy, tiến lại gần cô. Và rồi, như thể không thể kìm lại được, Jae Yi bất ngờ cúi xuống, hôn nhẹ lên môi Seul Gi. - "Đừng làm việc quá sức. Có khi tôi sẽ phải giúp cô thư giãn một chút đấy."– Jae Yi thì thầm, nhưng lại không rời đi ngay mà chỉ để lại một cảm giác bất định trong lòng SeulgiĐêm đó, Seul Gi không thể nào quên được cảm giác đó, cảm giác như bị hút vào một thế giới khác, nơi mà ranh giới giữa công việc và tình yêu không còn tồn tại nữa. Cô không thể hiểu nổi bản thân mình, cũng không biết liệu Jae Yi có thật sự nghiêm túc với mình không, hay tất cả chỉ là trò chơi quyền lực trong văn phòng này.