[FreenBecky] Mami mau trả mama!

Tình cũ



Hai người đang nói chuyện cùng nhau nhưng đột nhiên em suy nghĩ gì đó ngơ người Freky thấy mẹ mình như vậy lên tiếng kêu lớn.

"Mama! Mama suy nghĩ gì mà Freky thấy mama thẫn thờ vậy?" Cậu nhìn mama trước mặt.

"Không có gì mà con đến đây mami sẽ rất lo cho con đó!"

"Con đói quá à mama! Con muốn ăn." Cậu không cho mama nhắc đến người mami Freen đáng ghét đó nữa. Nếu đuổi mama của cậu đi thì cậu không thèm nữa. Cậu bỏ nhà là sẽ về bên mama Becky ở luôn. Không thèm về.

"Con đừng có mà đánh trống lãng!" Nhìn cậu nói nhưng cậu nhanh chóng bật dậy chạy nhanh vào nhà bếp em nhìn theo lắc đầu rồi cũng đi theo.

Em vào chuẩn bị cơm cho ba người. Em kêu Freky vào bàn và cho nhóc Son ngồi cạnh cậu. Em chia đồ ăn cho cả hai. Cậu nhìn của Son nhiều hơn cậu ganh tị nói.

"Mama con cũng muốn ăn cái này. Nhóc này ăn nhiều quá à!" Cậu nhìn dĩa nhóc Son.

"Anh không được lấy của Son đâu!" Nhóc kia nhanh nhẹn nói.

"Nhóc còn nhỏ ăn nhiều không tốt đâu để anh ăn nhiều cho vì anh là người lớn đó biết không?" Cậu nói lí luận với nhóc Son.

"Ông cụ non!" Em cảm thán cậu con trai của mình "Con học đâu ra lí luận người lớn thì được ăn nhiều hả? Con lí ra là người lớn thì phải nhường em chứ?" Em buồn cười nhìn cậu.

"Con không thích đâu! Con vẫn muốn ăn cái này." Cậu chỉ nào nó.

"Được rồi! Ăn thì ăn mama không phải không cho con mà là mama muốn con thương em và nhường nhịn em có biết không?" Em giải thích.

"Con biết rồi! Mama tự nhiên con muốn có em quá hay mama kiếm em cho con đi" cậu không biết gì nên nói.

"Em đâu ra chứ? Không phải muốn là sẽ có đâu biết không. Mau ăn đi nguội hết bây giờ." Em đỏ mặt tránh sang chủ đề khác.

"Mama sao mặt mama đỏ hết vậy? Mama bệnh hả?" Cậu nhìn thấy mẹ mình mặt đỏ lên.

Tiếng chuông vang lên em nhìn qua cậu

"Mama không sao hết! Để mama mở cửa đã hai đứa ngồi ăn ngoan có biết không!" Em chạy ra xem là ai.

Vừa mở cửa đập vào mặt em là một người phụ nữ quá lâu không gặp mặt. Em đứng đơ ngay tại chỗ cũng một năm rồi chưa gặp lại nhau.

Người trước mặt chính là Freen cũng với anh tài xế họ đã tìm được định vị điện thoại và đi theo đến đây chị bất ngờ không kém cũng ngơ ngác 4 mắt nhìn nhau.

Nhưng rất nhanh chị nhanh chóng hồi phục dáng vẻ lạnh nhạt ban đầu lên tiếng.

"Tôi theo định vị điện thoại đến đây. Không ngờ thằng bé lại tìm cô, tôi muốn đưa nó về" lạnh lùng nói.

"...." Em nhìn chị trước mặt gặp không thèm hỏi một câu đã lên tiếng đòi người. Nhưng em cũng lịch sự đáp. "Thằng bé đang dùng cơm nếu chị không phiền xin mời vào nói chuyện một chút"

"Tôi chẳng có gì để nói hết! Tôi muốn đưa thằng bé về." Thật ra trong đầu chị hoàn toàn trái ngược ban đầu khi gặp em muốn chạy lại ôm ngay lập tức nhưng không thể.Vì lí do đã chia tay. Miệng muốn hỏi tại sao em không biết giữ gìn sức khoẻ sao lại ốm đến như vậy nhưng bản thân lại thốt lên lời nói kia.

Nhìn chị cư xử với mình như vậy mém chút em kiềm lòng không được lại rơi lệ nhưng may vẫn kiềm chế được. Em nói giọng run run.

"Chị đợi hẳn khi thằng bé ăn xong có được không?" Em biết dù chỉ một chút thời gian nhưng đó là thứ quý giá nhất hiện tại.

"..." Chị không nói gì chỉ nhìn người trước mặt tim nhói lên một nhịp nhưng cũng chẳng biểu hiện gì.

Em thấy chị không nói chắc là đồng ý nên trở vào thì Freky từ bên trong chạy ra cậu thấy sao mama đi lâu quá.

Vừa ra thấy mami cậu vội núp vào chân Becky nghiên đầu nhìn bằng một con mắt lén nhìn thái độ mami của cậu.

Freen thấy cậu như vậy bất lực nhưng cũng cứng rắn nói "Con nhìn gì hả? Đợi đó đi khi nào về mami sẽ xử con."

Cậu nhất thời hơi sợ nhưng cậu có mama mà nên không sợ "Mama con không về đâu! Con muốn ở cùng mama à! Mami xấu lắm con mà theo về là đánh chết con luôn." Cậu mếu máo.

Chị nhìn cậu nhất thời không biết nói gì ngạc nhiên tròn mắt nhìn cậu. Từ nhỏ đến lớn chưa đánh một cây còn yêu thương chiều chuộng như báo vật vậy mà đứng trước mặt Becky mách lẻo chị tức giận nói.

"Con không chịu cũng phải về! Đây không phải là nhà con biết không? Nếu con không chịu về mami lập tức đánh đòn con thật." Chị nghiêm nghị. Hùa theo câu nói của cậu nhưng không ngờ...

"Chị làm thế thằng bé sợ đó. Tôi giao thằng bé cho chị để nuôi dưỡng bảo vệ chứ không phải la mắng và đánh thằng bé." Em cáu gắt nói với Freen.

Freen tính doạ cậu thôi ai ngờ bị "vợ cũ" la như đúng rồi. Chị nhất thời không biết nói gì miệng ú ớ.

"....kh...ông..." Chị ú ớ nói.

"Phải đó mami xấu lắm." Cậu nhìn lên mama của mình. "Mama cho con ở lại nha."

Em nhìn cậu ngồi xuống xoa đầu nhìn cậu nói "Mama nói vậy nhưng không có nghĩa là cho con ở lại biết không?"

"Mama không thương con hả?" Cậu nhìn em.

"Không có! Mama là thương con nhất nhưng con biết không mama còn phải đi làm còn đi xa thường xuyên nên không có ở đây nên con ở với mami nha mama sẽ về thăm con. Mama hứa đó." Em chiều mến nhìn cậu. Thật ra nói vậy cho cậu thôi chứ em không có tiền nuôi bản thân nữa lấy gì lo cho cậu chứ?.

Nhận thấy em như vậy có chút khó chịu con mình mà không muốn nuôi sao? Lên tiếng "Tới thằng bé còn đối xử như vậy tôi không ngờ cô vô tình như vậy ít ra không còn tình cũng còn nghĩa" chị lắc đầu.

Freky nhìn sắc mặt của mama hiện lên nổi buồn cậu nhíu mày nhìn lại mami nói "Mama là tốt nhất mami đừng có nói như vậy" cậu cầm áo của em.

Chị không chịu nổi nữa tiến lại nhưng vừa bước vài bước thì tiếng người đàn ông phát lên.

"Becky!"

Họ đồng loạt nhìn qua anh ta tiến lại.

Becky lên tiếng "Thone anh tới đón Son hả?"

"Ừm anh đưa con đi chơi thằng bé đâu rồi?" Anh nhìn vào.

Thắng bé bên trong chạy ra khi nghe tiếng ba mình. Cậu nhóc lên tiếng "Baba con muốn đi chơi!" Cậu nhào tới ôm cổ ba cậu.

Lúc này Thone đứng dậy nhìn qua Freen anh ta tỏ vẻ thắc mắt nhìn lại Becky em lên tiếng.

"À đây là bạn em anh không phải lo đâu" sợ anh lo cho mình nên em lên tiếng giải thích.

Anh gật gù hiểu nhìn xuống cậu bé bên cạnh em nhìn có nét giống cô gái này vừa có nét giống em, nhất thời anh nghi hoặc nhưng cũng nhanh chóng gạc bỏ quay qua nói với Son.

"Con chào mẹ Bec đi rồi chúng ta đi chơi!".

"Dạ!" Cậu nhóc quay qua nhìn Becky "Con đi chơi nha mẹ một chút con về ngay" em ôm cổ hun má em.

Bây giờ bốn con mắt, hai con người một tình yêu dán chặt vào cậu bé vừa mới dám hôn vào má em.

Chị tức tối nghĩ thầm "Bộ xem mình là không khí sao trời?"

Còn nhóc Freky "Nhóc dám hôn mama anh hả đợi đó đi!"

Cả hai người điều có cùng một biểu cảm giận dỗi em lúc này nhìn qua thấy ánh mắt từ hai người không đúng tính nói gì đó nhưng Freen nói trước.

"Ta về thôi Freky mami không muốn thấy cảnh này đâu gia đình người ta đang hạnh phúc đó con không nên làm phiền." Giọng giận dỗi nói. Nhưng không biết sao bản thân khó chịu. Chắc là vì em có người mới:))

Cậu nhìn thấy cũng nên đành về vậy nếu không mami cũng bắt cậu về. Cậu ngoắc mama lại nói nhỏ gì đó móc điện thoại Freen ra đưa cho em, em cầm lấy gõ vài phím rồi trả lại cậu. Cậu nhanh nhẩu cất vào.

Xong việc cậu cậu nhìn lại mama "Con sẽ về cùng với mami!" Cậu chủ động tiến đến nắm tay chị ra về.

Em nhìn theo bóng lưng hai người họ. Chắc đây là lần gặp đầu cũng như cuối cùng haizzz.....





Gặp lần cuối thì lấy chap đâu ra bà:))😅

Chương trước Chương tiếp
Loading...